CHƯƠNG 43: Trụ sở mật vụ PC0. [Edit]

Đô Thị Quỷ Vương

CHƯƠNG 43: Trụ sở mật vụ PC0. [Edit]

Hai tháng vừa rồi Thu Phong cũng không ngồi chơi. Công tác trong mật vụ thông báo đến Thu Phong có nhiệm vụ đặc biệt cần bản thân anh phải đi.

"Này! Tới trụ sở chưa vậy?" Thu Phong đang ngồi trên một chiếc oto cằn nhằn với Nhược Y bên cạnh đang lái xe như bay ra khỏi trung tâm thành phố.

Thời gian qua Thu Phong đã quá quen với kiểu chạy xe như ăn cướp của Nhược Y rồi. Ít nhất cô ta vẫn chưa gây ra tai nạn lần nào nên anh cũng yên tâm giao mạng sống mình cho cô ta.

Vừa lái xe Nhược Y vừa quay đầu sang với Thu Phong ở ghế lái phụ "Đối với các quốc gia lớn như Mỹ, mật vụ chả còn là gì bí mật nhưng với Việt Nam thì đây là điều bí mật".

Thu Phong chống cằm nhìn ra ngoài cửa xe nói "Sao lại cần bí mật thế? Công khai ra sẽ có ích hơn chứ, ít nhất đối với chuyện phá án này nọ cũng có lợi".

"Con người Việt Nam sau chiến tranh sống trong yên bình quen rồi. Nhà nước cũng không muốn kinh động tới người dân nên mọi việc đều âm thầm xử lý. Và Việt Nam cũng không có loạn như các nước khác"

Nghe xong Thu Phong chỉ ừm một tiếng rồi lại tiếp tục nhìn ra ngoài.

Mười phút sau Nhược Y lái xe tới một toàn nhà lớn. Thu Phong từ xa đã thấy trên đỉnh toà nhà có hàng chữ "Viện Nghiên Cứu Hải Sản Miền Nam".

Thu Phong cảm thấy khó hiểu, tại sao trụ sở mật vụ lại có hàng chữ kia. Định quay sang hỏi Nhược Y thì lúc này xe đã chạy ra phía sau toàn nhà ấy từ lúc nào.

Từ trong bảng vi tính trong xe oto, Nhược Y bấm một dãy số gì đó.

Bỗng nhiên hai tiếng "cạch cạch" vang lên. Xe vẫn đứng yên nhưng Thu Phong cảm thấy mình giống như đang đi thang máy xuống dưới.

Sau khi Nhược Y bấm dãy số kỳ lạ trên máy, ở bên ngoài lấy chiếc xe oto làm trung tâm. Mặt đất nứt ra một hình tròn hoàn hảo.

Từ từ, từ từ hình tròn ấy đưa chiếc xe xuống dưới lòng đất.

Thu Phong mặc dù ở trong quân đội biết không ít bí mật nhưng chuyện này cũng làm anh ngạc nhiên không ít.

Xuống một đoạn thì dừng lại. Nhược Y bật đèn xe lên làm xuất hiện một đường hầm ở trước mặt hai người với chiều rộng bốn mét. Hai bên đường hầm có những bóng đèn vàng nhỏ nhắn trải dài trong đường hầm để chỉ đường cho xe.

Nhược Y lái xe thẳng vào trong khoảng một trăm mét thì xuất hiện ánh đèn màu trắng.

Đến nơi phát ra ánh đèn Thu Phong thấy phía trước là một cánh cổng bằng thép với ký hiệu PC0 màu đỏ giữa cámh cửa.

Bên hông tường xuất hiện một cái màn hình nhỏ đang tự động đưa về phía Nhược Y. Cô hạ cửa kính xuống thì tay ra bấm một dãy số rồi ịnh ngón tay cái lên màn hình.

Lúc này âm thanh không biết từ đâu ra vang lên "Đã xác nhận. Mật vụ số 1334 xin mời vào".

Âm thanh vừa tắt cánh cửa thép tưởng chừng như nặng nề thì tự động mở ra một cách nhẹ nhàng.

Đi qua cánh cửa thép ấy Thu Phong mới thấy độ dày của cámh cửa lên đến hai mươi cm.

- Cái này còn dày hơn cả két sắt.
Thu Phong thầm nghĩ trong đầu.

Xe đi được một đoạn hai mươi mét lại có một cánh cửa. Nó tự động mở ra. Cứ như vậy cho đến khi qua mười cánh cổng.

