Chương 28: Đụng độ Ragnarok.

The Gamer Or Hacker

Chương 28: Đụng độ Ragnarok.

Chương 28: Đụng độ Ragnarok.

Một buổi hẹn hò trong mơ của hắn với Miu, đi xem phim hành động trong rạp như bao cặp đôi khác, ăn trưa rồi sau đó ra công viên giải trí, cuối cùng thì sau một ngày vui chơi, hai đứa ngồi nắm tay nhau trong công viên, tay trong tay nhìn ngắm hoàng hôn. Sau đó thì hai đứa sẽ mắt chạm mắt, môi chạm….

-Ê Kenichi, mỹ nhân cạnh cậu là ai thế.

"Mẹ nó, người ngoài hành tinh". Hắn lẩm nhẩm. Đang tự sướng mà bị phá đám thì hiển nhiên là chẳng ai vui cả. Hơn nữa, hắn có cảm giác lần nào gặp cái tên Nijima này thì hôm đó trăm phần trăm có chuyện.

-Ui ui, Kenichi, sao chú lại không nói gì về mỹ nhân bên cạnh thế. Bạn gái à?

Miu đứng bên cạnh hắn, gương mặt ửng hồng lên trông vô cùng dễ thương:

-K...không phải, tớ không phải bạn gái của Kenichi-san.

Hắn trực tiếp lên tiếng hỏi con hàng này, dù sao thì sau này hắn cũng là quân sư cho băng:

-Được rồi người ngoài hành tinh. Mày đến tìm tao có việc gì thế.

-Cứ phải có việc là anh mới được đến tìm chú mày hả. Tên Nijima nhăn nhở.

-Tao lại không rõ tính của mày à. Có chuyện gì thì mau nói đi. Tao còn bận đi hẹn hò nữa.

-H..hẹn hò. Miu lắp bắp.

Thằng Nijima trở nên nghiêm túc:

-Được rồi, được rồi. Thực ra thì tao định để lần sau gặp mới nói nhưng hôm nay gặp thì nói luôn. Vụ mày đánh bại thằng Tsukuba đã truyền đến tai của băng Ragnarok rồi, bọn nó đang lục tung cả cái khu này lên để tìm mày đấy, cả thằng Tsukuba cũng đang điên lên đấy. Nghe đâu nó không phục cái vụ mày chơi xấu nó. Nhân tiện thì thứ hạng của chú cao lắm đấy.

-Được rồi. Tao biết rồi. Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Có vụ gì thì báo tao biết. Miu, bọn mình đi thôi.

Chưa đầy một giây thì Nijima lại trở về với cái vẻ nhăn nhở của nó:

-Đi vui vẻ nhé chú em.

_______ ta là đường phân cách___

Một ngày vui chơi thỏa thích đã giải phóng toàn bộ trí não của hắn. Miu và hắn đi tới rạp chiếu phim, đi ăn uống, vui chơi như bao cặp đôi bình thường khác. Không chỉ Miu mà đây cũng là lần đầu tiên hắn được vui chơi thỏa thích như vậy.

Ở trái đất, gia đình của hắn cũng không có khá giả gì cho cam. Tất cả mọi thứ đều khó khăn. Mỗi lần đi chơi thì đa phần đều tới công viên cho trẻ em ở trên phố. Mà mỗi lần như thế thì chỉ đủ tiền cho một lần lên nhà nhún hoặc đu quay thôi. Còn rất nhiều trò mà tới tận bây giờ hắn vẫn chưa được chơi, thậm chí là nhìn vẫn chưa được nhìn.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, hắn đã làm được việc mình chưa làm được rồi! Hắn đã được đi chơi thỏa thích, còn được nắm tay con gái nữa chứ.

Đột nhiên Miu đứng lại làm hắn cũng bất ngờ theo. Khẽ nhìn theo hướng của Miu đang nhìn, hắn đột nhiên nhớ rằng cha mẹ của Miu đã mất từ lâu, bản thân ông nội của cô ấy cũng không dễ dãi gì với cô ấy, ngày từ bé đã bắt đầu huấn luyện Miu rồi. Chính vì thế có thể nói tuổi thơ của hắn khổ cực 1 thì tuổi thơ của Miu khổ cực gấp 10 thậm chí 100 lần.

