Chương 9: Khiếp sợ

Độc Bộ Kiếm Tiên

Chương 9: Khiếp sợ

Chương 9: Khiếp sợ

Cửu Linh sơn mạch.

Đây là sơn mạch nổi danh nhất bên ngoài Thiên Sơn quận, cũng là sơn mạch hung hiểm nhất, bên trong độc trùng, yêu thú chủng loại vô cùng nhiều và nguy hiểm.

Lê Dương một đường rời khỏi Thiên Sơn quận đi tới bên ngoài Cửu Linh sơn mạch, lúc này sắc trời đã tối, trăng sáng trên đỉnh đầu.

Đứng ở một chỗ trên đỉnh núi, Lê Dương ngắm nhìn ngọn núi kéo dài vô tận kia với khuôn mặt bình tĩnh.

Hắn muốn vào núi săn giết yêu thú —— Lôi Lang Vương.

Thân hình lóe lên, Lê Dương giống như báo săn mồi dưới ánh trăng hướng về Cửu Linh Sơn phóng nhanh, rất nhanh đã hắn xuyên qua một tầng kết giới.

Kết giới này được trận đạo sư của Đế Quốc Lam Tinh thiết lập bao quanh toàn bộ Cửu Linh sơn, mục đích chủ yếu chính là phòng ngừa vô số yêu thú trong núi Cửu Linh bạo động, từ đó tạo thành xung kích hủy diệt đối với Thiên Sơn Thành.

Đương nhiên, trận pháp này có kết giới chủ yếu nhằm vào yêu thú, là nhân loại nên Lê Dương sẽ không bị kết giới cản trở, có thể tùy ý đi xuyên qua.

Sau khi Lê Dương tiến vào Cửu Linh Sơn, trong ánh trăng có một thân ảnh cũng lặng yên tiến vào Cửu Linh Sơn, sau một đoạn bám theo Lê Dương.

Một lúc sau, Lê Dương nhảy lên một gốc đại thụ che trời, đứng ở chạc cây bên trên khoanh chân ngồi xuống, nhìn xuống một chỗ thung lũng phương xa, lẳng lặng đứng chờ ở đó.

Cũng không biết trải qua bao lâu, trong ánh trăng lần lượt từng bóng xanh từ bốn phương tám hướng chạy nhanh đến, nhảy vào trong thung lũng cỡ nhỏ kia.

Tất cả có ba mươi bóng xanh, đều là yêu thú, mỗi một đầu yêu thú đều rất lớn, bốn chân to khoẻ, toàn thân lông tóc giống như những mũi sắt nhọn dựng thẳng, mặt xanh nanh vàng, rất là kinh khủng.
Lôi Lang!

Những con yêu thú kia tất cả đều là Lôi Lang, mỗi một con thực lực tu vi đều không thua một tu sĩ Thông Thể cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Theo bầy lôi lang này xuất hiện, lại thêm một thân ảnh nữa đi vào bên trong thung lũng, đứng ở trên một tảng đá lớn, con yêu thú kia so với những con Lôi Lang khác lớn hơn đến gần 2 lần, trên trán có một chiếc sừng màu bạc trắng, xung quanh chiếc sừng có lôi điện lấp lóe.

Lôi Lang Vương, một con yêu thú có thể so sánh với Hư Hồn cảnh tứ trọng đỉnh phong, điều khiển Phong Lôi Chi Lực. Cùng trong cảnh giới có thể xưng vô địch, thậm chí về mặt sức chiến đấu nó có thể so sánh với cường giả Hư hồn ngũ trọng.

Ngao ô ~

Lôi Lang Vương vừa xuất hiện, ngửa đầu nhìn về phía mặt trăng hú dài, hấp thu tinh hoa ánh trăng, toàn thân lông tóc được ánh trăng chiếu rọi nhấp nháy vô cùng chói mắt.

Bốn phía, những Lôi Lang kia cũng đồng loạt ngửa mặt lên trời hú dài theo, tiếng sói tru vang vọng khắp cánh rừng.