"Cái này hình như cũng rườm rà quá?" Thu Phong không nhịn được nói với Nhược Y bên cạnh. Cô cười rồi đáp "Mật vụ giữ rất nhiều bí mật của quốc gia lẫn các nước khác. Nếu không như vậy thì người ta đánh vào đây lâu rồi".

Thu Phong gật đầu cho rằng cũng đúng. Anh im lặng tiếp tục quan sát.

Qua mười cánh cổng thép như vậy cuối cùng cũng tới nơi. Trước xe xuất hiện hai người mặc đồ giáp đen của mật vụ trang bị vũ trang trên người với chữ PC0 màu đỏ sau lưng.

Một trong hai người đó đứng ra chặn xe chào. Dừng xe lại Nhược Y đưa bàn tay ngọc ngà ra.

Trên tay Nhược Y có đeo một chiếc đồng hồ nhỏ. Người mặc đồ đen lại gần dùng một máy kỳ lạ gì đó quét một tia màu đỏ trên đồng hồ Nhược Y.

" Xin chào mật vụ 1334! Mời vào." Tên bảo vệ mặc đồ đen nhường ra một đương chào Nhược Y.

Khâu kiêm tra hoàn tất, tên bảo vệ còn lại bấm một dãy gì đó trên máy tính âm tường. Thêm một cánh cửa khác xuất hiện trong bức tường màu trắng trước mặt Thu Phong.

Xe lăn bánh chạy vào.

Tuy ngồi trong xe nhưng Thu Phong vẫn choáng ngợp với cảnh tượng ở đây.


PC0 hay còn được gọi là đội mật vụ đặc nhiệm bí mật. Thậm chí còn tinh nhuệ hơn cảnh sát đặc vụ 141 ở Thủ đô.

PC0 ở miền Nam và miền Bắc cả hai dù liên quan tới nhau nhưng lãnh đạo của hai miền lại là hai người hoàn toàn đối lập của hai gia tộc khác nhau.

Trụ trở mật vụ Miền Nam được đặt ở Vũng Tàu. Có độ sâu hơn mười mét dưới lòng đất.

Tổng diện tích lên đến mười ngàn mét vuông. Trừ đi hai ngàn mật vụ thì riêng cảnh sát bảo vệ trực thuộc PC0 miền Nam lên đến năm ngàn người.

Tuy nói vậy nhưng trụ sở PC0 rất ít khi nào tất cả các thành viên tụ hợp lại với nhau.

PC0 là tổ chứ bí mật của chính phủ được đào tạo và đầu tư trên dưới một tỷ đô.

Các trang thiết bị được trang bị cho PC0 đều là hàng tốt nhất trên thế giới được nhập từ khẩu từ các nước lớn như Nga, Mỹ và Nhật. Tuy nhiên tất cả chỉ là nhập linh kiện về còn láp ráp vẫn chính là ở Việt Nam. Bởi nếu nhập nguyên con thì đống thiết bị đó ít nhiều cũng bị cài theo dõi, hay định vị nên chẳng tin tưởng được.

Xung quanh trụ sở PC0 được bọc hoàn toàn bằng thép có khả năng chịu được sức công phá bằng một trái boom nguyên tử. Một phần do độ sâu quá sâu, một phần là do tấm thép bên ngoài khiến sức chịu được của trụ sở khủng khiếp tới vậy.

Bên trong PC ở đại sảnh trần nhà cao tới hai mươi mét.

Xung quanh đại sảnh có những căn phòng bằng thuỷ tinh có thể thấy cả bên trong người ta đang làm gì.

Hầu hết trong mỗi căn phòng đó đều có người tập bắn súng, đơn đấu, song đấu. Hay phức tạp hơn là luyện tập với nhưng trang thiết bị Thu Phong nhìn vô không thể nào hiểu nổi.

Đi sâu hơn chút nữa sẽ thấy những căn phòng như những phòng làm việc bình thường.

Hạ Nhược Y dẫn Thu Phong đi ngang tới đâu những người đi ngang qua gật đầu chào tới đó.

Tới một căn phòng có chữ Tổng trưởng Nhược Y gõ nhẹ lên cánh cửa bằng gỗ hai cái.

Bên trong dường như nghe tiếng, một giọng nói Thu Phong nghe rất quen vang lên "Vào đi".

Nghe vậy Nhược Y liền nhấc tay vặn tay đấm của cửa bước vào. Thu Phong theo sau đó.

Bước vào, người trên bàn làm việc ấy không ai khác chính là Đức Công.

