Chương 6: Vô Hạn giới(2)

Độc Bộ Kiếm Tiên

Chương 6: Vô Hạn giới(2)

Chương 6: Vô Hạn giới(2)

Sau một bái, Lê Dương vừa mới gỡ hộp gỗ từ trong tay thi thể rồi từ từ mở nó ra. Trong hộp chứa một bản cổ tịch, cộng thêm một hạt giống toả ra ánh vàng.

Hạt giống này kim quang lưu chuyển, ẩn chứa một cỗ sinh mệnh mênh mông không ngừng lưu tán ra bên ngoài.

Lê Dương biết rõ bản cổ tịch này chính là đấu quyết được lưu lại, hạt giống này chính là Đấu tâm mà Chiến Quân thiên tôn đã nói.

"Vô thượng Thánh thể. Không tệ!"

Trong lúc Lê Dương vẫn còn hiếu kì cầm trong tay đấu quyết và đấu tâm, trong miếu đột nhiên vang lên một giọng nói già nua.

"Ai?"

Lê Dương cả kinh, mặt mũi tràn đầy cảnh giác.

"Ngươi không có tư cách biết ta là ai!"

Thanh âm già nua lạnh nhạt mà cường ngạnh, kèm theo một cỗ áp bách mãnh liệt.

"Tiền bối là ai mà phải lén lén lút lút, sao không dám hiện thân gặp mặt?"

"Người đã gặp ta đều đã chết! Bao gồm người ở trước mặt ngươi kia!"

Lê Dương không biết cái thanh âm già nua kia nói thật hay giả, nhưng ở cái không gian thần bí khó hiểu này, hắn thà rằng tin là có còn hơn không!

Người thần bí này rốt cuộc là một tồn tại như thế nào? Mạnh như Huyền Vũ đại lục đệ nhất nhân —— Chiến Quân thiên tôn, cũng là bởi vì hắn mà chết?!

"Ta lần này thức tỉnh chỉ để nói cho ngươi một việc. Một năm sau, ngươi sẽ chết!"

Thanh âm già nua lại lần nữa vang vọng, vẫn lạnh lùng như cũ, không mang theo nửa điểm tình cảm.

"Vì sao ta lại chết sau một năm?" Lê Dương kinh ngạc.

"Đây là Vô Hạn Giới, vào giới này nhất định phải chịu nguy hiểm đến tính mạng."

"Giới này sẽ thôn phệ linh hồn của ngươi, tiến hành tự động chữa trị cho Hồn Văn!"

"Hồn Văn? Tiền bối nói với ta những thứ này chắc không chỉ để doạ ta chứ? Chắc hẳn có cách giải quyết, xin tiền bối chỉ bảo!"

Lê Dương từ nhỏ đã thông minh, thanh âm già nua nhắc nhở chính mình vào giới này sẽ bị hấp thu linh hồn, như vậy tất nhiên sẽ có cách giải quyết.

"Thu thập Hồn Linh, duy trì Vô hạn giới, duy trì hấp thu, chữa trị Hồn Văn."

"Hồn linh?"

"Một loại thiên địa linh vật từ sơ khai vạn vật, chia ra Ngũ Linh, từ yếu đến mạnh theo thứ tự là —— Hồn Linh, Chân linh, Đạo linh, Thánh linh, Tiên linh."

"Vậy địa phương nào có thể tìm được Hồn Linh?"

"Hư vô mờ mịt, muốn tìm được Hồn Linh chỉ có dựa vào số trời. Nếu như ngươi có duyên thì một đời này sẽ có thể gặp được. Ngươi nếu không có duyên, cả đời khó gặp."

"Nếu nói như vậy, thu thập Hồn Linh, duy trì Vô Hạn giới, khả năng khó có thể thực hiện. Xin hỏi tiền bối có biện pháp thứ hai không?"

"Không có!"

Thanh âm già nua quả quyết đáp lại.

