Chương 61: Đại Khỉ Ti (1/4)
Thực ra Phạm Thiên cũng muốn xem thử võ công ghi trên Thánh Hỏa Lệnh nhưng nghĩ lại bây giờ mình có Cuồng Phong Côn Pháp, Nhất Dương Chỉ, Hàng Long Thập Bát Chưởng và cả võ công trong Cửu Âm Chân Kinh thì đã đủ để sử dụng trong thời gian dài rồi nên đành bỏ qua ý nghĩ đi tới Ba Tư vừa mới nảy ra trong đầu.
Phạm Thiên mặc dù tự tin vào võ công của mình nhưng tuyệt đối không mù quáng. Một người Việt như hắn có ngoại hình khá giống người Hán nên còn có thể hòa nhập được tại Trung Nguyên nhưng nếu đặt chân tới Ba Tư chắc chắn hắn sẽ bị để ý tới.
Minh Giáo Ba Tư giáo chúng cực kỳ đông đảo, chúng không thể mang toàn bộ người qua Trung Nguyên nên Phạm Thiên không sợ nhưng nếu hắn đặt chân tới Ba Tư mà bị phát hiện ra thì khả năng cao là sẽ bị đuổi giết liên miên.
Phạm Thiên mang theo mấy nữ nhân đi lên đảo thì liền thấy được một vài căn nhà nhỏ được dựng lên. Đây hẳn là nơi ở của Đại Khỉ Ti rồi.
Tiểu Chiêu mấy năm rồi mới được trở về nhà thì trong lòng cảm xúc ngổn ngang. Nàng không nhịn được mà hô lên:
- Mẹ!! Con về rồi đây!!!
Ngay lập tức từ bên trong một căn nhà có một lão thái bà chống quải trượng đi ra. Mặc dù trông cực kỳ già cả nhưng tốc độ đi đường của bà ta lại cực kỳ nhanh và thông qua Phá Vọng Chi Nhãn Phạm Thiên nhận thấy sinh mệnh lực của nàng cực kỳ dồi dào.
Đại Khỉ Ti
Đẳng cấp: 25
Nếu như không phải biết được Kim Hoa bà bà chính là Đại Khỉ Ti hay không có Phá Vọng Chi Nhãn thì có lẽ Phạm Thiên cũng khó mà có thể liên tưởng được lão thái bà trước mắt chính là Đại Khỉ Ti, người mà hai mươi năm trước từng là đệ nhất mỹ nhân của võ lâm Trung Nguyên.
Đại Khỉ Ti thấy Tiểu Chiêu bỗng nhiên trở về thì liền mừng rỡ vì điều này chỉ có một ý nghĩa duy nhất đó là con gái của nàng đã hoàn thành nhiệm vụ được giao, lấy trộm Càn Khôn Đại Na Di của Minh Giáo.
Nhưng đang đi Đại Khỉ Ti bỗng nhiên ngừng lại khi nhìn thấy mấy người Phạm Thiên.
- Tiểu Chiêu… khụ khụ, mấy người này là ai?
Đại Khỉ Ti lại nhập vai vào hình tượng một lão thái bà lớn tuổi bệnh tật.
- Mẹ… đây là Thiên ca ca, huynh ấy đã giúp con lấy được tâm pháp Càn Khôn Đại Na Di về cho mẹ.
Trong mắt Đại Khỉ Ti lóe lên vẻ không vui, nàng thấy Tiểu Chiêu nói ra mối quan hệ giữa hai người và chuyện lấy trộm Càn Khôn Đại Na Di cho người ngoài thì trong lòng liền nổi lên sát khí.
Nàng đã phải giấu diếm thân phận suốt hơn 15 năm nay để được ở cùng Hàn Thiên Diệp vậy mà Tiểu Chiêu lại nói cho người ngoài biết.
Thực sự thì tình cảm mẹ con mà Đại Khỉ Ti dành cho Tiểu Chiêu là rất nhạt nhòa khi nàng đang tâm cử con gái mình đi làm một nhiệm vụ nguy hiểm đến như vậy.
Trong lòng Đại Khỉ Ti đã nổi lên ý niệm giết người diệt khẩu rồi.
