Chương 59: tính toán, có nên tranh hay không?

Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 59: tính toán, có nên tranh hay không?

Chương 59: tính toán, có nên tranh hay không?


Lê Tùng Vân cùng 2 huynh muội Dương Tiểu Hắc mở họp.

"Ác Lang bang đã bị chúng ta đánh tan, địa bàn của bọn hắn cũng bị chúng ta hợp nhất vào Cái bang.

Bây giờ trong Côn Ngô Thành vẫn còn không ít bang hội, nhưng bọn hắn không hề có ý nghĩ làm khó chúng ta, dù sao chúng ta cũng không làm gì chạm tới lợi ích của bọn hắn, mà thực lực của chúng ta cũng không yếu, bởi vậy mọi thứ xem như là đã triệt để ổn định.

Chúng ta sẽ nhanh chóng thâu tóm đồng thời xâu chuỗi mọi tình báo ở Côn Ngô Thành, sau đó sẽ gửi theo định kì cho sư phụ.

Nếu có tin tức gì nguy cấp chúng ta sẽ dùng Truyền tin phù".

Lê Tùng Vân nghe vậy gật đầu, hắn nhìn Dương Tiểu Bạch nói:
"các ngươi không chỉ cần làm bá chủ tình báo ở Côn Ngô Thành, mà các ngươi cần phải đem mạng lưới mở rộng ra các tòa thành khác.

Ở các tòa thành khác mở phân đà, cách thức khống chế thì không có gì khác biệt.

Chỉ cần mọi người tinh thần thống nhất, có lí tưởng chung, lại có đầy đủ lợi ích như vậy những người kia sẽ sẵn sàng nghe lệnh các ngươi, vì các ngươi làm việc.

Cái Bang đã trải qua được thời kì đặt chân khó khăn nhất, bây giờ sẽ nghênh đón thời kì cấp tốc phát triển, ta rất mong chờ nhìn thấy ngày Cái Bang trải rộng khắp tu tiên giới.

Có điều cấp tốc mở rộng cũng sẽ khiến cho nhiều người bất chính dung nhập vào Cái bang.

Bọn hắn đã quen cướp giật, cưỡng hiếp, phá hoại,... các ngươi cần phải ra tay mạnh mẽ lấy làm răn đe, giết gà dọa khỉ, thủ đoạn cứng rắn, như vậy mới khiến những người khác kính nể, tin phục mà không dám làm loạn.

Luôn phải nhớ kĩ quy tắc hành động chuẩn mực của chúng ta chính là chính nghĩa".

Dương Tiểu Hắc cùng Dương Tiểu Bạch nghe vậy trịnh trọng gật đầu, hai người đã nghe sư phụ bọn hắn dặn đi dặn lại nhiều lần vấn đề này, khắc sâu trong tâm khảm.

Lê Tùng Vân lúc này mới cười một tiếng:
"hai người các ngươi rất khá a, vậy mà giết một đợt khiến Ác Lang Bang sợ vỡ mật, ở trong Côn Ngô thành được phong tặng danh hiệu Hắc Bạch Song Sát đây".

Hai người nghe vậy sắc mặt lộ ra vẻ xấu hổ.

ngày hôm đó hai người mang hai cái mặt nạ, một cái màu đen một cái màu trắng, lại kết hợp với quần áo, hành vi thủ đoạn giết người như ác quỷ câu hồn, không chút ghê tay, bởi vậy đám người kia liền sợ, trực tiếp đồn thổi lung tung, cho bọn hắn lên danh hiệu.

Lê Tùng Vân đưa tay xoa xoa đầu Dương Tiểu Bạch nói:
"các ngươi ở lại nhớ chăm chỉ tu luyện, cuối cùng Cái Bang vẫn phải lấy võ lực trấn bang, cho nên không thể buông lỏng.

Tiểu Bạch, ta rất yêu thích ngươi.

Hi vọng lần sau ta trở lại ngươi sẽ cho ta thấy ngươi đã đột phá tu vi, như vậy ta sẽ càng thêm vui vẻ khi truyền y bát cho ngươi".

