Chương 150: Trở về (3) - bắt đầu tháng ngày yên bình

Dị Giới Liên Minh

Chương 150: Trở về (3) - bắt đầu tháng ngày yên bình

" Được rồi! anh xin đầu hàng. Giờ anh có hai cô bạn gái, nói vậy được chưa"

Dưới sự " dụ dỗ " của Ren, Rin và uy hiếp của Lạc Tuyết, Long cuối cùng cũng bại trận. Hắn dơ hai tay lên, bộ dạng bất lực

" Hai! Onichan thật xấu, Onichan biến thái, đại sắc lang"

Nghe vậy, Ren đôi mắt đẹp mở lớn, trong con mắt màu tím xinh xắn toát lên vẻ kinh ngạc sau đó chuyển sang khinh bỉ, cô dùng tốc độ nhanh nhất tránh xa Long, bộ dạng cực kì đề phòng

" Khinh Bỉ: chủ nhân chơi bắt cá hai tay" Rin cũng buông tay, hai tay ôm ngực, lùi ra thật xa, giống như một cô gái nhìn thấy một tên hấp diêm vậy.

" Rin, đi thôi. Ở đây ta sợ onichan lại làm chuyện xấu xa với chúng ta mất"

" Đồng ý: Chúng ta đi thôi"

Nói xong, không đợi Long phản ứng, cả hai người đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng

Nhìn hai người giống như hắn là một tên hấp diêm biến thái, Long im lặng tới cực điểm. Sau đó trừng mắt nhìn về phía Lạc Tuyết đang cười nắc nẻ ở trên giường, bất mãn kêu lên:

" Còn cười! Đây không phải là do em tạo ra sao?"

" Ai bảo anh lừa dối em. Mất tích một tuần lại mang về hai cô bé xinh đẹp như vậy" Lạc Tuyết tru mỏ, ghen tuông nói một câu

Nghe vậy, Long không khỏi gãi đầu xấu hổ. Hắn rất muốn phản bác nhưng cuối cùng lại nói không nên lời.Dù sao, thì quả thật là khi hắn trở về là có thêm hai cô gái xinh đẹp, tất nhiên sẽ khiến người khác hiểu lầm

" Rồi… Rồi, lỗi của anh được chưa?" Long cười, đi tới ôm lấy cô dỗ dành

" Hừ, em cũng không trách anh. Chỉ là trong lòng có chút khó chịu mà thôi" Lạc Tuyết lắc đầu, dúc vào ngực hắn thỏ thẻ. Từ trong miệng Rin và Ren, cô biến một tuần này Long hôn mê, hai người đi theo hắn cũng là do cha hai người an bài mà thôi.

Như là cảm thấy bầu không khí có chút khó xử, Lạc Tuyết lắc đầu, vứt đi tâm trạng khó chịu trong người, trở lại thành cô gái hoạt bát đáng yêu thường ngày. Cô ôm lấy Long, cười hì hì:

" Đúng rồi! May cho anh đó nha. Mai là tổ chức cuộc thi giữa kì đó. Nếu anh không đến là sẽ bị giáng xuống lớp B đấy"

Nghe vậy, Long hai mắt sáng ngời, trong lòng không khỏi kích động. Lạc Tuyết nói tới cuộc thi giữa kì khiến Long nảy ra một ý định, một ý định làm tăng Tín Ngưỡng Lực

" Tốt lắm. Lần này anh quyết phải đạt giải nhất. Để cả trường biết bạn trai của em mạnh như thế nào"

Long cười lớn, bộ dạng cuồng ngạo vô cùng. Mặc dù thời gian này, Độ Khí Cảnh, Độ Không Cảnh không ngừng xuất hiện khiến hắn cảm thấy mình nhỏ bé. Nhưng nghĩ lại, Long vẫn thấy mình mạnh chán, không nói gì khác chỉ cần ở tuổi mười bốn đạt Dẫn Nguyên Cảnh, từ cổ chí kim chưa ai từng đạt được

Vì thế, hắn hoàn toàn tự tin có thể đạt được ngôi vị quán quân của cuộc thi này

" Hì… hì, Hôm đó, vợ chồng anh Huy cùng chị Thanh Mị sẽ tới xem đó"

Lạc Tuyết cười híp mắt, đặc biệt là khi nói ra hai chữ " Thanh Mị", cô không khỏi kéo dài, tràn đầy ý cười nhìn Long

Thấy thế, Long không khỏi chột dạ. Chẳng lẽ Lạc Tuyết biết? Không thể nào? Từ khi Thanh Mị tới nhà mình sinh sống, mình chưa từng cùng cô ấy làm ra việc gì thân mật, làm sao Lạc Tuyết biết được?

