Chương 4: Võ Đạo Sao Chép

Đế Mệnh

Chương 4: Võ Đạo Sao Chép

Một đêm yên lặng qua đi, Thiên cũng thả người ngủ một giấc thẳng căng tới sáng tới tận trưa trật trưa lòi 10 giờ mới chịu dậy.

Vừa sớm Trần Chiến đã dậy đích thân vào bếp nấu ăn bưng lên phòng, 2 nô tỳ được lão gia dặn không được đánh thức Thiên

Vừa dậy liền có đồ ăn sáng bưng tận nơi, Thiên lại lần đầu tiên trong đời được hưởng dụng sự hầu hạ từng li từng tí của nô tì từ đánh răng rửa mặt cho tới rửa chân.

Lúc này Trần Chiến tới thăm còn mang theo một cái xe lăn, uhm cũng chỉ miễn cưỡng được tính là xe lăn mà thôi tại vì làm bằng gỗ rất thô sơ, chỉ thể có người đẩy mới đi được.

"Tiểu Nhu đẩy ta tới luyện võ trường"

"Dạ..." Tiểu Nhu là thiếp thân nô tỳ của Trần Thiên từ bé, cô bé này xinh đẹp khả ái mới 15 tuổi vô cùng hiểu tình người, tình cảm với Trần Thiên trước kia cũng đơn phương quyến luyến

Thế giới này không có gương, nữ nhân soi gương đều là dùng một loại bạch kim rất quý giá được đánh bóng mà thành.

Trần gia không có nữ nhi, 2 cha con cũng chưa từng để ý diện mạo, nhà không có một cái gương, hiện giờ Trần Thiên hắn muốn biết hình dạng một thế này cũng không biết làm sao.

Trên đường đi, hắn một bên ngắm nhìn phong cảnh kỳ lạ tại thế giới mới một bên lại đem tinh thần vận chuyển toàn thân đưa năng lượng thúc đẩy tuần hoàn máu, cưỡng ép đưa 16 chỗ xương chân vỡ nát ráp lại cố định chờ sự tuần hoàn này nối liền.

Hắn đoán quá trình này chí ít cũng phải mất thời gian 10 ngày mới có thể lại đi được, nhưng thời gian 10 ngày quý giá này hắn không muốn ngồi không

Theo trong ký ức, hắn biết được thế giới này còn có võ tu hơn nữa võ tu bình thường cũng có công pháp hơn nữa khi tu luyện đến tầng thứ nhất định là cũng có được uy lực rất không tệ.

Hắn đối với thế giới này hiểu biết còn quá ít, học võ là mục tiêu đầu tiên của hắn bây giờ.

Nhỏ yếu là tội
Trần Thiên trước kia cũng là vì nhỏ yếu mà chịu khuất nhục

Trần gia cũng vì vậy mà bị ức hiếp, cha hắn cũng vì thế mà tiều tụy

Mang 2 thế ký ức, lần này trọng sinh hắn tuyệt không thể chấp nhận mình lại như vậy sống qua ngày.

"Hự...vù..vù..." xe còn chưa đẩy tới đã nghe được những âm thanh ra quyền vù vù.

Ánh mắt Trần Thiên chậm rãi dài tới nơi này, 20 hộ vệ dưới sự huấn luyện của Nam Thiên Vệ không ngừng ra quyền, tốc độ vù vù quyền ra như gió, chân tốc ầm ầm cước như lôi.

- Tích, phát hiện quyền pháp không tên, bắt đầu thu nhận thông tin.

Bộ quyền pháp này rơi vào mắt Trần Thiên liền được quang não ghi nhận lại, dưới sự thôi diễn tính toán của nó, một bộ quyền cước luyện thể thuật rất nhanh liền ghi nhớ lại hơn nữa còn phân tích chi tiết từ sự vận động của các tiết cơ bắp và hơi thở liền tối ưu hóa nó, lược bỏ đi động tác thừa.