"Đến lúc rồi!"

Trên chạc cây, Lê Dương nhìn về phía Lôi Lang Vương đang thét dài, đột nhiên đứng dậy nhảy xuống.

Hắn nghiêng người rồi lao nhanh đi, trực tiếp hướng thẳng đến đàn sói.

Ở trong thung lũng kia, lũ Lôi Lang có cảm giác cực kì nhạy bén đã phát giác được Lê Dương đang lao nhanh về phía bọn chúng, tất cả đều ngừng hú dài, từng con nhe răng trợn mắt, cả đám Lôi Lang đồng thời lao nhanh về phía Lê Dương.

Oanh ~

Lê Dương nắm chặt hai tay, đấu khí kim sắc quanh quẩn hai nắm đấm, một quyền cực mạnh tung ra, ầm ầm hướng thẳng về phía một con Lôi Lang đang xông tới nhanh nhất.

Con Lôi Lang kia trực tiếp bị một quyền của Lê Dương đập bay ra ngoài, đâm thẳng vào mấy con đằng sau chết thảm ngay tại chỗ. Nhìn thấy đồng loại bị giết cùng với mùi máu tươi tràn lan, những con Lôi Lang còn lại càng thêm điên cuồng. Thực lực tu vi của Lê Dương tinh tiến mạnh, lại thêm sức mạnh cơ thể vượt trội, những con Lôi Lang này dù cho cùng tiến lên tấn công cũng chỉ có con đường chết.

Từng con một chết thì chết, bị thương thì bị thương, không cách nào ngăn cản bước tiến của hắn chút nào!

Cứ như vậy, Lê Dương một đường thế như chẻ tre, như hổ trong bầy cừu thẳng một đường giết về phía Lôi Lang Vương đứng trên tảng đá kia.

Trong bóng tối có một cô gái mặc trang phục đen tuyền hòa lẫn với bóng đêm đang nhìn Lê Dương trắng trợn giết Lôi Lang, vẻ mặt vô cùng chăm chú. Cô gái này tuổi khoảng mười chín, khuôn mặt cực kì xinh đẹp, da trắng như tuyết, dáng người uyển chuyển thon dài, khí chất thoát tục, xuất trần như tiên nữ, quả thật là quá đẹp!

Cô mặc một bộ váy dài đứng trên một nhánh cây, toàn bộ ánh trăng chiếu xuống xuyên qua tán lá, hình dung ra một bức tranh làm ngây ngất lòng người. Bên hông đeo một thanh đao trắng bạc dài hòa lẫn với thân ảnh giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật.

Cô gái không có bất kì một hành động gì, chỉ lẳng lặng nhìn ra phía xa - nơi Lê Dương đang chiến đấu cùng Lôi Lang Vương.

Chỉ thấy Lê Dương cùng Lôi Lang Vương sau một chiêu giao đấu, cả hai đều lùi lại mấy bước, cô gái hơi nhíu mày.

Phải biết Lôi Lang Vương có thể sánh ngang Hư Hồn tứ trọng đỉnh phong, thậm chí tới một mức độ nào đó, bởi vì yêu thú trời sinh cơ thể cường đại, chiến lực so với tu sĩ cùng giai cao hơn rất nhiều.
Nhưng mà bây giờ Lê Dương có thể cùng Lôi Lang Vương kịch chiến mà không rơi vào thế hạ phong, y hệt như hai con yêu thú đang đánh nhau vậy.

Lại thấy ở bên trong thung lũng, Lê Dương lùi lại phía sau mấy mét, mũi chân giẫm một cái, lại tiếp tục điên cuồng xông thẳng tới, bên trong mắt mơ hồ lấp loé ánh sáng vàng, khí thế toàn thân ầm ầm tăng vọt, giờ khắc này khí thế của hắn nhìn qua đã ngang bằng với Lôi Lang Vương.

Đấu khí kim sắc từ cơ thể Lê Dương lấp loé mà ra, giống như ngọn lửa ban đêm, phóng ra khí thế lăng lệ mà cực kì nguy hiểm.

