CHƯƠNG 297: LONG TINH QUYỀN.
Tầng hai tiểu thế giới, tại một khu rừng rộng lớn trên trời cao có đám cường giả đang cưỡi Xích Long Mã bay với tốc độ rất nhanh, dường như có chuyện gì đó rất quan trọng khiến họ phải gấp gáp đến như vậy.
Trên thượng tầng này Xích Long Mã là thú phi hành chủ yếu của các cường giả, hình dáng của nó được lai giữa ngựa vào rồng, thân là ngựa, đầu đuôi và cánh là của rồng, miệng có thể phun lửa với nhiệt độ rất cao.
Sức mạnh của nó có thể sánh ngang cường giả linh thần cảnh và rất khó thuần phục.
Lại nói đến đám cường giả đang cưỡi Xích Long Mã trên bầu trời, có tất cả năm người trong đó có một lão già, bốn thiếu niên trẻ tuổi và một đại mỹ nhân xinh đẹp.
Tinh Vũ tiểu thư chúng ta phải nhanh lên nếu về muộn không kịp tham gia đại hội của tộc đâu.
Một thiếu niên cưỡi yêu thú bên cạnh nàng ta thấp giọng kính trọng nói.
Không cần ngươi dạy ta, với tốc độ của Long Mã của chúng ta mất một ngày một đêm nhất định sẽ có thể đến nơi mà đại hội diễn ra sau hai ngày nữa cho dù vừa đi vừa nghỉ cũng thừa sức đến nơi.
Tinh Vũ lạnh lùng đáp lại.
Thiếu nữ Tinh Vũ này thân mặc chiến giáp màu bạc tóc cột cao như nam nhi tay cầm trường thương cưỡi chiến mã toát lên khí chất con nhà võ, hơn nữa nàng lại vô cùng xinh đẹp thân hình lộ ra những đường cong uyển chuyển đến mê người, nàng ta có ngũ quan tinh xảo đôi mắt sáng như ngọc khiến bất cứ nam nhân nào nhìn vào khó mà có thể thoát khỏi mị lực của nàng ta được.
Cả đám người này đã cười thú phi hành với tộc độ cực nhanh để sớm về phủ thì đột nhiên lúc này trên bầu trời phía trước không gian bỗng chốc vặn vẹo sinh ra một cảnh cổng không gian nhỏ.
Cánh cổng không gian vừa xuất hiện đã tự phát nổ may cho Tinh Vũ và đám thuộc hạ đi theo mình giác quan nhạy bén cảm thấy nguy hiểm lên đã nhanh chóng quay đầu lùi lại phía sau mà tránh được thương tích không đáng có.
Cổng không gian nổ sinh ra khói bụi mù mịt không nhìn thấy đường phía trước, sau khi khói bụi biến mất hiện ra một thiếu niên dáng người cao lớn vạm vỡ với mái tóc trắng dài ngang vai, cả người không một mảnh y phục.
Thiếu niên này chính là Cổ Viêm, mặc dù cơ thể có thể chịu được vụ nổ bí cảnh do Viên Hồng gây ra nhưng y phục cũng như giới chỉ đều bị phá hủy hoàn toàn.
Giới chỉ mất là niềm tiếc nuối lớn nhất đối với Cổ Viêm, trong đó không có bảo vật gì quý hiếm chỉ có mấy bộ y phục cùng mấy lo dan dược bồi bổ, còn lại là dụng cụ nhà bếp cùng lượng lớn thịt nội tạng và xương của yêu tộc mà hắn giết, vốn dĩ để dành sau này ra ngoài tiểu thế giới mang thịt chúng đi chế biến thức ăn nay chẳng còn gì cả, biết thế bảo Ngọc Nhi cứu hắn ra ngay từ đầu thì đã không bị mất giới chỉ đã không bị hủy giờ có muốn hối hận cũng chẳng kịp.
Biến thái, chết đi cho ta.
Từ xa có âm thanh nữ nhân phẫn nộ truyền đến, tiếp sau đó có một mũi tên màu vàng kim phóng tới với tốc độ cực nhanh hướng về phía tim của Cổ Viêm mà tới.
