Chương 125: Đối chiến (1)
Cô gái Thánh nữ ấy có khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết như một thiên sứ hạ phàm, khiến người khác nhìn vào có một cảm giác kinh diễm, không thể xâm phạm, lúc này vẫn giữ một vẻ bình thản lạnh nhạt, giống như mọi thứ xung quanh không hề có liên quan tới mình, kể cả kẻ đang lao đến trước mặt kia.
"Thánh quang thủ hộ" Cô ta hét lớn, từ trên tay, hai vòng tròn màu sáng trắng có hoa văn lục vong tinh và một số dòng chú ngữ hiện ra, giơ tay về phía trước.
Vòng sáng nhanh chóng biến lớn như hai tấm khiên lớn, chắn lưỡi kiếm đang trên đà chém xuống của Đức.
"Cong ggg" Lạc phong kiếm vang lên âm thanh như chém vào kim loại, một luồng hào quang tỏa ra xung quanh như tia lửa, phản lực hất tay Đức văng ngược lại.
Tận dụng phản lực, Đức xoay người hạ trọng tâm thấp xuống, xoay kiếm một vòng chém xuống dưới chân cô gái, đòn đánh vừa nhanh vừa hiểm biến chiêu trong chớp mắt.
Cô gái Thánh nữ cũng phản ứng cực nhanh, nhún chân một cái nhảy lùi về phía sau thoát khỏi nhát chém, lưỡi kiếm xẹt qua chém đứt một mảnh vải trên người cô gái, rơi lả tả dưới đất.
Không dừng lại nửa giây, Đức lập tức dậm chân nhảy tới, lưỡi kiếm đâm thẳng vào vị trí cổ họng cô ta, ánh mắt lạnh lùng không có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc.
Trong mắt hắn, đã xác nhận là kẻ địch, nguy hại với mình và người thân, thì nữ cũng như nam, xinh đẹp hay xấu xí cũng chẳng có gì quan trọng nữa, chỉ còn một chữ, giết.
Cô gái lắc đầu qua một bên tránh thoát, lưỡi kiếm xẹt qua đâm đứt vài sợi tóc, đâm hụt, Đức lập tức xoay kiếm chém ngang qua, cô ta nhanh nhẹn cúi đầu xuống tránh thoát, xoay người trên tay đã hiện ra cường quang màu sáng trắng mãnh liệt vung tay tụ lại thành chưởng, chưởng tới.
Đức tụ tập năng lượng ở trên tay, một cú "Phá quyền" tung ra đấm mạnh, một đấm một chưởng va mạnh vào nhau phát ra tiếng nổ điếc tai. Kình phong phát tán thành hình bán nguyệt lan tỏa ra xung quanh.
Đức hơi khựng lại một chút, lùi ra nửa bước, còn cô gái Thánh nữ bị phản lực đẩy văng ra phía sau ba bước.
Hai chân dậm xuống đất, thân ảnh cô ta nhanh chóng trụ lại, cô ta chắp hai tay lại làm một, một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện trên tay, kéo dài ra, một thanh trường kích xuất hiện trên tay, thân kích màu đồng cổ phách, mũi kích màu bạch kim sáng bóng sắc nhọn.
"Ya" Hét lớn một tiếng, cô ta chủ động lao lên tiến về phía trước, mũi kích nhắm thẳng người Đức đâm mạnh tới, Đức lách người qua một bên né tránh, xoay người di chuyển bộ pháp tới trước một bước, Lạc phong kiếm mạnh mẽ chém xuống, cô gái Thánh nữ nhanh như chớp rút đuôi kích lại đỡ đòn.
Nhát chém rất mạnh, thân hình cô ta hơi trùng xuống, Đức tung chân đá tới, cú đá trúng ngay giữa ngực làm cô tay bay thẳng ra sau, dấu chân đầy bụi đất dính trên tà áo trắng tinh khôi.
Đức vừa định lao đến kết liễu thì lúc này, từ hai phía, hai đội Thánh đồ, mỗi đội bảy tên đã xuất hiện, không biết lấy từ đâu ra, trên tay bọn chúng mỗi tên đều có một thanh trọng kiếm và một tấm khiên chắn nhỏ, hình tròn, đường kính gần nửa mét, hung hăng lao đến.
