Chương 87: Đoàn Hộ Nhẫn (4)

Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 87: Đoàn Hộ Nhẫn (4)

"... Đến cuối cùng, mặc cho sự kết hợp của hai nhà vua: Gil-galad và Elendil. Thậm chí dù trong tay họ có hai thứ vũ khí huyền thoại ngọn giáo Aiglos, thanh gươm Narsil. Họ vẫn bị đánh bại và tử trận bởi chính tay của Sauron,... Trong khoảng khắc nhỏ khi hắn ta sơ suất, Isildur đã dùng mảnh gươm của cha mình chém đứt tay hắn và đánh văng chiếc nhẫn đi.

Kết quả là chúng ta thắng trận, nhưng chiếc nhẫn vàng đáng lẽ ra phải bị hủy diệt. Điều cay đắng nhất là Isildur đã giữ nó cho riêng mình, và tin bản thân có thể thuần phục được nó. Hậu quả là các vị thấy đó, Sauron vẫn còn đang tồn tại,... trong khi chúng ta cứ tưởng hắn đã chết. Và khi phát hiện ra thì đã là quá muộn màng. "

Eothur nhăn trán mình lại, thì ra đó là nguyên nhân chiếc nhẫn vẫn đang còn tồn tại trên thế giới. Từ lúc rời khỏi nhà Tom Bombadil, hắn cũng đã nhiều lần hoài nghi, và thắc mắc về vấn đề này. Không chỉ thế hắn cũng tự hỏi liệu nó có đúng là chiếc nhẫn Sauron đang tìm kiếm không.

Hay quý ngài Tom Bombadil và Goldberry đã đoán sai? Song, lúc gặp phải lũ kỵ sĩ đen truy đuổi ráo riết thì hắn càng tin tưởng vào việc nó đúng là chiếc nhẫn nguyền rủa khốn kiếp.

" Frodo,... " Gandalf nói với Frodo, cậu ta liền đứng dậy và để chiếc nhẫn lên trên một chiếc bàn đá. Một chiếc nhẫn vàng bình thường, đơn điệu và không có gì gọi là đặc biệt. Như những chiếc nhẫn cưới được thường thấy ở kiếp trước của hắn.

" Có đúng là nó không? " Boromir hỏi Elrond, thế là cả hai người lùn kia cũng nhìn ông.

Gandalf tự hiểu được đã đến lượt mình, ông đứng dậy và diễn thuyết một loạt bằng chứng mà bản thân đã tìm thấy. Từ việc khi biết Bilbo có một chiếc nhẫn kỳ lạ, cho đến nhiều năm trời đi tìm lời giải đáp. Để chứng thực, Bilbo còn đứng dậy kể thêm.

Về một sinh vật mang tên Gollum đã giữ nó suốt bao nhiêu năm qua, rồi may mắn ông đã lấy được chiếc nhẫn này.

Aragorn cũng được kể là anh đã đi truy tìm sinh vật này, và vô tình thành công khi đang lang thang ở gần Mordor. Đem nó đến vùng đất Mirkwood của vương quốc Woodland.

" Xin lỗi các bạn, tôi e rằng cũng đã có một tin xấu xảy ra. " Legolas mặt mày buồn bã nói cho tất cả mọi người.

" Gollum đã trốn thoát. "

" Không thể nào,... " Aragorn là người lên tiếng đầu tiên, anh không nghĩ đến họ lại có thể sơ suất đến thế.

" Việc là như thế này,... " Legolas thở dài kể cho tất cả mọi người nghe. Gollum có thể trốn thoát là nhờ họ bị tấn công bởi một lũ Orc, và khi đó nó đang bị nhốt trên một gốc cây với những lính gác dày đặc bên dưới. Nhưng khi họ dẹp xong lũ Orc rồi chạy tới, những người lính ở đó đã chết hết dưới tay kẻ thù.

