Chương 441: Giá trị vũ lực của Đăng Dương
Cảm nhận từng cơn đau nhói trải rộng khắp người, Đăng Dương thầm ra lệnh
AI lập tức hồi đáp
< Chỉ số Sinh Lực tụt còn một nửa, chỉ số Đấu Khí còn bảy phần mười >
< Toàn thân trên dưới hứng chịu áp lực nặng nề, tuy nhiên vẫn nằm trong ngưỡng có thể chịu đựng, nên không có bất kỳ bộ phận nào thụ phải trọng thương >
< Dù vậy, uy lực của một chiêu tất sát tổng lực kia cũng là quá lớn, đã hoàn toàn phá vỡ lớp phòng ngự vững chắc mà Long Thần Vũ Khải và Thủy Thần Thể hợp lực tạo nên. Nếu tiếp tục trực diện trúng phải một chiêu như vậy nữa, ngài chắc chắn sẽ bị loại bỏ khỏi cuộc chiến đấy, thưa chủ nhân >
‘Dẫu biết khi lựa chọn chống đỡ một chiêu này để gây dựng danh tiếng, ắt sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ cho bản thân, thế nhưng không ngờ được, mức sát thương mà nó có thể gây ra cho ta lại lớn đến như vậy!’
‘Xóa sạch một phần hai Sinh Lực của ta trong nháy mắt’
Đăng Dương thoáng rơi vào trầm lặng
‘Đòn tấn công có uy lực tương đương với Thiên giai võ kỹ, hay nói cách khác chính là sức mạnh của một chiêu Thiên giai sơ cấp võ kỹ, đúng là không phải chuyện đùa. Về sau phải chú ý hơn mới được, bởi nếu liên tiếp trúng phải hai chiêu, với khả năng phòng ngự như hiện tại, ta chắc chắn sẽ chết không toàn thây’
< Đúng vậy thưa chủ nhân, sau việc gia tăng giá trị Hồn Lực, lấy lại khả năng thi triển Hồn thuật không cấp độ - Áo Choàng Lông Ngỗng, vấn dề tiếp theo mà ngài cần phải chú ý đến, chính là cường hóa sức mạnh phòng ngự của bản thân >
< Theo như thống kê, từ sau khi luyện đến đại thành Nhân giai cao cấp luyện thế công pháp - Huyết Khí Tiên Công, thì ngài đã không còn tu luyện bất kỳ một môn luyện thể công pháp nào khác, mà chỉ hoàn toàn dựa vào thể chất Thủy Thần được truyền thừa từ Thần Rùa và Địa giai cao cấp võ kỹ - Long Thần Vũ Khải để phòng ngự trước tất cả các cuộc tấn công >
< Lại nói, tuy cấp độ hệ thống hiện tại của ngài là 24, tương đương với cảnh giới Võ Tướng trung cấp của giới Võ giả, nhưng chiến lực cơ bản của ngài từ lâu đã ngang bằng với cảnh giới Kình Quân nhất trọng thiên. Sau đó cộng thêm Huyết mạch truyền thuyết – Dòng Máu Lạc Hồng và kỹ năng Báu Vật Chúc Phúc của Bộ Sưu Tập, tổng chiến lực giờ đây của ngài đã hoàn toàn ngang ngửa với cảnh giới Kình Quân nhị trọng thiên, thậm chí là Kình Quân tam trọng thiên >
< Từ đó có thể thấy, những kẻ địch sau này mà ngài phải chống lại, hay nói đúng hơn là ngài sẽ lựa chọn để chống lại, đa phần đều sẽ là cường giả cảnh giới Kình Quân, những kẻ dù ít hay nhiều, đều sở hữu cho mình một hoặc nhiều môn Thiên giai võ kỹ lợi hại >
< Vì thế, nếu cứ tiếp tục không gia tăng chỉ số phòng ngự, chiến bại trong tương lai là điều tất yếu sẽ xảy ra >
‘Chiến bại sao? Ta không nghĩ là điều đó có thể xảy ra’
Đăng Dương lắc đầu phủ nhận, bình tĩnh nói
