Chương 187: Linh hồn giam cầm.

Đông Phương Tầm Mỹ Kí

Chương 187: Linh hồn giam cầm.

Vẫn là căn phòng ấy. Đường Miên Phong đã hoàn toàn hấp thu bốn vòng hồn hoàn cùng hai khối mười vạn năm hồn cốt, lúc này hắn có vẻ trầm ngâm, suy tư.

Cô gái tuyệt sắc lúc nãy Đường Miên Phong nhìn thấy là Âu Cơ không sai. Thế nhưng tại sao tổ mẫu của người Việt lại xuất hiện trong mộng cảnh của hắn. Đây ắt hẳn là câu hỏi cần hắn đi giải đáp.

" Hệ thống, tại sao hình ảnh của Âu Cơ lại xuất hiện khi ta hấp thu Thiên Tinh Tả Thủ Hồn Cốt? "

" Quyền hạn của kí chủ chưa đủ, không thể giải đáp. " Hệ thống đáp lại một cách vô tình. Đường Miên Phong dù hỏi nó bao nhiêu lần nhưng cũng chỉ có thể nhận được câu trả lời như vậy.

" Xem ra phải mau chóng tăng lên quyền hạn mới được. " Ý nghĩ của hắn là rất tốt, thế nhưng Đường Miên Phong đâu biết làm sao có thể tăng lên quyền hạn, hỏi thì không chỉ hệ thống, mà ngay cả Esdeath cũng không chịu nói cho hắn biết.

Ai, ý nghĩ chung quy cùng hiện thực thiên địa khác biệt.

Đường Miên Phong cũng đã nghĩ thông suốt, nước đến đất chặn, binh tới tướng ngăn, nghĩ nhiều làm gì cho mệt.

Hắn đứng lên, dùng sức co duỗi thân thể. Tiếng xương cốt lách cách liên tiếp phát ra, toàn thân phảng phất dãn ra. Ra khỏi phòng, hít một hơi thật sâu, đi đến phòng ăn.

Cả chiều nay hắn chìm đắm trong tu luyện, vẫn chưa ăn gì, cái bụng của Đường Miên Phong cũng bắt đầu kháng nghị rồi.

Đi đến phòng ăn, bên trong tuy không có ai, thế nhưng lại có sẵn một phần thức ăn đặt ở trên bàn, nghĩ đến cũng là do các nữ hài để lại cho hắn.

Đường Miên Phong nhanh chóng xử lí xong bàn thức ăn, sau đó liền đi tới phòng khách. Mới vừa đến phòng khách Đường Miên Phong đã nghe thấy tiếng quát của Ninh Dung Dung:

" Phong Tiếu Thiên, ngươi muốn làm gì??? "

Đường Miên Phong vừa nghe liền biết đã xảy ra chuyện, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn, tiến vào trong phòng.

Toàn bộ thành viên của Sử Lai Khắc Bát Quái, bao gồm cả Hỏa Vũ cũng ở đây. Thế nhưng cảnh tượng trước mắt nhưng là làm cho Đường Miên Phong căng nứt cả mắt.

Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn máu tươi đầm đìa nằm vật giữa sàn nhà. Hỏa Vũ tay phải cũng có một vệt cắt, máu tươi không ngừng từ đó chảy ra, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh đang đứng chắn trước mặt nàng, ánh mắt phẫn hận nhìn người trước mặt.

Trước mặt bọn họ chính là Phong Tiếu Thiên, trên tay hắn cầm một thanh phong đao làm bằng hồn lực, máu tươi từ mũi đao sắc bén chảy xuống sàn nhà. Không thể nghi ngờ gì nữa, chính Phong Tiếu Thiên đã gây ra thương tích cho Hỏa Vũ cùng bọn Đường Tam.

Đường Miên Phong không chút do dự, rút ra Hàn Uyên Kiếm, chín đạo công kích giống như chín con rồng rít gào đánh về phía Phong Tiếu Thiên.

" Keng " Một đao một kiếm lẫn nhau giao kích, va chạm sinh ra kịch liệt hỏa hoa.

Phong Tiếu Thiên hóa giải công Cửu Đầu Long Thiểm của Đường Miên Phong, sau đó lùi lại về sau một bước.

Đường Miên Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm khuôn mặt của Phong Tiếu Thiên, sau đó chậm rãi mở miệng:

" Ngươi không phải Phong Tiếu Thiên. Nói, ngươi rốt cục là ai? "

Tuy người trước mặt có hình dạng của Phong Tiếu Thiên, thế nhưng hắn lại mang đến cho Đường Miên Phong một cảm giác khác hẳn Phong Tiếu Thiên.

Nếu nói Phong Tiếu Thiên cho người ta cảm giác là vừa phóng khoáng, vừa ấm áp, gần gũi, thì kẻ này lại cho Đường Miên Phong cảm giác âm tàn cùng khát máu.

