Chương 135: Cường cường đối chiến (1)
Đức lạnh lùng nhìn qua, bước lùi về sau một bước tránh thoát. Quyền trượng đập mạnh xuống đất, quang nguyên lực bùng nổ, khiến từng mảnh bụi đất bốc lên mờ mịt.
Lạc Phong kiếm trên tay vung lên, Đức nhắm thẳng cổ của tên Trần Văn Hồ chém tới. Lúc này, xung quanh người gã hiện ra một quang cầu năng lượng bao bọc toàn thân, lưỡi kiếm chém qua lún sâu vào trong nửa tấc thì không thể tiến sâu hơn được nữa.
"Quang bạo" Gã Trần Văn Hồ hét lớn, quang cầu trước người hắn đột ngột phát nổ thành từng luồng hào quang bắn ra xung quanh.
Không lạ gì đòn này của hắn, Đức nhảy lùi về sau một bước, khiên ma pháp mở rộng trước người, hào quang bắn tới không thể xuyên qua, nhưng sức nổ rất mạnh ép thân hình Đức bay ngược về sau.
Đúng lúc này, từ trên không, đội Thiên sứ cũng đã lăm lăm vũ khí, sà xuống tung đòn. Tên thiên sứ cấp C dẫn đầu tay cầm trọng kích nhắm ngay đầu của Đức đâm xuống, đám thiên sứ cấp D phía sau cũng vung kiếm chém tới.
Đức ngước đầu nhìn lên, vung tay ném về đám thiên sứ đang hung hăng lao đến một vật thể kim loại hình cầu, rồi nhanh chóng dậm chân nhảy ngược về phía sau.
Âm thanh tích, tích vang lên, xung quanh quả cầu kim loại nhỏ là một vòng tròn đỏ đang sáng lên nhấp nháy.
"Uỳnh" Quả cầu nổ tung phát ra âm thanh trầm đục, sức nổ không hề lớn, lửa cũng không hề phát ra.
Từ quả cầu, một luồng khí màu đen xám bùng phát ra xung quanh, mang theo mùi hôi khó ngửi, làn khí đen còn mang theo đặc tính ăn mòn như axit. Mặc dù đối với đám thiên sứ này mà nói, axit này chẳng có mấy tác dụng, riêng quang huy trên người chúng đã có kháng tính rất mạnh.
Quả cầu kim loại này chỉ là một quả lựu đạn axit loại thường tốn 200 điểm một quả, có khả năng nổ bao trùm một khu vực gần năm mét vuông.
Tác dụng ăn mòn của nó có thể nói là bị giảm đi đáng kể khi đối đầu với những sinh vật biến dị từ cấp D trở lên, còn đối với đám thiên sứ này thì có thể coi như là không có. Nhưng cái Đức nhắm tới không phải là đặc tính ăn mòn của nó mà là khả năng che khuất tầm nhìn, axit mạnh càng khiến bọn chúng phải nhắm chặt mắt lại.
Lớp sương axit màu đen xám trong chốc lát bùng ra xung quanh bao trùm cả đám thiên sứ vào bên trong.
Đức lạnh lùng nhìn về phía trước, từ nắm tay trái, từng tia lửa điện lẹt xẹt, một ngọn thương sấm sét đã thành hình, cầm sẵn trên tay.
"Khụ" "Khụ" Mấy tên thiên sứ nhanh chóng đập cánh bay ra khỏi khu vực ảnh hưởng của lựu đạn axit.
Đức ngay lập tức động, xoay người ném mạnh, ngọn thương sấm sét rít lên một tiếng xé gió bay đến giữa ngực tên thiên sứ cấp C bay ra đầu tiên.
Hoảng hồn, gã nghiêng đầu chao cánh qua một bên né tránh, ngọn thương đâm vào giữa khớp xương quai xanh của hắn đục ra một lỗ máu, khiến hắn rú lên đau đớn, rồi bay tuốt ra sau trúng phải một tên thiên sứ cấp D khác ghim hắn xuống đất.
Vừa ném xong mũi thương, không dừng lại nửa giây, Đức lập tức động thân, chân trái phát lực dậm nhảy về phía trước, Lạc phong kiếm cầm chắc trên tay, ánh mắt lạnh lùng hướng về cổ của tên đó chém tới.
Thanh kiếm lướt qua một đường máu, cổ của tên đó lập tức bay bổng lên không, gương mặt tràn đầy sợ hãi, đôi mắt tuyệt vọng nhìn về phía trước, máu phun ra thành vòi tung tóe từ cổ của hắn bắn lên cả gương mặt của Đức.
