Chương 44: Gian thương triển lộ hắc thủ.

End Of Sky's Line

Chương 44: Gian thương triển lộ hắc thủ.

Chương 44: Gian thương triển lộ hắc thủ.

Một đêm miệt mài, Nguyễn Kim làm khuôn, Bảo Nhi bắt đầu lấy ra mấy quặng đồng mua được bắt đầu tinh luyện, dựa vào trí tuệ lưu trữ, nàng bắt đầu cho thêm các loại chất xúc tác vào.

Nhiệt độ phòng nhanh chóng kéo lên, 4 cái lò nung tiến hành thực hiện các công đoạn khác nhau, đến bước cuối cùng, Nguyễn Kim cầm chắc lấy khay đồng nóng chảy, đổ vào khuôn đất hắn đã làm từ trước.

Làm đến khuôn thứ 10 thì khuôn đầu tiên đã nguội, hắn ra lệnh Bảo Nhi giảm tốc độ cho thêm nguyên liệu, bắt đầu tách thành phẩm là mấy cực của pin điện.

Nếu bước này hắn đụng tay vào thì 8 9 phần 10 sẽ hiện lên cái bảng đòi so sánh mức độ hoàn chỉnh, rồi bắt đầu cắt giảm đi thành quả của hắn.

Bảo Nhi một bên tách đồng, Nguyễn Kim tiếp tục đổ vào khuôn.

Một đêm cứ thế qua đi, hắn nhìn lấy dưới đất gần 2 ngàn điện cực, chà sát hay tay, nở một nụ cười bỉ ổi.

Hắn bắt đầu lấy ra từng khối đất sét, nung lại thành cái hộp có hai lỗ, dưới sự giúp đỡ của Bảo Nhi chưa đến nửa ngày đã làm đủ gần ngàn cái hộp, hắn bắt đầu làm thêm cái bồn chứa nước ép bằng đất sét, vì thể tích khá lớn nên đã chiếm thời gian không nhỏ.

Hắn bắt đầu nghiên cứu, Bảo Nhi từ từ gọt mấy điện cực đồng lấy dây dẫn điện, phần lõi đồng còn lại bắt đầu làm điện cực, hắn tiến hành đổ tràn vào dung dịch nước ép lên men chua, cùng với muối khiến nó có rất nhiều các ion tự do.

Một cục pin điện hóa đơn giản thành hình, một cục tiếp một cục, pin càng lúc càng nhiều.

Hắn bắt đầu dùng lõi sắt, dây đồng, cùng lò nung cải tiến thành một máy phát nhiệt điện cỡ nhỏ, lợi dụng không khí cực ẩm và lãnh lẽo bên trên để cải thiện hiệu suất ngưng tụ nước, hắn bây giờ chỉ cần tiếp than là đủ để sản xuất điện.

Từng viên từng viên được nạp điện, Nguyễn Kim cười đến nhắm mắt, rốt cuộc thì cùng có thể triển khai hắc thủ.

Vì lí do an toàn, hắn không ngại bỏ thêm chút thời gian để làm mấy máy biến áp cỡ nhỏ, có Bảo Nhi bên cạnh, mấy thứ này có độ chuẩn xác tương đối chấp nhận được, sự nghiệp nạp điện thuê của hắn bắt đầu.

Bảo Nhi điều hành máy biến áp bắt đầu nạp điện cho mấy công cụ hắn đã mua từ giai đoạn ngày 18 đến nay.

Nhìn đến số lượng không ít các loại máy móc khác nhau, hắn khoái chí cười lớn.

Bắt đầu đẩy một loạt sản phẩm lên đổi lấy mấy khối khoáng vật chất lượng cao, vật phẩm quý hiếm,…

"Mấy vị huynh đệ, ta bán ra một số máy móc đã được nạp điện, giá cả phải chăng, tới trước được trước."

Câu nói của hắn như ném một viên đá vào mặt hồ tĩnh lặng, nay đã là ngày 29, đám người bên khu cơ giới đã cơ bản ổn định được cuộc sống, hiệu suất làm việc vẫn rất khả quan, sinh ý đổi lương thực cũng không còn quá nóng nảy nữa.

Bây giờ bọn hắn tìm kiếm là các loại công cụ hay mấy loại tiện ích đơn giản, và mấy thứ đồ điện mà Nguyễn Kim mua được vừa vặn đáp ứng nhu cầu này.

Khu giao dịch lại lần nữa dậy sóng, người người đổ xô đi mua công cụ đã nạp điện.

Biến tướng khiến giá mấy công cụ chưa nạp điện tăng cao gấp mấy chục lần.

Giai đoạn tranh cướp nhanh chóng qua đi, hắn vẫn không đẩy lên lô hàng mới ở khu cơ giới nữa, mà chuyển sang kiếm cơm ở khu văn minh tranh đấu cùng khu tu tiên.

Dù gì đám tu tiên mới đầu không có công pháp chỉ có ngày ngày mò mẫm bảo rương, tìm dân làng đi lạc, đêm về ru rú trong thành, không dám lò đầu ra, tiếp một đoạn thời gian chắc cũng bị bức điên.

Mặt hàng đa dạng, giá cả phải chăng, sinh ý liền trở nên nóng nảy.

Tu tiên giả chưa có thuật pháp các thứ vẫn ưa dùng mấy công cụ điện hơn, dù gì thì cũng là người hiện đại, ai chê xài đồ điện đâu.

Mỗi ngày bán ra một lô hàng, tần đạo khu cơ giới nhanh xuất hiện các loại ý kiến.

"Lãng khách huy ra tay thật nhiều hàng, ngươi không phải trộm kho của dân bản địa đấy chứ?"

"Trên lầu ngươi nghĩ hay lắm, đến giờ ta còn chưa gặp lấy một bóng người, có cái rắm mà có dân bản địa."

"Hừ, ngươi biết cái gì, cả ngày lần đêm chỉ ru rú trong hang động, biết cái gì mà nói."

"Đại ca, cầu bạo hàng, tiểu đệ nắm trong tay 3 khối quang thạch, sơ chế đơn giản liền được quang kết tinh, thắp đèn trong mỏ rất tốt, giá rẻ, chỉ lấy đại ca cái máy cạo râu thôi, đệ cạo bằng dao găm tới giờ cũng đã hơn chục vết xẹo."

"Trên lầu người một ngày cạo râu 2 lần sao?"

"Nghĩ hay lắm, cái máy cạo râu ban đầu Lãng ca bán giá gốc cũng đã hơn ba chục khối quặng sắt, ngươi nghĩ ba khối quang thạch của người được giá hơn?"

Hắn nhìn lấy tần đạo chỉ cười cười, hồi phục lại.

"Tiểu đệ đề giá, đại ca liền đưa ngươi máy cạo râu."

"Lão đại vạn tuế"

Nhanh chóng ngoại ngạch bán thêm một cái máy cạo râu, bắt đầu tần đạo xuất hiện các thể loại ăn xin cùng bắt cóc nhân tâm.

Nhưng cơ bản hắn đếch thèm để ý, ta thích làm sao thì làm, ngươi nói dù gì cũng là đồng hương phải giúp đỡ nhau vượt qua hoạn nạn.

Ấy, ngươi nhầm, địa cầu gì ta không quen, ở đây ta đại diện Lam tinh.

Ngươi nói đồng tộc hẳn phải bao che nhau, mở một con đường sống, thông cảm cho nhau.

Nghe hay quá, nhưng đáng tiếc, ta khác các ngươi, ngay cả tiền kiếp ta sống cũng không cùng một nền văn hóa của các ngươi.

Thông cảm cái rắm.