Chương 118: Cơ Linh
Huyền Thiết Côn trong tay Phạm Thiên đâm thủng đầu một con người máy cơ giáp có cường độ thân thể ngang với tam tinh Đại Võ Sư.
Con người máy ngã xuống thì ngay lập tức thông đạo tiếp theo đã được mở ra.
- Rầm!!!
Phạm Thiên nhìn sang hai bên trái và phải đều có cánh cổng thì hết sức bất ngờ. Sau khi đi qua gian mật thất đầu tiên có ba thông đạo thì từ khi Phạm Thiên tiến vào thông đạo có đám người máy này những thông đạo tiếp theo bất kể xuất hiện ở trái, phải hay chính giữa thì cũng chỉ có một cái duy nhất.
Nhưng bây giờ gian mật thất này lại có tới hai thông đạo thì hắn không biết liệu có điều gì thay đổi không.
- Hai thông đạo, chọn một cái. Mình nên chọn cái nào?
Phạm Thiên suy nghĩ một chút sau đó liền quyết định đi về phía thông đạo bên trái. Dù sao nơi này cũng chỉ là nơi thí luyện dành cho đám thiếu niên trong tộc thôi nên chắc hẳn là sẽ không gặp quá nhiều khó khăn.
Phạm Thiên đi theo thông đạo bên trái thì tiến vào một gian mật thất trống rỗng. Có điều gian mật thất này rộng lớn hơn hẳn những gian mà hắn từng đi qua.
Phạm Thiên thử tiến vào giữa gian mật thất thì bỗng nhiên hắn nhận ra trên mặt đất có minh văn được giấu kín.
Phá Vọng Chi Nhãn!!
Hai mắt của hắn đảo quanh căn phòng và nhanh chóng phát hiện ra được sinh môn. Đúng lúc này căn mật thất liền rung lắc dữ dội như muốn sập xuống, thông đạo phía sau lưng cũng đã bị đóng kín khiên hắn không có đường lui.
Phạm Thiên chạy về phía bên phải và nhanh tay vung trường côn đánh nát một ngọn thạch đăng tưởng chừng như vô hại.
- Rắc!!!
Ngọn thạch đăng bị đánh nát để lộ ra một đường minh văn ẩn hình bên trong. Đây là minh văn cấp 4, Phạm Thiên tạm thời không có khả năng sửa đổi nó nên tiếp tục sử dụng Huyền Thiết Côn phá hủy nó nhắm cắt đứt trận pháp.
- Lạch cạch!!
Một loạt những tiếng ồn vang lên như là những chiếc bánh răng nặng nề đang vận hành vậy. Một lát sau căn phòng đã ngừng rung chuyển và trở lại bình yên như trước.
Nhưng lúc này Phạm Thiên vẫn không hề chủ quan, thông đạo chưa được mở ra có nghĩa là hắn vẫn chưa thông quan.
!!!
Bất chợt Phạm Thiên phát hiện ra động tĩnh ở phía trên đầu mình và thấy rất nhiều bụi bặm đang rơi xuống từ phía trên. Hắn nhanh chóng nhảy lùi ra sau, đúng lúc này trần của gian mật thất bỗng tách ra và một vật cực kỳ to lớn rơi xuống.
- Uỳnh!!!
Sàn nhà bắt đầu rung chuyển cực kỳ dữ dội còn hơn cả lúc ban đầu nữa. Sau khi cát bụi tan đi, một thân ảnh khổng lồ đã xuất hiện trước mặt Phạm Thiên.
- Không đùa chứ… đây chỉ là thí luyện thôi mà…
Phạm Thiên dở khóc dở cười nhìn về phía một con người máy khổng lồ cao tới gần 8 mét đứng ở giữa căn phòng.
Cơ Linh - Cấp 4 ***
Phạm Thiên nuốt nước bọt một cái, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ căng thẳng như vậy ngoại trừ lần gặp phải Yêu Tông độ kiếp.
Con người máy trước mắt hắn được gọi là Cơ Linh, một loại vật phẩm cấp 4 có phẩm chất tinh phẩm.
Nói cho dễ hiểu thì nó là một con người máy có sức mạnh ngang ngửa với một Võ Linh. Hơn nữa phẩm chất của nó là tinh phẩm nên ít nhất cũng phải ngang ngửa Võ Linh trung kỳ.
