Chương 22: Gặp mặt kẻ thù

Dragon World

Chương 22: Gặp mặt kẻ thù

Ps: đầu tiên cho tác xin gửi lời cảm ơn tới 2 bạn nhanth123 cùng xemchua, chương này với chương sau xin tặng lại coi như lời cảm ơn từ một con tác trẻ như ta


Thiên về phòng trong tình trạng tràn trề sinh lực nhờ có cái nội tại quấn thân, nhìn Vương Đông cùng Tiêu Tiêu hơi mệt thì cậu cũng chuẩn bị sẵn thức ăn rồi vài thứ bồi bổ rồi, hàng từ hệ thống khuyến mại chắc không phải dởm đâu

Tiêu Tiêu khi muộn rồi cũng phải về dù chẳng muốn, bỗng cô nàng thấy khá ghen tị với Vương Đông vì được ở cùng Thiên gần như hầu hết mọi thời gian, tuy nhiên nói gì đi nữa thì cô vẫn phải ra về rồi ngày hôm sau quay lại

Vương Đông sau khi ăn uống no say thì cũng bị Thiên bắt ngồi cùng cậu tu luyện, hồi lại lượng hồn lực đã tiêu hao trong ngày hôm nay. Hai người cùng ngồi khoanh chân minh tưởng tới sáng hôm sau


================================
================================

Một buổi sáng trong lành như bao ngày, tuy nhiên hôm nay lại là ngày diễn ra trận chung kết cuộc Tân sinh khảo sát hàng năm của học viện SLK

"Chuẩn bị thôi Vương Đông! Muộn thì mất mặt lắm đấy nha! Ngươi cứ ở đấy mà lề mề đi!" Thiên đứng ở ngoài cửa nói vọng vào phòng, cậu cũng không phải IQ thấp như HVH mà không biết Vương Đông đuổi ra ngoài là ý gì, cái danh sợ bẩn thích sạch sẽ cũng đâu lừa được Thiên

"Rồi xong ngay đây! Ngươi cứ oang oang mà không mỏi mồm hả?" Vương Đông mở cửa xuất hiện với một vẻ ngoài điển trai quá mức, đến mức nhìn nhiều là sẽ thấy sai sai, con trai cũng thành con gái

"Đi thôi!" Thiên quay đầu bước ra chỗ hẹn với Tiêu Tiêu

"Mà sáng nay đúng là hay thật, mở mắt là thấy Chu lão sư cùng với ai nhỉ?" Vương Đông nghĩ lại sáng nay mà mặt có hơi hồng hồng, bị bắt gặp sáng nay giống như kiểu bị bắt gian ấy

"Vương Ngôn lão sư!" Thiên bất đắc dĩ nhìn Vương Đông rồi bước dần đến nơi thi đấu, nói thật thì khi vừa mở mắt mà thấy có hai người lạ ngay bên mình thì Thiên cũng hơi bất ngờ dù đã biết trước được phần nào, nghe lí luận của Vương Ngôn làm Thiên khá là nhìn nhận lại, cứ nhìn vẻ ngu ngơ ấy mà ở trong lại là tâm của một vị thám tử, ngồi nghe lí luận cứ như cậu vừa đọc truyện Conan xong ý

Đến nơi thì có vẻ hôm nay còn đông hơn hôm qua, đang đi thì một thân ảnh làm Thiên phải níu lại

"Haha! Không ngờ lại gặp ngươi ở đây đấy, có vẻ như vận may của ngươi đến hôm nay là hết rồi!" Giọng nói đầy mùi coi thường cùng khinh rẻ, không ai khác chính là Đái Hoa Bân, tên này được Thiên cho vào sổ đen rồi, từ nhỏ đã chuyên đi bắt nạt Thiên, ghen ghét với khuôn mặt Thiên nữa nên thằng này khi có cơ hội luôn thích dìm Thiên xuống, nói chung là càng nhìn càng ngứa mắt

