Chương 195: Đường Miên Phong vs Đoạn Hi Cầm

Đông Phương Tầm Mỹ Kí

Chương 195: Đường Miên Phong vs Đoạn Hi Cầm

Chương 194: Đường Miên Phong vs Đoạn Hi Cầm

" Tiểu nữ oa, nhỏ tuổi rồi mà thực lực đã đạt tới Phong Hào Đấu La, cũng coi như là xứng với tiểu Phong nhà chúng ta. Thế nào, sao ngươi không rời đi Minh Thần Giáo, tới Hạo Thiên Tông chúng ta cùng tiểu Phong kết lương duyên nhỉ? Nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, xứng đôi đấy chứ? " Đường Khiếu trêu đùa Hạ Vũ Ngưng, ngả ngớn nói.

Ánh mắt của Hạ Vũ Ngưng phát ra hàn quang, như được phủ thêm một lớp băng mỏng. Hai mắt lóe sáng, cực kỳ lạnh lùng nhìn Đường Khiếu:

" Khiếu Thiên Đấu La ý tốt, tiểu nữ đa tạ. Tiếc là có lẽ sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu. "

" Là vậy sao? Thế thì ta càng muốn ngươi làm cháu dâu ta. " Vẻ ngả ngớn vẫn chưa hề biến mất trên khuôn mặt của Đường Khiếu, thế nhưng Hạo Thiên Chùy cũng đã xuất hiện trên tay hắn. Chín vòng hồn hoàn lấy Hạo Thiên Chùy làm trung tâm, xoay quanh cánh tay Đường Khiếu.

" Tiểu nữ oa, dù sao ta cũng đã coi ngươi làm cháu dâu rồi, không thể lấy lớn mà bắt nạt nhỏ được. Ra tay trước đi. " Đường Thần vác Hạo Thiên Chùy lên vai, mỉm cười nói với Hạ Vũ Ngưng.

Bị Đường Khiếu liên tục gọi một tiếng " cháu dâu ", hai tiếng " cháu dâu ", cho dù Hạ Vũ Ngưng có là Minh Thần Giáo Thánh nữ cũng không khỏi xấu hổ cùng tức giận. Khuôn mắt hơi phiếm hồng, ánh mắt như muốn phun ra lửa nhìn Đường Khiếu.

Trên tay nàng cầm chính là Đoạn Hi Cầm.

Cầm này có dây cung dài đến hơn một mét. Đáy cầm làm bằng bạch ngọc, điêu khắc tinh mỹ.

Hồn hoàn thứ ba của Đoạn Hi Cầm sáng lên – Vạn Âm Công Mộc.

Trong đầu Hạ Vũ Ngưng tựa hồ ánh vào một đoạn khúc phổ quen thuộc, kỳ dị tiếng đàn theo ngón tay của nàng không ngừng gảy mà cất lên. Tiếng đàn này này không chỉ khiến người chìm đắm bên trong âm luật huyền diệu, còn ẩn chứa vô hạn bi phẫn lưỡi mác sát phạt chi khí.

Hai mắt Hạ Vũ Ngưng khẽ nhắm, âm tùy tâm sinh, ý từ thần hội.

Theo tiếng đàn vang lên, vô số âm điệu hóa thành làn sóng, liền miên không dứt ùn ùn kéo tới, đánh về phía Đường Khiếu. Bên trong thanh âm dễ nghe ẩn chứa vô tận sát cơ, cầm ý hóa thành phong đao từng bước áp sát Đường Khiếu.

" Tới tốt lắm!!! " Đường Khiếu cười ha hả. Hồn hoàn của hắn sáng lên, thanh Hạo Thiên Chùy màu đen đang nằm yên trên tay Đường Khiếu bỗng biến hóa ra vô vàn tiểu tiểu Hạo Thiên Chùy, đồng dạng đánh về phía sóng âm.

" Ầm ầm. " Chùy, âm va chạm, lập tức gây ra nổ tung, triệt tiêu lẫn nhau.

Một đòn không thành công, Hạ Vũ Ngưng cũng không nản lòng.

"Leng keng, leng keng."

Hai tiếng thanh minh trên không trung vang lên, như là tri âm tri kỷ, như là vô cốc u thanh. Thanh âm cùng một chỗ, toàn bộ không trung yên tĩnh một mảnh, là người chìm đắm trong cái kia mỹ hảo ý cảnh bên trong.