………
Phía bên kia
Bao vây trong làn đạn, quanh người gã Trần Văn Hồ xuất hiện một hình cầu ánh sáng màu trắng bàng bạc, đường kính gần hai mét bao bọc toàn thân hắn trong đó, đạn, và cả tên quang ấn nguyên lực của Hân đều không thể xuyên qua nổi.
Nhìn xuống phía dưới, hắn rống lên giận dữ, vung quyền trượng, ánh sáng từ trên đầu gậy hiện ra nhắm thẳng vào Hiếu trong bộ giáp Thánh Gióng II bắn xuống.
Một tầng bảo vệ vô hình hiện ra xung quanh bộ giáp chắn đỡ phát bắn của gã, màn hình điều khiển lập tức phát âm thanh cảnh báo: "Năng lượng giảm sút 7%" khiến Hiếu biến sắc.
Năng lượng giảm sút 7% chỉ sau chống đỡ một cú bắn là rất trầm trọng, nó báo hiệu Hiếu chỉ có thể chịu hơn mười cú như thế sẽ rơi vào tình trạng cạn năng lượng, huống chi đây chỉ là một đòn đánh hú họa mà thôi.
Cú bắn thứ hai đã bắn tới, lần này Hiếu không dám đứng ra đón đỡ nữa, điều khiển Thánh Gióng II nhảy về phía trước tránh thoát, phát bắn cày xéo một đoạn ở phía sau, một cây gỗ nhỏ dính đạn đổ ụp xuống.
Hiếu đưa mắt nhìn màn hình điều khiển, lúc này một đoàn thiên sứ đã tụ tập lại sau vụ đổ cây hỗn loạn vừa rồi, lũ lượt lao đến, cắn răng một cái, không để ý tới tên Trần Văn Hồ nữa, Hiếu lập tức điều khiển Thánh Gióng II lao tới nghênh chiến, thanh chiến đao Orihancon xuất hiện trên tay phải, tay trái khẩu súng Galting sáu nòng nhắm về phía trước không ngừng nhả đạn.
Gã Trần Văn Hồ thân hình bay thẳng tới, quyền trượng trên tay vung lên nhắm thẳng về chỗ của Hân đánh xuống.
Hân vội vã lộn người về phía sau để tránh né, một mũi tên đã lắp trên dây cung tiếp tục bắn ra, gã lách đầu qua một bên tránh thoát, quyền trượng đâm thẳng tới.
Lúc này, Toàn đã hiện ra từ phía sau, người đã tiến vào trạng thái hóa sói toàn diện, bộ Xích lang chiến giáp đã hiện ra trên người lao đến, bộ móng vuốt sắc nhọn đâm thẳng vào cổ của gã.
"Chậc" Gã Trần Văn Hồ cau mày khó chịu, thu quyền trượng lại đỡ đòn, đoạn tung chân đá mạnh, cú đá trúng ngay giữa ngực, Toàn bị văng thẳng ra phía sau trúng vào một thân cây gần đó, rầm một tiếng, ngã xuống.
Phong Lang ở phía sau Toàn tru lên một tiếng, một đoàn đao gió xuất hiện nhắm người gã phóng tới, bị gã lập tức lấy quyền trượng đập tan.
Lan ở ngay phía sau, lúc này, năm tên U Minh chiến sĩ đã xuất hiện ở trước mặt cô bé, kỹ năng triệu hồi được phát động, ánh mắt màu lam nhạt của chúng hơi sáng lên, lũ lượt nhảy về phía trước tấn công gã.
U Minh chiến sĩ đội trưởng lao đến đầu tiên, thanh trọng kiếm lập lờ hắc khí trên tay vung lên chém mạnh xuống. Theo ngay phía sau, U Minh thương thủ cũng hướng mũi giáo trên tay đâm tới, ba tên còn lại cũng đã theo kịp đồng loạt tung chiêu.
"Lũ sâu bọ khốn kiếp" Gã Trần Văn Hồ rống lên một tiếng, quanh người lại bao bọc bằng một quả cầu ánh sáng màu trắng bạc, chặn lại mọi đòn tấn công đến.
"Phá cho ta" Quả cầu ánh sáng nổ tung, phản lực của nó hất tất cả đám U Minh chiến sĩ văng ngược ra phía sau, cường quang chiếu tới khiến lớp giáp trên người bọn chúng một số ít bị tan chảy như nước đá gặp ánh nắng mặt trời.
