Chương 7: Tảng Đá Kỳ Dị

Đế Mệnh

Chương 7: Tảng Đá Kỳ Dị

Trình phủ.

"Wao...Trần thiếu....ngươi khỏe rồi, làm ta thật vui sướng muốn chết ah nha"

"Huynh đệ, ngươi biết mấy ngày ngươi liệt giường là ta khổ sở thế nào không...vì sợ đắc tội Thiên Mệnh Giả đó, cha ta nhót ta trong nhà...ta rất nhiều lần van xin trốn ra đều thất bại...huynh đệ ah, cũng may ngươi không chết,..."

Mập mạp này vừa gặp liền khóc lóc kể lể, rất là nước mắt cá sấu

Thiên Mệnh Giả Lý Sơn là người đã tự tay hủy đi đôi chân của hắn, đánh hắn gần như đến chết.

Người này thuộc môn phái địa vị viễn siêu thường nhân, tất nhiên sẽ không có người dám đắc tội, cả cái Minh Linh Trấn này đều không có người có can đảm này.

Trình gia hắn không dám là bình thường, tuy nhiên nhìn một thân rửng mỡ bụng phệ Trình Bàn Tử này thì rất dễ hiểu việc hắn bị nhốt là không có rồi.

"Còn sống là tốt, ngươi khóc cái gì ah.."
Trần Thiên không nhịn được ghê tởm, mở miệng ghẹo mắng

Bên cạnh hắn Tiểu Nhu cũng rất là chán ghét tên này.

Lúc còn sống, tên mập màu từng rất nhiều lần muốn mua lại nô tỳ này về hưởng dụng nhưng Trần Thiên không chịu.

Bây giờ Tiểu Nhu càng lớn càng đẹp, trổ mã như thiên tiên, tuy chưa tính tuyệt sắc nhưng cũng đẹp hơn mấy lần những hoa khôi showbiz hay diễn viên điện ảnh hồi kiếp trước, nếu so sánh ra còn đẹp hơn cả Triệu Lệ Dĩnh, Lưu Diệc Phi.

Người đẹp như vậy, tên bàn tử háo sắc này sao có thể nhịn được.

"Ah, ha...ngươi tỉnh lại chuyện vui này sao có thể không ăn mừng, để ta bày tiệc"

Nói xong hắn truy gọi người hầu.
"Người đâu, mau gọi Lưu thiếu, Diệp thiếu...haha"

"Được rồi, nhà ngươi là chuyên tổ chức bán đấu giá hẳn là đồ tốt không thiếu phải không, Bàn tử có thể giới thiệu cho ta chút không "

Mục đích của Thiên tới đây chính là như thế.

"Ah...ngươi lại muốn mua nữ tỳ sao, hahahaha...đúng hợp ý bổn thiếu...hahahaha"

"Không phải, ta cần là Công Pháp"

"Haha...lão hữu ngươi cần mấy thứ đó làm gì, không lẽ lại muốn dùng mầy chục năm cuối đời bỏ vào gian khổ sao...đi lại đây, ta có thứ này rất không tệ...haha.."

Nói xong tên này liền đẩy Tiểu Nhu ra muốn đẩy hắn đi nhưng Tiểu Nhu không buông tay vẫn một mực giữ xe lăn làm tên mập này nổi nóng vung tay đánh tới.

"Tiểu tiện nhân, ngươi còn không cút.."

"Không được đánh nàng" giọng Thiên vang lên nhưng tên này lập tức bỏ qua, một bàn tay hung hăng tát tới.

Ngay lúc này, một đạo khí kình từ xe lăn phát ra, trong chớp mắt liền đẩy qua góc nửa bước vừa vặn kéo Tiểu Nhu ra ngoài né được một tát này

"Mập mạp, ngươi muốn tuyệt giao với ta..."