Hơn nữa nếu là Phong Tiếu Thiên thực sự thì đương nhiên không thể nào tổn thương Hỏa Vũ được. Xâu chuỗi các chi tiết lại với nhau, Đường Miên Phong có thể khẳng định Phong Tiếu Thiên đứng trước mặt hắn là giả.

" Hóa ra thân thể này gọi là Phong Tiếu Thiên ư, cạc cạc... " Tiếng cười ghê rợn phát ra từ trong miệng " Phong Tiếu Thiên ".

Đường Miên Phong nghe vậy liền sững sờ. Ngay sau đó tròng mắt của hắn xuất hiện biến hóa, bên trong xuất hiện sáu cái vòng màu tím, tạo cho người ta cảm giác uy nghiêm.

" Hít hà " Đường Miên Phong lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, hắn đã nhìn thấy gì?

Thông qua Rinnegan, Đường Miên Phon có thể nhìn thấy linh hồn của người khác. Ở linh hồn của Phong Tiếu Thiên, đột nhiên xuất hiện một chất lỏng sền sệt màu đỏ. Chất lỏng này bao trọn lấy linh hồn của Phong Tiếu Thiên, Đường Miên Phon phảng phất có thể nghe thấy tiếng kêu thống khổ truyền tới từ trong đó.

" Đây là... linh hồn giam cầm? " Ánh mắt Đường Miên Phong nhìn " Phong Tiếu Thiên " đã bắt đầu xuất hiện sát ý.

" Xin tự giới thiệu, ta là Hướng Thiên Tiếu, là một trong hai thánh sứ đến từ thần giáo. Thánh chủ kêu ta đặc biệt đến đây chiếu cố ngươi. Nếu ngươi chịu quy hàng thần giáo thì tốt, cũng đỡ rách việc. Còn nếu không... " Nói đến đây Hướng Thiên Tiếu liền nở nụ cười khát máu.

" Toàn bộ học viện Sử Lai Khắc này, một người cũng không tha. "

Thần giáo? Minh Thần Giáo? Chả nhẽ Minh Thần Giáo không chỉ thẩm thấu vào nội bộ Võ Hồn Điện, ngay cả Thần Phong học viện cũng đã rơi vào tay bọn chúng sao? Hướng Thiên Tiếu nói vậy, ắt hẳn Long Vô Bệnh đã thoát ra khỏi " mặt trăng " do hắn tạo thành rồi...

Đại não của Đường Miên Phong trong nháy mắt chuyển động cực nhanh, trong đầu hắn xuất hiện vô vàn ý nghĩ. Ngoài mặt lại bất động thanh sắc, khinh thường nói:

" Ngươi không sợ nói trước bước không qua sao? Không nói đến Diệp Tà, ngay cả Long Vô Bệnh cũng thất bại dưới tay ta, ngươi lấy đâu ra tự tin có thể diệt sạch toàn bộ học viện. Hơn nữa... "

" Hơn nữa còn có chúng ta. " Từ bên ngoài vọng vào tiếng của Ngọc Tiểu Cương, một đám người lục tục kéo đến.

Phất Lan Đức, Ngọc Tiểu Cương, Liễu Nhị Long, Triệu Vô Cực, Đái Duy Tư, Chu Trúc Vân sáu người sau đó liền xuất hiện.

" Đây là học viện mà đệ đệ ta theo học, Đái Duy Tư ta lấy danh nghĩa của Tinh La đế quốc cam đoan, ngươi nhất định sẽ không thực hiện được mục đích. " Đái Duy Tư trước sau như một, nói một cách tự tin, sau đó tiến đến xem xét thương thế của Đái Mộc Bạch.

" Hừ, Tinh La đế quốc. Một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi. " Hướng Thiên Tiếu khinh thường nói.

" Nếu như thêm vào chúng ta thì sao? " Lúc này Hàn Hàn cũng bước vào, một con hồn thú đang nằm trên vai nàng.

Sắc mặt Hướng Thiên Tiếu thay đổi, trở nên âm trầm.

" Ngân Long nhất tộc cường giả cũng muốn chống đối thần giáo sao? "

" Nếu không phải bọn ghê tởm các ngươi trêu chọc ta trước, ta cũng chả thèm đếm xỉa cái gọi là giun giáo hay là dế giáo. " Gieo nhân nào gặt quả nấy, lúc này đến lượt Hướng Thiên Tiếu bị khinh bỉ.