Keng!
Cổ Viêm còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì mũi tên đã lao tới đáng tiếc lại không thể đâm xuyên qua cơ thể hắn được mà bị nảy lại phát ra tiếng keng như hai kim loại va chạm vào nhau sau đó rơi xuống mặt đất.
Sao có thể mũi tên đó có độ cứng cũng như sức phá hủy sánh ngang với siêu thánh khí vậy mà không làm hắn bị thương.
Tinh Vũ mặt biến sắc nghiến răng thâm nói.
Lão Bạch ngươi lên đi, mau kết lấy mạng tên biến thái đó cho ta.
Tinh Vũ trừng mắt nhìn lão giả râu trắng già nua mở miệng ra lệnh.
Tiểu thư làm vậy e là không hay lắm đâu, dù sao người ta cũng đâu làm gì đắc tội với người.
Lão Bạch híp mắt cười khổ chấn an.
Cần gì phải để Lão Bạch tiền bối ra tay chứ, cứ để Đại Thạch ta ra tay là được, chỉ riêng cái tội cởi chuồng đứng trước mặt làm bẩn mắt tiểu thư, cho dù hắn có mười cái đầu để chặt cũng không hết tội.
Thiếu niên Đại Thạch thân hình tráng kiện cười ngạo nghễ, tay vung đao nhảy ra khỏi Xích Long Mã mà lao tới tấn công Cổ Viêm.
Một đao từ trên cao chém xuống giữa đỉnh đầu muốn đem cơ thể Cổ Viêm chém ra làm đôi nào ngờ bị phản chấn lại, cơ thể của Cổ Viêm quá cứng không thể chém đứt được.
Cơ thể cứng đấy, nhưng để xem ngươi chịu được một đao này của ta không!
Đại Thạch vô cùng phấn khích dùng tay miết đao khiến tay ứa máu, máu nhuốm lên đao tỏa ra huyết khí nồng nặc đáng sợ.
Hãy nếm thử Huyết Sát Trảm này của ta đi.
Bang!
Đại Thạch vừa nói xong định xuất chiêu, thì đột nhiên Cổ Viêm xuất hiện trước mặt tay cầm chảo sắt vung mạnh đánh thẳng vào mặt hắn khiến hắn rụng mấy cái răng thân thể cũng vì thế mà văng xa cũng may có lão Bạch kịp thời ra tay đỡ cho nếu không thì không biết hắn còn bị văng xa đến đâu nữa.
Ngu ngốc, ở trên chiến trường đánh nhau đâu ai mà đứng yên cho ngươi đánh chứ.
Cổ Viêm nhếch miệng cười châm biếm nói.
Tiểu tử giỏi lắm chỉ có tu vi linh thần cảnh ngũ trọng lại có thể làm bị thương hóa thần cảnh nhị trọng, thiên phú không tệ chút nào nhưng dám đả thương người của vương phủ chúng ta, xem ra ngươi chán sống thật rồi.
Lão Bạch nói xong trong chớp mắt đã di chuyển đến vị trí của Cổ Viêm một quyền đánh thủng bụng hắn khiến bụng hắn xuất hiện một cái lỗ lớn, chỉ có điều cái lỗ lớn này không chảy máu mà là nước, chuyện thần kì hơn sau đó diễn ra chính là những hạt nước này nhanh chóng lan rộng làm lành cơ thể của Cổ Viêm hay nói cách khác cơ thể hắn giống như một khối nước không có hình dạng cho dù quyền lão già này có mạnh đến mấy cũng không si nhê gì với hắn.
Cơ thể ngươi đúng là có phần quái dị, có giỏi đỡ thêm một quyền nữa của ta, nếu lần này ngươi đỡ được thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Bá Vương Quyền!
Lão Bạch nghiêm túc, tay phải nắm chặt thành quyền lớn, một quyền này mang sát khí cũng như uy áp khủng bố tạo ra một hư ảnh quyền khổng lồ phóng tới tấn công Cổ Viêm.
