Chương 1: Chưa trang bức đã gặp sét đánh

Điện Ảnh Tiên Võ Ký

Chương 1: Chưa trang bức đã gặp sét đánh

"Ha ha ha… Còn có ai? Ha ha ha…" một tràng cuồng tiếu phát ra từ một khu vực hoang vu, xung quanh không có gì ngoài mấy chục loại hố to nhỏ hình dáng không đồng nhất. Giữa sân, một thanh niên khoảng 20 tuổi đang đứng ngửa mặt lên trời, cuồng tiếu không ngừng. Xung quanh hắn là xác mười hai tên lão giả(chả biết có gọi là cái xác được không, nát bét).
Thanh niên nhân là Lý Thiên, một truyền kỳ của thế giới. Kể đến hắn thì phải nhắc đến ngày hắn ra đời. Ngày đó khi hắn vừa cất tiếng khóc đầu tiên, bầu trời từ đêm chuyển thành ngày, bầu trời xuất hiện chín vầng mặt trời. Từ chín vầng mặt trời xuất hiện chín thanh hoàng kim cự trụ sáng ngời, mỗi cây trụ cho người ta cảm giác chỉ cần khẽ rung động chúng, không gian xung quanh sẽ vỡ nát. Chín cây trụ bay xuống, dung hợp với thân thể tiểu Lý Thiên. Sau đó, bầu trời lại thoắt chuyển thành đêm, trên bầu trời hiện lên chín vầng trăng tròn. Từ chín vầng trăng xuất hiện chín lưỡi bạch ngân bảo nhận vô cùng sắc bén, cảm giác như chỉ cần vẩy nhẹ chúng cũng có thể cắt đứt không gian. Chín lưỡi nhận cũng dung hợp vào cơ thể tiểu Lý Thiên. Sau đó, từ trên trời xuất hiện một vầng hào quang. Vầng hào quang nhanh chóng khuyếch tán, bao phủ toàn bộ Trái Đất. Bất tri bất giác, kí ức của tất cả mọi người trên Trái Đất về cảnh tượng vừa rồi đều biến mất,kể cả những hình ảnh được thu lại. Tất cả mọi người trừ Lý Thiên đều không nhớ gì hết (còn vì sao biết tất cả mọi người trừ hắn à, đơn giản là hắn đi hỏi thì mọi người đều coi là hắn nằm mơ mà thôi).
Lý Thiên lớn lên là một siêu cấp. 3 tuổi hắn đã có thể hoàn thành chương trình cho học sinh tiểu học, năm 4 tuổi hắn tiếp tục hoàn thành chương trình trung học 5 tuổi hoàn thành toàn bộ chương trình giáo dục phổ thông. Lên 8 tuổi hắn có 3 bằng tiến sĩ về lĩnh vực y học, kỹ thuật tái tạo, sinh học di truyền. Năm lên 9 tuổi,hắn bắt đầu nghiên cứu đến thực phẩm nhân tạo,cùng năm, cha mẹ hắn chết trong một vụ tai nạn giao thông. Hắn trầm luân một năm, sau đó hắn đứng lên. Hắn biến đau thương thành sức mạnh, nỗ lực nghiên cứu. Sau hai năm, hắn đưa ra thiết bị tạo thực phẩm nhân tạo từ một loại tảo nhân tạo, giải quyết nguy cơ lương thực,cho hàng triệu người trên toàn thế giới. Tuy là thực phẩm nhân tạo nhưng hương vị hoàn toàn giống như thật, vào lúc đó hắn được ca tụng như vị một vị thần. Tiếp đó hắn nghiên cứu sang thiết bị di chuyển. Chỉ một năm sau, hắn đưa ra loại phương tiện di chuyển mới, sử dụng năng lượng sạch là điện, không có khí thải, đồng thời hiệu suất động cơ siêu việt động cơ kiểu cũ, quăng phương tiện cũ 1800 con phố. Sau đó hắn chuyển hướng nghiên cứu sang kỹ thuật công nghiệp năng lượng. Ba năm sau, hắn gây chấn động cho toàn bộ thế giới. Hắn nghiên cứu ra nguồn năng lượng mới, sạch, không sử dụng nhiên liệu hóa thạch, không có chất thải trong quá trình sản xuất, đồng thời chi phí sản xuất vẫn vô cùng rẻ. Từ đó triệt để đưa thế giới tiến vào thời đại mới.