Đường Khiếu nhất thời không chú ý, cũng bị tiếng đàn này làm cho mê đắm, nghĩ tới chuyện tốt đẹp vật, nghĩ đến hạnh phúc nhất sinh hoạt.

Trước mắt hắn là một ngọn cô phong. Bên trên, trần vân thanh phong, một vị nữ tử áo đỏ khuynh quốc khuynh thành, khuynh đảo lòng người, không ngừng gảy đàn. Tiếng đàn như ma âm phạn xướng, không cách nào dứt ra được.

Hồng y nữ tử tóc xanh như thác nước, ngón tay nhỏ nhắn mà cử động, như si như cuồng tấu khởi Thiên Long Bát Âm. Khóe mắt mỉm cười nhìn về phía Đường Khiếu.

" Không tốt, là ảo giác! " Đường Khiếu thầm kêu một tiếng không tốt, hồn lực toàn thân nhanh chóng vận chuyển, trong chốc lát liền phá vỡ mộng cảnh. Thế nhưng vừa thoát ra, trước mắt Đường Khiếu liền xuất hiện một con thanh long, ánh mắt hung ác đánh về phía hắn. Lúc này coi như Đường Khiếu có phản ứng lại cũng đã quá muộn, đòn đánh của Hạ Vũ Ngưng đúng là khiến hắn trở tay không kịp.

Ngay khi thanh long chuẩn bị đánh vào Đường Khiếu, một ánh kiếm màu vàng lóe lên, " ầm " một tiếng, đánh tan thanh long. Chỉ thấy một người thanh niên anh tuấn xuất hiện bên cạnh Đường Khiếu, mái tóc bạch kim không gió mà bay.

" Bá phụ, ngươi đi giúp phụ thân ta đi. Nàng cứ để ta lo. " Đường Miên Phong tuy nói chuyện với Đường Khiếu, thế nhưng ánh mắt chưa từng rời khỏi thân hình của Hạ Vũ Ngưng.

Chỉ một tháng không gặp, Đường Miên Phong cảm giác như nàng không chỉ có sự thay đổi về thực lực, mà cả khí chất cũng càng thêm lãnh diễm, giống như một vị tiên tử không nhiễm nhân gian khói lửa. Dung mạo của nàng vẫn là như vậy, xinh đẹp tuyệt trần. Thế nhưng vẻ lạnh lùng như hàn băng trên khuôn mặc không giảm phản tăng, khiến cho người không dám nhìn nhiều.

Đôi mắt đẹp không chút ái ngại đáp lại ánh mắt của Đường Miên Phong, thẩm thấu lấy ti tí hàn khí cùng chút phức tạp tâm tình.

" Được, việc gia đình ngươi tự mình giải quyết đi. Nhất định phải ôm cháu dâu trở về cho ta đấy. " Đường Khiếu cười to một tiếng, từ miệng hắn thốt ra một câu làm Hạ Vũ Ngưng vẻ mặt đỏ bừng tràn đầy sát khí, còn Đường Miên Phong thì suýt chút sặc chết. Từ tiếng cười có thể nghe ra tâm tình của hắn không tệ chút nào, đối với Đường Miên Phong đứa cháu này có vẻ rất hài lòng, không chỉ về bộ dạng mà còn thực lực. Sau đó cùng Đường Hạo hội hợp, liên thủ đánh với Long Vô Bệnh.

Mười bốn tuổi có thể đạt tới sáu mươi chín cấp Hồn Đế, toàn bộ đại lục có ai có thể làm được. Đường Khiếu tự nhận bản thân mình cũng không làm được. Ngay cả năm đó Bạch Kiếm Thiên Đạo Lưu cùng Hắc Chùy Đường Thần cũng khó có thể bì nổi phần tốc độ tu luyện này của Đường Miên Phong.

Đường Khiếu đi rồi, để lại Đường Miên Phong cùng Hạ Vũ Ngưng hai mắt nhìn nhau. Tuy xung quanh rất nhiều hồn sư đang chiến đấu, thế nhưng không một ai dám lại gần họ, đều kéo phạm vi chiến đấu ra rất xa, ngay cả Phong Hào Đấu La của hai bên cũng như vậy.