"Hoá ra là Đái 'bậy' công tử! Đúng là chúng ta khá có duyên nhỉ!" Thiên cũng nhịn cảm giác muốn dần cho tên này một trận tuy nhiên đành phải cố nhịn cho đến trận chung kết

"Mong các ngươi cố 'lết' được vào vòng trong, ta có khá nhiều 'thứ' dành tặng ngươi đấy!" Tên này nói mà mọi người xung quanh tưởng hắn tốt lắm, chỉ có vài người là hiểu chuyện gì đang diễn ra

"Chắc chắn rồi, chỉ sợ các ngươi không vào được thôi!" Thiên mỉm cười vừa nói vừa bước qua, cậu không thích nói chuyện với tên này cho lắm

"Mạnh miệng!" Đái bậy công tử (Đái Hoa Bân) nhìn về phía Thiên với vẻ mặt độc ác, ghét bỏ

"Tên này là ai mà đáng ghét thế nhỉ? Nhìn chỉ muốn cho nó cân hành thôi!" Vừa đi đến chỗ ngồi thì Vương Đông bắt đầu lải nhải, có vẻ cậu cũng nhận ra không khí xung quanh hai con người này

"Chỉ là một kẻ đáng ghét mà thôi!" Thiên cũng không đặt nhiều chú ý vào tên này cho lắm, đơn giản vì hắn không xứng

"Thiên!" Nghe tiếng vừa quay đầu lại thì ba thân ảnh đã chạy ngay về phía cậu, cô nàng Tiêu Tiêu có vẻ gì đó hơi hồi hộp khi nhìn thấy ba người này, vừa lo lắng cho trận đấu nay nhìn ba người lại có phần lo lắng hơn

Cả ba người Đường Nhã, Bối Bối cùng Nam Nam hôm nay đều ăn mặc đẹp đến để cổ vũ cho Thiên, sự xuất hiện của ba người làm bọn giống đực như kiểu hít thuốc vậy, ra sức thể hiện tuy nhiên khi thấy sự chú ý mà cả ba dành cho tên tiểu bạch kiểm ngồi gần đấy thì sự ghen tị, tức tối khiến tất cả bỗng chốc coi Thiên thành kẻ thù chung

Trong suốt các trận đấu, Thiên cũng chẳng di chuyển nhiều cho lắm, chủ yếu đứng một chỗ nhường sân khấu cho hai đồng bọn thể hiện, cậu chỉ đứng hỗ trợ khi cần thôi, nhìn từ ngoài sẽ thấy Thiên có vẻ hơi phế, cậu cũng chẳng muốn nổi bật lắm, cứ giả heo ăn thịt hổ có khi lại hay

"Đến trận chung kết rồi à?" Thiên nghe tiếng ông trọng tài kêu gọi hai đội thì cũng cùng Vương Đông Tiêu Tiêu bước lên trong sự cổ vũ của gần như tất cả phái nữ trong sân thi đấu, cái tội đẹp trai quá mức quy định mà, điều này càng làm bọn giống đực ghen ghét hơn, tuy nhiên cũng chẳng có cách nào, chỉ biết thương thay thân phận FA của mình

"Có vẻ ngươi chẳng làm được gì ngoài việc núp váy đàn bà nhỉ?" Tên Đái bậy công tử vừa mở miệng thì đã dùng chiêu khích tướng, đúng chất dân trẻ trâu

"Có vẻ ngươi không biết truyện về anh hùng Núp nhỉ? Biết cách núp và đứng buff cũng là một đẳng cấp đấy! Tuy nhiên không cần ngươi nói, ta sẽ một mình cân team, chẳng cần tên trẻ trâu nhà mi sủa đâu!" Thiên nhìn đểu lại tên này khiến hắn tức tối mà chẳng thể làm gì cả, đang trên sàn đấu nên đành âm mưu hại Thiên thôi

Trọng tài nhìn cả hai đội đều sẵn sàng thì biểu thị bắt đầu trận đấu

Trận chiến diễn ra với một bên là Thiên còn một bên là đội Đái Hoa Bân, Chu Lộ, Thôi Nhã Khiết, ai cũng bất ngờ với sự thay đổi bên đội Thiên

