Chương 3: Về quê thăm nhà

Hậu Thiên Ký

Chương 3: Về quê thăm nhà

Đã hơn ba tháng mà hắn có được hệ thống rồi, lúc nào hắn cũng tò mò rồi tự hỏi tại sao hệ thống lại không giống bao tiểu thuyết hắn từng đọc. Hệ thống này đơn thuần chỉ là một cổ máy không hơn không kém.

Gần như toàn bộ các chức năng đều bị tắt ở phần setting, hắn đã bật gần như lên hết trừ một số cái không quá cần thiết như hay có thể gọi là vô dụng như triệu hồi Thiên Lôi.

Quà tân thủ để trong ba lô của hắn cũng cho hắn được kha khá thứ còn các chức năng khác hiện đang không đủ năng lượng nên không sử dụng được như quay thưởng, cửa hàng hay phòng tập luyện.

Nhưng có thể thông qua tu luyện để cho hệ thống năng lượng dư thừa trong linh khí để đổi điểm tác ác, ba tháng này hắn tu luyện một bộ vô cấp công pháp mang cái tên nghe khá chuối.

Tiêu dao công

Miêu tả: bản môn công pháp của tiêu dao phái không huyền diệu tinh thâm,nhưng lại giúp những người tu luyện ban đầu có được căn cơ vững trãi.

Đánh giá: Vô cấp

Thuộc tính khi tu luyện

Hp+160 (mỗi bậc thông thạo +100)

Mp+140(mỗi bậc thông thạo +100)

hồi 15%hp mỗi phút (tăng 10%)

Hồi15%mp mỗi phút (tăng 5%)

Thông thạo: Có chút thành tựa

Nói về thông thạo là càng tập càng tăng thông thạo đây là mức thứ hai mà hắn đạt được. Thật sự thông thạo rất khó lên đã hơn 1 tháng mà hắn chỉ tới đây thôi.

Mọi việc cũng đã ổn thỏa sau những việc vừa diễn ra, hắn nghĩ rằng nên về quê thăm cha mẹ để có thể tìm kiếm hướng đi trong tương lai. Mọi thứ đã chuẩn bị xong, hắn xách balo đeo lên lưng rồi bắt xe taxi ra bến.

Hắn cười mỉm vì biết mọi chuyện đã qua rồi, cho dù có tự tử cũng không chết được mà chết thì hắn cũng không giải quyết được gì. Chỉ khổ cho cha mẹ ở quê trông chờ hắn về, Tử Tinh không muốn cha mẹ mình phải đợi con từng ngày, nên hắn quyết định về một lần rồi hắn có thể sẽ đi thật lâu

Suốt chuyến đi hắn không quên vận chuyển khẩu quyết của tâm pháp vận công luyện nội lực.

Tiêu dao tự thức

Nhân tâm tại tâm

Khí truyền tứ phía

Phi thiên tại thiên

Khí hải thành đan

Công Pháp không huyền diệu tinh thâm, ai ai đọc qua cũng có thể hiểu được những gì công pháp nói. Khí hải thành đan là chỉ tụ khí một chỗ thành một viên tròn tròn giữa bụng, được gọi là đan điền.

Hắn suốt đường đi cứ vừa vận chuyển khẩu quyết, vừa suy nghĩ mãi con đường của mình sau nay, hắn không biết nên bắt đầu từ đâu, hay nên làm gì

Hắn còn biết một điều khá thú vị là, hệ thống còn một công năng khá giống trong game, giết quái lên cấp. Nhưng hắn không phải giết quái lên cấp, mà là giết người để lên cấp

Nên hắn chỉ suy nghĩ con đường sau này, còn việc giết người để đi lên thì hắn không quan tâm, bản chất con người khi không luyện tập là yếu đuối nhưng từ giờ sẽ không nữa, ta sẽ không yếu đuối nữa

Hắn thấy việc giết người để đi lên, không có một chút nào tà ác

Không phải hắn máu lạnh, mà là để đi lên việc giết người là điều mà ai cũng phải đánh đổi, cho dù là Thần Tiên

Bọn họ vẫn giết người đó thôi, nhưng mà Tử Tinh không hiểu, vì việc gì mà phàm nhân vẫn tôn thờ một kẻ đã từng giết hàng ngàn người để đạt được hai chữ đáng để mỉa mai, Thần Tiên

Hắn không muốn chuyện khi trước lập lại, không muốn bị lừa dối, hắn không muốn vận mệnh mình bị người khác sắp đặt

Mà là tự mình đặt ra vận mệnh cho mình. Hắn muốn để cho người khác thấu hiểu nổi đau của mình phải chịu đựng, đến lúc đó thì con người sẽ không còn chiến tranh, mà họ sẽ sống trong hòa bình

Cho dù hắn hóa thân ác quỷ thì Tử Tinh muốn cha mẹ mình một cuộc sống trong hòa bình

Không có sự lừa dối, chỉ có chân thực

Không có lợi ít, mà con người sẽ luôn chia sẽ giúp đỡ lẫn nhau

Không có tham vọng, chỉ có một tiêu để con người thực hiện

Không có chém giết, chỉ có bỏ mình cứu người khác

.......................

Sáng hôm sau chuyến xe đã đổ bến, không khí như thanh thuần và có phần tinh khiết, hắn hít sau một hơi, sau đó vẻ mặt biến thành vui vẻ, trên miệng nở nụ cười tươi, có lẽ Tử Tinh không muốn ba mẹ mình nhìn thấy mình buồn bã, mà hắn muốn ba mẹ mình luôn luôn thấy mình tươi cười

Dọc đường là những cái cây mọc dại ven đường, con đường bằng đất đi rất khập khiễn nhưng chứa đầy tuổi thơ

Tiếng những đứa nhóc chạy quanh xóm là cho hắn nhớ tới một thời huy hoàng lúc còn nhỏ

Đồng thời cũng làm hắn nhớ một việc mà có lẽ không bao giờ quên, hắn không biết chuyện đó là mơ hay thật, vì sao lúc đó cảnh vật hắn thấy rất mờ ảo, như là một giấc mơ, nhưng nó cũng xen lẫn một chút chân thực

Men theo con đường thân thuộc, hắn cứ mỗi bước đi là cảm xúc cứ dâng trào dạt dào trong người, có lẽ hắn đã xa nơi này quá lâu, đồng thời hắn cũng có một chút không muốn về lại nơi đó

Vì hắn đã thực sự xa nơi này rất lâu

Hắn không biết nên nói thế nào khi gặp lại hai người mà hắn có chết cũng không quên được

Nhưng khi hắn nghĩ đến sau này không thể gặp lại nhau thì Tử Tinh bước chân nhanh hơn, dù sau thì hắn cũng muốn gặp hai người một lần

Hắn không lâu lắm đã đi đến ngôi nhà thân quen của mình, Tử Tinh do dự một chút thì hắn

Mở cổng ra, không khí như nghẹn chặt trong cổ hắn "Ba má ơi con về rồi".