" Sao ngươi lại gia nhập Minh Thần Giáo, hơn nữa còn trở thành thánh nữ? " Đường Miên Phong bỗng nhiên hỏi một câu rất ngu ngốc. Thần hồn đột phá Long Phượng Tu Thần Quyết tầng thứ tư, Đường Miên Phong có thể sơ bộ cảm nhận được tâm hồn của mỗi người, từ đó có thể phán đoán kẻ đó là tốt hay xấu.

Bằng vào tinh thần lực mạnh mẽ, hắn có thể cảm nhận được trong toàn bộ Minh Thần Giáo, kẻ duy nhất mà không hề mang theo dù chỉ một chút hơi thở tà ác chính là Hạ Vũ Ngưng. Tuy linh hồn của nàng bị hắc ám che đậy, nhưng vẫn không thể nào phủ kín ánh sáng trong đó. Chứng tỏ Hạ Vũ Ngưng cũng không giống như những kẻ còn lại trong Minh Thần Giáo, Đường Miên Phong cảm giác hẳn nàng phải có nỗi khổ khó nói.

" Việc của ta còn chưa tới phiên ngươi quản. " Trả lời hắn chỉ là sự lạnh lùng đáp trả tới từ Hạ Vũ Ngưng.

Dứt lời, hai bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng phủ lên dây đàn. Ngón áp út bên tay trái kích thích dây đàn, một tiếng ưu nhã lanh lảnh tiếng truyền vào trong lòng Đường Miên Phong.

" Nhất Âm Tiêu Hồn. " Từng tiếng đàn mỹ diệu vang lên trên không trung, trong thiên địa yên tĩnh, vô số sinh linh hoàn toàn chìm đắm trong làn điệu này.

"Sưu sưu, sưu sưu."

Chỉ trong sát na, Đường Miên Phong liền trông thấy hơn mười đạo công kích đập tới, uy lực kinh thiên, mỗi nhất kích đều mang theo hủy diệt khí tức. Hạ Vũ Ngưng đã đạt tới cảnh giới Phong Hào Đấu La, thủ đoạn quả nhiên không đơn giản giống như trước kia.

Đường Miên Phong thấy thế cũng nghiêm túc. Chân phải bước ra trước, Hàn Uyên Kiếm liên tục vung lên, trong nháy mắt chém ra chín đạo ánh kiếm, tiếng long ngâm kinh hãi thiên hạ.

" Cửu Đầu Long Thiểm. "

Hai tay Hạ Vũ Ngưng rất nhanh huy động, từng đạo âm phù theo dây đàn vung lên ra, thần bí âm phù như quang ảnh đồng dạng phiêu tán mà ra, đạo đạo kình khí kẹp dưới âm phù bắn về phía chín đạo công kích mang theo cường đại huỷ diệt chi lực.

"Xuy xuy, xuy xuy."

"Xuy xuy, xuy xuy."

Kình khí cùng chín đạo kiếm quang của Đường Miên Phong đụng vào cùng một chỗ, không có sinh ra tiếng bạo nổ kịch liệt, chỉ có tiếng " xuy xuy " rất nhỏ. Chín đạo công kích biến mất, còn âm phù uy thế không giảm, mang theo kình khí chưa từng có từ trước đến nay, bắn về phía Đường Miên Phong.

" Ầm ầm ầm. "

Đợi Hạ Vũ Ngưng nhìn kỹ, ở đâu còn thân ảnh của Đường Miên Phong.

Lúc này Đường Miên Phong sử dụng, chính là kỹ năng thứ hai của Phần Thiên Tả Thối Hồn Cốt, Ẩn Thân.

" Hừ. Trước mặt ta mà còn dám ẩn thân hay sao. Lăn ra đây cho ta! " Hạ Vũ Ngưng khinh thường quát lớn một tiếng.

Hạ Vũ Ngưng hai tay nhẹ nhàng chấn động dây đàn, mỹ diệu tiếng đàn nhàn nhạt toả khắp không gian. Tiếng đàn càng ngày càng mỹ diệu, sức khống chế của Hạ Vũ Ngưng đối với Đoạn Hi Cầm càng ngày càng mãnh liệt.

Tiếng đàn càng mỹ diệu, đối với địch nhân tổn thương thì càng trầm trọng.

