Chương 34: Bạo Vương Nham Long
"Mở lồng bảo hộ!" ngay lập tức, một vòng năng lượng thành hình vòm bao quanh khán đài khiến mọi người cũng an tâm lại
Thiên không chú ý lắm đến xung quanh vì giờ đây sự tập trung duy nhất với cậu là con Hồn thú trước mặt, chiến ý trong người bắt đầu rạo rực khiến cả cơ thể Thiên run lên một chút, từ lần trước đánh nhau với con chim quay kia thì cũng khá lâu rồi không gặp được đối thủ thích hợp
Đang đắc ý bước tới thì con Bạo Vương Nham Long cũng nhận ra có gì đấy không ổn, trực giác cho nó biết rằng tên nhân loại trước mắt thuộc loại nguy hiểm đủ để ảnh hưởng tới tính mạng của nó, ngay lập tức Bạo Vương Nham Long dừng lại và nhìn chăm chú về phía Thiên. Cả đấu trường nín thở theo dõi diễn biến trận đấu
"Thú vị, không ngờ vẫn còn chút trí tuệ, vậy cũng không cần phải giết chết tên này!" Thiên nhìn tên gia hỏa trước mắt hài lòng, dù sao có trí khôn Hồn thú mà còn thuần hoá nữa cũng khá hiếm, nếu giết thì hơi phí, dù sao bồi dưỡng được một con Hồn thú như này cũng rất mất công sức
Nếu để Cung Trường Long biết ý nghĩ của Thiên bây giờ chắc ngủ cũng phải dậy cười mất, đúng là hiểu lão phu a, chẳng bù cho cái bọn kia, suốt ngày đòi chém chém giết giết tiểu bảo bảo của ta
"Băng Phong Thiên Lí!!!" một luồng năng lượng cực hàn từ Thiên cuồn cuộn tỏa ra khiến mọi người sững sờ, tiếp theo là run bần bật khiến mọi người không thể không thả ra Hồn lực ngăn chặn
"Hảo Băng hàn lực, có lẽ ngươi chính là người thích hợp nhất với Tiểu Đào rồi!" Ngôn Thiểu Triết tùy ý thân thể tiếp xúc với khí lạnh ngồi lẩm bẩm
"Tốc độ ngươi cùng sức mạnh đại giảm rồi, chịu thua đi!" Thiên nhìn con Hồn thú trước mắt, tuy nhiên điều khiến cậu ngạc nhiên là nó vẫn quật cường gầm lên rồi lao về phía Thiên
Thiên nhìn vậy cũng chỉ cười, xem ra con Hồn thú này khá cứng đầu đây. Nhìn nó đã như vậy thì Thiên cũng tiếp đãi nhiệt tình để xứng đáng cho tinh thần chiến đấu của nó
"Reload on- Fire!" Thiên cầm thanh Dark Repulser rồi lao nhanh về phía trước, cậu chỉ sử dụng thể lực đánh giáp lá cà với Bạo Vương Nham Long
"Tinh thần chiến đấu tốt lắm, vậy đây sẽ là chiêu kết thúc!"
Sau câu nói của Thiên thì những năng lượng trong không khí bắt đầu bạo động, chúng sôi sục lên khiến mọi người ngồi xem không khỏi thẫn thờ nhìn cảnh ngay trước mắt mình
"Băng-Long-Trảm!!!" một thanh đao bằng băng Thiên làm từ cách ngưng tụ thủy năng lượng trong không khí, đao tỏa ra hàn khí kinh người, tạo hình cổ xưa theo kiểu dáng một con rồng uy vũ
*rầm!!!!!* dư âm của chiêu thức này lan ra vòng bảo hộ làm một vài vết nứt xuất hiện, khói bụi mịt mù chẳng ai nhìn thấy gì cả
Một lúc sau khói bụi tan đi để lại một cảnh ngoài sức tưởng tượng, Bạo Vương Nham Long đang nằm dưới hố còn Thiên ngồi xuống, xem chừng chiêu này uy lực lớn nhưng năng lượng bỏ ra cũng không nhỏ a
"Hô, lâu rồi mới gặp cảnh này" Thiên vì không cố giết Bạo Vương Nham Long nên nó cũng chỉ bị hành giã mệt mỏi nằm im, nó chắc giờ cũng chẳng thể hành động rồi
Thiên cất vũ khí, bước dần tới chỗ Bạo Vương Nham Long nằm, nó cũng nhìn Thiên một lát rồi mặc kệ Thiên xử lí, dù sao đánh không lại mà giờ cũng không còn sức vùng vẫy rồi, chẳng khác cá trên thớt là bao
"Cái tên cứng đầu nhà ngươi cũng được lắm, haiz. Thôi coi như nhìn ngươi thuận mắt, cho ngươi này!" Thiên xoa xoa đầu Bạo Vương Nham Long rồi ném chút thuốc chữa thương cho nó, còn một viên dính chút Long huyết nữa
Định quay đầu đi nhưng khi thấy Thiên đưa viên Long Huyết đan thì Bạo Vương Nham Long hai mắt đều hiện lên ham muốn chi sắc, nó cảm giác viên thuốc này rất quan trọng với nó
"Nhận lấy đi, mong ngươi sớm phát triển!" Thiên nói xong, nhét thuốc cho con Hồn thú rồi cũng quay ra khỏi đấu trường, tuy nhiên Thiên không hề nhận ra được dị sắc trong mắt Bạo Vương Nham Long
"Oa, quá đặc sắc, không ngờ tên này lại mạnh vậy!"