" Hừ, cho dù là Ngân Long nhất tộc thì sao. Các ngươi không thể nào hiểu được sự mạnh mẽ của thần giáo, rồi tất cả cũng trở thành một bãi thây khô thôi. " Hướng Thiên Tiếu dữ tợn cười, sau đó quay về phía Đường Miên Phong nói:

" Đường Miên Phong, cho ngươi một cơ hội. Ba ngày sau trên lôi đài đánh với ta. Nếu thắng, chúng ta sẽ bỏ qua Sử Lai Khắc học viện. Còn nếu như ngươi thua thì phải gia nhập thần giáo. Nếu không nghe lời, kết cục của Khựa Quốc ngươi cũng biết rồi đấy. "

" Ngươi dám!!! " Đường Miên Phong quát lớn.

Trên đường trở về Sử Lai Khắc, bốn người bọn hắn có đi qua một nơi gọi là Khựa Quốc. Nơi đây ôn dịch lan tràn, nạn đói, hạn hán xảy ra liên miên, hầu như không còn sót lại người, những người ở trong quốc gia đó đều phải di cư đi nơi khác. Đây đúng là một đất nước tử vong.

Không ngờ tình huống này lại là do Minh Thần Giáo tạo thành, hơn nữa còn không hề để lại chút dấu vết nào.

" Thần giáo chưa có việc gì là không dám làm, thánh chủ chưa bao giờ e ngại điều gì. " Nói đến đây dưới chân Hướng Thiên Tiếu bỗng xuất hiện một trận pháp, tay phải hóa thành một ngọn gió đen, cuốn lấy Mã Hồng Tuấn.

" Tiểu phượng hoàng này ta mang đi. Đây là chút quà mọn, mong các ngươi đừng chê cười. " Sau đó hắn liền ném ra một đám đồ vật màu đen.

" Để mập mạp ở lại " Đường Miên Phong quát lớn, chân trái của hắn tỏa ra nhiệt lượng kinh khủng, ngọn lửa đỏ rực bao trùm bàn chân hắn. Hai tay bắt chéo để ở trước ngực, tung cú đá về phía Hướng Thiên Tiếu.

Đây chính là hồn kỹ mà Phần Thiên Tả Thối Hồn Cốt mang lại cho Đường Miên Phong, Phần Thiên Cước.

" Ngân Dạ, đừng để hắn chạy thoát. " Hàn Hàn quay sang Ngân Dạ nói.

Ngân Dạ há to long khẩu, một đạo băng diễm bắn về phía Hướng Thiên Tiếu.

" Ầm " Một tiếng nổ tung vang lên, cả căn phòng liền biến mất một nửa.

" Khốn kiếp, lại để cho hắn bắt đi mập mạp. " Đường Miên Phong tức giận.

" Trước hết lo giải quyết bọn quái vật này đi. " Đái Duy Tư đầu đầy mồ hôi nói.

Đám đồ vật màu đen khi nãy mà Hướng Thiên Tiếu ném ra giờ đã hóa thành một đám sinh quái vật hình thù kì lạ, mỗi con đều có thực lực Hồn Tôn. Tuy thực lực bọn chúng không đáng kể, thế nhưng lại thắng ở số lượng, có đến hơn vạn con vây quanh bọn họ.

Mỗi người đều thi triển hồn kỹ của mình đánh về phía bọn quái vật này. Trong màn đêm nhất thời lấp lóe đủ loại màu sắc, trông cực kỳ hoành tráng.

Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ bởi vì phải bảo vệ cho Hỏa Vũ cùng Ninh Dung Dung, nên không thể không vừa đánh vừa lùi.

Tình huống của Đái Duy Tư cùng Chu Trúc Vân cũng không khả quan lắm. Đái Duy Tư một mình vác Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch, không tiện ra tay, chỉ có thể liên tục lùi lại. Chu Trúc Vân cũng không khác mấy, sau lưng nàng là Áo Tư Tạp.

Ba người Phất Lan Đức thấy vậy, lẫn nhau gật đầu một cái. Cả ba đứng thành hình tam giác.

" Nhật nguyệt sinh huy, hoàng kim chuyển diệu. " Ngọc Tiểu Cương hét lớn.

" Ồ, tam vị nhất thể, võ hồn dung hợp kỹ? " Ngân Dạ kinh ngạc.

" Xem ra ta cũng phải ra tay rồi. " Vừa nói xong, thân hình của nó cấp tốc trở nên to lớn, hé miệng phun ra một đạo băng diễm, đốt rụi một mảng lớn quái vật.

Bên kia ba người Liễu Nhị Long cũng đã hoàn thành võ hồn dung hợp kỹ, trên bầu trời hiện ra bóng dáng La Tam Pháo, sau đó xuất hiện một quả trứng khổng lồ trôi nổi trên không trung.

" Giáng thế đi nào, vạn cổ long vương, Hoàng Kim Thánh Long. " Tiếng quát của Ngọc Tiểu Cương vừa hạ xuống, quả trứng kia liền nứt vỡ, một con rồng trên thân toàn là hoàng kim xuất hiện.

