Chương 3: Phiền phức?

Game Thủ Dị Giới Du

Chương 3: Phiền phức?

Thạch Lãng vừa né đòn ném đá của Hầu vương cận vệ, vừa âm thầm tính toán. Trong chỉ cần là chí mạng đòn đánh sẽ kết liễu kẻ địch mặc kệ HP. Nhưng nếu không phải? Mỗi điểm sức mạnh = 10 điểm sát thương, chưa kể việc trừ đi phòng ngự của kẻ địch. Chung quy lại nếu không thể kết thúc bằng một đòn, mỗi đòn đánh của Thạch Lãng sẽ cáu rỉa khoảng 5-7HP của Hầu vương cận vệ.
Liếc nhìn xung quanh địa hình, Thạch Lãng vừa cáu rỉa vừa né tránh Hầu vương cận vệ đòn đánh.
Mỗi lần Hầu vương cận vệ tấn công, nó đều tiến về phía trước, dần dần li khai ban đầu địa điểm. Mãi cho đến khi Hầu vương cận vệ bị dẫn vào một vùng toàn cây cổ thụ cao ngất ngưỡng, Thạch Lãng bắt đầu hành động.
Hắn lao mình về phía một thân cây to để làm điểm đặt chân, bay nhảy xung quanh Hầu vương cận vệ nhờ vào địa hình cây cối chằn chịt.
"Gào" Hầu vương cận vệ bắt đầu trở nên điên cuồng, nó ném đá khắp nơi nhưng vẫn không trúng Thạch Lãng. Nhưng nó cũng không có ngu ngốc, nó biết mình đã bị dẫn vào bẫy. Cứ mỗi lần ném đá, nó lại lùi về phía sau một bước. Tiếp tục ném đá để Thạch Lãng không thể tiếp cận, Hầu vương cận vệ dự tính lui ra khỏi vùng cây này.
Thạch Lãng lúc này đâu? Hắn mỉm cười, nụ cười của kẻ thắng cuộc. Hắn đang đợi Hầu vương cận vệ lui lại. Lúc đến gần thành công nhất chính là lúc bất cẩn nhất, Hầu vương cận về vừa quay đầu định chạy đi thì một mũi nhọn chui ra khỏi cổ nó.
Chính xác hơn thì Thạch Lãng đã đâm chuỳ thủ của mình xuyên qua cuốn họng của nó. Cái chết, là điều tất yếu của kẻ bại trận.
"Diệt Kim nhãn hầu vương cận vệ: 60 exe"
Dạ Long
Cấp: 2
Exe: 156/1000
HP: 100/100
MP: 1000/1000
Sức mạnh: 1
Thể lực: 1
Trí tuệ: 2
Tốc độ: 1
lại lần nữa xuất hiện
"Đing, thu thập thành công, đạt được hầu vương cận vệ hoàn chỉnh da lông x1, hầu vương cận vệ đuôi x1, hầu cận vệ răng nanh x4"
"Chậc, cũng đáng bỏ công đấy" Thạch Lãng mỉm cười rồi quay đầu chạy về phía thành, hay nói cách khác chính là tân thủ thôn. Thời gian không còn nhiều, hắn chỉ còn 6 tiếng trước khi 24h đếm ngược kết thúc.
Vào thành, Thạch Lãng quen thuộc hướng về phía một cái ngõ hẻm nhỏ, rẻ trái, quẹo phải, đến một cánh cửa nhỏ nhìn rách nát. Nếu không phải biết trước, ai nghĩ được đây là ngôi nhà của một tên quý tộc giàu có.
Nói nhà cũng không chính xác, đây là nơi hắn ở để thu mua hầu tử não và đuôi, chỉ vì tránh tai tiếng nên dùng nơi đây.
Thạch Lãng bước lên gõ lên cửa theo nhịp điệu nào đó, lúc sau cánh cửa từ từ mở ra. Một kẻ mặc áo chào nhìn có vẻ già yếu, hắn cất tiếng hỏi Thạch Lãng
"Ngươi tới đây là?"
"Bán đồ, đồ tốt" Thạch Lãng trả lời
"Ngươi có gì?" kẻ mặc áo choàng lại cất tiếng hỏi.
"Phịch" Thạch Lãng đưa ra từ nhẫn không gian của mình hầu tử đuôi và hầu tử não. Hầu tử não được hệ thống đặt vào từng lọ thuỷ tinh, nhìn như phim kinh dị nào đấy.