Một quyền khủng bố vừa tới Cổ Viêm liền lập tức hóa thành tia sét né tránh nên thoát khỏi được thương tích không đáng có, quyền này tuy mạnh, nhưng có mạnh đến mấy không đánh trúng cũng vô nghĩa.
Ngươi vậy mà dám né quyền của ta, ngươi không muốn sống nữa sao!
Lão Bạch nhăn mặt quát.
Có ngu mới đỡ một quyền đó của ngươi, nếu ta mà đỡ chỉ có con đường chết đổi lại là ngươi, ngươi có dám lấy thân mình đỡ quyền đó của ta không.
Cổ Viêm ôm bụng cười châm chọc nói.
Đáng ghét, hôm nay lão phu không giết được ngươi, thì lão phu sẽ theo họ ngươi làm con của ngươi.
Lão Bạch bị khiêu khích nghiến răng phẫn nộ mà lao tới truy sát Cổ Viêm.
Lêu lêu, con rùa già đến mà bắt ta này.
Cổ Viêm lè lưỡi tiếp tục trêu ghẹo lão sau đó nhanh chóng bỏ chạy, lão già này tuy thực lực tu vi cao hơn hắn rất nhiều nhưng về mặt chạy trốn thì sao có thể bằng Cổ Viêm cho được.
Tất cả các ngươi mau qua đó hỗ trợ lão Bạch đi bằng mọi giá phải lấy mạng tên biến thái đó.
Tinh Vũ tức đến đỏ mặt hét lớn ra lệnh nói.
Ba thiếu niên còn lại nghe lệnh của nàng ta, lập tức rời đi phụ giúp lão Bạch phụ giúp truy sát Cổ Viêm.
Ngay cả có thêm người thì kết quả cũng chẳng thay đổi, cả đám người đều bị Cổ Viêm dắt mũi mà hít bụi phía sau, có làm cách nào cũng không bắt được hắn, tốc độ của hắn quá nhanh không ai trong số họ theo kịp được.
Đuổi theo sau không có ích gì, cuối cùng mỗi người chia ra một hướng mới bao vây tạo ra kết giới bao quanh hắn mới giữ chân hắn được.
Lần này xem ngươi chạy thoát kiểu gì!
Lão Bạch phẫn nộ đỏ cả mặt trên trán nổi đầy gân trông rất đáng sợ, bàn tay nắm chặt tụ lực khiến cho cơ nhục căng phồng khiến cả cơ thể như là ngàn đại quân dũng mãnh không gì sánh được.
Bá Vương Quyền.
Một lần nữa lão ta tung quyền, quyền này so với lúc trước còn lợi hại hơn rất nhiều đủ sức phá hủy cả chục ngọn núi cũng quá dễ dàng nói chi đến Cổ Viêm nhỏ bé không biết hắn sẽ làm cách nào né được.
Cổ Viêm như chim nhốt trong lồng không cách nào thoát ra được, tốc độ sấm sét không có tác dụng trong không gian hẹp, bây giờ cách tốt nhất là sử dụng sức mạnh không gian nguyên tố của Loạn Tinh Thời Không, nhưng hắn không nắm chắc liệu ở mức độ năng lượng linh thần cảnh có khả năng sử dụng được hay không.
Nhưng đến lúc này chỉ có thể liều một phen, một quyền cực đại vừa đến, Cổ Viêm tâm ý khẽ niệm thao túng sức mạnh không gian của mình nhanh chóng dịch chuyển ra khỏi kết giới mà né được một sát chiêu.
Cổ Viêm biến mất trong kết giới mà một quyền của lão Bạch quá mạnh phóng tới phát nát kết giới khiến cho cả ba thiếu niên kia không kịp phản ứng mà bị trọng thương thân thể bị văng xuống dưới cánh rừng.
