Chương 43: Đánh boss, nhưng con này hơi gà.

End Of Sky's Line

Chương 43: Đánh boss, nhưng con này hơi gà.

Chương 43: Đánh boss, nhưng con này hơi gà.

Một đêm khảo sát tình huống 6 khu vực qua đi, hắn nắm rõ được chút tình huống, ngoại trừ sinh ý bên khu vực ngự thú lúc nào cũng cháy hàng thì thị trường nên mở rộng là Cơ giới.

Bọn họ có ưu thế khá lớn là thiên phú có thể sử dụng theo nhiều cách khác nhau ở nhiều lĩnh vực khác nhau mà không phải bó hẹp bởi một số quy tắc.

Chỉ là sống không dễ thôi…

Bây giờ hắn hướng tới ngoài cung cấp thức ăn nước uống còn bổ sung thêm nghiệp vụ nạp điện nữa, đám trái cây thối rữa hắn đổi từ 6 khu lúc người chơi buông xuống có thể dùng làm nguyên liệu lên men, tạo các loại axit hữu cơ, sau đó bắt đầu tiến hành phản ứng hóa học đơn giản cùng đúc khuôn, tạo các loại điện cực hóa học.

Sau khi xác định được cụ thể hướng đi, hắn bắt đầu tìm kiếm căn cứ tạm thời.

Module số 1 dùng khá tốt, không tốn bao nhiêu thời gian, hắn tìm đến một cửa hang lớn.

Bên ngoài nhìn như hang gấu cỡ lớn, nhưng tiến sâu vào thì lại có một tư vị khác, ví von đơn giản như một cái dungeon trong các tựa game phiêu lưu thế giới mở vậy, đá loang lổ, rêu mọc hai bên tường, các loại bẫy rập đơn giản,…

Thứ này quả thực làm hắn nhớ tới một thời thức khuya để chạy dungeon, còn có mấy loại thử thách rush dungeon giữa mấy anh em trong guild.

Cảm khái qua đi, hắn bước một đường tiến đến, tận lực tránh đi các loại bẫy rập, không bao lâu, hắn gặp mấy sinh vật đầu tiên trong dungeon, không quá ngạc nhiên, vẫn là các loại hắc thú, chỉ có căn cứ theo vũ khí rải rác gần đó thì chi hắc thú này là một đoàn đội hoàn chỉnh.

Điều này khiến hắn có chút tò mò tại sao hắc thú được sinh ra, đặc biệt là với đoàn đội này, dường như được cường hóa một lần vậy.

Nếu theo như logic thông thường là những kẻ bị ăn mòn bởi khu rừng, nhưng những gì xảy ra bên trong dungeon này lại có chút trái ngược, nếu như họ lo lắng bị ăn mòn bởi khu rừng thì họ không nên vào đây, còn ngược lại nếu như họ vào đây để trốn tránh sự ăn mòn của khu rừng thì họ lẽ ra phải nhận ảnh hưởng ít hơn bình thường.

Như vậy thì chỉ có một cách lí giải, nguồn căn của lời nguyền thối rữa xuất phát từ trong cái dungeon cũ kỹ này.

Hắn điều khiển module 3 tạo ra một thanh phóng lợn sắc bén, từ từ từng bước tiếp cận.

Xọc… Xọc…

2 nhát, mũi đao đâm liên tục hai phát vào cổ họng cùng đầu, ngay lập tức tiễn một em elf lên bảng điểm số, cái xác còn chưa ngã xuống đã bị hắn phân giải hóa thành một đốm sáng mờ thu vào ba lô.

Hoàn cảnh bên trong đặc biệt tối, đặc điểm của đoàn đội này là cường hóa cơ bắp cùng giác quan cảm nhận, còn đôi mắt đã bị thoái hóa, chỉ cần tiếng động không quá lớn thì bọn chúng sẽ không dễ bị kinh động.

Nhanh chóng, nửa ngày, quân đoàn gần trăm tên cường hóa đã hóa thành các loại vật liệu, củng cố nguồn tài lực hạn hẹp của hắn.

Hoàn thành chém giết, hắn bắt đầu thu lại mấy món vũ khí, bên trong đây quả thật không thiếu mấy món đồ tốt, trừ mấy cái khiên gỗ đã mục nát thì các vũ khí sắt được rèn kỹ vẫn còn nguyên vẹn, mài lại vài đường liền có thể làm hạch tâm chiến lược, giúp sinh tồn giả có thể lớn gan mà thăm dò.

Ngoài ra hắn còn thu được vài loại trang bị có hoa văn, nhìn có vẻ đây là một loại trang bị cao cấp, được phù phép gia tăng các loại hiệu ứng.

Hắn thu thập không sai biệt lắm, liền lên đường, hướng phía dưới là một khoảng không gian rộng, chính giữa có một bộ giáp sắt đen bóng.

Hắn vừa bước vào, cánh của đóng sầm lại, bộ giáp đen cầm lên cây chiến rìu to ngang người hắn, từng bước chậm rãi hướng đến kẻ xâm nhập.

Đỉnh đầu căn phòng đã mục nát, còn có các loại lỗ hổng to nhỏ, chỉ còn các loại dễ cây giữ lại.

Hắc giáp tiến tới trước cánh cổng, nhìn qua một lần, không thấy ai, liền ngồi lại vị trí cũ, trở lại trạng thái ngủ.

Nguyễn Kim nhịp tim dần chậm lại, hắn hít thở từ từ, từng bước hướng về phía bộ giáp.