"Haha..không có, nhưng huynh đệ ngươi tốt nhất nên dậy lại hạ nhân mình, nàng ta dù có xinh đẹp thì cũng chỉ là một nô tì, bổn phận của nàng là nghe lời và phục tùng"

"Chuyện đó không khiến ngươi lo"

Bàn tử này lập tức che dấu đi chút nham hiểm trong mắt
"Haha...đi"

Sau đó Tiểu Nhu đẩy xe theo hắn tới một gian nhà kho, chỗ này hộ vệ rải khắp, phòng vệ kín đáo cẩn mật

"Nhà kho ah...được đi"

"Lão đệ ngươi xem, thứ tốt nhiều lắm giá cả tuyệt đối ưu đãi ah..."

"Ngươi xem, đây là một gốc Hồng Sâm trăm năm tuổi ah, võ sư mà gặp nó đảm bảo sẽ bỏ hết gia sản mà mua"

"Còn đây...tuyết nhung..đây là bách luyện kiếm...đây là..."

Tên mập này khiếu buôn bán không tệ mở miệng liền như pháo bông quảng cáo sản phẩm

Ánh mắt Thiên đảo qua một cái giá sách, tay tùy ý lật xem, quang não bắt đầu quét đọc sao chép.

- Tích, sao chép Bàn Long Công nhất cấp tàn thiên

- Tích, sao chép Tiêu Diêu Du Thân Pháp, nửa cấp

- Tích, sao chép được Thạch Ngọc Luyện Thể Pháp. Nửa cấp

Hết, chỉ có 3 môn võ học này

Trên giá sách có tới mấy chục bản nhưng không ngờ lại chỉ toàn là bản sao và những bản bị những võ học cao thủ sửa chữa biến tấu.

Trình gia bán bí kíp thì ra là dùng hình thức này để kiếm lợi.

"Trần Thiếu ngươi đúng là tinh mắt đó nha bộ Kim Nhạn Hoành không này là chân chính nhất cấp võ học thân pháp ah, giá cả chỉ 1 vạn nguyên ah nha, theo quy định lão đệ chỉ cần trả 10 vạn là có thể mang về"

Đấu giá hội Trình gia có quy định buôn bán là vậy, vật trước khi đem đấu giá bấy kỳ ai chỉ cần trả cái giá gấp 10 lần niêm yết là có thể mua về, không cần qua đấu giá.

"Ah...còn đây là Hàn Băng công...đây là địa Long Công...đây là..."

Bàn tử nói một lúc 6 môn công pháp, toàn là phái sinh bản sao của Bàn Long Công

"Thôi khỏi đi...điều kiện thật quá khó rồi, ta không luyện nữa"

Tất nhiên bay giờ Thiên sẽ không luyện, hắn còn cần gì mấy cái rác rưởi này nữa, nói xong hắn liền tiếc nuối dời ánh mắt qua bên

Kỳ lạ là ánh mắt lại một lần nữa nhìn tới một cục đá mầu trắng noãn trong góc.

Viên đá này chỉ to bằng nắm tay rất tùy ý nằm lăn lốc dưới đất giống như bị ai đó vứt bỏ.

Thấy ánh mắt của hắn, mập mạp liền bắt ý
"Lão đệ sáng suốt nha, viên đá này là một viên không gian thạch ah, giá trị liên thành...đệ chỉ cần nuôi dưỡng nó một thời gian liền có thể lắng đọng tinh hoa thành một cái phôi không gian, sau đó đưa cho không gian hệ Thiên Mệnh Giả luyện khí sư liền có thể khắc ra được một chiếc nhẫn không gian ah nha...một chiếc nhẫn không gian là giá trị cỡ nào ah nha...hahahaha"

"Lão đệ, lấy rẻ đệ 1vạn nguyên thôi, quá rẻ..hahaha"

Tên này vừa nói xong liền ngay cả Tiểu Nhu cũng ném cho hắn một ánh mắt khinh thường

Không gian thạch, ai mà không biết nó là trong suốt nhưng vật này ah, là đục ngầu ah.

Trông nó to nhưng hệt như cục đá vôi, không hơn không kém chẳng có chút nào đặc điểm của không gian thạch.