Lão Bạch thấy người của mình bị chính mình làm cho bị thương lỗi này là do Cổ Viêm gây ra, lão thật sự điên rồi, lần đầu tiên trong đời lão gặp phải một tiểu tử tu vi thấp kém như hắn mà khó bắt đến vậy, nếu không diệt được hắn đạo tâm lão sẽ bị lung lay tương lai sau này không thể tiến đến cảnh giới cao hơn được, lão thề bằng mọi giá cũng phải lấy mạng được Cổ Viêm.
Phù, may quá, không ngờ đạt đến cảnh giới linh thần, sử dụng không gian thuộc tính không tốn quá nhiều năng lượng trong cơ thể, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể dịch chuyển phạm vi nhất định nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Cổ Viêm thở phào nhẹ nhõm lau mồ hôi hột trên trán.
Sát Vương Quyền!
Lão Bạch phát động lực lượng khủng bố của mình, ngưng tụ năng lượng vào quyền phải một quyền này mang sức mạnh hủy diệt còn mạnh hơn Bá Vương Quyền rất nhiều vì nó ẩn chứa sát khí kinh khủng, phải là người trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ mới có được loại sát khí này được.
Đừng nói là cường giả linh thần cảnh nhỏ bé như ngươi cho dù là hóa thần thậm chí hư thần cũng sẽ phải bỏ mạng.
Lão Bạch rất tự tin, vừa nói xong liền tung quyền cực mạnh này về phía Cổ Viêm.
Cổ Viêm cũng chẳng sợ gì với loại chiêu thức khủng bố này của lão, giờ hắn có thể tùy ý dịch chuyển đến vị trí mình muốn, hắn từng nói cho dù chiêu thức của lão già này có mạnh đến đâu mà đánh không trúng cũng chỉ là những chiêu thức vô dụng.
Bang!
Khoảnh khắc Cổ Viêm chuẩn bị dịch chuyển đi chỗ khác để né chiêu thì đột nhiên trên trời cao một cự kiếm vàng kim giáng xuống chặn lại một quyền của lão già này gây ra một tiếng nổ lớn.
Một quyền này tuy mạnh nhưng so với độ cứng của cự kiếm kia thì chẳng là cái gì cả, một vết xước.
Cự kiếm này sao nhìn quen thế nhỉ, không lẽ là phu nhân mình đến.
Viêm ca, lại nghịch ngợm gì đấy, có biết muội tìm huynh khó khăn lắm không?
Âm thanh quen thuộc từ xa truyền đến, quay đầu lại nhìn là một đại mỹ nhân xinh đẹp đang mang bầ, nàng khoác trên mình một bộ váy đỏ làm bằng lông vũ toát lên khi chất của vương giả cao quý không gì sánh được, nữ nhân này không ai khác chính là Ngọc Nhi, phu nhân của Cổ Viêm.
Không ngờ muội đến nhanh vậy, vừa hay đến giúp ta trị con rùa già kia đi, lão định ỷ lớn hiếp nhỏ bắt nạt ta.
Cổ Viêm tươi cười chạy đến nắm tay nàng nói.
Xem huynh kìa, nghịch quá rồi đấy, nếu huynh không hứng trọn vụ nổ bí cảnh đó thì y phục cũng đâu bị rách hết, muội cũng không phải cất công đi tìm huynh ở nơi xa xôi như này.
Ngọc Nhi khẽ lấy khăn lau mồ hôi trên trán hắn mỉm cười nói.
Tu vi của Ngọc Nhi lão Bạch không thể nhìn thấu được có thể dễ dàng đỡ một quyền của lão ắt hẳn là một tuyệt thế cường giả, lão không nghĩ đến tên tiểu tử lạ mặt đang trần chuồng trước mặt kia lại có chống lưng lớn như vậy.
Lão có giận nhưng cũng không đến mức mất khôn, nhân lúc nàng ta còn không để ý đến sự tồn tại của lão, lão phải lập tức chạy nhanh càng xa càng tốt mang theo tiểu thư của mình chạy chốn về vương phủ nhờ phủ chủ gia mặt mới có thể hóa giải tai họa này được.