" Gào " Long Uy vừa ra, quét đi một đám sinh vật màu đen.

Triệu Vô Cực cũng mở ra võ hồn chân thân, hỗ trợ bên phía Chu Trúc Thanh.

" Cẩn thận. " Áo Tư Tạp bỗng nhiên hoảng sợ hét lên một tiếng. Đã có một con quái vật áp sát Chu Trúc Vân, cánh tay sắc nhọn đang chuẩn bị đâm vào nàng.

Chu Trúc Vân lập tức phản ứng, muốn né tránh đòn công kích, thế nhưng đã không kịp rồi. Cánh tay của con quái vật chỉ còn cách nàng vài cen-ti-mét, dù cho Chu Trúc Vân dự định làm gì thì cũng đã muộn.

Bản năng liếc mắt về Đái Duy Tư, liền nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt của hắn. Chu Trúc Vân tuyệt vọng nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong giáng lâm.

" Tỷ tỷ " Chu Trúc Thanh thấy vậy hét một tiếng, âm thanh bao hàm tuyệt vọng.

Mọi người ai cũng tưởng như cánh tay của con quái vật đã xuyên qua ngực của Chu Trúc Vân, thế nhưng mọi chuyện lại khác.

Chỉ trong một sát na, Chu Trúc Vân liền cảm thấy mình rơi vào trong một lồng ngực ấm áp, bên tai truyền đến giọng nói sâu kín:

" Shinra Tensei! "

Oanh!

Chu Trúc Vân mở mắt ra, đập vào mắt nàng là khuôn mặt cương nghị mà không mất đi vẻ anh tuấn. Một tay hắn giơ ra trước người, không chỉ con quái vật muốn đánh lén nàng, mà tất cả những con bao vây xung quanh họ đều bị đánh bật ra, hóa thành từng đợt khói đen.

Đường Miên Phong nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Chu Trúc Vân, trong lòng cảm thấy buồn cười. Thế nhưng Mã Hồng Tuấn bị bắt đi để hắn không còn tâm tình mà trêu đùa Chu Trúc Vân nữa. Nhẹ nhàng buông nàng xuống, hờ hững hỏi một câu:

" Không sao chứ? "

" Có, à không. " Chu Trúc Vân lắp bắp trả lời, ánh mắt vẫn ngơ ngác.

" Cẩn thận một chút. " Đường Miên Phong bỏ lại câu nói này, sau đó liền tiếp tục diệt sát lũ quái vật kia, giống như muốn phát tiết tâm tình trong lòng mình vậy.

Người nhà, nữ nhân, huynh đệ, chính là ba thứ mà Đường Miên Phong quan tâm nhất. Mã Hồng Tuấn bị Hướng Thiên Tiếu bắt đi tạo thành sự đả kích rất lớn cho hắn. Nếu không thể phát tiết loại tâm tình bực dọc này, Đường Miên Phong rất có thể sẽ hướng về phía Tà Hồn Sư phát triển.

Từng con, từng con quái vật tiêu tán trong tay hắn. Một nhát kiếm, một sinh mạng, giết chóc từ trong tay Đường Miên Phong giống như đã trở thành một môn nghệ thuật.

Bên kia Chu Trúc Vân vừa đánh, ánh mắt vừa hơi phiêu hướng Đường Miên Phong, bên trong tồn tại tâm tình không tên.

Chu Trúc Thanh nhìn bộ dáng của tỷ tỷ mình, trong lòng hơi đoán được gì đó.

Mọi người lần lượt thi triển tuyệt kỹ của mình, chỉ một canh giờ sau, toàn bộ lũ quái vật đã bị diệt sạch.

….....................................................................

Minh Thần Giáo.

Hướng Thiên Tiếu lúc này đã mang Mã Hồng Tuấn về tổng bộ, giao cho Cửu U. Bản thân hắn thì trở về trong phòng.

" Mẹ kiếp, bị bọn chúng chơi một vố. "

Trên người hắn xuất hiện hai loại hỏa diễm không ngừng thiêu đốt, một xanh một đỏ.

" Khà khà, ta đã bảo phải cẩn thận mà ngươi không nghe. " Một tiếng nói vang lên, người nói giống như cười trên nỗi đau của Hướng Thiên Tiếu.

" Câm mồm, Khóc Vô Lệ. Nếu không ngay cả ngươi ta cũng giết. "

Người mà nói chuyện với hắn, chính là gã thánh sứ còn lại của Minh Thần Giáo – Khóc Vô Lệ.

" Đường Miên Phong, Ngân Long, ba ngày nữa đích thân ta sẽ lột da các ngươi. "

Team Đang Bí Ý Tưởng

Chương đã được viết xong... Thế nhưng bởi một lí do nào đó mà bạn không thể thấy được chữ.