Chương 376: Nhờ vả

Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 376: Nhờ vả

Phạm Thiên một đường này đi theo Nhược Lâm thì đã biết được không ít tin tức về chuyện xảy ra trong học viện mấy năm nay.

Mấy tên nữ đệ tử của hắn là Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân tu vi vỗn dĩ rất cao lại sở hữu thiên phú võ hồn đặc thù nên ngay từ năm học đầu tiên đã có thể dễ dàng thu được tư cách tiến vào nội viện. Còn Tiêu Ngọc cũng nhận được không ít chỗ tốt từ Phạm Thiên cũng dễ dàng cùng đi theo mấy người Tiêu Mị tiến vào nội viện.

Trong mấy người này Nhược Lâm còn nhắc tới Huân Nhi hơn 2 năm sau khi tiến vào học viện thì không theo kịp mấy người Tiêu Mị mà phải chờ tới đợt khảo hạch nội viện thứ 2 mới giành được tư cách tiến vào nội viện.

Thực tế Phạm Thiên biết rõ Huân Nhi có thừa thực lực để tiến vào nội viện nhưng nàng là muốn chờ Tiêu Viêm tới để cùng hắn thông qua khảo hạch. Tiêu Viêm sau hai năm vừa vặn tới báo danh kịp lúc nên cả hai liền cùng sóng vai gia nhập nội viện.

Nhược Lâm còn nhắc tới mấy cái nữ sinh cùng hắn phát sinh quan hệ không thể nói là mấy người Tuyết Ny hiện vẫn chưa thể gia nhập nội viện.

Vừa đi vừa trò chuyện thì rất nhanh Nhược Lâm đã dẫn Phạm Thiên tới một gian phòng lớn và nói:

-Phạm Thiên đại sư, nếu ngươi muốn tiến vào nội viện chỉ cần được người này đồng ý là được.

Nhược Lâm gõ cửa vài cái thì bên trong liền truyền ra một âm thanh già nua nhưng vẫn đầy nội lực:

-Nhược Lâm đạo sư phải không? Hãy vào đi!

Phạm Thiên theo sau Nhược Lâm tiến vào bên trong thì liền thấy một cái bạch phát lão nhân đang ngồi bên trong.

-Viện trưởng đại nhân, ta đã dẫn người tới rồi.

Viện trưởng trong miệng Nhược Lâm đương nhiên không thể nào là Mang Thiên Xích được, người này chính là viện trưởng của ngoại viện Hổ Kiền, một tên Đấu Hoàng cường giả. Tại ngoại viện này thì Hổ Kiền chính là lớn nhất.

Hổ Kiền thấy Phạm Thiên đứng sau lưng Nhược Lâm thì liền nói:

-Tốt lắm Nhược Lâm đạo sư, ngươi có thể tạm thời lui được rồi.

Nhược Lâm liền quay đầu rời đi và đem cửa phòng đóng lại chỉ để lại hai người Phạm Thiên và Hổ Kiền nhìn nhau.

Phạm Thiên liền lên tiếng nói:

-Ngươi chắc là Hổ Kiền viện trưởng đại nhân, lần này ta phá vỡ quy củ tự tiện xông vào Già Nam học viện mong ngươi chớ trách.

Hổ Kiền đã muốn gặp Phạm Thiên mà không phải cho người đuổi hắn ra khỏi học biện thì tức là lão già này có gì muốn nói riêng với hắn.

Quả nhiên Hổ Kiền liền đáp:

-Sao có thể… sao có thể! Mấy người Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân tiểu nha đầu là người có thiên phú cao nhất mà ta từng gặp mấy năm nay. Phạm Thiên đại sư quả thực là biết dạy đệ tử.

Phạm Thiên cười nói:

-Ta chỉ là người dạy cho các nàng chút ít thứ đồ cơ bản mà thôi. Sư phụ dẫn vào cửa tu hành tại cá nhân, là các nàng tự mình tu luyện không có liên quan nhiều tới ta.