Bắt nạt Viêm ca của ta xong rồi muốn chạy sao, đâu có dễ dàng như vậy.
Lão Bạch vừa quay lưng rời đi đột nhiên âm thanh lạnh lùng của Ngọc Nhi truyền đến nói.
Tiền bối, ta không biết vị thiếu hiệp này lại là người của ngài, mong ngài rộng lượng mà bỏ qua cho ta lần này.
Lão Bạch gượng cười cúi đầu kính lễ đáp.
Viêm ca, huynh thấy sao, sống chết của lão già này muội cho huynh quyết định đấy.
Ngọc Nhi không thèm để ý đến lão già này quay sang nhìn Cổ Viêm hỏi.
Được thôi, nếu lão ta đã thành khẩn cầu xin vậy, ta cũng không thể nào hẹp hòi được.
Ngươi có thể đi.
Nghe Cổ Viêm nói vậy Lão Bạch thờ phào nhẹ nhõm sau đó quay lưng rời đi.
Khoan đã, ta nói cho ngươi đi, nhưng cứ vậy mà đi sao, đắc tội với ta ít nhất phải để lại cái gì đó làm vật bồi thường chứ.
Lão Bạch vừa chuẩn bị đi thì âm thanh cười trêu ghẹo của Cổ Viêm lại vang lên níu chân lão ta lại, lão biết ngay mọi chuyện không giải quyết êm đẹp được như vậy muốn thoát khỏi truy sát của cường giả cao cấp phải trả một cái giá vô cùng lớn.
Không biết thiếu hiệp đây muốn ta bồi thường cái gì.
Lão Bạch trầm giọng khẽ hỏi.
Thứ ta muốn bồi thường chính là ….
Dựa vào quan sát của Lão Bạch về Cổ Viêm, lão ta cảm nhận được sát ý trên khuôn mặt của hắn, không cần đoán lão cũng biết thứ mà tiểu tử này muốn là cái mạng của lão.
Nếu hắn đã không có ý định tha cho mình vậy chỉ có cách liều mạng thôi.
Sát Vương Quyền!
Một quyền khí cực mạnh của lão ta xuất ra hướng về phía Cổ Viêm ngay lập tức bị cự kiếm của Ngọc Nhi chặn lại, chiêu thức này chỉ để đánh lạc hướng nhân lúc Ngọc Nhi tập trung bảo vệ Cổ Viêm thì lão già này đốt cháy huyết khí để tăng tốc độ tối đa mà chạy thoát không một dấu tích.
Đáng ghét lão già này lại trốn rồi, làm ta tức chết mà.
Cổ Viêm tỏ vẻ khó chịu làu bàu nói.
Viêm ca, rốt cuộc huynh muốn lấy thứ gì từ lão ta, tay, chân hay đầu, muội đều có thể lấy giúp huynh.
Ngọc Nhi vui vẻ khẽ chấn an.
Còn phải hỏi sao, ta muốn cái đầu của lão ta phải rụng xuống.
Cổ Viêm nhăn mặt đáp lại.
Ngọc Nhi nghe lời Cổ Viêm cầm cự kiếm trên tay khẽ vung nhẹ xuất ra một đường kiếm khí màu đỏ bay theo hướng chạy của lão Bạch kia.
Lão Bạch lúc này đã chạy đến vị trí của Tinh Vũ, mục đích muốn kéo nàng chạy chốn khỏi sự truy sát của cường giả cao cấp.
Có chuyện gì xảy ra vậy, đã giết được tên biến thái đó chưa, sao sắc mặt lão xanh xao vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Thấy lão Bạch thở hổn hển, Tinh Vũ cảm thấy lo lắng hỏi.
Tiểu thư chúng ta đụng phải thứ không nên đụng rồi, cái tên tiểu từ đó có chống lưng quá lợi hại.
Lão Bạch mở miệng nói.
Lão ta vừa nói xong thì đạo kiếm khí kia cùng lúc phóng tới.
Lúc này không thể chạy thoát được nữa, trong hai người chỉ có một người sống sót rời khỏi đây.