"Lớn mật" Gã Trần Văn Hồ ở phía sau tức giận hống to, quyền trượng tụ lại quang mang bắn tới.
Đức liếc mắt nhìn sang, tung chân đá mạnh vào thi thể không đầu của tên thiên sứ về phía trước chặn lấy đòn đánh, luồng ánh sáng bắn tới trúng xác của tên thiên sứ nổ tung ra khiến thi thể của gã đó lập tức phân thành năm, bảy mảnh, máu thịt bay tung tóe khắp nơi.
Xoay người một vòng trên không, Đức vung Lạc phong kiếm chém ra một đường cong bán nguyệt, chém một tên thiên sứ cấp D cạnh đó ra làm hai nửa trước khi hết đà rơi xuống.
Hai chân vừa chạm đất thì một áp lực lớn đã truyền đến, bóng cây quyền trượng của tên Trần Văn Hồ đã tới ngay đỉnh đầu hắn bổ xuống.
Không kịp né tránh, Đức vận năng lượng vào Lạc phong kiếm vung lên đỡ đòn.
"Ầm" một tiếng, trượng, kiếm va chạm, quang nguyên lực trên đầu quyền trượng va chạm với ma hỏa và phong chú chi ấn trên lưỡi kiếm phát ra tiếng nổ inh tai, kình phong bùng nổ, không khí lan ra xung quanh thành từng đợt như sóng gợn.
Áp lực mạnh mẽ từ trên truyền xuống khiến Đức cảm thấy lồng ngực một trận bức bối, người chùng hẳn xuống, khuỵa một chân xuống đất.
Đúng lúc này, đội Thánh đồ phía sau cũng đã tới nơi, tên đội trưởng vung lên trọng kiếm nhắm về người Đức đâm tới, cả sáu tên còn lại đứng ở phía sau đứng thành trận hình chữ V ngược, quang nguyên lực truyền cả vào tên cầm đầu, thanh kiếm trên tay hắn tỏa ra quang mang rực rỡ.
Lách ra nửa bước, Đức thả lỏng tay cầm kiếm nghiêng xuống dưới khiến quyền trượng trên tay tên Trần Văn Hồ trượt qua một bên, đạp chân vào quyền trượng của hắn, Đức lộn người nhảy ngược lại.
Thanh trọng kiếm của tên Thánh đồ xẹt qua người hắn trong gang tấc đâm sượt qua bả vai kéo theo một đường máu nhỏ.
Chống tay lộn một vòng dưới đất, Đức nhanh chóng đứng dậy, vung tay ném về phía trước hai quả lựu đạn sương mù axit nữa.
Lựu đạn nổ tung, làn sương axit màu đen xám bùng ra, che lấp cả tên Trần Văn Hồ và đội Thánh đồ ở phía sau vào bên trong.
"Thần ảnh chấn quang ba" Tên Trần Văn Hồ xoay quyền trượng chống mạnh xuống đất hét lớn.
Từ vị trí thân gậy của hắn, quang nguyên lực tràn ra từng đợt như sóng biến hất văng toàn bộ sương mù axit ra bên ngoài.
"Ngươi chỉ biết dùng những trò bẩn thỉu này thôi sao con chuột nhắt kia"
Trừng mắt nhìn về phía Đức, gã giơ quyền trượng lên, trong miệng lẩm nhẩm một loại ngôn ngữ kỳ lạ, phía trước đầu quyền trượng hình thành một hình tròn chứa hoa văn ngôi sao lục giác sáu cánh, xung quanh nó là những ký tự kỳ lạ đang xoay tròn di động.
"Quang huy thánh phược" Gã chĩa quyền trượng về phía trước hét lớn.
Từ đầu quyền trượng, hình tròn ma pháp sáu cánh tỏa ra hào quang màu sáng trắng rực rỡ, bắn ra một quả quang cầu bay thẳng về phía Đức.
Đức liếc mắt nhìn qua, Lạc phong kiếm vung lên chém tới, thanh kiếm va chạm với quang cầu khiến nó nổ tung thành một luồng bạch quang chói mắt.
Từ giữa luồng bạch quang, sáu luồng ánh sáng như sáu sợi dây thừng hiện ra cử động như sáu con trăn lớn hướng về hai tay, hai chân, cổ của Đức quấn chặt lấy, rồi cố định lại dưới đất.
Đức càng cố gắng giãy ra thì sáu sợi dây ánh sáng càng xiết chặt, Lạc phong kiếm trên tay hắn cũng rơi xuống đất.