Hổ Kiền nói:

-Hảo một câu tu hành tại cá nhân, cách dạy dỗ của Phạm Thiên đại sư ngược lại vô cùng hợp với phong cách của Già Nam học viện, như vậy mới có thể để cho thiên phú của đám tiểu gia hỏa đó phát triển một cách tự nhiên nhất…

Hai người một phen tâng bốc lẫn nhau rồi sau đó Hổ Kiền liền nói vào chuyện chính:

-Phạm Thiên đại sư, có phải ngươi muốn tiến vào nội viện để thăm mấy tên nữ đệ tử phải không?

Phạm Thiên gật đầu thì Hổ Kiền liền nói tiếp:

-Không giấu gì Phạm Thiên đại sư, ta có thể tự chủ trương đưa ngươi vào bên trong nội viện nhưng có điều mấy lão già bên trong đó thì lại không dễ nói chuyện như vậy. Nếu ngươi không làm chút chuyện thì ngược lại chỉ mất công đi vào rồi lại bị đuổi ra mà thôi.

Phạm Thiên liền nói:

-Chẳng lẽ Hổ Kiền viện trưởng cần ta giúp việc gì?

Hổ Kiền đáp:

-Trước khi nói thì không biết ta có thể có một yêu cầu nhỏ được không?

Phạm Thiên gật đầu nói:

-Viện trưởng đại nhân cứ nói.

Hổ Kiền vuốt râu nói:

-Không biết ta có thể quan sát dị hỏa của ngươi một chút được không?

Phạm Thiên có chút ngạc nhiên nhưng chuyện hắn có dị hỏa đã có không ít người biết nên liền đem Thanh Liên Địa Tâm Hỏa gọi ra.

Nhìn thấy thanh sắc hỏa diễm hiện lên thì Hổ Kiền liền hô mấy tiếng tốt:

-Quả là dị hỏa! Phạm Thiên đại sư, nếu như ngươi có được dị hỏa thì việc chúng ta muốn nhờ liền rất đơn giản. Đó là chúng ta muốn ngươi giúp chúng ta áp chế một loại dị hỏa khác sắp sửa phá phong ấn mà thoát ra.

Nghe Hổ Kiền giải thích thì Phạm Thiên liền hiểu vì sao hắn chưa bị đuổi đi.

Vẫn Lạc Tâm Viêm cách đây không lâu vừa mới xuất hiện bạo động có dấu hiệu phá phong ấn sớm hơn dự định của Già Nam học viện. Nguyên bản Tiêu Viêm tiến vào học viện mang theo dị hỏa thì liền trở thành hi vọng giúp bọn họ áp chế phần nào uy lực của Vẫn Lạc Tâm Viêm nhưng rốt cuộc dị hỏa của Tiêu Viêm lại chỉ là Huyền Hoàng Viêm đứng cuối cùng trên dị hỏa bảng lại không có nhiều sức công kích mà tập trung ở khả năng rèn luyện thể chất.

Phạm Thiên xuất hiện đúng lúc khiến cho Hổ Kiền nhú bắt được cọng cỏ cứu mạng. Hắn là bát phẩm Luyện Dược Sư, lại là Đấu Hoàng cường giả sở hữu dị hỏa đứng thứ 19 là Thanh Liên Địa Tâm hỏa thì nhìn thế nào cũng đáng tin hơn tên tiểu tử Tiêu Viêm mới chỉ đột phá Đấu Linh không lâu.

Hổ Kiền chính là muốn nhờ vả Phạm Thiên trợ giúp người của Già Nam học viện tiến hành áp chế Vẫn Lạc Tâm Viêm giúp bọn họ.

Phạm Thiên nghe được yêu cầu này thì liền mỉm cười, đây quả thực là vô cùng hợp ý hắn.

-Hổ Kiền viện trưởng cứ yên tâm, mấy người Mị nhi còn đang học tập tại Già Nam học viện. Ta cũng không muốn thấy các nàng mất đi cơ hội tiếp tục học tập tại một nơi tốt như vậy.

Chỉ cần nhận lời là Phạm Thiên liền có thể nghênh ngang mà tiến vào nội viện mà không cần phải lén lút chui vào như dự định. Thậm chí lúc đó hắn có đem Vẫn Lạc Tâm Viêm luyện hóa thì Già Nam học viện cũng không thể nói gì được.