Một chưởng đánh vào người Tinh Vũ khiến nàng ta bị văng rất xa, Tinh Vũ biết lão Bạch lựa chọn cách này vì lão biết bản thân không thể né tránh được cái chết, nhưng nàng ta còn quá trẻ không đáng để bỏ mạng ở nơi này.
Ân tình của lão Bạch, Tinh Vũ chỉ có thể hẹn kiếp sau trả, tạm biệt.
Tinh Vũ cố tỏ ra mạnh mẽ nén nước mắt vào trong, mượn lực đẩy của lão Bạch mà tăng tốc bay xa tẩu thoát.
Tạm biệt tiểu thư, xem ra thù của ta chỉ có thể đặt lên trên người tiểu thư mong sao tiểu thư có thể bình an trở về báo với gia chủ báo mối thù này cho ta.
Đạo kiếm khí càng lúc càng gần, chạy cũng không thoát muốn phá chiêu thì chỉ còn cách liều mà thôi.
Lão Bạch phát động toàn bộ sức mạnh của mình khiến cho y phục lão bị rách ra lộ ra cơ nhục vạm vỡ rắn chắc, ở tuổi cao như này ai mà có thể tưởng tượng ra lão lại có hình thể đáng sợ như vậy không thua kém lứa trẻ tuổi, cũng chỉ có võ giả chuyên luyện thể nhiều năm mới có thể làm được.
Bá Vương Quyền và Sát Vương Quyền đều không có tác dụng, vậy chỉ còn dùng đến chiêu cuối cùng để đáp trả mà thôi.
Tiểu Thiên Linh Thuật.
Long Tinh Quyền!
Cả thân thể lão Bạch cơ nhục căng phồng đến mức tối đa liền xuất hiện gân đỏ cùng với long lân thoát ẩn thoát hiện khắp người làm cho người khác nhìn vào còn nhầm tưởng lão là một con chân long hùng mạnh nào đó xuất hiện tại địa phương nhỏ bé này.
Mười nghìn tấm long lân.
Mười lăm nghìn tấm.
Mười bảy nghìn tấm.
Hai mươi hai nghìn tấm.
Hai mươi bảy nghìn tấm.
Hai mươi chín nghìn tấm.
Phát động đến cực hạn tối đa của mình khiến lão sở hữu sức mạnh đáng sợ sánh ngang với luân hồi cảnh cường giả không thể tăng thêm nếu còn tăng thêm sợ rằng cơ thể không chịu nổi mà vỡ nát.
Lão Bạch bắt đầu vung quyền sức mạnh khổng lồ dồn tất cả vào quyền trái, xuất ra một quyền khí bá đạo mang sức mạnh hủy diệt.
Một cái long quyền khổng lồ huyễn hóa ra một con cự long phóng tới đạo kiếm khí bá đạo kia phản công, lúc cự long này đi chuyển không gian nơi nó đi qua hoàn toàn bị vỡ nát.
Ầm!
Hai loại năng lượng khổng lồ va chạm vào nhau sinh ra vụ nổ khiến cho trời long đất lở vô số sóng năng lượng lan ra xung quanh khiến không gian quanh đó vỡ vụn theo, xung quanh phạm vi của chúng chim chóc yêu thú cùng cây cối đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng không chết cũng bị thương rất nặng.
Là công pháp luyện thể của long tộc sao, chỉ là một tên tiểu bối mới chân ướt chân ráo bước vào luân hồi cảnh mà lại có thể đỡ một kiếm của ta, quả thật không tệ chút nào.
Có giỏi đỡ thêm một kiếm nữa của ta, nếu ngươi có thể sống được ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Uầy uầy, muội mạnh miệng như thế liệu có ổn không vậy, lỡ như lão già đó đỡ được thì phải làm sao, không lẽ ta lại phải ngậm đắng nuốt cay mà bỏ qua cho hắn.
Ngọc Nhi định vung kiếm thì đột nhiên Cổ Viêm chen lên phía trước ngăn cản mở miệng nói.