- Mẹ, con biết mẹ sẽ trách con nhưng con đã đem chuyện của mẹ nói cho Thiên ca ca…
Tiểu Chiêu còn chưa nói xong thì Đại Khỉ Ti đã cắt ngang:
- Cái gì!? Cái con tiểu nha đầu này, con có biết con đã làm gì không!!!
Tiểu Chiêu ngập ngừng:
- Mẹ, Thiên ca ca có thể giúp chúng ta...
Đại Khỉ Ti bỗng nhiên quay qua nhìn Phạm Thiên nói:
- Quả là một thiếu niên tuấn tú, Tiểu Chiêu còn trẻ người non dạ nên đã khiến cho biết chuyện riêng của gia đình chúng ta. Chuyện này ta không trách ngươi nhưng để cho chắc chắn thì nếu như các ngươi muốn rời khỏi đây thì phải uống viên thuốc này và nghe theo lời của ta.
Phạm Thiên thấy thái độ không chào đón của Đại Khỉ Ti thì không ngạc nhiên cho lắm. Nếu nàng mà hớn hở chào mừng thì hắn còn sẽ cho là có âm mưu gì đó vì cách hành xử đó khác với những gì Phạm Thiên biết về Đại Khỉ Ti.
- Tử Sam Long Vương Đại Khỉ Ti, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì nhưng ngươi không cần phải tức giận với Tiểu Chiêu như vậy.
Phạm Thiên tiến tới vài bước cản trước mặt Tiểu Chiêu và nói:
- Minh Giáo Ba Tư đã phát hiện ra việc ngươi giả danh làm Kim Hoa bà bà và không quá nửa năm nữa họ sẽ phái Vân Phong Nguyệt tam sứ cùng với Thập Nhị Bảo Thụ Vương tới để bắt ngươi về. Đến lúc đó cho dù có giao ra tâm pháp Càn Khôn Đại Na Di cũng không thoát khỏi kiếp nạn đâu.
Tội thất trinh là tội cực kỳ lớn của thánh nữ, Đại Khỉ Ti chắc chắn sẽ bị thiêu sống trừ khi Tiểu Chiêu lại hy sinh mà thay mẹ làm thánh nữ. Đây còn là vì Trương Vô Kỵ dùng danh nghĩ giáo chủ Minh Giáo trung nguyên gây sức ép nếu không chưa chắc đã được chấp nhận.
Phạm Thiên tuyệt đối sẽ không để cho bi kịch của Tiểu Chiêu xảy ra giống như nguyên tác được. Không chỉ vì nhiệm vụ mà còn bởi vì hắn rất thích vị tiểu muội muội ngoan ngoãn đáng yêu này.
- Nếu như ngươi muốn thoát khỏi sự truy sát của Minh Giáo Ba Tư thì ngươi sẽ cần tới sự giúp đỡ của ta.
Đại Khỉ Ti nghe rằng Minh Giáo Ba Tư đã phát hiện ra danh tính của mình thì đang lo sợ nhưng khi Phạm Thiên nói vậy thì nàng lại tỏ ra khinh thường.
- Ngươi có thể giúp được ta? Ngươi nghĩ ngươi là minh chủ võ lâm hay sao? Ngươi có thể hiệu triệu quần hùng chống lại Minh Giáo Ba Tư à… ngươi không biết họ mạnh như thế nào đâu.
Phạm Thiên hiểu tại sao Đại Khỉ Ti nói ra những lời này nên không hề để tâm những lời nói của nàng.
- Ta không nói rằng mình có thể hiệu triệu quần hùng nhưng ta dám nói rằng trong võ lâm Trung Nguyên hiện nay không có kẻ nào có thể chống lại ta.
Phạm Thiên đang nói ra một sự thật, hiện giờ Vô Tự Thiên Thư đã dung hợp thêm Cửu Âm Chân Kinh và đạt tới Địa Cấp Thượng Phẩm. Toàn thân hắn được thoát thai hoán cốt thì có tự tin mình có thể đánh thắng được Trương Tam Phong.
