Chương 13: Ngày đầu tiên làm sư phụ
_Sau đó hắn đi khắp vùng bất quá cũng càng đi càng ngược lại nhìn trời tối hắn dẫn Vô Ngạo tìm kiếm 1 căn nhà nghỉ để sáng mai đi tiếp. Không lâu sau bọn hắn tìm được nhà trọ sau đó hỏi đường thì biết mình đi ngược lại điều này làm hắn cảm thấy " mình thật sự là tên mù đường a." Điều này làm Linh Nhi không nhịn được cười đường đường 1 tên tứ tinh đấu tông lại mù đường làm hắn cảm thấy sốc bất quá cũng không quan trọng.
_Nhưng hắn nhìn Vô Ngạo đang ngủ hắn nghỉ nên tìm một bộ công pháp cho Vô Ngạo, hắn lập tức quyết định nhận phần thưởng ở Tiêu gia lập tức nói " Linh nhi ta nhận thưởng ở Tiêu tộc cứu trợ Tiêu Viêm, ta muốn lập tức rút thưởng đổi lấy công pháp thiên giai đỉnh cấp thích hợp cho Vô Ngạo được chứ Linh nhi?" Linh nhi cũng lập tức xác nhận " Nhận thưởng là 1 lần rút thưởng ở chi nhánh nhiệm vụ. Xác nhận rút thưởng Băng Khống Thiên Hạ đỉnh cấp Thiên giai công pháp." Hắn cũng không ngờ là làm được thân mang danh lão sư không biết đệ tử thuộc tính đấu khí làm hắn cảm thấy hối hận a.
_" Được rồi Linh nhi ta xác nhận hoái đoái." Lôi Vân xác nhận hoái đoái đạt được 1 quyển Thiên giai đỉnh cấp công pháp dành cho Vô Ngạo làm hắn rất vui vì đệ tử của mình đã có được công pháp chắc chắn sẽ danh chấn thiên hạ làm hắn lão sư hỏi sao không vui cho được. Bất quá đó là truyện tương lai còn giờ hắn biết cần phải đợi ngày mai giáo dục Vô Ngạo thành cường giả hắn cũng không thể vĩnh viễn ở bên Vô Ngạo.
_Sáng sớm ngày mai cũng nhanh dậy Lôi Vân cùng Vô Ngạo đi chậm nhất có thể để cho Vô Ngạo tu luyện đấu khí hắn đưa cho Vô Ngạo bộ công pháp " Băng Khống Thiên Hạ " làm cho Vô Ngạo rất mừng rỡ "chỉ cần có công pháp có thể làm cho hắn có thể ngày càng mạnh như sư phụ rồi " hắn trong lòng thầm niệm cùng vui sướng. Vô Ngạo không làm cho Lôi Vân thất vọng cần cù siêng năng chỉ cần có cơ hội hắn lập tức tu luyện, chỉ cần gặp điều gì khó hiểu lập tức tìm Lôi Vân, hắn phải nói dùng tốc độ thiên tài để hình dung chỉ 3, 4 ngày đã lên tới ngũ đoạn đấu khí.
_Lôi Vân làm sư phụ như vậy cũng cảm thấy rất vui, bất quá hắn cũng rõ ràng chỉ tu luyện đấu khí không thì không thể bền vững trong chiến đấu như trong nguyên tác Tiêu Viêm vậy. Tiêu Viêm nhờ thân thể mạnh mẽ mới đi được đến với đỉnh cao cùng hấp thụ dị hỏa. Lôi Vân lập tức nghĩ đến vậy lập tức không chừng chờ kéo Lôi Vân vào rừng. Tuy trong đây chỉ có một vài ma thú cấp 1 đến cấp 3 có thể không làm khó được hắn nhưng cũng đủ để làm bao cát thử luyện cho Vô Ngạo.
_Trong rừng có hai thân ảnh nhỏ bé một đứa bé đang uống trà còn một đứa nhỏ hơn lại đang chiến đấu với nhất giai ma thú hôi lang,. Đứa trẻ lớn lập tức lên tiếng " Ngạo nhi ngươi hôm nay không thắng được hôi lang thì không cần ăn cơm nha còn nữa trong chiến đấu nhớ mang theo mấy cái đó nha." Đứa trẻ đang chiến đấu lập tức thống khổ la lên " sư phụ ta mới có lục đoạn đấu khí a còn nữa con còn có mấy thứ nặng nề này nữa nha tính cây kiếm khoảng 20 cân bộ đồ 20 cân đôi giày và găng tay 30 cân nữa a tổng cộng khoảng 100 cân đi. Sư phụ còn con hôi lang này nữa nó là nhất giai ma thú tương đương đấu giả a." Nói xong hắn gặp sư phụ nhìn chằm chằm biết là nên chiến đấu rồi, đương nhiên đây là Vô Ngạo cùng Tiêu Lôi Vân. Bất quá không lâu thì đã chiến đấu xong, "ân hôm nay ăn con này đi ta chuẩn bị xong cả rồi." Lôi Vân lập tức nói. Vô Ngạo thấy vậy cũng đành xách hôi lang cho Lôi Vân.
_Bọn họ tu luyện cùng nhau 1 tháng Vô Ngạo cũng biết được tòan bộ sơ sơ về đấu khí đại lục. Nhưng hắn không quan tâm nhiều hắn được sư phụ cứu được tập luyện đấu khí được ở cùng sư phụ có lẽ là hạnh phúc của hắn, hắn có lẽ chỉ còn sư phụ và sư phụ, có lẽ nói sư phụ sai hắn chết hắn cũng cam tâm tình nguyện chết. Lôi Vân thấy vậy càng mừng vì tìm được hảo đệ tử. Hắn cũng rất thích đồ ăn sư phụ làm mỗi lần ăn càng ngày càng ngon. Lôi Vân hắn kỹ năng vô ảnh bộ đã truyền cho Vô Ngạo cùng hắn ngày ngày tập luyện còn mấy thứ khác hắn căn bản không dạy cho Vô Ngạo vì hắn biết thuộc tính Vô Ngạo là băng nên Vô Ngạo ngoại trừ sư phụ hắn ra thì bình thường luôn làm khuôn mặt băng lãnh cùng mái tóc màu bạc mê người.
_" Sư phụ chúng ta chừng nào xuất phát ra rừng rậm đi ma thú sơn mạch nha? Ngài hứa tặng ta 1 con sủng thú rồi đấy. " Vô Ngạo khuôn mặt tươi cười nói. Lôi Vân thấy vậy không đành lòng đành nói " Hảo Ngạo nhi ta tặng ngươi Tử tinh dực sư vương làm sủng thú chứ? Ngạo nhi ngươi thích không nó là lục cấp ma thú đấy." Nghe Lôi Vân nói Vô Ngạo lập tức muốn sủng nịch nói " Thích đồ sư phụ tặng đương nhiên ta thích a."
_" Được rồi Ngạo nhi chúng ta đi Ma thú sơn mạch rèn luyện thôi. Ta cho ngươi chuẩn bị 1 ngày đấy." Lôi Vân lập tức ôn nhu nhìn Vô Ngạo nói. " Ân ta lập tức chuẩn bị." Vô Ngạo lập tức hối hả đi chuẩn bị đồ.
_UKM Về phần này thì mình sẽ sửa. Ukm còn về chương chậm mình đã nói mình xài điện thoại nên mấy bạn chịu khó. Nhà ta nghèo lắm ngày ngày ăn mì gói sống qua ngày a cảm thông chút đi T_T