" Vùng đất chúng tôi đã không thể nào an ổn như được trước nữa. Bóng tối đã quay trở lại khu rừng, những kẻ thù đã bị tiêu diệt trong cuộc chiến khi xưa đang hiện thân. Giờ đây chỉ có mỗi vương quốc chúng tôi là an toàn trong cả khu rừng rộng lớn. "

Legolas còn nói thêm một cảnh báo khủng khiếp cho họ.

Tất cả mọi người trong lòng đều cảm thấy nặng trĩu, ở đâu cũng có chuyện xảy ra. Ở đâu cũng có kẻ thù đang mưu mô điều gì đó.

" Trước khi tới đây tôi đã đi qua Rohan,... gặp quốc vương của họ. Ông ấy có vẻ không ưa thích gì tôi cho lắm. Cộng thêm tin đồn việc người Rohan đã cống nạp ngựa cho Mordor,... tôi e rằng chúng ta đang mất dần các đồng minh. " Gandalf than thở tiếp lời, ông còn nhìn lấy Eothur. Trong khi đó tất cả mọi người kể cả Elrond đều hiện lên vẻ mặt hoài nghi rất lớn.

" Việc này là không thể. " Bất ngờ, không chỉ Eothur đứng dậy phản bác mà ngay cả Boromir cũng thốt lên.

" Tôi biết dân tộc tôi là những người như thế nào, chúng tôi dũng cảm, mạnh mẽ và không biết khuất phục trước kẻ thù. Rohan chúng tôi còn yêu quý ngựa như yêu quý những người con của mình, việc cống nạp chúng cho những người con thân yêu sao. Điều đó là không thể nào. "

Boromir tiếp thêm lời: " Đúng vậy. Từ bao năm qua Rohan đã đồng vai sát cánh với Gondor chúng tôi. Chưa bao giờ họ khiến tôi thất vọng cả, những người anh em dũng cảm đó chẳng bao giờ ngán việc chiến đấu với kẻ thù và sợ hãi mà núp dưới chân chúng. "

" Trừ khi,... " Eothur dừng lại chút khi tính nói ra suy nghĩ của mình.

" Saruman đã đầu độc nhà vua của chúng tôi. Việc đó rất có thể xảy ra, chẳng phải các vị phù thủy và loài Elves thường hay có những phép thuật, bùa chú hay sao. Với những thứ kỳ lạ như thế thì chuyện này rất có thể là thật. " Từ khi ở Rivendell, Eothur còn biết tên này có thân phận thế nào. Cái quái gì một tên nham hiểm như vậy lại có thể là phù thủy cao nhất và người đứng đầu hội đồng trắng chứ.

" Thật là Bullshit " Eothur chửi thề trong đầu khi nghĩ lại.

" Saruman? " Galdor nhắc lại, ông ấy vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

" Eothur nói đúng,... Nhà vua của Rohan có thể đang bị điều khiển. " Aragorn cũng nhìn Gandalf nói khẽ.

Elrond và tất cả những người biết Saruman phản bội đều nhíu mày lại.

" Tôi xin hỏi là chuyện gì xảy ra vậy chứ? " Gloin nhìn Eothur hỏi. Và Gandalf đã đáp lại thay cho hắn.

" Ông ta bây giờ là đồng minh của Sauron. Khi tôi ở đó, lão đã nhốt tôi ở tầng cao nhất của ngọn tháp đen. May mà nhờ chúa tể đại bàng Gwaihir đã cứu tôi khỏi nơi đó. "

Tất cả mọi người đều im lặng không nói gì cả. Elrond đã cảm nhận được sự lo lắng của bọn họ. Để xử lý, ông liền đề xuất việc quay lại chủ đề chính của cuộc họp.

" Hãy tạm ngưng nói về kẻ thù. Việc chúng ta bây giờ là phải tìm cách để xử lý chiếc nhẫn này. "

Trong khi tất cả nhìn nhau Boromir liền đứng dậy, anh kiêu hãnh đưa ra đề xuất của bản thân mình.

" Trước khi tới đây, tôi đã mơ đến một giấc mơ và một ánh sáng đã nói cho tôi biết:

Tìm lấy thanh gươm đã gãy,

,...

Và Halfing đã lộ ra. " Khi đọc hết anh tiếp tục ưỡn ngực nói tiếp.