‘Thực ra thì từ sau lần thất bại thê thảm dưới tay Triệu Đà, ta đã tự đặt ra cho mình một luật lệ, rằng sẽ không tham gia bất cứ trận chiến nào mà bản thân không nắm chắc giành được phần thắng’
‘Lao đầu vào một cuộc chiến mà đã biết trước là không thể thắng lợi, đây đơn giản là việc làm của một thằng ngu’
< Chính xác là như vậy, thưa chủ nhân > AI lên tiếng xác nhận
< Ngài hoàn toàn không phải là thằng ngu, cho nên sẽ không dễ rơi vào thất bại >
< Thế nhưng, điều ta muốn nói đến ở đây là kết quả thu được dựa trên tiêu chí, nếu ngài lựa chọn chính diện đối đầu với kẻ địch chỉ bằng tu vi Võ giả ở trạng thái cơ bản, và không hề sử dụng đến Linh Hồn Lực, hoặc là bất cứ thủ đoạn âm hiểm nào khác của bản thân >
< Ví dụ như hiện tại chẳng hạn, ngài tham gia sự kiện Ngoại Môn Đại Chiến, và bắt buộc phải quang minh chính đại thượng đài với đối thủ là một cường giả cảnh giới Kình Quân nhị trọng thiên hoặc cao hơn, đồng thời không muốn bại lộ bí mật của mình cho bàn dân thiên hạ biết. Vậy nên bắt buộc phải đặt ra giới hạn không được vượt qua, là chỉ sử dụng duy nhất khả năng chiến đấu cơ bản của Võ giả để đánh địch >
< Đặt trong tình huống này, theo như tính toán của hệ thống, với khả năng chống đỡ Thiên giai võ kỹ gần bằng không như bây giờ, tỷ lệ bại trận của ngài phải lên đến 70%. Cái này, theo thuật ngữ của giới võ giả thì được gọi là ‘Mãnh Công, Nhược Thủ’, có thể giết địch trong chớp mắt nhưng cũng có thể bị địch hạ chỉ trong chớp mắt >
< Về phía ngược lại, nếu như trong một trận chiến sinh tử mà ngài quyết định sử dụng toàn bộ khả năng của mình, với ‘toàn bộ’ ở đây là ám chỉ đến… >
< Tất cả sức mạnh Võ lực, bao gồm: sức mạnh Thể Chất, sức mạnh Võ Kỹ, bốn hệ đấu khí Tử Lôi, Bạch Hỏa Lôi, Hắc Hỏa Lôi, Luyện Binh Chi Hỏa. Trong đó, ngoại trừ Tử Lôi tương đối bình thường ra, ba hệ đấu khí còn lại đều là những hệ đấu khí đỉnh cấp, lần lược được Đệ nhất luyện khí tông sư – Cao Lỗ và Triệu Đà sử dụng >
< Tất cả sức mạnh Hồn lực, bao gồm: vô số Hồn Thuật cơ bản, Hồn Thuật Hắc Ám Cổ Đại bậc 4 – Triệu Hồi Âm Binh, Hồn thuật không cấp độ - Áo Choàng Lông Ngông và cả ba Tinh Linh là Băng Phách Tinh Linh – Lam Điểu, Đại Địa Tinh Linh – Thổ Địa, U Hồn Tinh Linh – Sứ Giả Địa Ngục >
< Tất cả sức mạnh Kỹ Năng công kích, bao gồm cường hóa, nhược hóa, khống chế, mê hoặc và gây sát thương diện rộng >
< Uy áp đến tử Huyết mạch truyền thuyết – Dòng Máu Lạc Hồng, muôn trùng Độc Dược thiên kỳ bách quái, các loại Nhãn Thuật ảo diệu vô song, Linh Thú – Hắc Ngục Xà và cả việc Triệu Hồi hàng ngàn Giáo Đồ của Nhật Thực Thần giáo ra trợ chiến >
< Cùng với sự sắc bén, khả năng tính toán chi ly từng đường đi nước bước của ngài, thì e rằng, từ cảnh giới Vân Lãng trở xuống, ngài đã hoàn toàn có thể tự do tung hoành ngang dọc >
< Đó là còn chưa kể đến những tồn tại như Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng, Kim Quy Diệt Thần Nỏ và Báu Vật Phản Tổ - Ngụy Tổ Hồn, với ba thứ này trong tay, ngài hoàn toàn có thể diệt sát cả cường giả cảnh giới Độn Thiên, thưa chủ nhân đáng kính của ta! >