Dương Tiểu Bạch nghe vậy hai mắt sáng lên, vội vàng gật đầu nói ra:
"sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ nỗ lực".

Đông Phương Diễm Nhi nhìn thấy cảnh này trong lòng lập tức cảm giác không vui.

Vân gia gia vậy mà lại xoa đầu nữ nhân kia?

Đây là đặc thù khen ngợi của nàng, của riêng nàng, hừ.

Lê Tùng Vân rất nhanh liền cùng Đông Phương Diễm Nhi cưỡi lên phi chu rời đi, cả một chặng đường Đông Phương Diễm Nhi mặt lạnh ngồi tu hành khiến cho Lê Tùng Vân không hiểu ra sao cả.

Hẳn là đến tháng a?

Không đúng, nữ tu sĩ đều đã 'trảm xích long', tất cả đều sẽ không đến tháng mới đúng.

Nữ nhân thật sự khó hiểu.

Hai người rất nhanh trở về tông môn, thời gian tỉ thí cuối năm cũng đến gần, bầu không khí trở nên nhộn nhịp cũng thêm mấy phần kịch liệt.

Gần đây tần suất đệ tử chạy tới đài tỉ thí càng lúc càng cao, bình thường đi qua khu vực này đại khái đều sẽ nghe được tiếng quyền cước va chạm hoặc binh khí giao kích cùng tiếng hò reo cổ vũ của đám đệ tử.

Bầu không khí tràn đầy sinh cơ, phồn vinh thịnh vượng.

Lê Tùng Vân nói:
"Diễm Nhi, ngươi đã nắm giữ kiếm ý, nhưng cần phải cẩn thận phát huy thất thường.

Cơ sở kiếm pháp từ giờ ngươi luyện mỗi thức đều 100 lần, chiêu đâm thẳng một lần cuối cùng công kích ngươi phải sử dụng ra được kiếm ý, đảm bảo bản thân có thể hoàn toàn khống chế được kiếm ý, sử dụng tự nhiên".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy gật đầu, nàng hỏi:
"ta chưa hề học thân pháp, có cần phải bổ sung một chút không?".

Lê Tùng Vân lắc đầu:
"chờ ngươi đứng đầu lần này lại nói.

Sau đó ngươi sẽ đột phá Luyện khí kì tứ trọng, đối thủ của ngươi sẽ có năng lực công kích từ xa cùng diện rộng, lúc đó học thân pháp để tránh né công kích vừa vặn.

Ở Luyện khí kì tam trọng ngươi chỉ cần vừa đem kiếm ý thi triển ra đám đệ tử còn lại không ai là đối thủ của ngươi, cho dù có cũng sẽ bị ảnh hưởng to lớn, lúc đó ngươi cận thân đánh bại là đủ rồi".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy gật đầu, không lo lắng vấn đề thân pháp nữa.

Sở dĩ nàng có những lo lắng này là vì trận chiến với 'Tiêu Đỉnh Thiên' kia, nhưng Vân gia gia đã sắp xếp chu đáo như vậy thì cứ theo lời nói Vân gia gia làm là được.

Đông Phương Diễm Nhi chợt hỏi:
"Vân gia gia, lần này ta nếu đứng hạng nhất, lại lộ ra kiếm ý như vậy chắc chắn sẽ được các vị trưởng lão thậm chí chưởng môn chú ý.

Lúc đó bọn hắn muốn nhận ta làm đệ tử, ta nên xử lí thế nào?".

Lê Tùng Vân cười nói:
"ngươi không thích bái sư?".

Đông Phương Diễm Nhi lắc đầu:
"Vân gia gia nói như thế nào ta liền làm như thế đó".

Lê Tùng Vân gật gù:
"thực ra bái sư mới là cách tốt nhất để chúng ta có được càng nhiều đầu tư, mà Chưởng môn chính là người thích hợp nhất.