"Mạnh thật, hắn còn là người sao, ta thấy giống quái vật hơn"
"Cách biệt quá lớn, người với người sao khác nhau đến vậy?"
Đủ loại sắc thái muôn màu muôn vẻ diễn ra trên khán đài, Thiên chẳng quan tâm điều đó, giờ cậu chỉ muốn về nghỉ ngơi sau trận đấu này
...................................
"Đúng, đúng rồi, lần này con bé Tiểu Đào có hi vọng rồi!"
"Lần này học viện nhặt được bảo rồi, không ngờ Vũ hồn ngươi lại bá đạo đến vậy" Ngôn Thiểu Triết mặt đầy vui vẻ hớn hở nhìn thân ảnh Thiên bước về kí túc xá
"Đứa trẻ này điểm tuyệt đối, 300 điểm" nói xong Ngôn Thiểu Triết cũng đi để lại một mình Đỗ Duy Luân ngốc trệ tại chỗ
"Thật là, 300 điểm cũng thật bá đạo, nói cho là cho, không hổ là Viện trưởng"
Mọi người phía dưới cũng xúm ba xúm bốn vào chờ kết quả, dù sao thực lực cùng hiện trường vẫn còn ở vậy, không thể lại cho điểm thấp được
...................................
"E hèm, lần này cuộc khảo sát do chính đích thân Ngôn viện trưởng chấm điểm, Long Vũ Thiên điểm tuyệt đối 300 điểm!" Đỗ Duy Luân vừa nói cũng vừa toát mồ hôi, từ xưa đến nay còn chưa nghe được có ai đạt đến 150 điểm huống chi lần này còn là hẳn 300 điểm
"Hả, cái..."
"3...300 điểm, đùa hả"
"....."
"Lần trước ta hình như mới gần 30 điểm"
Có vài tên dị nghị nhưng khi nhớ đến do đích thân Ngôn viện trưởng cho điểm thì cũng lần lượt tắt điện
........................................
Thiên cùng chúng nữ về phòng trong sự sùng bái, trước khi về Thiên cũng không quên hung hăng dằn vặt tên Đái Hoa Bân một trận khiến hệ thống cũng phải gửi thông báo
"Keng, chúc mừng chủ nhân có kẻ thù đầu tiên vượt mức âm 30 điểm, đề nghị tiêu diệt hoặc nuôi tiếp để diệt sau!" Thiên vừa đặt mông xuống giường thì hệ thống lại gửi thông báo khiến Thiên ngớ người
"Linh, lại gì nữa đây?" Thiên vừa hỏi thì Linh ngáp ngủ hiện ra, có vẻ thời gian chênh lệch nên Thiên không biết cô nàng đang ngủ
"Chủ nhân, anh lại gây chuyện với ai hả, haiz, chịu anh rồi, mà có khi lại hay. Em chỉ có thể giải thích đơn giản nhất là có kẻ đang hận anh dưới âm 30 điểm, mức nguy hiểm cẩn thận, khi anh giết kẻ đó sẽ có thưởng từ hệ thống, có thể nuôi thêm âm điểm vì càng điểm cao thì phần thưởng càng to và phong phú mà!" Thiên nghe một lúc rồi cũng thả cho cô nàng về ngủ còn mình thì tiếp tục tu luyện
...................................