Dù sao võ sợ sức trẻ, Trương Tam Phong đã hơn 100 tuổi rồi thì không còn đủ sức để triền đầu với Phạm Thiên nữa.
- Tự cao tự đại! Một tên thiếu niên vô tri như ngươi mà dám mạnh miệng cho rằng mình có thể chống lại Minh Giáo Ba Tư sao? Vậy để xem ngươi có thể đỡ nổi một chưởng của ta không!!
Đại Khỉ Ti bất ngờ ra tay khiến cho mọi người kinh hãi, nhất là Tiểu Chiêu. Nàng rất lo lắng nhưng không phải lo cho Phạm Thiên mà là lo cho mẹ mình vì nàng hiểu rõ sự chênh lệch sức mạnh của hai người.
Phạm Thiên thấy Đại Khỉ Ti ra tay thì lập tức dùng Càn Khôn Đại Na Di di chuyển kình lực của nàng đi.
- Càn Khôn Đại Na Di!?!
Đại Khỉ Ti sao có thể không nhận ra thần công của Minh Giáo được cơ chứ? Thậm chí nàng còn nhận ra Phạm Thiên đã tu luyện Càn Khôn Đại Na Di tới cảnh giới còn cao hơn cả Dương Đỉnh Thiên trước đây.
- Ngươi đã đánh một chưởng vậy thì thử đỡ một chưởng của ta xem!
Phạm Thiên tay vận kình khí và lập tức tiếng long ngâm vang lên.
Kháng Long Hữu Hối!!!
Kháng Long Hữu Hối, ra tay 10 phần lực thì lưu lại 20 phần sức. Phạm Thiên không trực tiếp đối chưởng với Đại Khỉ Ti mà chỉ dùng kình lực đánh về phía nàng.
Dù sao Phạm Thiên cũng không muốn ra tay nặng với mẹ của Tiểu Chiêu ngay trước mặt nàng.
Đại Khỉ Ti bị trúng phải kình khí của Hàng Long Thập Bát Chưởng thì bị đẩy ra sau liên tục và cuối cùng chỉ dừng lại khi húc đổ một vách tường.
Hai tay Đại Khỉ Ti run lên bần bật khi cố ngăn lại chưởng kình của Phạm Thiên. Nàng cảm thấy như toàn thân bị thoát lực nhưng lại không bị thương quá nặng.
- Ta chỉ mới dùng tới 1 phần 10 kình lực của mình trong chưởng vừa rồi không biết như vậy đã đủ để chống lại Minh Giáo Ba Tư chưa?
Phạm Thiên không có nói cho Đại Khỉ Ti biết rằng nếu mình sử dụng côn thì còn có thể mạnh hơn như vậy gấp mấy lần nhưng hắn cảm thấy không cần thiết.
Quả như Phạm Thiên dự đoán, chỉ với chưởng lực của hắn đã đủ để khiến cho Đại Khỉ Ti phải kinh hãi rồi.
- Hả?
Mặt nạ da người trên khuôn mặt và tay của Đại Khỉ Ti bỗng vỡ nát và rơi lả tả xuống đất. Phạm Thiên đã phân tán phần lớn chưởng lực ra ngoài nên Đại Khỉ Ti không bị thương nặng nhưng lớp hóa trang của nàng lại lại bị phá hoại trước áp lực đó.
Ngay lập tức khuôn mặt của một người phụ nữ trông chỉ hơn 30 một chút. Đại Khỉ Ti có khuôn mặt rất tương tự với Tiểu Chiêu nhưng lại mang nét thành thục hơn hẳn và nàng càng có nhiều nét thiên về phụ nữ Ba Tư hơn.
Tiểu Chiêu vẫn còn nét trẻ con, nếu so sánh thì Đại Khỉ Ti đẹp hơn hẳn con gái mình và như một bông hoa diễm lệ đã nở rộ hoàn toàn vậy. Nhưng cả hai lại sở hữu vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt, Tiểu Chiêu nếu là một tiểu mỹ nhân kiều tiểu linh lung thì Đại Khỉ Ti lại là sở hữu dung mạo diễm mỹ tuyệt luân có thể câu hồn đoạt phách của bất cứ nam nhân nào.
-------☆☆☆☆-------