Thu Phong có hơi bất ngờ nhưng cũng chợt bình tĩnh lại. Chính bản thân mình đã quên lão này là người đứng đầu trong mật vụ.

Dù thất thố nhưng Thu Phong vẫn lấy lại bình tĩnh rất nhanh nói "Chào!".

Đức Công thấy Thu Phong tới liền bỏ công việc đang dở trên bàn nói "Cậu đến rồi à?". Thu Phong gật đầu rồi tự ý ngồi xuống ghế sô pha trong phòng.

Không tự nhiên như Thu Phong, Nhược Y cúi mình chào một cái rồi lầy một xấp tài liệu từ trong người ra đưa cho Đức Công.

Trước giờ người nào làm Thu Phong cảm thấy không có ý xấu với mình thì anh với xưng hô lễ phép coi trọng đối phương.

Nhưng với lão Đức Công, dù ông ta có hỗ trợ anh về tiền tài hay gì anh cũng không coi đó là thân thuộc được. Nên không phải người anh cần nể thì anh cũng không cần lễ phép với đối phương. Thu Phong chỉ lấy lễ đối lễ, hai bên là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Tiếp nhận giấy tờ trong tay Nhược Y, Đức Công cũng không quan tâm đến thái độ của Thu Phong. Ông xem xét một hồi rồi đặt trên bàn.

Đức Công ngồi đối diện với Thu Phong, Nhược Y sau đó cũng ngồi kế Thu Phong.

Lúc này mặt Đức Công có vẻ không vui vì gì đó nói "Cậu Phong!"
"Ông chú cứ nói đi!"
"Là vậy..." Đức Công cầm một xấp giấy Nhược Y vừa mới đưa cho đặt lên bàn nói.

Một năm với thân phận mật vụ của Thu Phong ít nhất phải hoàn thành một nhiệm vụ của tổ chức đưa ra mới có quyền tồn tại trong đây. Và với Thu Phong một cái nhiệm vụ anh được nhận không nghi ngờ gì thì là nhiệm vụ khó ăn nhất.

Cụ thể Đức Công gọi Thu Phong tới lần này là để có chuyện để nói.

Mấy năm nay Việt Nam có thịnh hành một đấu trường gọi là MMA của Việt Nam lây theo phong cách MMA của châu Âu.

Điều đáng nói ở đây không phải là đấu trường của các võ sĩ MMA mà là có người lợi dụng danh tiếng của đấu trường này để mở một đấu trường ngầm ở Việt Nam. Mà người tham gia thường là các võ sĩ nhà nghèo hoặc những tên giang hồ đói khát đến kiếm chút tiền từ giải thưởng của đấu trường.

Người đứng ra tổ chức đấu trường này là một tay chơi đại gia trong nước nhưng từ cảnh sát đến mật vụ vẫn chưa điều tra ra lai lịch của hắn.

Đấu trường ngầm này được diễn ra trong một nhà máy xí nghiệp của Nhật Bản nên việc khám xét nhà máy Nhật Bản trên danh nghĩa công an là không thể.

Nhưng cho dù có bắt được tại trận thì cùng lắm chỉ có tội tổ chức đánh nhau, bị vài ba năm tù là hết. Thậm chí còn không có án.

Thà rằng đấu trường võ ngầm thôi công an cũng mắt nhắm mắt mở cho qua nhưng ở đây buôn bán ma tuý và cá độ với con số lên đến cả triệu đô la.

Những người tới đó thường là các ông trùm khét tiếng của đất Sài Gòn. Nên việc tiếp cận đấu trường ấy để điều tra là chuyện không thể. Những người đó đều rất tinh ranh, nhìn sơ qua là họ sẽ biết ai là cớm được cài vào. Và nếu có giao dịch ma tuý trong đó họ cũng chỉ giao dịch với người chủ của đấu trường ngầm.

Thêm một đặc điểm nữa ở đấu trường đó la người chiến thắng tất cả võ sĩ sẽ được làm quyền vương và được đặc quyền gặp chủ tịch của đấu trường ngầm. Ngoài ra còn có cơ hội làm vệ sĩ của ông ta với mức lương không hề ít.

Và người thích hợp nhất để tham gia vào đó không ai khác ngoài Thu Phong. Nhiệm vụ của Thu Phong là tiến vào đó chiến thắng tất cả các võ sĩ rồi đi theo làm vệ sĩ cho tên chủ đấu trường. Từ đó điều tra nguồn cung cấp ma tuý của hắn từ bên trong rồi tiến hành phá án.