" Từ bao năm qua, dân tộc chúng tôi đã phải đấu tranh lấy quân đội của Mordor. Chúng tôi đã chiến thắng được kẻ thù, và giữ vững được chúng ở Osgiliath. Máu của chúng tôi đã đổ xuống. Vì vậy tại sao các vị lại không đưa nó cho chúng tôi.

Gondor sẽ dùng sức mạnh của kẻ thù để chống lại kẻ thù. "

" Không được,... điều đó là không được. " Aragorn lập tức lắc đầu, ngay cả Elrond cũng không đồng ý điều đó.

" Tại sao lại không hả?

" Gondor đã suy yếu rất nhiều. Các anh sẽ không đủ sức để giữ được nó. Mà cho ở thời đại hoàng kim, chiếc nhẫn sẽ thao túng lấy đất nước của các anh và khiến nó diệt vong. "

" Chuyện đó,... "

" Được rồi Boromir,... chúng ta sẽ không làm thế đâu. " Elrond buộc phải cất lời để ngăn cản cuộc cãi vã sắp diễn ra.

" Tại sao chúng ta lại không đưa nó cho Tom Bombadil? Ông ta có những quyền năng mạnh mẽ có thể giữ lấy nó. " Erestor đề xuất sau một hồi im lặng dài dằng dặc.

" Những người này biết về Tom Bombadil, cũng đúng,... dù sao họ sống lâu như vậy không biết làm sao được. Đáng tiếc, ông ta sẽ không quan tâm đến việc này đâu. " Eothur nghĩ thầm.

" Không,... Ông ấy đã tạo ra một lãnh thổ nhỏ và sống trên đó. Mà cho dù quyền năng ông ta mạnh mẽ, không chịu ảnh hưởng bởi chiếc nhẫn. Nhưng ông vẫn không thể làm cho bản chất chiếc nhẫn bị thay đổi. Nó vẫn có thể ảnh hưởng đến người khác.

Càng tệ là Tom không phải là một người bảo vệ tốt, mà là cực kém. Rồi một ngày nào đó, ông sẽ quên béng mất nó và khiến nó lại bị thất lạc. " Gandalf lắc đầu.

Elrond tiếp thêm lời: " Trên thế giới này chẳng có ai đủ quyền lực để có thể giữ được nó. Kể cả Tom, cho dù đưa cho ông ta cũng chỉ làm tạm hoãn thời gian Sauron tìm được. Và một khi biết chỗ nó ở đâu, với quân đội và sức mạnh của hắn. Tom sẽ không thể nào ngăn cản được. "

" Vậy chỉ còn hai thứ chúng ta có thể làm là hủy diệt và đưa nó ra biển khơi. Mà trong chúng ta chẳng ai có thể phá hủy được chiếc nhẫn này, và không một vũ khí nào ảnh hưởng được nó. Thế nên hãy để nó tới vùng đất bên kia, nơi ở của các Valar. Sauron sẽ chẳng dám tới đó và có khi họ sẽ hủy diệt được chiếc nhẫn luôn. " Glorfindel cuối cùng đã lên tiếng.

" Tôi e rằng họ sẽ không nhận lấy nó. Chiếc nhẫn thuộc về Trung Địa, dù có thế nào đi chăng nữa thì chỉ những người như chúng ta, cư dân của vùng đất này phải tự mình xử lý. " Elrond lắc đầu bác bỏ thêm một lần nữa.

" Hay đem nó ra ngoài biển khơi, vứt xuống một biển sâu nào đó? " Glorfindel nói tiếp.

" Không thể,... làm như vậy cũng chẳng khác gì việc đưa chiếc nhẫn cho Tom. Biển cả hay vực sâu đều có khả năng thay đổi, một con cá hay một sinh vật nào đó lại có thể nhặt được nó và đem lên Trung Địa trở lại. "

Eothur nhìn qua những người Elves và Gandalf đang bàn tán gay gắt. Chỉ có hắn và hai người lùn kia là không lên tiếng. Còn Boromir, trông anh ta vẫn giữ nguyên ý kiến cũ là Gondor sẽ dùng nó hủy diệt, đánh bại kẻ thù. Việc này có thể thực hiện không,... e rằng xác suất quá nhỏ đi.