Hồ Kiền vui vẻ gọi người dẫn Phạm Thiên tới một gian phòng nghỉ ngơi sau đó thì hắn liền đi thông báo chuyện này cho người trong nội viện.

Ngày thứ 2 Hổ Kiền truyền tới tin tức Phạm Thiên đã được chấp nhận yêu cầu tiến vào nội viện và hắn liền đích thân dẫn đường cho Phạm Thiên.

-Chúng ta đi thôi!

Hổ Kiền mở ra đấu khí dực nhìn Phạm Thiên nói. Hai người họ đều có thể phi hành nên cũng không cần tới sư thứu chở đi.

Phạm Thiên cười nhạt đạp nhẹ một cái toàn thân liền phóng lên cao rồi lơ lửng bên cạnh Hổ Kiền.

-Đấu… Đấu Tông!

Thấy Phạm Thiên không cần đấu khí dực vẫn có thể phi hành thì Hổ Kiền kinh hãi vô cùng. Đấu Tông cường giả tại Già Nam học viện bọn họ cũng không có, ngoại trừ viện trưởng Mang Thiên Xích như thần long thấy đầu không thấy đuôi thì cũng chỉ có đại trưởng lão Tô Thiên của nội viện cùng Già Nam học viện Thiên Mộc, Bách Liệt hai vị thủ hộ giả là đạt tới cấp bậc này mà thôi.

Biết được Phạm Thiên tu vi đạt tới Đấu Tông thì Hổ Kiền đối với việc hắn có thể giúp đỡ phong ấn Vẫn Lạc Tâm Viêm lại nhiều thêm một phần tự tin.

-Chúng ta đi!

Phạm Thiên cùng Hổ Kiền lập tức hóa thành hai đạo tàn ảnh bay về phía nội viện.

Khi tới nơi và vượt qua đại môn được ẩn giấu tiến vào nội viện thì lúc này Tô Thiên đại trưởng lão đã dẫn theo một vài tên Đấu Hoàng cường giả trưởng lão ở ngoài đón tiến Phạm Thiên.

Một tên bát phẩm Luyện Dược Sư tới thì cho dù là Đấu Tôn cường giả cũng không dám lãnh đạm, nhất là bọn họ đang có chuyện muốn nhờ vả Phạm Thiên.

Sau khi nghe được Hổ Kiền nói Phạm Thiên là một tên Đấu Tông thì khuôn mặt hoàn toàn không có chút cảm xúc nào của Tô Thiên cũng phải xuất hiện một tia biến sắc.

-Phạm Thiên đại sư, từ giờ tới lúc Vẫn Lạc Tâm Viêm bạo động còn có thời gian một vài tháng nữa nên ngươi có thể tự do hoạt động trong nội viện. Chỉ mong là nếu như ngươi gặp phải một vài tên tiểu tử kiêu ngạo mắt cao quá đầu thì có thể ra tay giáo huấn một chút rồi bỏ qua.

Phạm Thiên bề ngoài thoạt nhìn không khác gì thanh niên đôi mươi thậm chí trông còn trẻ hơn phần lớn học viên của nội viện nên không tránh khỏi việc có kẻ sẽ tưởng hẳn là học viên mà tới gây sự.

Đám học viên trong nội viện ai mà không phải thiên chi kiêu tử kiệt ngạo bất tuần nên khó tránh khỏi xảy ra xung đột. Nếu thực sự chọc giận tới Đấu Tông cường giả như Phạm Thiên thì cho dù hắn có đánh chết người bọn họ cũng không thể nói gì được.

-Tuổi trẻ khí thịnh cũng không có gì đáng trách, ta đương nhiên là sẽ không để tâm rồi. Cùng lắm ta chỉ ra tay nhẹ nhàng cảnh cáo một chút mà thôi.

Còn nếu như hắn đã ra tay "nhẹ nhàng" mà còn không đón đỡ được thì lúc đó hắn cũng không thể trách hắn.
-------☆☆☆☆-------