< Không phải ngoa khi nói, hiện tại, ngài đã đủ tiền vốn để bước chân trên con đường chinh phục thế giới, thưa chủ nhân! >
‘Được rồi, AI, ngươi đang nói những thứ mà ta thừa biết đấy’ Đăng Dương trầm giọng nhận định ‘Không cần nhắc nhở, ta vẫn biết rõ, bản thân ta hiện tại có thể làm được những gì’
Sau đó thì Đăng Dương dịu giọng xuống, phi thường nghiêm túc nói
‘Những mà ngươi nói đúng, AI, có lẽ ta đã bỏ bê tiến trình luyện thể quá lâu rồi, cũng chỉ bởi vì, trừ Triệu Đà, một tồn tại có thể nói là tối cao vô thượng ra, ta chưa từng gặp một ai có thể dễ dàng xuyên thủng lớp phòng ngự của mình như thế, là ta đã quá tự tin vào sự cường đại của Thủy Thần Thể cũng như độ cứng rắn của Long Thần Vũ Khải rồi. Đây hoàn toàn là một sai lầm không thể chối cãi, và ta chẳng có gì để bao biện cho nó cả!’
‘Trong Thiên Sát Binh Pháp có một câu như thế này: Nếu muốn tấn công một ai đó, trước hết phải đảm bảo rằng, khả năng phòng ngự của bản thân phải đủ cường đại để chống đỡ sự trả đũa của hắn ta’
‘Theo như đó, có thể lực công của ta rất mạnh nhưng nếu khả năng phòng ngự chẳng ra gì thì bất cứ lúc nào, dù là thắng thế hay đang cầm cự, ta cũng đều có thể mất mạng chỉ trong chớp mắt. Một trận chiến không khác gì một hồi cá cược đỏ đen, mà ngươi biết đó AI, thứ ta ghét nhất trên đời này chính là cờ bạc, tham gia những cuộc chơi không rõ thắng thua’
‘Vậy nên, cho dù ta có thể đủ sức giết chết cường giả cảnh giới Độn Thiên đi chăng nữa, thì ta vẫn phải đi từng bước, từng bước một, thật chậm rãi và chắc chắn, bởi con đường chinh phục thế giới, chưa bao giờ dành cho những kẻ vội vàng, đúng không?’
< Hoàn toàn chính xác và không có gì để bàn cãi! >
Đăng Dương nghe vậy liền cười ‘AI, cảm ơn ngươi vì lời khuyên chân thành này’
< Không cần cảm ơn đâu, cho ngài lời khuyên cũng là một trong những nhiệm vụ của ta, thưa chủ nhân > AI đáp với chất giọng điện tử vô cảm
‘Dẫu vậy, ta vẫn muốn cảm ơn’
Đăng Dương chân thành thật tâm nói
‘Cảm ơn ngươi vì từ trước đến nay, trong bất kỳ tình thế nào, dù là lúc khuấy đảo quần hùng hay tại khi cận kề cái chết, vẫn luôn luôn ở bên cạnh ta’
< Ngài quả thực là một người đặc biệt, thưa chủ nhân. Từ trước đến nay, trong suốt chiều dài lich sử tồn tại và phụng sự của mình, chưa từng, chưa bao giờ có một vị chủ nhân nào lại chân thành cảm ơn ta như ngài cả. Nếu như có cảm xúc, ta chắc chắn sẽ vô cùng cảm kích vì điều đó >
< Và sau này, dù ngài có chết đi và ta tìm được những chủ nhân mới, ta cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên ngài, thưa chủ nhân đáng kính! >
Đăng Dương giật giật khóe miệng ‘AI, ngươi đây là đang trù ẻo ta chết đấy à? Lại còn muốn đi tìm những chủ nhân khác sao?’
< Nếu như, chỉ là nếu như mà thôi >
< Với lại chủ nhân, đám người kia lại tiếp tục xông tới nữa kìa, có vẻ như, chỉ số thông minh của bọn chúng là không có giá trị thì phải >
----------*-*-----------