Thế nhưng đúng lúc này, vị thiên tài này chợt biến mất. Đúng vậy, biến mất, hoàn toàn biến mất, hoàn toàn không để lại bất cứ một dấu tích nào, cứ như thể hắn chưa từng được sinh ra trên thế giới. Cả thế giới điên cuồng. Mọi người điên cuồng tìm kiếm hắn. Từng ngóc ngách nhỏ bị lật tung, từng người từng người trên toàn thế giới đi tìm hắn. dù hắn có thiên tài thế nào đi nữa hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ 15 tuổi mà thôi, có thể đi được nơi nào mà không để lại chút dấu vết chứ. Các làn sóng đi tìm hắn diễn ra liên tục, thế nhưng tất cả đều chỉ có một kết cục, thất bại mà về. Dần dần, mọi người cũng dần chấp nhận sự thật rằng hắn đã biến mất. Những người đi tìm hắn cũng dần dừng lại. Dần dần, vị thiên tài đã đưa thế giới đến thời đại mới trở thành một truyền thuyết, một biểu tượng cho mọi người hướng đến, một câu chuyện lớn lên cùng với mọi đứa trẻ.
Thế nhưng hắn thật sự biến mất sao? Tất nhiên là không rồi, hắn là nhân vật chính cơ mà, biến mất thì lấy cái gì để kể. Hắn chỉ ẩn mình đi, bởi hắn phát hiện ra một sự thật vô cùng khủng khiếp. Thế giới mà hắn sống đang nằm trong tay một thế lực khác. Hắn phát hiện ra điều này khi đang nghiên cứu về lĩnh vực không gian. Hắn đã dò ra sóng chấn động không gian của một thế giới khác, không, phải nói là một mảnh của thế giới này, nhưng nó bao trùm toàn bộ thế giới của hắn, hay có thể nói thế giới mà hắn đang sống là một cái lồng, trói chặt bọn hắn, để con người chỉ phát triển một cách hạn chế. Hắn đã tìm được cách lẻn vào trong thế giới đó. Ở đó, hắn nhận ra rằng con người có thể đạt đến một cảnh giới khác bằng cách luyện võ. Đúng vậy, chính là luyện võ. Hắn nhận ra rằng tất cả các loại võ thuật mà con người sáng tạo ra ở đây nếu tu luyện đến cực hạn đều có thể đưa con người đột phá đến một cảnh giới trong truyền thuyết – Thần tiên. Đúng, chính là thần tiên. Không gì không làm được thần tiên, bất tử bất diệt thần tiên. Vậy là hắn bắt đầu kiếp sống tu luyện ở đây. Đừng nhìn hắn chỉ có 15 tuổi, cùng với đống phát minh của hắn mà nghĩ hắn cả ngày chỉ có ngồi trước máy tính, cả ngày nghiên cứu, thực chất hắn là một cao thủ vô cùng kinh khủng. Hắn có tu vi tiên thiên của nội gia quyền, hơn nữa hắn còn là cao thủ đứng đầu của hơn hai trăm môn võ trên toàn thế giới. Đây là vốn bảo hiểm của hắn trước đám người nhăm nhe tấn công hắn cùng gia đình nhằm vào tài năng của hắn. Trong tám năm hắn sống và nghiên cứu phát minh, hắn đối mặt với hơn ba trăm cuộc tấn công, hơn ba ngàn tên sát thủ, tất cả đều bị hắn dùng tu vi nghịch thiên cùng với một đống trang bị ngoại hạng giải quyết sạch sẽ, không có ngoại lệ, đồng thời còn xử lý cả đám thế lực đằng sau chúng. Khi đó, không dưới bảy mươi thế lực lớn nhỏ bị diệt sạch dưới tay hắn, tất cả cả đều bị diệt tận gốc, không chừa dù chỉ một tên tay chân(một tên sát thần chính gốc).
Trong thời gian ở Tiên giới(tên vùng không gian do hắn đặt), hắn biết được rằng Tiên giới chia làm mười hai địa vực, do mười hai người đứng đầu kiểm soát, Thập nhị vương. Bọn hắn nắm giữ Tiên giới(Thực ra toàn Tiên giới chỉ có bọn hắn,mọi sinh vật đều do bọn hắn tạo ra), kiểm soát hạ giới(thế giới của hắn), không cho con người đột phá(để làm gì á, đơn giản là để vĩnh hằng tồn tại, cùng với cảm giác nắm giữ thế giới trong tay rồi).
Trong 5 năm, hắn tu luyện cần mẫn, cuối cùng đột phá. Hắn trở thành thần. Cùng với hơn hai trăm môn võ học tại thân, hắn nghiễm nhiên trở thành người mạnh hơn cả Thập nhị vương gộp lại(Vì sao ấy à? Thập nhị vương chỉ là nắm giữ nhiều lắm sáu bảy môn võ, đâu ra như cái thằng biến thái trên người mang nhân vật chính quang hoàn, một thân hơn hai trăm môn võ thuật, đồng thời mấy môn võ của mấy cha vương đều bị hắn học qua, ăn thế đếch nào được). Cảnh tượng đột phá của hắn quá kinh khủng, đem Thập nhị vương cùng toàn Tiên giới chú ý. Rốt cục thì cái gì đến cũng phải đến, hắn cùng Thập nhị vương và toàn bộ Tiên giới triển khai một trận chiến.