Đây chính là một thử thách đặc biệt mà Phạm gia đặt ra cho đám con cháu.
Trong những người tham gia vào cuộc thi tuyển lần này thì thực lực đều không kém nhưng đa số đều là thất tinh Võ Sư tới tam tinh Đại Võ Sư. Chỉ có một số ít có cảnh giới cao hơn nhưng tuyệt nhiên là không có ai đạt tới Võ Linh.
Cơ Linh là một loại người máy cơ giáp đặc biệt có sức mạnh sánh ngang với Võ Linh trung kỳ, tất nhiên là chỉ là sức mạnh thân thể mà thôi. Nếu vận dụng tới võ hồn thì nhất tinh Võ Linh cũng có thể hạ gục được nó.
Có điều chưa đạt tới Võ Linh thì đừng có kẻ nào mơ tới việc vượt qua được Cơ Linh.
Đó cũng chính là thứ được thử thách trong cửa ải này.
May mắn!
Để tiến xa trên con đường võ đạo thì tư chất và tài nguyên mặc dù đóng một vai trò rất quan trọng nhưng không thể nào thiếu may mắn được.
Kẻ nào bước chân vào gian mật thất này tức là vận mệnh đã không mỉm cười với ngươi, cho nên hãy cứ chấp nhận mà bỏ cuộc đi.
Phạm Thiên liền hít sâu một hơi và cười gằn:
- Sức mạnh ngang ngửa Võ Linh trung kỳ à, kẻ khác không thể đạt tới nhưng không có nghĩa là Phạm Thiên ta không thể! Một con người máy vô tri mà cũng đòi cản bước ta sao!!
Phạm Thiên hai tay siết chặt Huyền Thiết Côn và lao tới. Nếu như lúc trước có lẽ hắn còn e ngại Cơ Linh đôi phần nhưng sau khi tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công thì lực đạo của Phạm Thiên đã hoàn toàn có thể sánh ngang được với Võ Linh trung kỳ.
Phạm Thiên được trang bị kỹ lưỡng từ đầu tới chân thì cớ gì lại có thể thua con người máy này cơ chứ.
Phạm Thiên nhanh chóng quét trường côn vào khớp nối ở chân của Cơ Linh. Hắn biết đối với loại người máy cồng kềnh như thế này thì phải tấn công vào hạ bàn khiến nó mất thăng bằng.
Nhưng Cơ Linh phát hiện ra Phạm Thiên tiếp cận mình thì ngay lập tức hai cánh tay to không kém gì hai chân của nó bắt đầu cử động.
!!!
- Rầm!!! Rầm!!!
Khác với vẻ ngoài thô kệch thì động tác của Cơ Linh nhanh nhẹn dị thường, hai cánh tay nó như hóa thành hơn chục cái liên tục đấm về phía hắn.
Phạm Thiên đạp mạnh xuống đất một cái và vận nội kình và tung ra một đường côn vào đầu gối của Cơ Linh.
- Rắc!!!
Miếng kim loại ở đầu gối của Cơ Linh lập tức bị lún sâu vào khiến cho động tác của nó bị chậm lại. Phạm Thiên nhân cơ hội vọt ra phía sau và nhảy lên định tấn công vào khớp nối ở thắt lưng của nó.
Nhưng lúc này bỗng nhiên phần thân trên của Cơ Linh lại xoay tròn 180 độ như một con quay và vung nắm đấm to lớn của nó về phía Phạm Thiên.
- Keng!!!
Phạm Thiên vội vàng đưa vũ khí lên muốn cản lại cú đấm này nhưng do trên không thiếu chỗ mượn lực nên hắn đã bị đánh văng ra.
- Rầm!!
Phạm Thiên đâm thẳng vào vách mật thật sau đó rơi xuống mặt đất. Cơ Linh bắt đầu xoay người trở lại và đặt hai tay xuống đất cùng với hai chân duỗi cao lên.
Khớp nối của Cơ Linh phát ra một tiếng động lớn và nó đã phóng cả thân hình về phía Phạm Thiên.
Phạm Thiên nhanh chóng dùng Huyền Thiết Côn đâm thẳng vào vách tường bên cạnh khiến cơ thể hắn bắn ngược về phía giữa phòng.
- Ầm!!!