Từng bước, từng bước tiến đến gần, ma lực trong cơ thể bắt đồng vận động, tập trung vào lòng bàn tay.

Hắn từng bước chậm rãi mò tới sau lưng bộ giáp, hướng bàn tay vào khe hở ngay khớp nối cổ.

Trên lòng bàn tay bắt đầu hiện ra Cổ tự Hỏa.

Một cột lửa khổng lồ phun ra, phóng vào bên trong bộ giáp.

"Khé… Khé…"

Tiếng hét chói tai phát ra bên trong bộ giáp, nó đứng phắt dậy, cầm lấy chiến rìu vung vẩy xung quanh với tốc độ kinh người.

Trái với tốc độ từ từ chậm rãi lúc trước, bộ giáp như hóa thân thành ma tốc độ, điên cuồng đâm vào vách tường để khiến mấy vết nứt lớn ra, thoát bớt hơi nóng ra ngoài.

Nhưng nỗ lực vô vọng, bộ giáp của hắn là vô cùng kín, chỉ lộ ra mỗi khớp cổ sau gáy cùng hai hốc mắt đỏ ngòm.

Hỏa diễm tràn vào bên trong, liên tục gột rửa lấy bộ giáp, trong đêm đen, cả bộ giáp đen bóng biến thành một lò nung nhiệt độ cực cao, từng mảng giáp nóng đỏ như mới từ trong lò rèn ra, hừng hực hơi nóng.

Cảnh tượng kéo dài không lâu, tiếng hét thất thanh vang lên trong bộ giáp.

Khé… Khục…

Cả bộ giáp đập đầu vào góc tường, quỵ xuống, hồn hỏa từ bên trong hút ra một phần chấp niệm, tiến hành chuyển hóa tẩm bổ linh hồn Nguyễn Kim nhường hắn cực kì thoải mái.

Trung tâm phía sau nơi bộ giáp trấn thủ, hiện lên một cái rương bạc.

Với giai đoạn tiền kì thì một bộ giáp cứng rắn, tốc độ nhanh, công kích mạnh quả thực là một trò đủa quái ác của lũ admin.

Thế nhưng ai nghĩ ra được trong khi khu vực phương tây kì huyễn với hệ thống ma pháp là chính còn chưa có ai biết về sự tồn tại của phép thuật thì hắn đã phóng ra một ngọn lửa với nhiệt độ kinh khủng đến thế.

Theo tiểu boss chết đi, cánh cổng hai đầu lại lần nữa mở ra, nhưng hắn không tiến vào vội, mà bước đến trước mặt bảo rương, khấn lấy vài lần, bắt đầu mở ra bảo rương.

[Tiến giai tri thức: Tôi thép.
Ma pháp bí điển: Tụ điểm ma lực trong ma pháp trận.
Bản thiết kế: Lò rèn người lùn.]

Nguyễn Kim hưng phấn cười lớn, nữ thần may mắn đã nhìn thấy lời cầu khấn của hắn.

Tiến giai tri thức tầm quan trọng là không cần phải bàn cãi, thép là chất liệu tuyệt vời, góp mặt trong rất nhiều loại công cụ khác nhau trong thời đại công nghiệp.

Chưa kể, bọn hắn còn chuẩn bị kỹ càng cả lò rèn của người lùn nữa, quả thực là trời cao phù hộ.

Đồ vật bên trong có lẽ liên quan khá nhiều với sự kiện đã diễn ra, như ở vị trí 3 cái rương bạc huyết tinh lúc trước hẳn là một đám người thuộc văn minh tế tự, với 2 tên tư tế cùng 1 tên đại tư tế.

Bằng cách nào đó tên tư tế thực hiện nghi thức biến bản thân thành khỉ để thân cận hơn với linh hồn thủ hộ gần đó lại đại hầu.

Nghĩ theo cách này thì sự kiện sáng tỏ hơn một chút, chứ nghĩ theo hướng một con khỉ nhỏ cầm lấy pháp trượng nhảy nhót quanh đống lửa để phù phép thì có hơi quá phản cảm.

Bộ giáp nung đỏ ở góc phòng như một cái lò sưởi tự nhiên xua tan đi không khí âm lãnh bên trong căn phòng, Nguyễn Kim vươn mình, hít một hơi thật sâu, chất lượng không khí ở đây tốt hơn hẳn bên trên, chỉ là không được trong lành như rừng lá rộng nơi hắn "giao chiến" với Quế Nguyệt.

Nguyễn Kim bắt đầu lấy ra mấy món đồ bên trong túi, bắt đầu đơn giản kiến thiết một lần lại phòng boss, hắn định cắm trại ở đây một thời gian, ít nhất là cho tới khi hắn lật qua một lần dungeon này.

Công sự chắn cửa ra cửa vào, lò rèn của người lùn đã dựng xong, ống xả khói hắn dùng theo phong cách nấu cơm không khói của người Việt, làm khói tán mỏng đi, hạn chế gây sự chú ý.

Giường, bàn, ghế,… Các loại vật dụng hằng ngày đầy đủ hết.

Nhìn lại một lần căn cứ tạm bợ của mình thành hình, hắn có chút điểm thành tựu trong lòng.

Hắn tháo bộ giáp, nhan sắc tuyệt thế của Bảo Nhi lại xuất hiện, hắn ngồi trên ghế, nâng tách trà, thưởng thức hương thơm thoang thoảng cùng mỹ nhân bồi bạn, vui sướng, thích ý.

Sau đó hắn tiến về bộ giáp, đánh thêm một mồi lửa để thắp sáng, một bên ngồi cặm cụi làm khuôn đúc.