Không có? Thế này chẳng phải là chết chắc?

"Ngươi nếu như chấp nhận số mệnh, buông đấu quyết, đấu tâm xuống, một năm sau bình yên chết đi, ngược lại cũng không phải là chuyện xấu."

Thanh âm già nua đột nhiên nói một cách lạnh nhạt, mang theo mấy phần khinh miệt.

"Ha ha! Xin lỗi, ta là người không thích chấp nhận số mệnh, cũng không tin vào số mệnh!"

Lê Dương mặt mũi tràn đầy vẻ kiên định.

Chấp nhận số mệnh? Tại sao phải chấp nhận?

Nam nhân chí tại bốn phương, một đời sống há lại có thể chết đi như vậy? Huống hồ đại thù của bản thân còn chưa báo!

"Nếu không chấp nhận số mệnh thì hãy nuốt Đấu Tâm, tu luyện Đấu Quyết đi!"

Thanh âm già nua đáp lại.

Lê Dương cầm Đấu tâm trong tay, không chút do dự đem hạt giống màu vàng kia nuốt vào trong bụng.

Đấu tâm nhập thể lập tức hóa thành một cỗ nhiệt khí nóng bỏng, tàn phá bừa bãi trong cơ thể của của hắn.
A!

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, Lê Dương lập tức ngã xuống đất, trong cơ thể có một luồng nhiệt khí cực nóng đang tàn phá kinh mạch của hắn khiến các đường kinh mạch như muốn vỡ tung ra, làn da toàn thân cũng trở nên đỏ bừng, cơ thể không khống chế được run rẩy.

Không bao lâu sau hai mắt khẽ đảo, bất tỉnh nhân sự.

"Vô thượng Thánh thể, nếu ngay cả cửa ải mà cũng không thể vượt qua được, sau này không thể làm việc lớn!"

Đối với tình trạng của Lê Dương, người thần bí kia cũng không hiện thân trợ giúp, chỉ là thờ ơ lạnh nhạt.

Vù!

Trong lúc đó, Lê Dương đang hôn mê bỗng nhiên mở bừng hai mắt ra. Trong mắt kim quang rực rỡ giống như một vầng mặt trời. Đồng thời có một cỗ khí tức cường đại tràn ngập trong cơ thể của hắn, cỗ khí tức này cực kì mãnh liệt, cuồn cuộn không ngừng.

Năng lượng màu vàng óng ánh liên tục không ngừng tràn vào trái tim của Lê Dương, hoá trái tim của hắn thành màu vàng.

Nguyên bản Lê Dương có chân khí, giờ lại được năng lượng màu vàng này khiến cho chân khí càng ngưng thực mạnh mẽ hơn.

"Ta đây là......"

Cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể, khắp khuôn mặt Lê Dương đều là vẻ mờ mịt.

"Ngươi đã dung hợp Đấu tâm, sau này có thể dùng Đấu quyết tự mình tu luyện. Không biết thời gian trước kia ngươi đã làm cái gì mà tầm tuổi này tu vi vẫn thấp như vậy! Hừ!"

Trong miếu nhỏ, thanh âm của lão giả quanh quẩn khắp nơi mang theo một chút không vui.

Hắn có được thiên phú, có tài nguyên tu luyện nhưng không có được công pháp tu luyện đến các cảnh giới cao hơn. Giờ đây đã đạt được công pháp tu luyện hoàn chỉnh, hơn nữa còn là đỉnh cao công pháp, làm sao hắn không vui sướng cho được.

"Đi về phía sau."

Đột nhiên, thanh âm của lão giả lại một lần nữa vang vọng đến. Lê Dương tỉnh táo lại, chậm rãi đi về phía sau của miếu nhỏ.

Đằng sau ngôi miếu nhỏ là từng tòa mộ phần đã tồn tại qua vô số tháng năm. Từng khối bia đá vỡ tan nằm ngổn ngang trước mặt mộ phần, vô cùng lộn xộn.

