Hệ Game Tại Tu Tiên Giới

Chương 15:

(Xin hãy vote cho mình)

Tiếng cười lớn vang vọng toàn trường, mọi người dồn dập nghị luận để hiểu xem vị tiên nhân nói là có ý gì, tiếng nói của mọi người càng lúc càng dồn dập, ồn ào nhưng vị tiên nhân này cũng không còn để ý tới. hắn đang nghĩ tới phần thưởng khi mà hắn tìm được một đệ tử, đây chính là lần đầu hắn tìm được người có nhất linh căn, hơn nữa còn là trung phẩm, phải biết đơn linh căn tốc độ tu luyện cao hơn những linh căn khác nhiều, phẩm chất linh căn càng cao thì tốc dộ tu luyện càng nhanh. Ban đầu hắn đến thành thị này cũng không có hi vọng gì nhiều, ở tại phái thì hắn luôn bị sư huynh đệ coi thường vì tu vi thấp, chỉ mới trúc cơ sơ kì thôi, nên khi đến thành này hắn tỏ ra cao cao tại thượng, tiên phong đạo cốt để tự an ủi mình cung như nhận sự sủng nịnh của bọn phàm nhân. Hắn cũng không nghĩ tới mình lại may mắn tìm được một người có linh căn, hơn nữa là trung phẩm đơn linh căn, phải biết trong 1000 ngàn người chưa chắc có linh căn chứ nói chi là đơn linh căn, trong 500 người này tùy tiện lên một người nghèo nàn cũng có một cái linh căn, không biết chừng trong đám người còn có được một hai người có linh căn thì sao. Hắn nói tên kia vào trong phủ thành chuẩn bị, sau đó ôm tâm lí chờ mong những người tiếp theo với một nụ cười thân thiện không hề che giấu trên môi, nhưng vẫn cố giữ vẻ tiên phong đạo cốt, biến hóa của hắn cũng khiến mọi người ngạc nhiên.
Tới lượt một thanh niên con nhà giàu lên đài, hắn mang tâm trạng hí hửng lên đài, một luồng thanh quang bay vào người hắn nhưng không có bất kỳ chuyện gì sảy ra
- phàm căn, mau đi xuống, ngươi vô duyên với tiên lộ!!
Thanh niên giật mình, không ngờ mình lại phàm căn, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của tiên nhân, hắn bối rối, sau đó chợt nghĩ ra điều gì đó rồi quỳ xuống
- tiên nhân hãy giúp cho con, ngài cần mỹ nữ tiền tài, con đều có thể cho ngài!
Tất cả ở đây đều khinh bỉ nhìn hắn, nhưng ngoài dự kiến của mọi người tiên nhân lại nói
- Ồ, vậy ta có thể giúp ngươi làm tạp dịch trong tông môn, nhưng có được hay không phải xem ý trời rồi!!
Không ngờ tiên nhân lại nói ra một ẩn ý như vậy, người thanh niên dập đầu tạ ơn hứa sẽ không làm tiên nhân thất vọng.
Sau đó khảo hạch tiếp tục, mọi người lần lượt lên đài nhưng hắn phải thất vọng vì vẫn chưa tìm thêm được người nào, dần dần đến lượt Bạch Khải, hắn chính là người Bạch gia trước kia chễ giễu bọn bạch hạo, hôm nay hắn vẫn điệu bộ thư sinh hữu lễ, soái bước lên đài, đến gần vị tiên nhân thì hắn cúi đầu chào hỏi
- Tiên nhân khỏe, vãn sinh là Bạch Khải, hôm nay vãn sinh đến đây để tham gia khảo hạch!!
Bạch Khải nói, sau đó hắn âm thầm thông qua cái cúi chào đó đưa cho vị tiên nhân một túi tiền. vị tiên nhân thần không biết quỷ không hay nhận túi tiền sau đó đưa vào túi trữ vật của mình, mặc dù tiên nhân không cần tiền như phàm nhân nhưng ai lại chê mình giàu bao giờ. Bạch Khải âm thầm giật mình nhưng vẫn hữu lễ. tiên nhân cũng bắn một luồng thanh quang về phía hắn, từ người hắn bốc lên một vệt màu xanh nhưng không mạnh bằng thanh niên hỏa linh căn kia.