Lê Dương lại một quyền đấm tới, ẩn trong đó là đấu khí kim sắc trên một quyền này, giáng một quyền thật mạnh vào đầu Lôi Lang Vương, đánh bay Lôi Lang Vương gần mười mét.

Cô gái đứng trên cây phía xa nhìn mở to đôi mắt đẹp, cực kì kinh ngạc.

Ngao ô ~

Ở dưới thung lũng, Lôi Lang Vương nổi giận, thực sự nổi giận. Chỉ là một nhân loại nhỏ bé, lại dám khiêu khích uy nghiêm của nó như vậy chính là muốn chết!

Dưới sự phẫn nộ, toàn thân Lôi Lang Vương bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế kinh khủng, mặt đất dưới chân ầm ầm rung động, nền đất xung quanh nó sụp đổ, từng vết rạn nứt như mạng nhện chậm rãi lan tràn ra.

Lôi điện lấp loé, vô cùng chói mắt.

Cơ thể khổng lồ của nó nhảy lên nhanh như chớp hướng về phía Lê Dương mà giết đến.

Phía xa, cô gái kia thu tất cả hình ảnh chiến đấu giữa Lê Dương và Lôi Lang Vương vào trong mắt. Mới chỉ với tầm tuổi ấy đã có thực lực có thể đối kháng được với Lôi Lang Vương, thiên tài như vậy xuất hiện trong Đế Quốc Lam Tinh là một sự may mắn, quyết không thể để cho hắn xảy ra vấn đề gì được.

Đang có ý định ra tay giúp Lê Dương nhưng lại không nhìn thấy một chút luống cuống nào ở trên gương mặt hắn thì nàng đã dừng ý định này lại, quyết định quan sát xem Lê Dương đối phó với tình huống này ra sao.

Tinh ~

Một tiếng kiếm minh vang vọng, trong tay Lê Dương xuất hiện Huyết Sinh kiếm.

Hắn một tay cầm kiếm, đấu khí kim sắc tuôn ra dung nhập vào trong đó.

Kiếm nhanh như gió.

Một đường kiếm khí đỏ rực dài hơn một mét được phóng ra từ thân kiếm, chém tới Lôi Lang Vương đang điên cuồng xông tới, kiếm khí sắc bén trong chớp mắt chém Lôi Lang Vương thành hai nửa, máu tươi phun như suối!

"Kiếm khí hoá hình, kiếm ảnh!!"

Cô gái kia con ngươi co rụt lại, khiếp sợ thấp giọng thốt lên.

Con đường tu sĩ trăm đường tu hành, khó nhất kiếm tu.

Ở trong Đế Quốc Lam Tinh có hàng tỉ người tu hành, kiếm tu cũng khoảng hàng triệu người nhưng cũng chỉ có vài nghìn người có thể xuất ra kiếm khí, chứ chưa nói đến kiếm ảnh. Mà ai trong số đó mà chẳng qua hai mươi tuổi. Nhìn lại Lê Dương chỉ có khoảng 17,18 tuổi mới là điều khiến cô ta khiếp sợ.

Trong Đế đô có một kỳ tài kiếm đạo trẻ tuổi nhất chính là tông chủ của Minh Kiếm tông đã đạt đến cảnh giới kiếm thế, năm nay đã gần bốn mươi.

Nhìn lại tên này bao nhiêu tuổi? Khoảng chừng mười tám!

Mười tám tuy chưa đạt đến trình độ kiếm thế, nhưng kể cả thế mà chuyện một thanh niên mười bảy mười tám tuổi có thể đạt cảnh giới kiếm ảnh… Vẫn như cũ không thể tưởng tượng nổi!
Vốn hôm nay chứng kiến được một tên thiên tài trẻ tuổi đã là một niềm vui nhưng bây giờ còn là một yêu nghiệt kiếm đạo nữa, chuyện này để cho cô có chút khó tin.