"Ta tuyên bố, trận chung kết Tân sinh khảo hạch giữa hai đội Long Vũ Thiên cùng Đái Hoa Bân bắt đầu!" Trọng tài nói xong câu đó rồi cũng bước xuống khán đài cho hai đội có không gian chiến đấu

"Tiểu tử! Có trách thì trách ngươi sinh ra kém cỏi, bị như nào thì ta không biết, muốn xin chịu thua thì ta cho ngươi ba giây suy nghĩ đấy!" Đái Hoa Bân vênh váo nhìn về phía Thiên, bên các cô gái cũng lo lắng không kém một tên Hồn sư đấu với hai tên Đại hồn sư cùng một tên Hồn tôn, dù nhìn kiểu gì thì cũng thấy một sự chênh lệch không hề nhẹ, đấy là đối với khán giả, còn với Thiên cũng không lo lắng lắm, tuy sức mạnh gây cảm giác không thoải mái tuy nhiên vũ khí cùng các chiêu thức cậu nghĩ ra vẫn còn, chỉ là uy lực bị giảm không biên giới mà thôi

"Đánh được rồi phải không trọng tài!" Thiên bơ tên đang lải nhải mà chỉ quay sang phía dưới hỏi tên trọng tài đang nhìn về phía trận đấu

"À...ờ đúng rồi! Bắt đầu rồi!" Có vẻ trọng tài cũng hơi bất ngờ khi Thiên hỏi, mất vài giây mới phản ứng kịp, chẳng biết có làm ăn gì được không nữa

Không khí cả đấu trường như chậm lại nhìn về bốn thân ảnh trên sân, Thiên chỉ mỉm cười nhìn rồi bước dần tới, chiếc áo đã chuyển sang màu đen, kiếm trên lưng nhưng cũng chẳng thèm sử dụng, có lẽ tay không là đủ rồi

Chẳng ai chú ý đến lúc Thiên bước đến gần đội địch, Đái Hoa Bân khi thấy Thiên đến gần mới chú ý việc mình bị thờ ơ, tên này hét một tiếng rồi lao về phía trước, Vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ cũng hiện ra, tiếp theo là cả hai người Chu Lộ cùng Thôi Nhã Khiết cũng lao theo, có lẽ định úp sọt đánh hội đồng đây mà

"Teleport!" Thiên cũng chỉ nhẹ nhàng nhả một chữ, tiếp theo đứng từ sau nhìn cả ba đang lao về phía không có bóng người, cả đấu trường đều há to miệng nhìn cảnh này, tốc độ của một tên khống chế lại hơn được hai tên mẫn công liên thủ, cái gì đấy? Đùa à? Không vui nha!

Kể cả hai vị viện trưởng cũng không bắt được tốc độ của Thiên, mà cũng phải thôi, có ai đi bắt được không gian bao giờ, vậy là cả hai lại phải nhìn lại thanh niên này một cách khác, bỏ qua cái vẻ lười nhác của Thiên

"Teleport!" Thiên đọc lại rồi lại biến mất trước mắt mọi người một lần nữa

"Cô có thể xuống không? Tôi không muốn đánh con gái đâu!" Thiên nói ra với người con gái trước mặt cậu, Thôi Nhã Khiết đang đảo mắt nhìn xung quanh kiếm tìm bóng hình Thiên thì bỗng giật mình bởi âm thanh phía sau, quay lại thì không biết Thiên đã đứng cười từ bao giờ rồi, khoảng cách giữa hai người là rất gần, bỗng tim cô nàng đập lạ thường, mạnh và nhanh hơn bao giờ kèm theo trạng thái đỏ mặt nữa thì đích thị là bị đổ rồi

"Tôi bỏ quyền!" Thôi Nhã Khiết biểu thị ý muốn rút lui làm cả đấu trường ngạc nhiên, cũng phải thôi vì cô nàng cũng đâu có thân thiết lắm với cặp đồng đội này