- Hạ phẩm thủy linh căn!!
Trung niên lại cười lớn, mặc dù không được như thanh niên kia nhưng đây cũng là đơn linh căn a. còn Bạch Khải thì tâm thầm kích động, vị tiên nhân này coi trọng mình thì sau này có thể tiêu diêu tự tại rồi, mặc dù không bằng tên cất khái kia nhưng hắn được chọn thì vẫn tốt hơn cái đám người bị loại đang nhìn mình với ánh mắt hâm mộ.
Lại tiếp tục ôm tâm lí hi vọng trên đám người trước mặt, trên mặt tiên nhân nở một nụ cười kinh khủng như chú hề nhưng không ai có thể đàm tiếu, đám người chỉ có thể nín cười.
Khảo hạch lại tiếp tục nhưng dần dần mọi người đành thất vọng đang sang phía bên đám người bị loại.
Nhóm người Bạch Hạo, đứng cuối cùng nhìn từng người, từng người bị loại loại, nội tâm không khỏi hồi hộp.
- Tiểu Bạch a!! liệu chúng ta có qua được không?
Bạch Vô Thường hỏi, Bạch Hạo thì lắc đầu tỏ vẻ không biết.
- Tiểu Bạch, Tiểu Ngưu, ta lên khảo hạch trước nhé, không ai chịu hi sinh thì ta phải ra ngoài chiến trận thôi, cho ta gửi lời đến tiểu Mễ nhé, cha mẹ con đi đây, không biết bao giờ mới chở lại nhưng ý chí anh hùng…
Đến lượt tên Bạch Vô Thường lên thì hắn lảm nhảm tự sướng,
Bộp, nghe hắn nói nhảm Bạch Hạo không chịu được đạp hắn một cái
- Tiên sư thằng nào đá hoa cúc ông mày, ra đây đánh một trận sinh tử!!
Bạch Vô Thường điên tiết lên quay lại hét, mọi người thì cười haha.
- Ta nói ngươi đến lượt rồi còn không lên khảo hạch, tiên nhân đang đợi kìa.
Tiểu Ngưu haha cười nói, Bạch Vô Thường hừ một tiếng rồi bước lên khảo hạch.
Vị tiên nhân cũng không để ý bọn họ mà đang chìm đắm trong vui sướng. Bạch Vô Thường cũng cúi chào tiên nhân rồi nhờ tiên nhân giúp khảo hạch nhưng không có cho tiên nhân kim tệ, vị tiên gia kia cũng không để ý mà bắt đầu khảo hạch, một luồng thanh quang bay vào người hắn, từ người hắn toát ra 3 màu sắc mỹ lệ lần lượt là đỏ, lục, vàng đại diện cho hỏa, mộc, kim.
Trung niên nhân thì giật mình cười lớn hơn hai lần trước nữa.
-haha đúng là trời giúp ta mà, là thiên phẩm tam sắc linh căn, mặc dù linh căn không thuần khiết lắm nhưng có thể so với thượng phẩm đơn linh căn haha.!!
Bạch Vô Thường thì một mặt mộng bức, hắn không thể ngờ mình có tiềm lực tương đương với thượng phẩm linh căn, đang muốn tự sướng thì hắn bị vị tiên nhân kia cắt ngang sau đó phân phó hắn ra sau chờ, hắn đành phải mặt tiếc hận nghe theo.
Tới lượt Mã Văn Tài, Bạch Hạo cũng không ngờ hắn cũng là thiên phẩm tam sắc linh căn gồm thủy, thổ, kim. Hai người Mã Văn Tài và Bạch Vô Thường có hai cái hệ đối nghịch nhau với 1 cái hệ giống nhau cho nên có thể là như vậy mới chơi với nhau mà hay cãi vã. Đó chỉ là Bạch Hạo đang suy nghĩ thôi, hắn cũng không biết đó có phải nguyên nhân không. Hắn lắc đầu bỏ qua và bước lên đài vì tới lượt hắn rồi, cũng như mọi người hắn chào hỏi rồi một luồng thanh quang bay về phía hắn
- Thiên phẩm phế căn!!!