Những mộ phần này không mang lại cho Lê Dương cảm giác âm trầm đáng sợ, ngược lại có một loại khí thế trùng thiên. Dường như phía dưới những ngôi mộ kia đều chôn cất những cường giả đỉnh cao, mỗi một cường giả đều đã từng đứng đầu một thời đại của riêng mình, có một không hai.

"Tiền bối, đây là......"

Nhìn vô số phần mộ mênh mông trước mặt, khuôn mặt Lê Dương hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.

"Đây là Kiếm Mộ."

Lão giả đáp lại.

"Lên!"

Ngay sau đó, trên bầu trời xuất hiện một màn không thể tin nổi. Toàn bộ Kiếm Mộ đang điên cuồng rung động.

Rầm rầm rầm......

Từng toà mộ hoang ở phía dưới xuất hiện từng thanh kiếm phóng lên trời, mỗi một thanh kiếm đều tản ra kiếm ý trùng thiên, bá đạo lăng lệ, duy ngã độc tôn.

Vô số thanh kiếm đang lơ lửng giữa không trung, chìm chìm nổi nổi lấp lánh giống như một bầu trời đêm đầy sao.

Thần binh! Tuyệt thế thần binh!

Hắn chưa từng thấy thần binh, nhưng chỉ nhìn vào hào quang của những thanh kiếm này, hắn có thể chắc chắn đây đều là thần binh!

Hắn nhìn thấy toàn bộ những thanh kiếm trên trời kia đều đang tỏa ra vô số những ánh sáng thần thánh khác nhau!

Nếu như ném bất cứ một thanh kiếm nào ở đây ra ngoài, chắc chắn sẽ dẫn đến sự chấn động cực lớn đối với Lam Tinh đế quốc. Thậm chí sẽ thu hút sự chú ý của các quốc gia xung quanh!

"Bây giờ ngươi không cần nghĩ đến bất cứ điều gì cả, cũng đừng làm gì hết. Thả lỏng cơ thể và đứng yên đó thôi." Lão giả cảnh báo trước.

Lê Dương lập tức làm theo, cả người rơi vào một loại trạng thái đặc thù. Sau khi hắn lâm vào cái trạng thái này, giữa biển kiếm trên không trung có một thanh kiếm rung động rồi phóng thẳng về phía Lê Dương, thân kiếm rộng khoảng một bàn tay bay tới trước mặt hắn. Thanh kiếm này toàn thân đỏ rực, vô cùng chói mắt, trong mơ hồ tản ra một cỗ nhiệt khí, trên thân kiếm có khắc hai chữ ‘Huyết Sinh".

"Tiền bối, cái này......"

Nhìn thanh kiếm đang lơ lửng trước mặt, Lê Dương có chút không biết làm sao.

"Nó chọn ngươi......"

Lão giả đáp lại.

Trong lòng hắn vô cùng vui mừng, hắn có thể nhận ra được thanh kiếm Huyết Sinh này cực kì lợi hại, chính là thần binh lợi khí hiếm có, ẩn chứa khí tức bá đạo tuyệt luân.

"Kiếm này, rất mạnh!"

"Mạnh? Nó là yếu nhất!"

Lão giả đạm mạc nói.

Vô thượng Thánh thể, hiếm thấy trên đời.

Lão vốn cho rằng Lê Dương sẽ được năm thanh kiếm mạnh nhất để ý và chọn trúng, chứ chưa từng nghĩ lại bị thanh kiếm Huyết Sinh yếu nhất chọn trúng. Chuyện này quả thật có chút không đúng!

"......"

"Kiếm này chọn ngươi, ngươi sau này phải đối đãi nó thật tốt, ngươi càng mạnh, nó càng mạnh!"

Lão giả dặn dò.

Huyết Sinh lập tức hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong cơ thể của Lê Dương, lặng yên dựng đứng ở trong trái tim kim sắc của hắn.