Nếu như ngươi bái sư hắn, như vậy hắn hẳn là sẽ cho một phần lễ bái sư khá long trọng, thậm chí còn có thể để ngươi tự mình lựa chọn".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy hai mắt sáng lên:
"còn có thể tự chọn".

"không sai, nhưng được ban xuống sẽ không quá quý giá, không thể nào so sánh với Đại hải càn khôn quyết".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy hơi chùng xuống, cái này cũng chỉ là suy đoán thôi, còn kém như vậy?

Lê Tùng Vân thì đang suy tư:
"ngươi bây giờ cũng không có cái gì cần quá gấp, thân pháp chờ đột phá Luyện khí kì tứ trọng có thể đi Tàng thư các đổi, chiến pháp thì có cơ sở kiếm pháp, chỉ cần linh lực ngươi cường độ đủ mạnh liền có thể dùng kiếm khí kết hợp với kiếm ý ép người.

Nếu như không được vậy thì phải tập trung luyện thân pháp cho tốt.

Thân pháp tốt, tiến có thể công lui có thể thủ, còn có thể tăng lên tốc độ phản ứng.

Mặc cho kiếm pháp của đối thủ xảo trá như thế nào, nhưng chỉ cần ngươi nhìn rõ ràng, cơ thể phản xạ theo kịp liền có thể ung dung tránh né hoặc phá giải, sau đó công kích cho dù không đủ mạnh cũng có thể mài chết đối phương.

Nhưng ta cảm thấy ngươi vẫn nên phát triển theo hướng một kiếm định càn khôn, không cần màu mè hoa lá nhiều, cho nên nhất định phải đem kiếm ý luyện thật tốt, trau chuốt kiếm ý của mình.

Tinh thần lực có Đại hải càn khôn quyết, đồng cảnh giới sợ không ai có thể công kích tinh thần được ngươi.

Như vậy yếu điểm duy nhất của ngươi chính là thân thể, rất sợ bị đối thủ cận thân chiến đấu.

Cái này cũng không phải là không có cách đối phó.

Đầu tiên chính là mua pháp y hoặc các loại bảo giáp pháp khí mặc bên trong tăng lên phòng ngự.

Hoặc là tu luyện công pháp luyện thể khiến cho thể chất ngươi mạnh mẽ kinh người, như vậy đối phương muốn cận thân chiến đấu sẽ được ngươi tặng cho một cái kinh hỉ.

Nhưng mà luyện thể tốn thời gian hiệu quả lại chậm, rất dày vò người, ngươi lại là thân nữ nhi, thật sự làm khó ngươi.

Nếu như có loại công pháp nào có thể dùng linh lực luyện thể thì tốt rồi.

Đến lúc đó ngươi liền có thể ung dung tăng lên toàn phương diện, trở nên cực kì khó bị đánh bại".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy hai mắt sáng lên, nếu như tiếp theo được ban thưởng nàng đã biết phải chọn cái gì.

Có Vân gia gia ở một bên chỉ đạo tu luyện thật sự là quá thoải mái.

Đông Phương Diễm Nhi chợt hỏi:

'Vân gia gia, ngươi cũng đã Luyện khí kì cửu trọng.

Ngươi có định tham gia tranh đoạt một phen không?

Nghe nói Luyện khí kì cửu trọng phần thưởng rất phong phú, có lần còn ra cả Trúc cơ đan tăng lên tỉ lệ trúc cơ thành công đây".

Lê Tùng Vân nghe vậy nhướng mày:
"ngươi nghe ai nói?".

"là La Thiểm Tây nói".

A, thì ra là hắn.

La Thiểm Tây xem như là một trong số ít người bạn mà Đông Phương Diễm Nhi có ở Lam Vân Tông đi.

Lê Tùng Vân trong lòng hơi động.

Hắn mới đột phá Luyện khí kì cửu trọng, chiến lực cũng không phải là quá cao, nhưng chẳng lẽ không có chút cơ hội nào sao?

Hắn có nên tranh một chuyến này hay không?