Chương 67: Đánh lên.

Đế Đạo Vô Song

Chương 67: Đánh lên.

Ma Lang Thiên Tinh Diệu Thể như vô số tinh thần hộ thân một dạng. Quang mang mãnh liệt bạo phát theo linh lực hắn tràn ra ngoài.

Cuồng phong lấy hắn làm trung tâm vũ động phất lên.

Đám người đứng gần đó cũng tự động lui ra xa đứng quan sát.

Trên tay Ma Lang bỗng dưng hoành không xuất hiện một thanh đao. Thanh đao này được tinh thần lực lượng quán thâu, toả ra ánh sáng mãnh liệt.

" Hống — "

Ma Lang gầm lên, vừa ra tay chính là toàn lực phát ra. Dù sao trước mặt hắn thanh niên này trong truyền thuyết không hề kém Ngũ Tuyệt một trong.

" Lưu Tinh Trường Hà! "

Một đao này xuất ra cực tốc, trong nháy mắt mọi người thấy không rõ đao ảnh, ngoại trừ Sát Lang ở đây có thể thấy được mờ nhạt bóng đao.

Lực lượng tinh thần quán thấu lên đó làm cho đao xuất ra với tốc độ cực nhanh, sản sinh ra dị tượng kéo theo một mảnh ngân hà đồng dạng lấp lánh.

Cả người Ma Lang lúc này như cũng hoá thành lấm tấm từng khoả tinh thần phân rã ra như kim tuyến, dùng tốc độ cực nhanh lao về phía trước.

" Không tệ. Bất quá nhiêu đó muốn đối đầu với ta là chưa đủ " Đường Long lắc đầu, đồng dạng ngũ chỉ xoè ra, chỉ thấy kim sắc mãnh liệt như bạo giang một dạng bộc phát chụp về hướng Ma Lang.

" Ầ M — "

Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, một đao kinh diễm này của Ma Lang như lưu tinh một dạng bị cái kia ngũ chỉ thô bạo bắt lấy.

Âm thanh chấn đắc màng nhĩ xung quanh đám người ông ông.

Dư kình bừa bãi tàn phá khắp nơi, mọi người cũng lùi ra phía sau.

Bất quá một đao này có cố thêm bao nhiêu cũng không thể tién về phía trước một tấc, bị gắt gao nắm lấy.

Ma Lang lúc này đồng tử co rụt lại, không khỏi hoảng sợ. Bất quá hắn vẫn là dùng sức vào đao hướng tới, nhưng kết quả vẫn không có gì thay đổi.

Đường Long cũng không có hoàn toàn bộc phát Tiên Thiên Thánh Đạo Thể, hắn chỉ là vận dụng một bộ phận nhỏ uy năng thôi.

Nói đúng hơn là vận dụng linh lực phổ thông, mang theo đặc tính của Tiên Thiên Thánh Đạo Thể bao trùm bàn tay.

Sát Lang đằng xa cũng hoảng sợ, hắn biết rõ hơn ai hết Ma Lang một đao kia là có chừng nào nhanh, bao nhiêu mãnh. Giờ khắc này thấy Đường Long hời hợt chụp lại một đao cũng không khỏi trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.

Nhất là cái kia một cỗ linh lực xuất phát từ đại thủ của Đường Long kim sắc. Tuy không biết kim sắc đó là gì nhưng làm cho hắn có cảm giác hít thở không thông, cực kỳ nguy hiểm.

Tiên Thiên Thánh Đạo Thể!

Thân cận vạn đạo, tự phá vạn pháp, chiến lực vô cùng vô tận. Nó có thể biến mục nát thành thần kỳ, cũng có thể hoá thần kỳ thành mục nát.

Đối với ngoại giới lực lượng công kích đến bản thể hầu như có thể hoá giải, suy yếu cho đến biến mất.

" Cái... " Ma Lang hô hấp có chút cứng, trong nháy mắt tức tốc lùi về phía sau.

Sau lưng hắn lúc này mồ hôi lạnh chảy dài. Nhìn Đường Long vẫn đứng đó sắc mặt lạnh nhạt bình tĩnh nhìn hắn, hắn không khỏi có chút lạnh lẽo.