"Vù..Hô..." các hộ vệ thu quyền

"Các ngươi qua bên đối luyện đi" Nam Thiên Vệ phân phó rồi tự mình tiến về phía Trần Thiên

"Thiếu gia, cậu khỏe rồi "

"Uhm, đáng tiếc là đôi chân này coi như..." chuyện bản thân hắn có thể tự chữa tàn phế đôi chân đối với thế giới này là chuyện quá hãi tục hắn cũng không muốn nói ra.

Hơn nữa hiện giờ hắn thực lực chưa cao cũng nên diệu thấp một chút, làm một thiếu gia tàn phế bị hôn thê cắm sừng cũng không phải là cách tồi

"Thiếu gia yên tâm, gia chủ nhất định sẽ tìm được Thiên Mệnh Y Sư chữa lành chân cho ngươi"

"Uhm, chuyện đó tính sau, Nam thúc là người học võ có thể dậy ta chút phương pháp luyện khí không, chân không đi được..một mình trong phòng thật là chán"

"Uhm, cũng không sai, có điều nội khí không phải cứ ngồi đó là có thể luyện ra, võ đạo giả gian nan khó luyện vô cùng, thiếu gia ngươi buồn chán ta có thể dậy cậu chút phương pháp hô hấp dưỡng thần đi"

Nam Thiên Vệ là một võ tu chuyên công luyện ngoại thể, từ ngoại vào nội.

Võ giả đại đa số đều như thế, dùng rất nhiều năm từ nhỏ đúc căn cơ cho tới lớn, ăn hết gian khổ mới luyện ra được nội khí, từ đó mới có thể theo công pháp tiến hành hít thở dưỡng sinh 2 năm củng cố không có khí tiết ra ngoài.

Sau đó là mới có thể tu luyện công pháp như Nam Thiên Vệ bây giờ.

Thời gian như này là tốn kém trọn vẹn 30 năm mới thành.

Võ đạo tu luyện có thể tưởng là khó khăn tới cỡ nào.

"Ý thúc là Dưỡng Khí Công sao?"

"Uhm, không sai...dưỡng khí công cũng có nhiều loại, trong tứ vệ thì hô hấp khí công của ta là tốt nhất, không những có thể kéo dài hô hấp chống bệnh tật, còn có thể kéo dài tuổi thọ kiện thân thể, luyện đến tầng cao thâm còn có thể hấp thu Nguyên Khí tu ra nội lực ah"

"Lợi hại như vậy!"

"Tất nhiên"

"Tốt, vậy mau dậy ta"

"Haha..tốt"

2 người ngồi xuống cái bàn, Nam Thiên Vệ bắt đầu giảng giải về môn Dưỡng Khí Công này.

- Tích, thu thập được thông tin, bắt đầu phân tích

Quang não truyền cho hắn một tin tức sau đó bắt đầu thu thập môn dưỡng sinh pháp tên là Quy Long Tức Thổ Pháp này.

"Uhm...công pháp này có 2 phần là Quy và Long vừa rồi là 3 tầng phần đầu Quy Tức Pháp, đủ cho thiếu gia ngài tu luyện vài năm rồi"

Nam Thiên Vệ nói vậy là còm có chút tâng bốc với Thiên, tại vì chỉ với phần Quy Tức pháp này đã phải dùng tối thiểu 10 năm mới luyện thành, chính hắn bây giờ cũng bất quá chỉ luyện tới đỉnh cấp tầng này chứ chớ nói yếu đuối lắm bệnh đại công tử như Trần Thiên.

"3 tầng này quá ít, Nam thúc ngài truyền luôn phần còn lại cho ta đi"

"Thiếu gia ngài...thôi được, vậy ngài dụng tâm ghi nhớ"

Nam Thiên Vệ truyền phần này giống như là đọc thuộc lòng khẩu quyết rất nhanh liền đọc xong, không có bất kỳ dài dòng dư thừa.

Tại vì chính hắn cũng không hề có kinh nghiệm gì để nói

- Tích, sao chép Quy Long Thổ Tức Pháp hoàn thành, bắt đầu phân tích tối ưu hóa.