Chiếc nhẫn chỉ bộc lộ sức mạnh thật sự với chủ nhân nó, Sauron. Còn họ, hắn e rằng cao lắm là đeo vào để tàng hình hay kéo dài tuổi thọ như Bilbo. Thế thôi, chứ nếu không Isildur hay Gollum đã có quyền năng ghê gớm nào đó khi mang vào rồi. Và mọi chuyện đâu kéo dài đến tận bây giờ.

" Ngay cả ba chiếc nhẫn hùng mạnh của các ông không thể đánh bại nhẫn chủ à? " Gloin nhìn các người Elves hỏi, và bọn họ đều im lặng lại.

" Ba chiếc nhẫn của tộc Elves không phải được chế tạo để chiến đấu. Nếu chúng tôi làm thế thì cũng chẳng khác gì tên Sauron, sức mạnh của chúng được chế tạo chỉ dành cho những mục đích tốt. Nhưng chúng vẫn bị ảnh hưởng nếu Sauron lấy lại được chiếc nhẫn của hắn. " Elrond giảng cho hai vị người lùn biết.

" Nếu thế chỉ còn một cách là hủy diệt nó, bằng việc dùng ngọn lửa trên ngọn núi Doom, nơi nó khai sinh ra. " Grolfindel, Elrond có vẻ đồng ý với việc này.

" Thật là điên rồ! " Boromir lắc đầu, anh than thở tiếp.

" Chẳng ai có thể đến được ngọn núi đó cả. Dù một con chuột nhắt cũng không thể nào đi qua đám bộ hạ đông đúc và con mắt đang quan sát kia. "

" Không,... kẻ thù rất khôn ngoan. Hắn thấm nhuần hết cái gọi là trái tim chúng ta và sẽ tính toán hết từng chút từng chút. Nhưng nếu để sự điên rồ đó thành tấm màn che của chúng ta, hắn sẽ không phân biệt được chiếc nhẫn thật sự đang ở đâu. Hắn không ngờ được chúng ta lại tới chỗ nguy hiểm nhất. "

" Nơi an toàn nhất là nơi nguy hiểm nhất. Liệu câu này có đúng trong trường hợp ý định Gandalf không nhỉ. " Eothur nghĩ thầm thêm một lần nữa.

" Vấn đề là ai sẽ đưa nó đi? " Elrond hỏi, và tất cả mọi người đều lại im lặng. Sự im lặng của họ kéo dài gần cả ba mươi phút đồng hồ, không ai có thể đủ sức dũng cảm để bước ra đầu tiên. Ngay cả Eothur cũng vậy, đột nhập vào chỗ lũ Orc và bản địa của kẻ thù, nó đúng là quá điên rồ, tự sát,... đi.

" Tôi,... tôi sẽ dẫn nó đi. Nhưng tôi không biết đường. " Không chỉ Eothur mà tất cả mọi người đều bất ngờ nhìn cậu ta. Một con người Hobbit bé nhỏ bình thường, nhưng chẳng ai dám khinh thường với vẻ bề ngoài đó. Sự can đảm của cậu khiến mọi người nể trọng.

" Ta sẽ giúp cậu. " Gandalf có vẻ mặt buồn rầu vỗ tay lên vai Frodo.

" Cả tôi nữa. " Aragorn đứng dậy. Rồi từng người như Boromir, Legolas, Gimli đều tham gia vào chuyến đi mạo hiểm này. Eothur nhíu mày quan sát, hắn còn phải về Rohan,... e rằng không thể nào tham gia cùng với họ.

" Tôi,... tôi,... tôi. " Sam từ sau đống cây chạy ra.

" Cả bọn tôi,... " Merry và Pippin đều không thể vắng mặt. Sự có mặt của ba vị khách không mời này khiến cho Elrond chỉ lắc đầu khẽ cười.

P/s: Việt Nam Vô Địch