Hào quang của viên ngọc màu xanh dương đính giữa Giáo Hoàng bào của hắn trở nên hơi ảm đạm, ánh mắt của hắn lúc này lướt qua nhìn đám người phía trước, sắc mặt âm trầm.
Bộ Giáo Hoàng bào mặc trên người hắn không phải là một chiếc áo bình thường, nó là sản phẩm luyện kim ma pháp của Thần điện đổi bằng một lượng lớn điểm cống hiến. Giáo Hoàng bào nó có một số ma pháp trận mê hoặc tinh thần khiến người mặc tăng cường uy nghiêm, lời nói mang tới sức hút hơn, đối với một số người không có chính kiến thậm chí nó có thể mê hoặc lòng người.
Ngoài ra thì chiếc áo còn giúp người mặc có khả năng bay lượn cực kỳ linh hoạt, tốc độ cũng nhanh hơn đám thiên sứ thông thường nhiều, thêm vào đó nó còn bố trí một ma pháp trận phòng ngự ở phía trên, có thể phát ra "Quang cầu thủ hộ" bảo vệ người mặc, Quang cầu thủ hộ duy trì được bao lâu chính là nhờ vào năng lượng tồn trữ trong viên ngọc màu xanh dương đính trước áo.
Nhìn qua rất nhẹ nhàng, nhưng hợp kích nãy giờ của Hân, Đức, Toàn và đám U Minh chiến sĩ cũng đã rút đi hơn 30% năng lượng tồn trữ trong viên ngọc đó.
Cây pháp trượng của hắn cũng là một món vũ khí rất mạnh, gia tăng uy lực đòn đánh 50%, rút ngắn thời gian thi pháp thêm 50%, tăng 40% khả năng phục hồi năng lượng, ngoài ra còn có thể tích trữ năng lượng tung ra các đòn công kích quang lực hủy diệt. Thân quyền trượng được làm từ hợp kim ma pháp đặc biệt không chỉ cứng chắc mà còn có khả năng phản ngược đòn đánh. Sau khi nhận chủ, cầm trên tay rất nhẹ nhưng đánh ra lại rất nặng, đây là đặc tính cực kỳ khó có được, công thủ, cận chiến, xa chiến đều toàn diện.
Toàn lúc này đã bò dậy, đòn đá tuy mạnh nhưng với khả năng phòng thủ ba lớp, Xích lang chiến giáp, cương khí và kỹ năng thiết bì nham giáp, Toàn không có vết thương nghiêm trọng gì.
Hân và Lan hơi lùi lại phía sau vào một vị trí đã chọn trước. Năm U Minh chiến sĩ lùi lại đứng ở phía trước che chắn, Toàn dẫn đầu đám U Minh chiến sĩ này đối diện với tên Trần Văn Hồ.
Một mình hắn đối diện với cả nhóm nhưng vẫn rất ung dung không có chút áp lực nào, ngược lại, nhóm người trước mặt lại cảm thấy áp lực như một con rắn độc đang đứng trước mặt nhìn chằm chặp rình mồi.
Phía bên kia, Hiếu đang cùng Huyết Tu La chặn lại đám thiên sứ và đội Thánh đồ đang lao đến, Đức thì vẫn đang chiến đấu ngay tại tuyến đầu.
Tên Trần Văn Hồ có vẻ cũng chẳng quan tâm gì đến chiến sự đang diễn ra ở phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào đám người trước mặt, gằn giọng nói:
"Hắn đã muốn tiêu diệt thủ hạ của ta, thì hãy để ta lấy máu của các ngươi trải đường, để xem, ai sẽ nhanh tay hơn"
Dứt lời, gã đã vung quyền trượng trên tay lao đến.
Hân giương cung lắp tên, mũi tên bắn ra nhanh như điện chớp, gã vung quyền trượng lên đánh bật mũi tên ra bên cạnh, quang ấn nổ tung khiến bước chân hắn hơi chùn lại một nhịp, nhưng vẫn mạnh mẽ lao tới.
Toàn gầm lên một tiếng, dẫn đầu đám U Minh chiến sĩ lao ra nghênh chiến. Móng vuốt nhắm thẳng gương mặt của gã Trần Văn Hồ đâm tới.