Mang theo tâm trạng bất an, Long cười ha hả, bộ dạng né tránh:

" Anh ra ngoài chào cha mẹ một tiếng rồi chúng ta trở về"

Nói xong, hắn ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng, rất sợ ở lại bị bạn gái mình tra khỏa

Thấy Long giống như một kẻ ăn trộm bị phát hiện, Lạc Tuyết không khỏi lắc đầu lẩm bẩm:

" Hừ, tưởng em không nhìn ra quan hệ của hai người sao?. Thật là…"

Nói tới đây, cô không khỏi cười khổ. Trong lòng không khỏi than thở bạn trai mình quả là một tên phong lưu đa tình. Chết ở chỗ mình lại yêu hắn quá nhiều

" Thôi kệ đi! Chỉ cần biết dù anh ấy có bao nhiêu nữ nhân nhưng mình vẫn là số một là được rồi"

Nói tới đây, cô không khỏi để tay lên trước ngực mình, trong mắt lóe lên một tia thỏa mãn cùng hạnh phúc

***************
Nói về Long, lúc này hắn đang ở trong phòng khách ngồi ăn mực nướng, uống bia cùng cha mình. Trình Thanh thì vẫn đang tu luyện còn Trần Hoa thì đã đi làm cơm trưa, tiễn hai người về thành phố

"Cha. Trận chiến đó, quân ta thiệt hại bao nhiêu vậy?"

Cùng cha mình cụng ly, uống cạn cốc bia. Long khuôn mặt trầm xuống nhìn cha mình

Nguyễn Trung Kiên bỏ xuống cốc bia, âm thanh mang theo một tia buồn bã, thở dài

" Quỷ tộc mặc dù là nhân loại, nhưng bên trong lại có sức mạnh quỷ dị của Mộ Dung Thiên. Không chỉ sức mạnh đáng sợ mà còn cực kì khát máu và điên cuồng, càng về sau, bọn chúng càng không biết sợ là gì, dùng chiêu thức hoàn toàn là liều mạng

Cuộc chiến này, gia tộc chúng ta tổn thất hơn mười ngàn người. Long Tộc của con cũng chết mất năm trăm Bán Long Nhân cùng Long Kị Sĩ. Cũng may là về sau Nguyễn Khánh ở Viêm Trung Tinh trở về viện trở nên số thương vong cũng giảm dần"

Kể từ cuộc phản loạn Viêm Hoàng Tộc đến nay đã 2000 năm, thì trận đại chiến vừa rồi là trận đánh mà Nguyễn gia tổn thất nhiều nhất. Mười ngàn chiến sĩ Nguyễn gia ngã xuống, Nguyễn Trung Kiên không thể không thương cảm

" Cha. Chiến tranh mà, không có người chết sao được. Hiện tại, con có một kiến nghị, cha có muốn nghe không?"

Không như Nguyễn Trung Kiên, Long thì bình tĩnh hơn rất nhiều. Với kí ức của Zilean và Yasuo, dù hắn chưa từng tham gia bất kì một cuộc chiến tranh quy mô nào nhưng lại hoàn toàn hiểu rõ sự tàn khốc của nó

" Con nói đi" Nguyễn Trung Kiên thái độ nghiêm túc nhìn Long. Đã từng chứng kiến trí tuệ của con trai mình, ông biết kiến nghị của hắn là cực kì quan trọng với gia tộc

"Con có một kiến nghị thế này: Những người đã mất, cha hãy lập mộ bia cho họ, xếp bọn với nhau trên một mảnh đất lớn, rồi thành lập một Đài Tưởng Niệm
Về phía gia đình bọn họ sẽ được Nguyễn gia bao bọc, được học tập tại bên trong Nguyễn gia dòng chính

Như vậy, mọi người nhìn vào sẽ thấy được Nguyễn gia chúng ta quan tâm tới chiến sĩ gia tộc như thế nào. Không chỉ khiến gia đình người đã mất cảm kích mà còn khiến những chiến sĩ gia tộc còn sống trung thành hơn với chúng ta."