Cánh tay vẫn giơ quyền trượng trên không trung, ma pháp trận hình ngôi sao sáu cánh lơ lửng trước đầu gậy tỏa ra hào quang, nở nụ cười đắc ý, gã Trần Văn Hồ nhìn Đức cười lạnh nói:
"Nhảy nhót nữa ta xem nào, con chuột nhắt"
Đội Thánh đồ chớp thời cơ tung người nhảy lên đồng loạt vung kiếm chém vào người Đức, cả đám thiên sứ đang bay ở trên không cũng tung người lao xuống.
Lạnh lùng nhìn về phía trước, Đức mở miệng:
"Ngươi lảm nhảm nhiều quá"
Từ giữa ngực của hắn hiện ra một quả cầu màu lam nhạt, bên trong lấp lóe điện quang.
Đức hét lớn một tiếng, quả cầu trong phút chốc mở rộng bao trùm che phủ toàn thân hắn ở bên trong, những tia lửa điện bùng phát ra từ người Đức trên lớp lá chắn màu lam nhạt khiến nó thoạt trông như một quả cầu điện Tesla với hắn là tâm điểm.
Luồng lửa điện lan ra khiến sáu sợi dây bằng ánh sáng đứt phựt, ma pháp trận hình ngôi sao sáu cánh lơ lửng trước đầu gậy của gã Trần Văn Hồ cũng vỡ ra tan nát như mảnh kính, khiến hắn biến sắc, nụ cười đắc ý trên môi đông cứng lại.
Cùng lúc này, đám Thánh đồ bên dưới và tám tên Thiên sứ còn lại ở phía trên cũng đã vung kiếm chém tới.
Kiếm va trúng lớp lá chắn màu lam nhạt như va phải mặt nước hồ, dao động thành từng vòng tròn nhỏ ra xung quanh, lá chắn rung lên từng đợt nhưng nhất thời không thể phá vỡ.
Nhìn ra phía trước, Đức giơ hai tay trước ngực thành chữ X, hét lên một tiếng vung mạnh tay ra. Quả cầu màu lam bao bọc toàn thân đột ngột nổ tung, từng luồng điện quang ở bên trong đồng loạt bắn ra xung quanh hất tung đám thiên sứ và thánh đồ đang hưng phấn lao tới bay ngược về sau.
Đây là kỹ năng tự sáng tạo của Đức, là sự kết hợp giữa khiên ma pháp và thương sấm sét.
Bằng cách tụ năng lượng của sấm sét vào vòng chắn bảo vệ, sinh ra một chiêu thức có khả năng tấn công bao trùm ở cự ly gần. Ý tưởng đã có từ trước đó rất lâu, tập luyện cũng rất nhiều lần, nhưng phải nói là độ khó của nó cực kỳ cao, kể cả dạo gần đây thì khả năng thành công của chiêu này cũng chỉ đạt được bảy thành. Trong lúc nguy cấp này, nó đã kịp thời phát huy tác dụng trong lúc tối hậu. Hắn gọi nó là "Khiên sét".
Trên người vẫn còn tê rần vì lửa điện, mái tóc dựng đứng, khuôn mặt hơi cháy đen, nhưng ánh mắt của Đức vẫn rất lạnh lùng, vận chuyển năng lượng trong lõi Rise một vòng, cảm giác tê dại mới giảm bớt.
Đức giơ cánh tay đang còn run rẩy chộp lấy thanh Lạc Phong kiếm rơi dưới đất khi nãy, hét lớn một tiếng, chân trái đạp mạnh xuống đất, lấy đà lao về phía trước.
Đám Thánh đồ và thiên sứ xung quanh lúc này tình trạng còn tệ hơn Đức, những tia lửa điện bùng ra xung quanh khiến chúng toàn thân tê dại, vũ khí cũng rời khỏi tay, thân thể đang bay ngược ra sau không hề có điểm tựa.
Thời gian tê dại này đối với bọn chúng thì cũng sẽ không kéo dài quá lâu chỉ từ ba đến năm giây mà thôi, tùy theo thực lực của từng tên.
Nhưng chiến đấu, thời cơ là chỉ trong điện quang hỏa thạch, nửa giây đôi khi cũng đã là quá xa xỉ.
Đức nhắm thẳng tới tên Thánh đồ đội trưởng, Lạc phong kiếm vung lên chém xuống.
Tên đó cố gắng ngửa đầu ra sau, nhưng đã không kịp, ánh kiếm lướt qua, kéo một đường máu giữa cổ của hắn, thấy cả thực quản bên trong, máu tuôn ra như suối, hai tay ôm lấy cổ trong tuyệt vọng.
Đức tung chân đá mạnh tên đó ra phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đàn thánh đồ đang rơi rụng lả tả lao đến.