Hơn ai hết, giờ khắc này hắn hiểu thanh niên trước mắt có chút khủng bố. Một đao kia của hắn đánh ra cảm giác như tinh kiệt lực lẫn, không có lực lượng. Cảm giác giống như bị ma diệt, bị hút đi, bị bài xích.

Loại đó tình cảnh làm cho hắn có chút hoảng sợ.

Lúc này nhìn về Đường Long hắn không khỏi kiêng kỵ cùng e dè.

" Ngươi thể chất hay huyết mạch lại là cái nào "

Ma Lang ánh mắt chăm chú quan sát thân thể Đường Long, muốn nhìn ra dị trạng. Duy nhất thấy được là nhàn nhạt kim sắc quấn trên đại thủ kia đang dần tản đi.

Bất quá hắn cũng không nhìn ra manh mối nào. Bảo thể các loại dị tượng kim sắc thật sự nhiều lắm. Huống chi Đường Long cũng không thả ra hoàn toàn Tiên Thiên Thánh Đạo Thể, hắn nhìn ra mới thực sự có quỷ.

" Ta nói lại một lần nữa. Thái Tử Minh...hôm nay hoặc là chấp thuận điều kiện, hoặc là hôm nay toàn bộ phế! " Đường Long cũng không trả lời hắn, hai mắt bạo phát mãnh liệt hàn mang, lạnh giọng âm trầm nói.

" Khinh người quá đáng "

" Mọi người đồng loại xuất thủ, xem hắn còn dám mạnh miệng hay không "

" Ngươi cho đây là địa phương nào "

Đường Long vừa nói ra lập tức gây nên đám thiên tài phẫn nộ. Thấy Đường Long cường hãn bọn hắn cũng biết không thể một chọi một cùng hắn đối cứng được, lập tức kích động nhiều người xuất thủ.

" Muốn phế hết Thái Tử Minh, ngươi cũng không khỏi quá khinh người đi " Sát Lang cười lạnh nhìn Đường Long, đến phút này hắn cũng không xưng cái gì các hạ nữa.

" Ha Hả! Ta chính là khinh người, các ngươi Thái Tử Minh có thể làm thế nào " Đường Long cười lớn, ánh mắt khinh bỉ nhìn xuống bọn hắn.

Không đợi đám người nói tiếp, hắn lập tức quát lạnh, kim quang linh lực như cuồng phong bạo hải một dạng phóng ra

" Thánh Đạo Cấm — "

Kim sắc linh lực khổng lồ trong nháy mắt hình thành vô hình lĩnh vực bao phủ rộng lớn phạm vi.

Chỉ thấy dị tượng duy nhất lúc này trên thương khung là một cái đạo ngấn kim sắc cổ phác to lớn.

Trong nháy mắt đám người ở đây chưa kịp phản ứng thì cảm giác cơ thể linh lực như bị ràng buộc, không được đại đạo thân cận, bị bài xích. Thực lực bọn hắn giảm đi sáu bảy thành.

Chỉ có Ma Lang cùng Sát Lang bị giảm đi ba thành.

Bất quá như vậy đã đầy đủ kinh khủng. Cùng đối thủ giao phong một tia áp chế cũng đủ thắng lợi, càng là loại thiên tài này thì chênh lệch càng bị bọn hắn mở rộng.

Bọn hắn vốn đã yếu hơn Đường Long rất nhiều, bây giờ trong nháy mắt bị áp chế đi hơn phân nửa chiến lực, có thể nghĩ.

" Làm sao có thể "

" Linh lực của ta?! "

Có người phát hiện ra dị thường không khỏi hoảng sợ quát lên, sắc mặt trắng bệch.

Sát Lang cùng Ma Lang sắc mặt đại biến.

Thánh Đạo Cấm!

Một loại thần thông Đường Long truyền thừa trong Bạch Hy Thánh Tôn.

Nói đúng hơn chỉ là mô phỏng ra. Nguyên bản của nó là Tiên Thiên Thánh Đạo Cấm!