Hơn nữa nghe hắn nói nuôi dưỡng, là dùng cái gì..là nội lực ah

Muốn nuôi dưỡng để giúp nó lắng đọng tinh hoa, đó là chuyện của bao nhiêu năm sau, không khởi nói quá chứ e rằng mập mạp này chết già đi cũng không nhận được tin nó lắng đọng ah.

Hơn nữa lắng đọng rồi thì sao, kiếm một không gian Thiên Mệnh Giả, hơn nữa còn là một Thiên Mệnh Giả luyện Khí sư...móa, kiếm ở đâu.

Toàn bộ Thiên Vũ Đại Lục này đếm đầu ngón tay e rằng cũng không kiếm ra được 100 người, mỗi người lại cao quý như rồng, tính tình quái gở như ma.

Thế giới này không gian thạch dễ kiếm nhưng không gian Thiên Mệnh giả thì khó kiếm ah

"100 nguyên...ta muốn"

"Huynh đệ ah, ngươi cũng thật ánh mắt..."
Bàn tử còn chưa kịp phàn nàn kỳ kèo thì Thiên đã quay mặt đi

"Aiii...thôi được, coi như lão đệ ngươi giỏi, ta chịu thua"

Lúc này hắn mới tới đi tới muốn nhấc cục đá ném cho Thiên, nhưng mà lúc này

"Zaaaaaaa....lên...lên cho ta...zaaaaaaa" tên mập mạp to xác này không ngờ chỉ 1 viên đá bằng bàn tay lại cũng nhấc không được.

"Uhm...kỳ dị"

Theo nhận thức đầy tính khoa học của Thiên thì không có loại vật gì kỳ dị như vậy đi, dù là đặc thù kim loại cũng không thể có trọng lượng lớn cỡ đó được

"Đẩy ta tới..."

"Za...lão đệ, thứ này nặng tới hơn ngàn cân, lão đệ ngươi phải thêm tiền ah..."

Lúc này xe lăn đẩy tới, quang não quét qua mấy lần viên đá đểu không phân tích ra dữ liệu.

Thiên tò mò run rẩy cố kéo bàn chân nhích tới gắng gượng chạm vào hòn đá.

Nhưng cũng ngay lúc này, sự việc không thể tin nổi liền sinh ra


Trình phủ.

"Wao...Trần thiếu....ngươi khỏe rồi, làm ta thật vui sướng muốn chết ah nha"

"Huynh đệ, ngươi biết mấy ngày ngươi liệt giường là ta khổ sở thế nào không...vì sợ đắc tội Thiên Mệnh Giả đó, cha ta nhót ta trong nhà...ta rất nhiều lần van xin trốn ra đều thất bại...huynh đệ ah, cũng may ngươi không chết,..."

Mập mạp này vừa gặp liền khóc lóc kể lể, rất là nước mắt cá sấu

Thiên Mệnh Giả Lý Sơn là người đã tự tay hủy đi đôi chân của hắn, đánh hắn gần như đến chết.

Người này thuộc môn phái địa vị viễn siêu thường nhân, tất nhiên sẽ không có người dám đắc tội, cả cái Minh Linh Trấn này đều không có người có can đảm này.

Trình gia hắn không dám là bình thường, tuy nhiên nhìn một thân rửng mỡ bụng phệ Trình Bàn Tử này thì rất dễ hiểu việc hắn bị nhốt là không có rồi.

"Còn sống là tốt, ngươi khóc cái gì ah.."
Trần Thiên không nhịn được ghê tởm, mở miệng ghẹo mắng

Bên cạnh hắn Tiểu Nhu cũng rất là chán ghét tên này.

Lúc còn sống, tên mập màu từng rất nhiều lần muốn mua lại nô tỳ này về hưởng dụng nhưng Trần Thiên không chịu.

Bây giờ Tiểu Nhu càng lớn càng đẹp, trổ mã như thiên tiên, tuy chưa tính tuyệt sắc nhưng cũng đẹp hơn mấy lần những hoa khôi showbiz hay diễn viên điện ảnh hồi kiếp trước, nếu so sánh ra còn đẹp hơn cả Triệu Lệ Dĩnh, Lưu Diệc Phi.

Người đẹp như vậy, tên bàn tử háo sắc này sao có thể nhịn được.