Hiển nhiên là khi thấy một gia đình vui vẻ thì Miu cũng hơi chạnh lòng, đôi mắt có vẻ khẽ đượm buồn. Mà đây là đúng là thời cơ cho hắn rồi.

-Ừm, bọn mình chơi đu quay nhé, Miu.

-Hả!?

-Mặc dù hơi lớn tuổi nhưng có ai quy định là bọn mình không được chơi đu quay đâu.

Thấy Miu có vẻ hơi chần chừ, hắn quyết định kéo cô đi lên cho nhanh. Hắn biết cô hơi xấu hổ nhưng mà không sao. Nếu bây giờ mà cho hắn chơi nhà nhún cao su thì kiểu hắn cũng đi chứ đừng nói là cái trò đu quay này.

Một lúc sau,....

-Cảm ơn cậu. Mặc dù Akisame -sensei nói với mình là giúp đỡ cậu nghỉ ngơi nhưng cuối cùng thì cậu lại là người làm mình vui.

Miu cười với hắn, nụ cười của cô ấy như đang tỏa ra ánh nắng, hai lúm má ửng hồng lên trông dễ thương vô cùng. Một mỹ nhân xinh đẹp nở nụ cười dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, hoàn toàn xứng đáng với câu: Nghiêng nước nghiêng thành. Hắn cũng đã hiểu tại sao năm đó U Vương không tiếc mọi thứ chỉ để có được nụ cười của Bao Tự. Câu:"Mỹ nhân nhất tiếu hoán thiên kim" (nụ cười của người đẹp đổi ngàn vàng) quả là không sai mà.

Đang trong lúc tình cảm của hai đứa dạt dào thì…

-Mày chính là Kenichi phải không, tao là Koga Daichi, mày đi với tao tý nhé. Kisara -sama có lệnh mang mày về.

Koga Daichi lv 18

Côn đồ lv 5

Côn đồ lv 7

Côn đồ lv….

Một thằng oắt con đang chặn đầu hắn, nó mặc một cái quần cộc, đầu quấn khăn xung quanh, tóc thì giống hệt Naruto phiên bản tóc đen.Gương mặt non choẹt có thể búng ra sữa. Phải nói thực so sánh thằng Koga này với huyền thoại Naruto thì chính là sỉ nhục vị anh hùng bao thế hệ tuổi thơ rồi.

Hắn đang định lên tiếng thì...

Thằng Koga dâm dê nhìn thẳng vào Miu:

-Wow, cô em ngực bự phía sau xinh đẹp ghê. Tao đổi ý rồi. Tao sẽ hạ mày và cô gái này sẽ là của tao.

-Mày tên Koga đúng không? Giọng hắn đột nhiên trở nên rét lạnh. Mày vừa làm một việc rất ngu xuẩn đấy.

Nhanh như cắt, hắn trực tiếp tung một đấm vào thẳng mặt tên này. Một đòn này nếu dính phải người thường thì trăm phần trăm là kẻ đó sẽ phải vào viện bó bột. Thế nhưng, hắn đã quá coi thường tên Koga này rồi.

Chỉ thấy Koga lách nhẹ người qua né được cú đấm của hắn, chân phải của Koga trực tiếp sút thẳng vào đầu hắn. Một đòn vừa rồi trực tiếp làm hắn khụy xuống. Ngay sau đó là những cú đá liên tiếp vào người hắn

-Hự.

Bạn nhận sát thương. - 78 HP

Bạn nhận sát thương. - 60 HP

Bạn nhận sát thương. -67 HP

Bạn nhận sát thương...

-Mày chậm chạp quá đấy, việc mày thắng được thằng Tsukuba chắc là ăn may thôi. Ragnarok không cần những thằng yếu như mày. Tao là Kago Daichi, thiên tài của những cú đá. Chết đi!

Vừa dứt lời, Koga ngay lập tức phi thân lên không trung vừa nhảy vừa theo đà xoay một vòng trên không trung từng một cước xuống người hắn, một đòn cực kì đẹp mắt.

Dốc toàn bộ sức lực, hắn nhanh chóng lăn qua một bên mình và cuối cùng may mắn thuộc về hắn.