" Hay, tại sao ta lại không nghĩ ra chứ?" Càng nghe, Nguyễn trung Kiên hai mắt càng sáng ngời, sau đó vỗ đùi một cái tán thưởng. Quả như những gì Long giải thích, việc thành lập Đài Tưởng Niệm hoàn toàn nâng cao vị thế của Nguyễn gia trong mắt chiến sĩ gia tộc

Sau đó, Nguyễn Trung Kiên gọi điện về cho gia tộc để bọn họ thực hiện ý tưởng của Long.

" Nào, con trai, cạn ly vì ý tưởng tuyệt vời vừa rồi" Nguyễn Trung Kiên bộ dạng hào sảng, vui vẻ dơ cốc bia lên

Hai người ta một cốc, ngươi một cốc. Chẳng mấy chốc đã hết một két bia. Nhưng với tửu lượng của hai người, một két chẳng thấm vào đâu

" Con trai, có một tin này ta muốn nói với con"

Lúc này, Nguyễn Trung Kiên thái độ nghiêm túc nhìn Long, âm thanh mang theo một vẻ sầu não

" Cha cứ nói" Long gật đầu đáp

" Vụ việc vừa rồi, mặc dù đã được che dấu vô cùng kĩ thế nhưng một vài tin tức vẫn bị lọt ra ngoài. Trong đó có vụ việc Long Kiếm hi sinh. Tin này đã được rất nhiều người biết tới, trong đó có đám ba mươi sáu động thiên"

" Quân phản loạn: Ba Mươi Sáu Động Thiên sao?" Long trong mắt lóe lên sát cơ, khuôn mặt âm trầm tràn đầy sự sát khí

" Chính là bọn họ. Long Kiếm khi còn sống là nỗi ác mộng với đám phản động. Có ông ấy tọa trấn, không một kẻ nào dám bước một chân vào đế quốc chúng ta

Nhưng Long Kiếm hi sinh, rồi cả Lê Hương Thảo cũng mất. Tôn Tiên Môn và Tử Long Đỉnh như rắn mất đầu không thể hoạt động. Đặc biệt Long Kiếm hi sinh khiến cho bọn phản động thấy được cơ hội và bắt đầu kế hoạch phá hoại chúng ta

Một tuần con mất tích. Trên đế quốc xảy ra sáu vụ khủng bố, mười năm vụ cướp ngân hàng và hàng chục vụ án khác. Tình hình an ninh trật tự trở nên cực kì nghiêm trọng

Long, vừa rồi ông ngoại có nói với ta. Ông ngoại muốn hợp nhất Tôn Tiên Môn cùng Tử Long Đỉnh lại thành một tổ chức và muốn con làm đứng ra chỉ huy. Ý con thế nào?"

Nói tới đây, Nguyễn Trung Kiên dùng ánh mắt sáng rực nhìn Long, âm thanh mang theo một chút cầu khẩn. Hiện tại, tình hình trong nước cực kì rối ren, lòng dân hoang mang lo sợ. Nhưng ông tin, chỉ cần Long đứng ra thì mọi chuyện hoàn toàn được giải quyết

" Cha, con từ chối" Trái với sự mong đợi của Nguyễn Trung Kiên, Long trầm mặc sau đó lắc đầu nói

Thấy Nguyễn Trung Kiên còn nói gì nữa, Long liên dơ tay lên nói cản lại, hắn trầm giọng nói

"Cha, con biết cha vì quốc gia mà lo lắng. Nhưng con tin đế quốc ta vẫn còn nhiều cường giả không thua kém gì Long Kiếm. Điển hình chính là đại tướng quấn Bjergsen. Ông ta hoàn toàn có khả năng phá bỏ cục diện này

Con biết ý của ông nội. Ông sát nhập Tử Long Đỉnh và Tôn Tiên Môn là một và cho con làm tổ trưởng không phải là bật đèn xanh để con trở lại gia tộc sao

Nhưng con có tôn nghiêm của mình, chỉ khi nào con hoàn thành được mong muốn của con thì con mới trở về. Vì thế, việc này con không thể nghe theo"

Nghe vậy, Nguyễn Trung Kiên há mồm muốn nói gì đó xong lại thôi. Cuối cùng ông thở dài nhún vai:

" Thôi, con cứ làm theo ý mình đi. Việc này ta sẽ nói lại với ông nội. Nhưng ta mong, khi đã đạt được mục tiêu của mình, con hãy tiếp nhận tổ chức mới này"

Nói xong, ông dùng ánh mắt chờ mong nhìn Long

" Con đồng ý" Long cười gật đầu

*********************

" Anh Hai. Tam biệt nha. Khi nào em cùng với cha mẹ sẽ lên đó thăm anh"