Tu đến đỉnh phong chỉ cần tu vi thấp hơn ngươi một chút có thể trong nháy mắt để cho hắn không khác gì phàm nhân. Mọi thủ đoạn đều bị phong ấn, kể cả phi hành, thuấn di, lực lượng cơ thể cũng bị áp chế gắt gao.

Năm xưa Bạch Hy Thánh Tôn là một chiêu này cùng Vạn Kiếm Phi Tiên Quyết giết đến Chư Thần sợ hãi, Trảm Đế Đồ Tiên không nói ngoa.

Thử nghĩ hắn thân thể vô song, chiến lực kinh khủng, lại cộng thêm sát phạt kinh khủng kiếm chiêu, vô thượng phong cấm thuật.

Hắn mạnh càng mạnh, ngươi yếu lại càng yếu. Lấy cái gì đánh?

Thực chất, đây cũng là lần đầu Đường Long thi triển Thánh Đạo Cấm, không nghĩ đến hiệu quả tốt đến thế, hắn không khỏi cười gằn.

" Phế các ngươi như phế cẩu " Nói xong thấy thân ảnh hắn thuấn di biến mất, xuất hiện sau đó lập tức đi tới trước mặt Sát Lang

Sát Lang sắc mặt cuồng biến không nghĩ đến mục tiêu hắn đầu tiên ngắm tới lại là mình, đang muốn lui lại thì một cơn đau điếng làm cho hai mắt hắn muốn trừng lên rớt ra ngoài.

" Ầm "

Đường Long một đấm hướng thẳng vào ngực hắn, tiếng xương nứt gảy vang lên làm người ta sợ hãi. Sát Lang thân thể như bao cát một dạng bị phi ra ngoài xa.

" Mọi người cùng xuất thủ "

Có người hét lên, lập tức vô số đạo thuật, pháp quyết, kiếm chiêu cái gì loạn hướng về phía Đường Long.

" Các ngươi trong mắt ta vốn là phế vật, trước khi bị áp chế cũng thế, càng đừng nói bị áp chế hơn phân nửa chiến lực " Đường Long cười lạnh nói ra, trên tay xuất hiện một thanh trường kiếm, thuận lấy vung ra ngoài.

" Phanh — "

Lập tức mấy chục tên thiên tài thổ huyết bị quét ngang ra.

" Ầm! " Đường Long lại tiện tay một quyền đánh vào hư không, kim sắc quyền ấn hiện lên đánh cho mấy người gần đó thổ huyết nằm xuống đất.

Thực sự, bọn hắn cũng không đến mức không chịu nổi như vậy. Bất quá bọn hắn bị Thánh Đạo Cấm hạn chế, yếu lại càng yếu. Hơn nữa Đường Long so với bọn hắn nghiền ép toàn phương diện, vậy nên tình cảnh này mới xuất hiện.

Bất quá có một cái, người ở đây thực sự nhiều lắm. Tuy chỉ hai ba thành của Thái Tử Minh, nhưng ít nhiều có hơn hai ba ngàn người.

Đánh một dạng không hết, hết người này đến người khác xông lên. Đường Long cho dù không kiệt sức nhưng cũng cảm thấy phiền toái.

" Đã các ngươi cứng đầu không chấp thuận, vậy để ta một kiếm toàn bộ phế các ngươi đi " Đường Long gầm lên, chỉ thấy trong nháy mắt hắn đạp không phi lên trời, cả người kim sắc quang mang đại phóng.

Mấy cái bám sát theo hắn cũng bị quang mang chấn bay ra.

" Đế Thuật — "

" Thiên Kiếm! "

Đường Long một tay thủ kiếm, một tay nhanh chóng bấm pháp quyết. Thân hắn linh lực kim sắc dày đặc cuồng cuộng chảy ra uốn lượn xung quanh phạm vi hắn.

Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, kể cả gần đó mấy cái thế lực khác quan sát.

Giờ khắc này trên thương khung như kim sắc đại giang một dạng to lớn lượn vòng.