"Được, tốt, ra giá đi" tên mặc áo choàng lên tiếng, hắn run run người như đang cười
"6 Kim" Thạch Lãng trả lời
"Đắc" người kia lắc đầu
"Có hầu tử cận vệ đuôi, chốt giá, 6 kim"
Người kia hơi đơ người một chút rồi thấp giọng "Được, 6 kim, của ngươi đây".
Nói rồi hắn đưa cho Thạch Lãng 6 kim tệ.
"Làm ăn vui vẻ" nói rồi Thạch Lãng lại kích hoạt lui ra khỏi nơi đây. Vì đây là hẻm nhỏ, bóng tối bao phủ, Thạch Lãng rất nhanh biến mất trong ánh mắt kẻ mặc áo choàng kia.
Thạch Lãng đi nhanh ra khỏi nơi này, hắn quang trọng bây giờ mua ngẫu nhiên thẻ kỹ năng. Nhưng khi hắn đi, quá vội nên Thạch Lãng không nhìn thấy ánh sáng loé lên từ con mắt của người mặc áo choàng kia. Ánh sáng thường loé lên trong mắt của kẻ không thiện loại kia.
"Phù, ngẫu nhiên thẻ kỹ năng, hi vọng ngươi lại đưa ta thêm một kinh hỉ nữa" Thạch Lãng lầm bầm rồi kích hoạt ngẫu nhiên thẻ kỹ năng. Đã thấy ánh sáng hi vọng,một lần S cấp kỹ năng, bất kể là ai cũng tham lam thêm một lần may mắn.
"Đing, đang sáng tạo kỹ năng, mời nhập dữ liệu"
"Kích hoạt loại hình, sát thương loại hình, countdown thấp loại hình"
"Đing, đang sắp xếp, đang đánh giá"
"Đinh, đánh giá thành công, E cấp kỹ năng, mời nhập tên"
Hơi hơi thất vọng, mặc dù biết trước kết quả sẽ không khác mấy nhưng vẫn có chút hụt hẫn, Thạch Lãng lại niệm "Ảnh thứ"
"Đing, thành công sáng tạo kỹ năng "
(chủ động) (cấp 1, 1/1000): Tăng cường sát thương cho đòn đánh kế tiếp, tăng thêm 50 sát thương. Tiêu hao 70MP, countdown: 1s
Ở trong, để sáng tạo kỹ năng, hoặc là dùng cấp cao thẻ, hoặc là dùng đồng giá trao đổi để được kỹ năng có sát thương cao hoặc hiểu quả. Đồng giá có thể là dùng countdown đánh đổi, hoặc dùng MP tiêu hao đánh đổi, hoặc dùng sát thương của kỹ năng để đánh đổi. Tóm lại chính là kỹ năng mạnh chính là countdown lâu hoặc là tiêu hao lớn đánh đổi loại lý thuyết.
Ở, Thạch Lãng dùng MP tiêu hao để đánh đổi, hiện tại 10%MP/s hồi phục tức là 100MP/s, hắn có thể tuyệt nhiên sử dụng liên tục mà không cần lo ngại MP tiêu hao. Kỹ năng khi lên thuần thục cấp cao sẽ có được quyền thay đổi số liệu, đặt biệt là ở kỹ năng gây sát thương, có thể thay đổi từ sát thương cố định thành sát thương theo %, hoặc cả hai, chỉ là tăng thêm đánh đổi. Bất quá đều là đến cấp 3 thuần thục mới có tư cách nói. Từ cấp 1 đến cấp 2 thuần thục cần 1000 lần thực hiện, từ cấp 2 đến cấp 3 chính là cần 10000 lần thi triển, từ cấp 3 đến cấp 4 cần 100000 thi triển + điều kiện đặc biệt mà hệ thống đưa ra.
Kể cả khi countdown là một giây, thì cũng chỉ là lý thuyết. Thời gian kích hoạt, gây sát thương, chưa kể cả Thạch Lãng cũng cần nghỉ ngơi. Từ cấp 1 đến cấp 3, chặn đường này, còn dài.
"Được rồi, đến lúc nghỉ ngơi" Thạch Lãng vươn mình rồi vào tuỳ chọn để đăng xuất. Kỳ lạ là, hắn không thấy được biểu tượng đăng xuất game. Nó chỉ một khoảng trốn, cứ như rằng bị che mất vậy.