Bốp, một cước của Koga trực tiếp rơi thẳng xuống nền xi măng làm nó nứt ra. Nứt ở đây là cả nền xi măng lẫn xương cẳng chân của thằng Koga.

"Mẹ thằng chó này…" Koga loạng choạng đứng dậy, một bên chân sau cú tự hủy vừa rồi đã không còn dùng được nữa rồi.

Ngay lập tức hắn lao tới, Koga thấy thế theo bản năng cũng tung lên một cước nhắm vào mặt hắn. Tuy nhiên, đây chính là sai lầm của Koga rồi.
Hắn ngay lập tức tóm lấy cú đá đó, một tay nắm chặt lấy bắp chân, một tay cầm lấy đầu gối của thằng Koga và… RẮC! Giống như cái cách mà Ma Kensei dạy hắn, chỉ khác là Ma Kensei thì dụi dụi đầu vào ngực của Miu còn hắn thì trực tiếp bẻ gãy chân của tên này.

-Á! Thằng chó. Tụi mày, giết nó. Giết nó cho tao.

Nhưng cái vấn đề là ngay khi tên này quay ra thì đã thấy đám đàn em nằm la liệt dưới đất rồi. Đó là lẽ đương nhiên rồi, cháu gái của Siêu nhân vô địch Fuurinji Hayato - trưởng lão của Ryozanpaku - Fuurinji Miu làm quái gì có chuyện thua đám ô hợp này chứ. Lúc này thì Koga thực sự sợ rồi.

-Đ…đừng tới đây. M..mày muốn gì.

Hắn lạnh lùng nhìn xuống tên này:

-Tao có thể tha thứ rất nhiều chuyện nhưng riêng chuyện mày sỉ nhục Miu thì tao không thể tha thứ được. Mày bảo mày là thiên tài của những cú đá phải không. Tao rất tò mò là nếu vặn gãy cả hai chân mày thì mày định đá bằng kiểu gì.

-Q..Quái vật! Mẹ ơi, cứu con!!

Thằng Koga thấy hắn định làm thật thì ngay lập tức vắt chân lên cổ bỏ chạy. Có khi bây giờ nó đang hắn sao không có thêm mấy cái chân nữa để bỏ chạy khỏi tên ác ma này.

-Hức hức, hắn gọi tớ là quái vật kìa!! Miu rưng nói.

-Không, hắn gọi tớ đấy. Nói thật là thằng đó chỉ chậm thêm mấy giây nữa thôi là tớ cho nó ngồi xe lăn rồi.

-Kenichi.. cậu. Miu đột nhiên trở nên lo lắng

-Không sao đâu Miu, tớ giỡn thôi. Tụi mình về thôi.

-Ừ!!

Trong lúc đó, tại một bụi cây cách đó không xa,..

-Xem ra Akisame nói không sai, phần "con" của thằng bé chỉ thức tỉnh khi người thân gặp nguy hiểm. Xem ra cần phải huấn luyện nó cẩn thận. Cơ mà mấy tấm này đẹp thật. Ma Kensei lặng lẽ rút lui

--------

Buổi tối tại Lương Sơn Bạc,

-Nếu đưa cái này cho trưởng lão, chắc ông ấy mừng lắm. Nếu con không muốn thì hãy ngồi tư thế này cho ta chụp!

Ma Kensei đưa cho Miu một xấp ảnh. Trong đó toàn là những cảnh hắn và Miu tình tứ với nhau. Lẽ dĩ nhiên là ông ấy cũng có đưa cho hắn xem và hiển nhiên là hắn cũng không tiếc tiền để mua lại mấy tấm đẹp.

Sasaki huýt sáo:

-À há, làm tốt lắm nhóc!

-Apachai cũng muốn đi nữa. Apachai ngồi tủi thân vào một góc làm hắn phải đi dỗ dành ông ấy.

-Á! Ông đã theo dõi chúng tôi. Ma Kensei!! Đồ dê xồm! Chết đi.

Miu hét lên,gương mặt ửng đỏ lên vì xấu hổ và ngay lập tức cả Lương Sơn Bạc trực tiếp trở thành bãi chiến trường.

__________________

PS: Bù cho hôm thứ 2 đây nhé. Nhân tiện luôn thì mọi người đọc xong làm ơn cho cái nhận xét để tui còn có động lực đi tiếp. Thanks mn