"Ah, ha...ngươi tỉnh lại chuyện vui này sao có thể không ăn mừng, để ta bày tiệc"

Nói xong hắn truy gọi người hầu.
"Người đâu, mau gọi Lưu thiếu, Diệp thiếu...haha"

"Được rồi, nhà ngươi là chuyên tổ chức bán đấu giá hẳn là đồ tốt không thiếu phải không, Bàn tử có thể giới thiệu cho ta chút không "

Mục đích của Thiên tới đây chính là như thế.

"Ah...ngươi lại muốn mua nữ tỳ sao, hahahaha...đúng hợp ý bổn thiếu...hahahaha"

"Không phải, ta cần là Công Pháp"

"Haha...lão hữu ngươi cần mấy thứ đó làm gì, không lẽ lại muốn dùng mầy chục năm cuối đời bỏ vào gian khổ sao...đi lại đây, ta có thứ này rất không tệ...haha.."

Nói xong tên này liền đẩy Tiểu Nhu ra muốn đẩy hắn đi nhưng Tiểu Nhu không buông tay vẫn một mực giữ xe lăn làm tên mập này nổi nóng vung tay đánh tới.

"Tiểu tiện nhân, ngươi còn không cút.."

"Không được đánh nàng" giọng Thiên vang lên nhưng tên này lập tức bỏ qua, một bàn tay hung hăng tát tới.

Ngay lúc này, một đạo khí kình từ xe lăn phát ra, trong chớp mắt liền đẩy qua góc nửa bước vừa vặn kéo Tiểu Nhu ra ngoài né được một tát này

"Mập mạp, ngươi muốn tuyệt giao với ta..."

"Haha..không có, nhưng huynh đệ ngươi tốt nhất nên dậy lại hạ nhân mình, nàng ta dù có xinh đẹp thì cũng chỉ là một nô tì, bổn phận của nàng là nghe lời và phục tùng"

"Chuyện đó không khiến ngươi lo"

Bàn tử này lập tức che dấu đi chút nham hiểm trong mắt
"Haha...đi"

Sau đó Tiểu Nhu đẩy xe theo hắn tới một gian nhà kho, chỗ này hộ vệ rải khắp, phòng vệ kín đáo cẩn mật

"Nhà kho ah...được đi"

"Lão đệ ngươi xem, thứ tốt nhiều lắm giá cả tuyệt đối ưu đãi ah..."

"Ngươi xem, đây là một gốc Hồng Sâm trăm năm tuổi ah, võ sư mà gặp nó đảm bảo sẽ bỏ hết gia sản mà mua"

"Còn đây...tuyết nhung..đây là bách luyện kiếm...đây là..."

Tên mập này khiếu buôn bán không tệ mở miệng liền như pháo bông quảng cáo sản phẩm

Ánh mắt Thiên đảo qua một cái giá sách, tay tùy ý lật xem, quang não bắt đầu quét đọc sao chép.

- Tích, sao chép Bàn Long Công nhất cấp tàn thiên

- Tích, sao chép Tiêu Diêu Du Thân Pháp, nửa cấp

- Tích, sao chép được Thạch Ngọc Luyện Thể Pháp. Nửa cấp

Hết, chỉ có 3 môn võ học này

Trên giá sách có tới mấy chục bản nhưng không ngờ lại chỉ toàn là bản sao và những bản bị những võ học cao thủ sửa chữa biến tấu.

Trình gia bán bí kíp thì ra là dùng hình thức này để kiếm lợi.

"Trần Thiếu ngươi đúng là tinh mắt đó nha bộ Kim Nhạn Hoành không này là chân chính nhất cấp võ học thân pháp ah, giá cả chỉ 1 vạn nguyên ah nha, theo quy định lão đệ chỉ cần trả 10 vạn là có thể mang về"

Đấu giá hội Trình gia có quy định buôn bán là vậy, vật trước khi đem đấu giá bấy kỳ ai chỉ cần trả cái giá gấp 10 lần niêm yết là có thể mua về, không cần qua đấu giá.

