Chương 13: Cày quái (2)

Hệ Thống Năng Lực Game

Chương 13: Cày quái (2)

>Bốp... Tôi thấy lưng mình đau nhói như muốn gãy cả sương, bay 2 m tôi phun ra 1 ngụm máu. Cố nén đau đớn ngẩng đầu lên nhìn thấy 1 con xác sống đi vòng ra sau đánh lén tôi. Chị Hà điên tiết rút kiếm bay vọt đến đám zombie đang thò tay định chộp tôi ; nhanh đến lỗi tôi chỉ thấy tàn ảnh của chị. 1 đường kiếm trắng hình cánh cung vút qua, hơn 10 đầu zom rơi xuống đất. Chị túm lấy tôi nhảy nhanh về phiá sau.
-Sao không nhóc _ Chị no lắng hỏi tôi, thằng Tuấn thì chạy huỳnh huỵch đến chỗ tôi hỏi han rồn rập.
-Em không sao, sương cốt không gẫy _ Tôi cười méo sẹo. Kể ra cũng may, tôi núc nãy có tăng thuộc tính vào sinh mệnh với hộ thể bằng hắc long công lên cũng đỡ được phần lớn cú đánh của con zom. Chị Hà nhấn 2 tay vào chán tôi, 1 luồng sáng léo lên vết thương hồi phục toàn bộ, cơn đau chấm giứt.
Tôi đứng dậy lao vào chiến tiếp. Tôi nhảy tới 1 con đang bò chém 1 cái đầu nó tẽ đôi ra, óc thối màu nâu nâu rơi đầy đất. 1 thứ từ trên người nó rơi xuống 1 lọ thuốc màu đỏ ; nhìn rất tươi chứ không đen như máu cuả con zom. Tôi nhặt nó lên xem.
~bình hp loại nhỏ: Sau khi sử dụng lật tức hồi phục 150 hp ~
Tôi cười "thứ tốt"ném nó vào hành trang. Trong game cũng có thể lượm đồ từ quái mà. Nhanh chóng nhảy vào 1 con khác chém bay đầu nó.suốt gần 1h đồng hồ tôi đã chém chết 100 con zom ; đạt đến cấp 8 tất cả các kĩ năng đối chiến đều thăng 3-4 cấp nhặt được 6 lọ, và 5 lọ mp và 1k đồng, thật ra mà nói thì số tiền 1k đồng bằng nửa tháng tiền tiêu vặt của tôi chứ chả ít. Sức mạnh của tôi được ra tăng khá nhiều, gấp 4 lần lúc tôi chưa lên cấp. Mp đã cạn tôi lui ra phiá sau trong sự ngỡ ngàng của chị em chị Hà.
-Tiến bộ nhanh thật đấy _ Chị hà tròn mắt nhìn tôi, tôi chỉ biết cười đáp lễ.
Tôi thì càng giết càng mạnh không ngừng giết thì không ngừng mạnh hơn. Nhưng mà số zombie ở đây hiện tại xp (kinh nghiệm) quá thấp, chém chết 1 con tôi mới lên được 0.5%, chắc chém hết buổi sáng tôi cũng chả lên được cấp 9. Dụ 2 chị em tiến sâu vào trong thôn. Vừa đi thằng Tuấn vừa tụ mấy cái tên băng bắn vào bọn zom sung quanh, 1 mũi là 1 con lằm xuống, đây thật sự mà nói nó chưa thành thục năng lực băng của nó chứ nếu đã thành thục rồi cái thôn này chỉ 1 phát làm thành đá tảng hết.
Vào khu bên trong thì trống hơ trống hoắc ; đột nhiên 1 tiếng gào to ập đến 1 con zombie cao 3 m từ trên 1 ngôi nhà nhảy xuống cái ầm, đến nỗi mặt đất nứt ra.
-Ràooo _ Nó nhấc 2 tay như đứng tấn mở cái mồm đen sì toàn máu khô rống lên.
~zombie thần binh. lv11: Có tốc độ ngang với người thường sức mạnh gấp 10 người bình thường ~.
Thân thể con zom thần binh này cao đến 3m to con lực lưỡng cơ bắp cuồn cuộn thân để trần dưới chỉ có 1 chiếc quần ngố ống te tua.
Nó nhảy lật lên 2 tay đan nhau giáng xuống 1 phát thật mạng về phiá tôi. Tôi nhảy ra né. Chỗ bị nó nện xuống lún xuống lứt nẻ đến 5cm. Đứng phắt người dậy tôi bật nhảy lên người nó ; cầm đao chém liền 2 phát lên đầu nó, máu văng tứ tung, cất nhanh thanh đao đổi trường thương bật nhảy khỏi lưng nó thoát khỏi cái vỗ ruồi cuả nó. Lắm chắc tay thương, lao đến đâm 1 mũi xuyên từ tai bên này sang tai bên kia ; xuyên qua não nó soái mấy vòng, não nó đã nát như bùn tôi mới thở tra 1 hơi.
-Khá đấy cu _ Thằng tuấn cười hất hàm.
-Hớ hớ hớ chú quá khen rồi _ Tôi làm cái mặt như này(¤_¤) cười tự sướng.
Nói gì thì nói thằng Tuấn mạnh hơn tôi 1 trời 1 vực nó thiên phú đã rất mạnh mà trước kia lại giỏi võ thuật, nội công có phần thâm hậu lên phải nói trong căn cứ 20 ASIAN này nó là vô địch độ tuổi thanh thiếu niên rồi.
Tôi nhanh chóng tiêu diệt con zombie thần binh này lượng xp nhiều phải nói gấp chục lần con zom bình thường. Cứ đà này giết tầm 10 con là tôi có thể thăng cấp.
Dạo quanh tìm con zom thần binh khác nữa. Tôi thấy 1 con zom thần binh tay đang ôm 1 con biến dị chuột cắn lấy cắn để ăn sống con chuột ; nhìn mà kinh. Tôi lao về phiá nó đâm mạnh thương vào đầu gối nó, làm chân nó khụy xuống. Tay nó vòng ra vả 1 kái xuống hướng tôi, tôi lăn 1 vòng sang bên nhảy ra phiá sau hướng mũi thương thẳng đến cổ nó, chân bật thật mạnh ~phốc mũi thương cắm xuyên qua cổ nó ; tôi uốn người lách ra sau.