Về cơ bản không thể coi là một trận chiến, đây là một cuộc đồ sát một bên. Một bên là thằng main với quang hoàn sáng lòe mắt chó, một bên là một đám già kém hắn một đoạn dài, đánh thế nào được. Hắn để mặc Thập nhị vương tấn công hắn, hắn còn không mảy may di chuyển, sau đó hắn tùy ý vung tay, một luồng sóng năng lượng bùng lên, đập và cơ thể của Thập nhị vương, hủy diệt hoàn toàn sinh cơ của bọn hắn, hủy diệt không còn chút gì sót lại, chết không thể chết lại(nói đơn giản là hình thần câu diệt).
Hắn quay qua nhìn xung quanh, cười hắc nói: "Lão tử vô địch, hắc hắc".
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên làm hắn giật nảy mình: "Thật không?"
Hắn nhìn xung quanh, không có ai cả, thế là sao? Lẽ nào là ảo giác? Đến cảnh giới của hắn sao có thể có ảo giác chứ. Trong lúc hắn đang tự hỏi, cả không gian Tiên giới bất chợt rung chuyển. bầu trời Tiên giới đen đặc lại, cuồn cuộn mây đen kéo tới trên đầu hắn. Hắn kinh ngạc ngẩng đầu. Chỉ lát sau, trung tâm đám mây tách ra, một luồng sóng năng lượng đập vào mặt hắn khiến hắn không thở nổi, một quả cầu năng lượng nồng độ cao dần hình thành, liên tục áp súc, cuồn cuộn từng tia sét rạch ngang trời, dung hợp vào quả cầu. Hắn có cảm giác dù hắn chạy đi đâu thì vẫn sẽ bị đánh trúng.
Hắn nhẹ lẩm bẩm: "Không phải vậy chứ. Vẫn nói trang bức sẽ gặp sét đánh, thế nhưng mà ta còn chưa kịp trang bức a. Không phải là nói một câu sao,làm gì mà kinh vậy. Thật không khoa học a".
Mặc kệ hắn nói sao, chỉ một lát sau, quả cầu đã áp súc xong, chuẩn bị rơi xuống. Lúc này trong đầu Lý Thiên đã nghĩ đến cả nghìn biện pháp, thế nhưng mặc kệ hắn dùng biện pháp gì, kết quả cũng chỉ có một, bị đánh trúng.
Quả cầu hạ xuống nhanh chóng. Lý Thiên nhìn quả bom đang rơi xuống đầu mình, nhẹ cười. Từng hình ảnh hiện ra trong đầu hắn. Từ lúc hắn sinh ra đến nay.
"Biết vậy đã dành nhiều thời gian hơn để đi chơi với ba mẹ". Từ khi hắn ra đời đến khi ba mẹ hắn mất đi, hắn cũng không dành nhiều thời gian cho họ. Ngoại trừ mấy năm đầu đời cần có người ở bên ra, hắn chỉ gặp ba mẹ khoảng 3 giờ một ngày, còn lại chủ yếu là nghiên cứu cùng luyện tập. Giờ ngẫm lại hắn cảm thấy thật phí phạm.
"Ấy, hình như còn quên gì đó. Đúng rồi, lão tử vẫn là xử nam a. Ông trời ơi, có gì để ta quay về nhân gian hẹn hò, làm vài pháo với mấy cô nương đã, đừng đánh vội nha". Hắn chợt hò hét. Trước khi đến Tiên giới, hắn mới 15 tuổi a, lại suốt ngày làm nghiên cứu,làm gì có thời gian đi cua gái. Giờ thì chết đến đít rồi, còn cua cái chim a. Hắn khóc không ra nước mắt.
"AAAAAA, nếu có kiếp sau, lão tử quyết tâm cua sạch mỹ nữ trên thiên hạ, quản mẹ nó ngươi là thân phận gì, thiên chi kiêu nữ hay kỹ nữ, chỉ cần là người đẹp lão tử sẽ thu hết. Các ngươi cứ chờ đi". Hắn hét lên.
Lúc này, quả cầu năng lượng đã đến sát hắn. Một va chạm nhẹ nhàng, Lý Thiên đã biến mất. kết thúc một đời truyền kỳ.