Thân thể nặng khủng khiếp của Cơ Linh đáp xuống khiến cho mặt đất và vách tượng gần đó biến dạng nghiêm trọng.
Phạm Thiên nhanh chóng bật dậy và chăm chú nhìn về phía Cơ Linh đang từ từ bò dậy.
- Đòn tấn công của ngươi chẳng có tác dụng đâu, trừ khi ngươi là Võ Linh chân chính.
Phạm Thiên mặc dù bị đánh bay nhưng lại không bị thương quá nặng, đừng quên toàn thân hắn đã được trang bị kỹ càng cùng với lượng lớn chỉ số cộng sinh tới từ tiểu Xích nữa.
Phạm Thiên ném một viên Sinh Huyết Đan vào miệng để hồi phục khí huyết sau đó bắt đầu vận nội kình.
- Ngươi sẽ là kẻ đầu tiên mà ta vận dụng toàn lực để chiến đấu đấy.
Phạm Thiên từ khi luyện võ tới nay hắn chưa một lần này chiến đấu hết sức cả. Đơn giản là vì bình thường hắn không gặp được đối thủ nào đáng để mình tung hết sức lực.
Phạm Thiên bình tĩnh nhìn về phía Cơ Linh đã đứng dậy và một lần nữa chuẩn bị lao về phía mình.
Ngay khi nó vừa di chuyển thì Huyền Thiết Côn trong tay Phạm Thiên cũng đã vung lên.
Cuồng Phong Quyển Địa!!!
……
- Đã nửa ngày rồi, không biết có người nào chuẩn bị thông quan chưa nhỉ?
Phía bên ngoài thí luyện tràng một đám người đang chờ xem kết quả thi nhau bàn tán.
- Nhìn kìa! Có người đi ra rồi!!!
Bỗng có mấy người hô lên khiến cho tất cả đám tộc nhân Phạm gia liền chú ý tới.
Tất cả mọi người đều muốn biết xem liệu người đầu tiên thông quan là ai.
- Nàng là ai?
Đám tộc nhân nhìn rõ dung mạo của nữ nhân vừa mới bước ra đầu tiên thì cả đám liền gãi đầu nhìn nhau.
Một vị trưởng lão bỗng nhiên quay sang nhìn Phạm Bạch Ngôn và nói:
- Thiếu tộc trưởng quả là liệu sự như thần!
Phạm Bạch Ngôn khẽ cười một tiếng đáp lại vị trưởng lão này.
Người đầu tiên thông quan chính là Phạm Thanh Nhã, từ khi tới Phạm gia nàng hành sự hết sức bí ẩn nên có rất ít người biết tới nàng. Chỉ có Phạm Bạch Ngôn trong một lần vô tình chạm trán với Phạm Thanh Nhã nơi dã ngoại thì mới có được ấn tượng mạnh về nàng.
Trong khi đám tộc nhân còn đang hỏi han nhau về thông tin của Phạm Thanh Nhã thì lúc này đã lại có thêm một nữ nhân nữa từ bên trong vọt ra ngoài.
Phạm Giai Giai vừa vọt ra ngoài thì đã cảm thấy bầu không khí có chút không đúng. Đám tộc đệ ngày thường vẫn theo đuổi nàng bỗng nhiên hôm nay lại có thái độ cực kỳ kỳ quái.
Đảo mắt quanh một vòng thì nàng mới thấy được Phạm Thanh Nhã đã ung dung đứng ở bên cạnh mấy vị chấp sự từ lúc nào rồi.
- Nữ nhân này là ai? Tại sao mình chưa gặp bao giờ?
Phạm Giai Giai đi về phía những vị chấp sự và âm thầm phỏng đoán xem nữ nhân đã đoạt mất vị trí đầu tiên của mình là ai.
Một lát sau đó, lần lượt có những người tiếp theo từ bên trong đi ra. Người thứ ba, thứ tư, sau đó dần tới người thứ bảy, thứ tám.
Khi người thứ chín là một tên tiểu tử mặt hoa da phấn tiến ra thì phải sau một lúc khá lâu đám tộc nhân mới nhìn thấy người thứ mười.
Lúc này một thiếu niên tay cầm hắc sắc trường côn, quần áo có chút tàn phá trông khá chật vật mới từ bên trong thí luyện tràng tiến ra.
-------☆☆☆☆-------