Tiếng đàn diệt địch, chỉ có trước tiên liền đem người đánh đàn chế trụ, bằng không thì đợi đến lúc tiếng đàn xuất hiện, toàn bộ uy lực triển khai, thì phiền toái.

" Quả nhiên lợi hại ngươi so với một tháng trước lợi hại hơn rất nhiều. " Cầm âm qua đi, Đường Miên Phong liền hiện ra không chút tổn hao, quanh thân hắn bao bọc bởi một luồng ánh sáng màu đen, chính là đã được phát huy tới mức cực hạn Ma Thần Hộ Thể. Hắn xuất hiện ở vị trí cách Hạ Vũ Ngưng đúng hai mét, trên mặt mang theo vẻ ngưng trọng nhìn nàng.

Hắn ghét nhất chính là loại hồn sư giống như Hạ Vũ Ngưng. Từng đòn đánh của nàng khiến hắn không thể không phòng bị, bất kể là thân thể hay linh hồn. Một thân thực lực thì một nửa đã phải sử dụng để bảo vệ bản thân, một nửa thực lực còn lại khó thể nào áp sát được Hạ Vũ Ngưng, chớ nói chi tới tổn thương nàng.

Cho nên Đường Miên Phong hắn tình nguyện cùng Long Vô Bệnh đại chiến ba trăm hiệp, cũng cực kỳ không muốn cùng Hạ Vũ Ngưng đánh.

Trong lòng than thầm: " Phải chi lúc nãy để bá phụ cùng nàng đánh là được rồi. Ta đây là tự lấy đá đập chân mình sao? "

Tuy Đường Miên Phong cảm thấy Hạ Vũ Ngưng cực kỳ khó chơi, thế sao Hạ Vũ Ngưng lại không cảm giác hắn là một đối thủ khó nhằn.

Cảm giác hồn lực trong thân thể không ngừng bởi vì Ma Thần Lĩnh Vực cùng Hấp Tinh Hắc Vụ mà trở nên dần dần cạn kiệt, sắc mặt vạn năm không đổi của Hạ Vũ Ngưng rốt cục cũng trở nên hơi lo lắng.

Thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía Đường Miên Phong:

" Ngươi rất vinh dự... Ngươi là người đầu tiên được nếm thử chiêu thức này. "

Hồn hoàn thứ chín của Hạ Vũ Ngưng, cũng chính là hồn hoàn mười vạn năm duy nhất của nàng đột ngột sáng lên vào ngay lúc này.

" Phục Long Chấn Thiên Âm!!! "

Phục Long Chấn Thiên Âm chính là hồn kỹ tối thượng của Đoạn Hi Cầm.

Nghe nói, khúc này có thể khảy ra chấn thế tiên âm, bên trên chấn động cửu trọng thiên, hạ sử dụng mười tám địa phương. Có năng lực quỷ thần khó lường, mặc dù là chân long, cũng sẽ bị tiếng đàn khuất phục, cúi đầu xưng thần!

Đương nhiên, khuất phục chân long chỉ là một truyền thuyết.

Hôm nay trên đại lục Đấu La đã không hề tồn tại long tộc có huyết mạch tinh khiết rồi. Ngay cả giống như Ngân Long nhất tộc, Hoàng Kim Thánh Long tộc, cũng theo thời gian mà suy giảm huyết mạch lực, trộn lẫn vài tia huyết mạch ngoại tộc, căn bản không xứng với hai chữ " Chân Long ", cho nên này cầm truyền thuyết cũng không thể nào khảo chứng.

Thế nhưng sự đời khó đoán. Khéo thay, đứng trước mặt Hạ Vũ Ngưng liền có một con chân long, một con nhân trung chi long!

Trong huyết mạch của Đường Miên Phong liền có Chân Long huyết mạch, đến từ Tổ Long huyết mạch. Tuy Chân Long huyết mạch cùng Phượng Hoàng huyết mạch dung hợp, thế nhưng chúng căn bản không thể trộn lẫn vào nhau, cùng Lục Đạo huyết mạch ở trong thân thể của Đường Miên Phong tạo thành thế chân vạc.

Vì vậy cho nên, nếu nói một con rồng duy nhất còn tồn tại trên Đấu La Đại Lục có thể gọi là chân long, như vậy con rồng này chỉ có thể là Đường Miên Phong.

Team Đang Bí Ý Tưởng.