Chương 29: Mật trùng?
"Linh, có vẻ anh ngửi thấy một mùi thơm quanh đây đấy, không biết lại cái hay ho gì đây?" Đúng vậy, trong khoảng thời gian ở đây Thiên tìm được khá nhiều thứ như mấy thứ gia vị giống ở trên Trái Đất, cũng có một vài loại mới mà Thiên chả biết là gì, cơ mà lạ thì lại có cái hay của lạ
Thiên nhìn cảnh tượng trước mặt mà lạnh cả người, một đàn côn trùng với số lượng không tưởng làm tổ trên cái cây cổ thụ gần đấy, nhìn con nào con nấy với cái kích thước bằng nắm tay làm Thiên hơi hoảng
Nó nhìn giống ong mà cũng không giống cho lắm, to bỏ mợ thế kia đốt một phát là nhớ nhau cả đời a. Tuy nhiên Thiên lại nghĩ đến một thứ khác, đó chính là mật ong, ngọt ngọt dính dính
"Không biết có không nữa?" Thiên tự lẩm bẩm rồi cũng quết định bước vào xem thử, cùng lắm thì Teleport về, chẳng nhẽ lại không về được, nghĩ vậy càng làm Thiên tự tin
"Wow! Cái.... Không ngờ lại nhiều thế này!" Thiên nhìn thế giới vàng kim trước mắt, phải gọi là thế giới vì thật sự mật ong rất nhiều
"Cứ lấy đi vì vẫn còn nhiều lắm!" Thiên vô tự vô ưu lấy đủ lượng cho cả một quân đội trong vài năm
Trong khi đó tại học viện SLK lại đang khá là nhộn nhịp, người người xe xe cả học sinh cũng tấp nập về
"Cái tên ngốc này không biết làm cái trò gì nữa!" Trong căn phòng giáo viên đang có bốn thân ảnh, Chu Y, Vương Đông, Chu Lộ cùng Thôi Nhã Khiết, cả bốn người đều lo lắng trong suốt ngày hôm qua cho tới giờ, chuyện là Vương Đông về không thấy Thiên vậy là đành chạy tìm cậu, việc này khiến tất cả mọi người đều biết, nhờ Đường Nhã cùng Bối Bối kể cho mới khiến mọi người dừng việc tìm kiếm lại
"Cứ đợi hắn về rồi xử sau!"
"Ukm!"
Trong khu rừng, Thiên đang định về thì bỗng cảm thấy rùng mình, cậu linh cảm thấy có gì đó sai sai, cơ mà chẳng biết là gì nên cũng thôi
"Teleport!"
"Vừa kịp lúc, còn phải báo danh nữa!" Thiên đang định đi thì một giọng nói vang lên làm cậu đứng hình, đằng sau cậu giờ đây là bốn thân ảnh quen thuộc
"Tiểu~Thiên~" một cảm giác yômốt chạy dọc cơ thể Thiên
"Sao lại đông đủ ở đây thế này? Có gì chờ ta b....." Chưa kịp nói trọn câu thì cả bốn thân ảnh lao vào Thiên với một tốc độ bàn thờ
"Ai ya, anh tuấn quá đâu phải lỗi của ta mà các ngươi lại vậy chứ! Thôi cho em xin, chơi khóc như này thì không đỡ được rồi! Ngoan, nín đi rồi sẽ có quà mà!" Thiên nhìn cả bốn thân ảnh người thì khóc, người thì chực khóc, người nấc, người vùi đầu sâu vào lòng là đủ hiểu lỗi lầm to lớn khi để sự lo lắng quá mức là như nào rồi
Thiên bó chân, đành để mấy người phát tiết một chút vậy, tiếp đó là cậu bị lôi đến phòng của Chu Y để bắt đầu tra khảo, Thiên cũng đành ăn năn mà khai thật ra làm mấy cô nàng được một phen shock không tưởng, bắt buộc phải lôi Linh ra chống chế
Tuy bị tra khảo nhưng Thiên lại bị kẹp bởi cả bốn người, nằm trên giường bị một đống mĩ nhân ôm như thế Thiên không sao là chém, tuy nhiên cậu vẫn phải thành thật kể chuyện cho mấy nữu nghe
Đến khoảng gần hai tiếng sau thì cả bốn người đều ngủ, hai người ôm dưới hai người kẹp trên, Thiên cũng đành dùng Huyết hệ tạo một bản sao đi báo danh, còn mình thì nằm ôm chúng nữ ngủ, cũng chẳng phải lo vì khi hoàn thành phân thân sẽ tự biến mất, không phải làm gì nhiều
Ps: chương này ngắn, sẽ bù lần sau