Trình Thanh ôm lấy cổ Long, ngồi trên lưng hắn cười hì hì hô hào

Nghe thế, Long đỡ em trai mình xuống, xoa đầu cậu, vui vẻ trả lời:

" Được đó! Nếu thích, đến lúc đó em có thể dọn đến ở luôn cũng được"

Long đã suy nghĩ rất nhiều cuối cùng vẫn quyết định để Trình Thanh ở lại bên cạnh mình. Hắn tin tưởng có thể dạy bảo Trình Thanh thành một tên siêu cấp tộc trưởng

" Vâng!" Nghe vậy, Trình Thanh kích động vô cùng, không ngừng nhảy nhót cho thấy cậu tâm trạng thế nào

Vợ chồng Nguyễn Trung Kiên thì lắc đầu cười khổ. Nếu Long nói vậy, thì khả năng lớn là Long sẽ tự mình dạy bảo Trình Thanh. Đến lúc đó, chỉ sợ gia tộc lại xuất hiện thêm một vị " Long" thứ hai rồi

"Nhưng mà trước đó, em phải chăm chỉ tu luyện và nghe lời cha mẹ đó. Nghe chưa"

Bên cạnh Long, Lạc Tuyết ôm Trình Thanh vào lòng cười dặn dò

" Chị Tuyết yên tâm. Em rất là ngoan đó"

Trinh Thanh hai mắt hưởng thụ, cười ngây ngô, ngoan ngoãn trả lời

Rất lâu sau, Lạc Tuyết mang theo tâm trạng không nỡ thả Trình Thanh ra. Long cầm lấy tay cô đi ra ôtô, bước vào trong xe, quay đầu lại vẫy tay chào gia đình mình rồi khởi động xe. Lập tức, chiếc xe hóa thành bạch quang biến mất trên bầu trời

*********************

Tổng bộ SKT T1. Trần Phương cùng John thân hình run như cầy sấy, ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi nhìn người trước mắt

Chỉ thấy trước mặt bọn họ là một cô gái xinh đẹp vô song, khuôn mặt đẹp đẽ nhàn nhạt màu trang điểm, mái tóc dài màu bạch kim óng ả, mặc trên người bộ sườn xám màu đen bó sát người làm lộ ra đôi chân dài thẳng tắp. Cô cười híp mắt, âm thanh kiều mị

" Phương ~ nè. Em nói em bị một tên Luyện Tinh Canh đánh bại, có ~ phải ~ không?"

Âm thanh tràn đầy sự câu hồn đoạt phách nhưng ở trong tay hai người thì như tiếng nói của ác ma khiến cả hai không khỏi rét run

" Đại... đại tỷ. Vâng... vâng" Trần Phương mồ hôi chảy dòng, nuốt nước bọt một cái, gian nan nói ra được một câu.

Đừng thấy cô gái bộ dạng mị hoặc mà lầm, cô gái này là người hắn sợ thứ hai sau sư phụ mình, là một người cực kì khủng bố. Hắc Quả Phụ: Trần Mẫu Đơn

" Nha~ thật thú vị. Một tên Luyện Tinh Cảnh lại có thể đánh bại một tên Dẫn Nguyên Cảnh, Phương đệ, hôm nào dẫn ta đi gặp hắn" Mẫu Đơn hai mắt lóe lên sự hiếu kì, cười mị

Nói xong, cô quay đầu rời đi. Thấy vậy, John cùng Trần Phương hai người không khỏi thở ra một hơi. Bọn họ còn tưởng rằng Mẫu Đơn sẽ trừng phạt mình đấy

Thế nhưng, ngay tại lúc bọn họ tưởng mình thoát thì âm thanh của mẫu Đơn vang lên. Một câu nói khiến cả hai khuôn mặ cứng lại, tràn đầy vẻ khó coi:

" Đúng rồi. Phương đệ, với cả John nữa. Thân là thành viên của SKT T1, chúng ta chưa bao giờ thất bại. Sự thất bại của hai em quả thật khó mà chấp nhận được ah. Vậy đi, hai em tới Tử Linh Tinh, tiến vào Địa Ngục Cảnh tu luyện một tháng đi"

P/s: Sau mỗi chương đều có nút thanks, mọi người cố gắng ấn thanks sau mỗi chương. Số thanks càng nhiều thì tốc độ ra chương của mình càng nhanh. Cảm ơn mọi người

Tác phẩm cập nhật nhanh và chính xác nhất tại readslove.com