Chương 2: Nhầm... giờ

Hãy Để Anh Yêu Em

Chương 2: Nhầm... giờ

"Võ Trần Thái Trung, sinh viên trường quản trị kinh doanh. Ta sẽ nhớ mãi cái tên này, đừng để ta gặp lại mi, nếu không ta sẽ thả chó cắn mi..."- bước xuống xe với tâm trạng đầy buồn bực, Phong Hào nhà ta liếc về phía tên nhóc ấy và chửi thầm, chợt nhớ điều gì đó, cậu cuối xuống nhìn đồng hồ rồi hét toáng lên và sau đó là căng giò ra chạy



Vừa đến công ty cần phỏng vấn, bước vào khu lễ tân để hỏi phòng, cậu nhận được câu trả lời không như mong đợi



_Anh đùa hả? Phỏng vấn gì giờ này? Bốn giờ chiều mới phỏng vấn mà...



_What? Sao... Sao... À... Xin lỗi cô- Cậu lục lại trong cuốn sổ ghi chép của mình, đúng là đã sửa lại giờ phỏng vấn- À, cho hỏi phòng ở đâu để chiều tôi tới sớm được không ạ?



_...

.

.

.

_Haizz... Đầu óc mình bị cái gì thế nhỉ, có giờ phỏng vấn mà cũng nhớ nhầm nữa... Aaaa... Chắc tôi chết quá. Trần Phong Hào, mày hãy tỉnh lại ngay đi, nhất định phải vào được công ty T này để rửa đi cái mối nhục này mới được...



Sau khi biết mình nhớ nhầm giờ thì hiện tại Phong Hào nhà ta đang trong quán Coffee House mà vò đầu bứt tóc than vãn về bản thân khiến mọi người nhìn vào cậu như thằng điên nhưng rồi họ cũng quay đầu và làm công việc của mình... Nhưng ở đằng xa xa kia thì khác, hắn ta nhìn về phía của cậu không chớp mắt, không phải vì nghĩ rằng cậu bị điên, mà lại nghĩ rằng cậu là một ông chú khá thú vị, tuy dữ dằn nhưng lại khá đáng yêu...



_Phỏng vấn tại công ty T sao, tôi sẽ cho chú biết thế nào khổ sở...- hắn ta nhếch mép mà nói thầm

.

.

.

4h chiều.... Phòng phỏng vấn công ty T



_Cậu Trần Phong Hào, vào phỏng vấn- một giọng nữ bước ra khỏi phòng phỏng vấn và đọc tên cậu



_Vâng...- Cậu lập tức đứng dậy và bước vào trong phòng- Dạ, tôi là Trần Phong Hào, mong chủ tịch sẽ...



_Chào anh... / _Cậu... Cậu...- Chiếc ghế đang hướng về tường bỗng xoay lại... Là một người con trai rất đẹp, là hắn... Võ Trần Thái Trung



End chương 2