"Ah...còn đây là Hàn Băng công...đây là địa Long Công...đây là..."

Bàn tử nói một lúc 6 môn công pháp, toàn là phái sinh bản sao của Bàn Long Công

"Thôi khỏi đi...điều kiện thật quá khó rồi, ta không luyện nữa"

Tất nhiên bay giờ Thiên sẽ không luyện, hắn còn cần gì mấy cái rác rưởi này nữa, nói xong hắn liền tiếc nuối dời ánh mắt qua bên

Kỳ lạ là ánh mắt lại một lần nữa nhìn tới một cục đá mầu trắng noãn trong góc.

Viên đá này chỉ to bằng nắm tay rất tùy ý nằm lăn lốc dưới đất giống như bị ai đó vứt bỏ.

Thấy ánh mắt của hắn, mập mạp liền bắt ý
"Lão đệ sáng suốt nha, viên đá này là một viên không gian thạch ah, giá trị liên thành...đệ chỉ cần nuôi dưỡng nó một thời gian liền có thể lắng đọng tinh hoa thành một cái phôi không gian, sau đó đưa cho không gian hệ Thiên Mệnh Giả luyện khí sư liền có thể khắc ra được một chiếc nhẫn không gian ah nha...một chiếc nhẫn không gian là giá trị cỡ nào ah nha...hahahaha"

"Lão đệ, lấy rẻ đệ 1vạn nguyên thôi, quá rẻ..hahaha"

Tên này vừa nói xong liền ngay cả Tiểu Nhu cũng ném cho hắn một ánh mắt khinh thường

Không gian thạch, ai mà không biết nó là trong suốt nhưng vật này ah, là đục ngầu ah.

Trông nó to nhưng hệt như cục đá vôi, không hơn không kém chẳng có chút nào đặc điểm của không gian thạch.

Hơn nữa nghe hắn nói nuôi dưỡng, là dùng cái gì..là nội lực ah

Muốn nuôi dưỡng để giúp nó lắng đọng tinh hoa, đó là chuyện của bao nhiêu năm sau, không khởi nói quá chứ e rằng mập mạp này chết già đi cũng không nhận được tin nó lắng đọng ah.

Hơn nữa lắng đọng rồi thì sao, kiếm một không gian Thiên Mệnh Giả, hơn nữa còn là một Thiên Mệnh Giả luyện Khí sư...móa, kiếm ở đâu.

Toàn bộ Thiên Vũ Đại Lục này đếm đầu ngón tay e rằng cũng không kiếm ra được 100 người, mỗi người lại cao quý như rồng, tính tình quái gở như ma.

Thế giới này không gian thạch dễ kiếm nhưng không gian Thiên Mệnh giả thì khó kiếm ah

"100 nguyên...ta muốn"

"Huynh đệ ah, ngươi cũng thật ánh mắt..."
Bàn tử còn chưa kịp phàn nàn kỳ kèo thì Thiên đã quay mặt đi

"Aiii...thôi được, coi như lão đệ ngươi giỏi, ta chịu thua"

Lúc này hắn mới tới đi tới muốn nhấc cục đá ném cho Thiên, nhưng mà lúc này

"Zaaaaaaa....lên...lên cho ta...zaaaaaaa" tên mập mạp to xác này không ngờ chỉ 1 viên đá bằng bàn tay lại cũng nhấc không được.

"Uhm...kỳ dị"

Theo nhận thức đầy tính khoa học của Thiên thì không có loại vật gì kỳ dị như vậy đi, dù là đặc thù kim loại cũng không thể có trọng lượng lớn cỡ đó được

"Đẩy ta tới..."

"Za...lão đệ, thứ này nặng tới hơn ngàn cân, lão đệ ngươi phải thêm tiền ah..."

Lúc này xe lăn đẩy tới, quang não quét qua mấy lần viên đá đểu không phân tích ra dữ liệu.

Thiên tò mò run rẩy cố kéo bàn chân nhích tới gắng gượng chạm vào hòn đá.

Nhưng cũng ngay lúc này, sự việc không thể tin nổi liền sinh ra