Chương 10: Chiến Tiêu Viêm (1).
"Trắc nghiệm đã xong, phía dưới, tiếp theo cử hành khiêu chiến, người có đủ tư cách có quyền lợi hướng tới đồng bạn phát ra một lần khiêu chiến, nhớ kỹ cơ hội chỉ có một lần!"
Nghe vậy, tất cả có chút náo loạn, kém một cấp bậc là đủ tư cách, nhất thời những ánh mắt nóng bỏng hướng tới đám đồng bạn có đủ tư cách để khiêu chiến
Mà đối mặt với những ánh mắt tràn ngập tính khiêu chiến của đối phương, nhóm đồng bạn này lại khinh thường giơ tay lên đầu, thất đoạn và lục đoạn, căn bản là hai đẳng cấp khác biệt, nếu không có gì ngoài ý muốn thì lục đoạn đấu khí rất khó để có thể chiến thắn thất đoạn.
Đối với điểm này thì những người có lục đoạn đấu khí rất rõ ràng, nhưng đối với cơ hội này thì cho dù thành công hay không thì vẫn phải liều mạng thử một phen.
Nhất thời, giữa sân không khí có chút quái dị, từng đạo mục quang nóng chảy nhanh chóng đảo qua những đồng bạn của mình, tất cả mọi người đều âm thầm lựa chọn đối thủ của mình để ưng phó.
Cuối cùng cũng có người không chịu được đứng dậy, thiếu niên mặc y phục tím lúc trước có thực lực đấu khí 6 đoạn đi đến trước mặt Long Nhi
" Long Nhi biểu muội, Thỉnh "
Thiếu niên tên Tiêu Sơn đứng trước mặt Long Nhi vẻ mặt cung kinh nhưng sâu trong ánh mắt toát lên vẻ nghi ngờ, khuôn mặt ẩn ẩn vẻ khó chịu, ghen tỵ. Bất quá mới gần một năm trước nàng vẫn là tam đoạn đấu khí mà bây giờ đã nhảy vọt lên bát đoạn nên khiến một số kẻ nghi ngờ là bình thường a.
Long Nhi lúc này mới từ từ mở mắt ra, nhìn thiếu niên trước mắt, nàng cười lạnh thầm thương cho kẻ đui mù này
" Tiêu Sơn biểu ca. Thỉnh " nàng nói xong thì đi thẳng về phía lôi đài
Nhìn hai người đứng trong lôi đài, tất cả mọi người đều hướng tầm mắt vào trong sân. Thật ra, không chỉ Tiêu Sơn đối với thành tích của Tiêu Long Nhi cảm thấy nghi ngờ mà rất nhiều người đều cảm thấy như vây, ngay cả Tiêu Chiến cùng các trưởng lão cũng thế. Cái này cũng không thể trách hắn, làm gì có người nào trong gân một năm tăng lên năm đoạn đấu khí cơ chứ, tốc độ tu luyện như vậy cơ hồ không thể tin được, ngay cả thiên tài tu luyện trong gia tộc như Tiêu Viêm cũng không cách nào đạt được.
Mà cũng chính thành tích khủng bố này khiến cho mọi người không cách nào tiếp thu được. Chẳng qua, mặc kệ tin hay không tin thì chỉ cần Tiêu Long Nhi giao thủ cùng người khác thì chân chính thực lực sẽ bại lộ, mà đến lúc đó thì mọi người có thể nhìn ra thực lực của Long Nhi.
Tiêu Sơn đứng đối diện với Long Nhi, cả người tỏa ra thực lực đấu khí lục đoạn, hắn nhanh chóng lao về phía Long Nhi đánh ra một chưởng, trông thì có vẻ rất nhanh nhưng trong mắt Long Nhi lúc hắn lao về phía nàng thì không khác gì đang xem phim quay chậm cả, nàng nhẹ nhàng né sang phải chân gạt nhẹ vào chân trái hắn. Lúc này Tiêu Sơn lao về phía Long Nhi thì cảm thấy đánh hụt vào không khí, còn chân thì bị gạt khiến hắn ngã xõng xoài ra nền sân.
" Biểu ca, đi đứng cẩn thận a " Long Nhi tỏ vẻ quan tâm nói
Tiêu Sơn nghe thấy Long Nhi nói như vậy thì vừa ngượng vừa tức giận, hắn nhanh chóng đứng dậy, gầm lên " phách bối chưởng " một chưởng nhanh chóng lao về phía Long Nhi, khiến mọi người ngạc nhiên là nàng vẫn đứng im đấy, chưởng lực lao về phía nàng cực nhanh nhưng nàng vẫn đứng im như vậy giống như một bức tượng mỹ nhân vậy, khi chưởng lực chạm vào người nàng thì cơ thể nàng tan ra, Tiêu Sơn cả kinh: " Tàn ảnh ", rồi hắn cảm thấy gáy nhói đau một cái rồi nằm gục xuống sàn không biết gì nữa.
Tất cả mọi người im lặng, cực độ im lăng, mọi ánh mắt đều hướng về phía Long Nhi mà nhìn như người ngoài hành tinh vậy, một thiếu niên ngơ ngác quay sang hỏi đồng bạn:
" ê, xong rồi hả …., Tiêu Vũ ngươi có nhìn thấy Tiêu Sơn bị sao không vậy "
" K..h..ô…ng,… " thanh niên tên Tiêu Vũ run rẩy trả lời.