"Kỳ lạ? Tại sao không đăng xuất được?" Thạch Lãng lại tiếp tục kiểm tra những danh mục khác, hầu hết đều bình thường, chỉ trừ danh mục bạn bè thì bị hiển thị là không có kết nối với internet.
"Không kết nối? Lẽ ra phải bị đá ra khỏi game chứ?" Thạch Lãng nghi ngờ, hắn cầm chuỳ thủ vạch lên tay mình một đường máu nhỏ
HP: 96/100
"Không cảm giác, nhưng vẫn mất HP. Chết tiệt, rốt cục là rơi vào dị giới rồi sao?" Thạch Lãng thì thầm. Trong, ở khu vực an toàn, người chơi không thể bị tổn thương. Nhưng Thạch Lãng đang ở trong thành mà vẫn bị mất HP, đều này có nghĩa là dù hắn ở đây, hắn cũng có thể bị giết. Nó giống một cái.. chân thực thế giới hơn là một game online.
"Trước hết tìm chỗ ngủ đã" Thạch Lãng hướng về phía một nhà trọ rồi nghỉ ngơi. Hắn cần tiêu hoá thông tin này.
Chợp mắt sau một ngày dài mệt mỏi là tuyệt vời nhất. Thạch Lãng vừa nằm trên giường thì lịm đi trong giấc mơ chập chờn.
Sáng hôm sau, khi Thạch Lãng vẫn còn đang say ngủ thì phía trước phòng trọ nhỏ có một thanh niên quần áo lụa là đi cùng với một hai thanh niên cao to và một tên thấp còi vừa nhìn mặt đã biết chân chó.
"Ngươi nói tên phế vật đó ở trong đây sao?" Thanh niên kia hỏi
"Vâng thưa Thạch thiếu, ta chính mắt nhìn thấy hắn vào nơi này trọ từ đêm qua, vẫn chưa đi ra ngoài" tên hạ nhân kia trả lời
"Tốt. Tên rác rưởi kia dám cãi lệnh ta, còn mang bảo bối chạy trốn. Hoá ra vẫn chỉ là ngu ngốc, còn dám nấp ở trong thành" Thạch thiếu kia nghiến răng, ánh mắt đầy hung ác nhìn vào nhà trọ
"Thạch thiếu, vậy chúng ta vào chứ?" Hai tên cao to kia đồng thanh hỏi
"Các ngươi vào, lôi hắn ra cho ta. Nhớ, phải chăm sóc kỹ lưỡng." Thạch thiếu mỉm cười gian ác rồi ra lệnh
"Vâng"
Hai tên cao to kia đi vào nhà trọ, những kẻ khách trong nhà trọ đều biết kẻ đến chẳng thiện. Nhưng không ai dám ra cản, dù gì cũng không phải việc của họ nên lo nên chỉ lo tản ra hai bên không cản đường bọn hắn. Còn tên quản lí thì nhìn thấy quần áo của hai tên to con này cũng im thin thín. Trong thành này, có nhiều loại người không nên động vào, một trong số đó là con em thế gia.
"Oanh" Cánh cửa phòng của Thạch Lãng bị đá tung ra, Thạch Lãng giật mình mở mắt, bản năng của hắn liền kích hoạt. Thạch Lãng bóng người lẫn vào trong bóng tối như một thói quen, hắn vẫn đang lờ mờ nhận thức hiện tại nhưng bản năng chiến đấu lẫn vào trong xương tuỷ cho hắn một thói quen không bỏ được.
Thạch gia hạ nhân (Cấp 1)
HP 120/120
MP 0/0
Kỹ năng: Đấm, Đá
"Kỳ lạ, hắn đâu?" Hai tên cốt đột lật tung căn phòng lên tìm kiếm bóng dáng Thạch Lãng. Còn Thạch Lãng thì lợi dụng bóng của những vật bị hất bay lẫn ra phía sau của bọn hắn.
kích hoạt, Thạch Lãng đưa chuỳ thủ của mình đâm xuyên qua đầu của một tên hạ nhân. Tên còn lại nghe âm thanh lạ thì quay lại nhìn thấy mũi dao nhọn chui ra từ hốc mắt của bạn mình, hắn tức giận xông về phía Thạch Lãng.
"Chết" Tên hạ nhân kia rống giận, Thạch Lãng né tránh rồi tiếp tục dùng sát thương tăng thêm đâm xuyên bộ ngực của tên cốt đột này.