Chí tôn thánh nhân trên thiên giới chết dưới kiếm của muội đâu phải ít nói chi đến một luân hồi cảnh nhất trọng nhỏ bé, nếu có thể đỡ thêm một kiếm của muội thì ắt hắn mạng lão ta chưa tận, tha cho lão cũng đâu có sao.
Nhưng muốn sống xót dưới một kiếm này phải xem lão ta có bản lãnh nghịch thiên không đã.
Ngọc Nhi mỉm cười sau đó khẽ vung mạnh cự kiếm trên tay xuất ra kiếm khí bá đạo hơn lần trước gấp ba lần.
Kiếm khí khổng lồ hình cự kiếm mang theo sức mạnh hủy diệt dài không thấy điểm dừng cứ thế cắt đôi mây trên trời từ xa giáng xuống phía lão Bạch mà công kích.
Đạo kiếm khí thứ hai này còn kinh khủng hơn trước rất nhiều, lão Bạch phải thừa nhận cho dù lão gia chủ tu vi thánh nhân cảnh cũng chưa chắc có khả năng đỡ được vậy thì một luân hồi cảnh như lão ta có khả năng đỡ được sao.
Ha ha ha, cả đời lão già này gặp qua không ít đối thủ mạnh, nhưng gặp phải đại năng lợi hại như này lần đầu ta được diện kiến, có chết cũng không thấy hối hận.
Vượt qua cực hạn, mở toàn bộ long lân chi lực, ba mươi bốn nghìn tấm.
Lão Bạch khống chế kinh mạch trong cơ thể dồn nén toàn bộ huyết mạch long tộc đến mức vượt qua cực hạn để đổi lấy thứ sức mạnh khổng lồ, cái giá đổi lại sau khi sử dụng chính là xương cốt vỡ nát, huyết mạch long tộc cháy sạch, kinh mạch cùng nội tạng trong cơ thể đều bị hủy hoại dẫn đến tử vong.
Lại thêm một quyền long khí khổng lồ mang sức mạnh hủy diệt phóng tới tấn công đạo kiếm khí khổng lồ.
Tiếng rồng gầm thét vang vọng khắp bầu cứ tưởng sẽ có thể hết thảy chấn áp kiếm khí kia nào ngờ bị nó chém làm đôi biến mất trong không trung.
Khoảnh khắc kiếm khí chém đôi cự long thì lão Bạch cũng đã là đèn dầu trước gió không còn sức chống trả cho dù kiếm khí này không giết lão thì lão cũng tự ngã xuống mà chết.
Nhưng lão không lấy làm đau khổ tuyệt vọng, sống đến tầm tuổi này, lại được một lần trong đời được giao thủ với một đại năng có chết cũng không thấy hối hận.
Đạo kiếm khí khổng lồ kia sau khi chém đôi cự long vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nó tiếp tục lao nhanh xuống bên dưới chém qua thân thể của lão Bạch khiến cho cơ thể cùng linh hồn tan thành tro bụi không những vậy nó còn chém thẳng xuống mặt đất tạo ra một rãnh vực sâu vô tận dài đến cả ngàn mét mới chịu dừng lại.
Hài lòng chưa Viêm ca, lão già đó ăn trong một kiếm của muội quy thiên luôn rồi.
Ngọc Nhi mỉm cười nhìn phu quân mình nói.
Ha ha, lão già đó đúng thật là đáng chết, đã yếu còn đòi ra đứng cho gió.
Chiêu thức long tộc gì đó nghe có vẻ ngầu đấy, nhưng kết quả cũng đâu có thay đổi được gì, vẫn chết đấy thôi.
Cổ Viêm ôm bụng cười châm chọc nói.
Chơi đủ rồi, đến lúc quay về đại hội tỷ võ thôi.
Ngọc Nhi mở miệng nói.
Đến lúc quay về thôi, về còn phải xử lý con khỉ thối Viên Hồng kia, dám có ý mưu sát ta, vậy ta phải khiến ngươi chết không toàn thây mới hả cơn giận trong lòng được.