Tiêu Viêm và Huân Nhi ngơ ngác nhìn lên sàn đấu " Tiêu Viêm ca ca, ngươi có nhìn thấy không vậy ".
" Ta chỉ thấy được bóng của Tiêu Long Nhi di chuyển ra sau Tiêu Sơn rồi cho hắn 1 chưởng vào gáy …. Tốc độ đáng sợ thật " Tiêu Viêm cả kinh nói
Lúc này trên đại trạch thì Tiêu Chiến cùng các vị trưởng lão đều kinh ngạc không thôi " Tốc độ này ít nhất cũng phải đấu giả tam tinh trở lên mới có được, vì sao trắc thí thạch bia lại báo Long Nhi chỉ có 8 đoạn đấu khí a " Một trưởng lão nghi ngờ nói.
"Tiêu gia lần này phát tài rồi…" Trong khu khách quý, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, trong lòng lẩm bẩm nói, một người tộc nhân trong một năm liêc tục tăng lên năm đoạn đấu khí, có thể tưởng tượng, tiền đồ sẽ sáng lạn như thế nào.
"Theo tốc độ tu luyện thế này, có lẽ… Không chừng mấy chục năm sau, Tiêu gia sẽ có một siêu cấp cường giả có cấp bậc Đấu Hoàng." Trong khu khách quý, mọi người nhìn nhau, trong lòng đều không hẹn mà cùng hiện lên một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Chỉ cần bất kỳ một tiểu gia tộc nào ở Gia Mã đế quốc xuất hiện một cường giả cấp bậc đấu hoàng, vậy gia tộc này, bất kể nó thế nào, địa vị đều sẽ tăng lên, đến lúc đó, cho dù là tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc, cũng không dám đắc tội, dù sao, cường giả cấp bậc đấu hoàng, bên trong đế quốc, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều có được thực lực dời non lấp bể, lấy một địch vạn, không có một đế quốc nào sẽ dễ dàng đắc tội với một cường giả đấu hoàng!
Hơn ba trăm năm trước, đấu hoàng cường giả duy nhất của Gia Mã đế quốc, vì các nước bên cạnh phát động chiến tranh, làm những thân nhân của hắn chết, mà nổi giận, hắn đơn thương độc mã đồ sát một vạn quân thiết kị tinh nhuệ của đối phương, lần đồ sát đó, máu chảy thành sông, hung danh hiển hách, làm các nước khác chấn động.
Từ đó về sau, các đế quốc trên đấu khí đại lục, rất ít lựa chọn đắc tội một cường giả đấu hoàng! Bởi vậy, có thể thấy được, cường giả cấp bậc đấu hoàng, trên mảnh đại lục này, tột cùng có có bao nhiêu hung hãn.
" Thiên tài, đại thiên tài a " Tiêu chiến vui mừng nói to.
Trung niên giám khảo thì miệng chữ O mồm chữ A đang đứng đực ra nhìn Long Nhi như nhìn quái vật vậy. Bất ngờ tiếng nói của Long Nhi làm hắn sực tỉnh
" Ta thắng rồi, mau báo kết quả đi a "
" Được, được.. Người chiến thắng: Tiêu Long Nhi thực lực bát đoạn đấu khí ".
Long Nhi đi xuống lôi đài, khuôn mặt nở nụ cười mà nàng cho là đẹp nhất, ánh nắng mùa xuân chiếu lên làn da trắng mịn màng của nàng khiến cho bao thanh niên đang cô đơn ngẩn ngơ, các thím có gấu cũng không kém phần, Tiêu Viêm ngơ ngác nhìn lòng thầm nghĩ " Cực phẩm a " mãi đến khi hắn cảm giác được có sát khí, quay sang bên cạnh thấy ánh mắt của Huân Nhi đang nhìn mình tỏa ra hàn khí, hắn cười khan vài tiếng rồi lảng ngay sang vấn đề khác.
Toàn trường hò reo la hét ầm ĩ một lúc, cuối cùng Tiêu Chiến phải đứng ra nhắc nhở mới giữ được trật tự, cuộc tranh đấu cũng diễn ra một lúc thật lâu nữa, Tiêu Viêm không có ai dám lên thỉnh đấu cả khiến hắn kiêu ngạo không thôi, còn Huân Nhi thì cũng chiến thắng được vài trận.Đến cuối, mọi người tưởng cuộc vui đã hết thì âm thanh của Long Nhi lại vang lên:
" Tiêu Viêm biểu ca, Thỉnh chỉ giáo " – nói xong thì nàng nhẹ nhàng bước về phía sân đấu.
Tiêu Viêm sau một hồi ngơ ngác nhìn theo thì miệng mỉm cười
" Long Nhi biểu muội, thỉnh! " rồi hắn cũng đi thẳng lên phía bên kia lôi đài.
Trung niên giám khảo cuộc sát hạch đứng giữ hai người nói " Tiêu Long Nhi khiêu chiến. Tiêu Viêm, người có chấp nhận cuộc tỷ thí này không? "
" Chấp nhận " Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu.
" Vậy ta tuyên bố: cuộc tỷ thí giữa Tiêu Long Nhi và Tiêu Viêm bắt đầu " Trung niên phất tay nói.