"Hô, lên 30 cấp rồi, chuẩn bị săn Hồn hoàn thôi!" Thiên cũng không thể chậm chạp tu luyện được, dù sao mấy nữ đều vượt mặt làm Thiên không thích cho lắm
Vương Đông giờ là Hồn Tôn 39 cấp, có lẽ không lâu sau là lên Hồn Tông. Tiêu Tiêu do có sự bồi dưỡng của Thiên nên cũng lên 38 cấp, Đường Nhã thì là 47 cấp Hồn Tông, Bối Bối do chăm chỉ hơn nên giờ là Hồn Tông 48 cấp đỉnh, tùy thời có thể lên 49 cấp, Giang Nam Nam cũng chăm chỉ tu luyện nên giờ là 47 cấp Hồn Tông đỉnh. Chu Lộ là Hồn Tôn 38 cấp đỉnh không kém gì Vương Đông cùng Tiêu Tiêu, Thôi Nhã Khiết lên 37 cấp đỉnh, điều này cũng trong sự liệu của Thiên, tất cả mọi người đều là chủ tu chất lượng nên chiến đấu với 2,3 người cùng cấp rất đơn giản
Mã Tiểu Đào là Hồn Đế 68 cấp, Thiên tin với thiên phú của cô nàng thì lên Hồn Thánh cũng chỉ cần một thời gian ngắn nữa thôi. Vì mấy nữu này quá bá đạo nên Thiên quyết định không bảo lưu tốc độ tu luyện nữa, không thì có mà ở sau hít khói
"Tiểu Thiên, Vương Ngôn lão sư đang tìm ngươi đấy" Thiên vừa mở mắt thì thấy Vương Đông đang ở tại ngay trước mắt làm cậu giật cả mình
"Rồi rồi, kệ thầy Vương đi, lại đây anh em mình làm tí" Thiên vừa nói xong thì ăn ngay một cốc vào đầu, Vương Đông mặt hồng hồng giận dữ quơ quơ nắm tay hướng về phía Thiên vừa nói
"Bộ ngươi không ăn nói hẳn hoi được hả, nói thêm từ tu luyện có chết ai không hả tên kia?"
Vậy là Thiên lại mất một khoảng thời gian nhốn nháo nữa với Vương Đông rồi mới bước đến chỗ ở của Vương Ngôn
........................................
Khi đến chỗ Vương lão sư thì Thiên cũng toát mồ hôi vớt mớ kiến thức cùng tài suy luận của vị giáo viên này, Thiên Mộng cùng Băng Đế trong thức hải cũng giật mình không kém, cả hai đều không ngờ tên nhân loại trước mắt lại có thể suýt thì suy ra đáp án giống sự thực đến thế
"Vũ Thiên a, em đúng là có một thiên phú khủng đấy, nếu có thể thì thầy mong em có thể về với Vũ Hồn hệ, thầy có thể thương lượng với Viện trưởng Ngôn để em ngay lập tức đạt đệ tử hạch tâm cùng chắc chắn được chọn vào nội viện" Vương Ngôn nói bằng sự kích động và chân thành, Thiên nghĩ rằng có lẽ không nên phụ lòng tốt của con người này
"Cảm ơn cống hiến cùng tâm ý của thầy, thầy Vương, tuy nhiên không cần tìm nữa, ta tự mình đến rồi" Một giọng nói vang lên, tiếp theo là thân ảnh vị Viện trưởng của Vũ Hồn hệ–Ngôn Thiểu Triết xuất hiện
"Thầy Vương, thay mặt học viện ta gửi lời cảm ơn những cố gắng của thầy. Ta cho phép thầy vào thư viện bí mật trường coi như là thay lời cảm ơn của ta!"
"Cảm ơn viện trưởng!" với một người như Vương Ngôn thì đây chắc chắn là điều ước mơ từ lâu, cả khuôn mặt đều lộ rõ vẻ thỏa mãn cùng hạnh phúc
"Ta thay mặt trường SLK gửi lời xin lỗi tới em, lỗi do chúng ta sơ suất mà để lọt mất học viên ưu tú như em!"
"Bổn thể Vũ hồn, Song sinh Vũ hồn, chỉ sợ rằng học tại đây là phung phí. Chỉ cần em đồng ý, em sẽ là đệ tử nội viện!"
"Ta có thể đảm bảo giúp em trước 40 tuổi trở thành Cực trí Phong hào Đấu La, điều đấy có nghĩa là gì? Là gì? Là VÔ ĐỊCH THIÊN HẠ chứ còn gì nữa mà lắc đầu!" nói đến đây xác thực Thiên cũng hơi tâm động vì dù sao khi có người nào đó giúp đỡ thì dù ít hay nhiều nó cũng bớt hơn làm một mình
"Ngôn Thiểu Triết!!! Ngươi định đào chân tường Hồn đạo hệ hả? Cái tên vô liêm sỉ nhà ngươi cứ mơ đi!" một thân ảnh khác bước vào khiến quanh đây toàn mùi thuốc súng
"Tiểu Thiên, ta cũng nghĩ rằng em hiểu, tiền đồ của em với Hồn Đạo Khí là vô hạn lượng. Những thứ Vũ hồn hệ cho được thì Hồn đạo hệ cũng thế, em không phải lăn tăn một chút gì cả!"
Một cuộc tranh luận kịch liệt diễn ra sau đó giữa hai vị đại nhân vật, Thiên nhìn chán còn Vương Ngôn đứng bên cũng đổ mồ hôi với hai người này