" Keng — "

" Keng — "

" Keng — "

Trong nháy mắt, đinh tai nhức óc thanh âm vang lên. Chỉ thấy từng thanh kiếm khí không có chui được kết lại bằng kim sắc linh lực sáng chói, toả ra sắc bén hàn mang vô cùng đáng sợ.

Hơn nữa, làm cho mọi người ở dưới kinh hãi địa phương là số lượng kiếm khí.

Nhiều!

Vô cùng nhiều!

Mấy ngàn, rồi mấy vạn, mấy chục vạn, còn đang tiếp tục tăng lên. Nó tăng lên không ngừng cho đến khi một dạng ngập trời.

" Ta hỏi lần cuối — " Đường Long sắc mặt cũng có chút trắng bệnh, hắn gầm lên. Thực sự chiêu này vô cùng tổn hao linh lực của hắn, cơ hồ bị rút đi bảy tám thành.

Hơn nữa hắn phải điều khiển tinh chuẩn có chừng mực, cùng lắm chỉ phế bỏ bọn hắn mà không phải tàn sát. Điều này thực sự khó hơn nhiều so với toàn lực thi triển không nghĩ đến hậu quả.

" Các ngươi chấp thuận hay không chấp thuận! " Đường Long lấy hơi quát lên, âm thanh to lớn tất cả mọi người, thậm chí phía xa quan sát người đều nghe được.

" Thảo mẹ mày, cút! "

" Chiến thì chiến "

" Không cần sợ hắn "

Đám thiên tài ở dưới đều gầm lên. Cho dù bọn hắn đánh không lại Đường Long, nhưng bọn hắn tin tưởng có thể mài mệt chết Đường Long.

Dù sao, ngang Ngũ Tuyệt cấp bậc này, đúng là có thể ra vào đại bản doanh của Ngũ Cường khác như chốn không người.

Nhưng đây là hắn ra vào, có nghĩa chạy, hoặc là một mực xông ra, xông vào mà thôi. Hoàn toàn khác biệt với một người đối đầu với vô số thiên tài. Chiến lực ngươi mạnh cỡ nào còn không phải bị mài chết.

Đường Long làm sao không biết sự thật này, bởi vậy hắn cần một chiêu chấn nhiếp bọn người ở đây.

" Hảo! Hảo! "

" Đã vậy, các ngươi đừng trách ta không thủ hạ lưu tình "

" Thiên Kiếm! Xuất — " Đường Long quát lên, một kiếm chỉ về phía dưới đại địa.

Vô số kiếm khí ngưng thực va chạm nhau, kinh khủng tiếng kiếm ma sát nhau làm cho người ta lạnh sống lưng, hai chân muốn nhũn ra.

Nhìn từ xa cảnh tượng lúc này như một cái đại giang kiếm khí đổ ập xuống Thái Tử Minh, vô cùng hùng vĩ, hoành tráng.

" Đường huynh, đều là Phù Vân Cảnh huynh đệ, thủ hạ lưu tình "

Đúng lúc này, một cái thanh âm có vẻ không lớn, đặc biệt là trong hoàn cảnh vạn kiếm cùng minh này, nhưng nó lại lộ ra rõ ràng làm cho tất cả mọi người đều nghe được.

Chỉ thấy một cái cực kỳ tuấn mỹ thanh niên, thân mặc giao long tử kim bào, đầu đội hổ quan, chân đạp kim ngoa đạp không cực tốc tiến tới.

Hắn một thanh trường kiếm trong nháy mắt tử sắc khí đại thịnh quét ra hoá thành một con vạn trượng tử kim long.

Con này Tử Sắc Kim Long trong nháy mắt va chạm với vô số kiếm khí, Kim Long lập tức bị đâm thành cái sàng, sau đó bị ma diệt rồi biến mất. Nhưng thế cũng thành công ngăn chặn cái này một chiêu kiếm.

Cái kia toàn thân hoàng khí tuấn mỹ thanh niên sắc mặt cũng hơi trắng xám, nhưng lập tức lại khôi phục lại.

Thấy thanh niên một thân cao quý đến cực điểm khí tức cùng giao long tử kim bào này, mọi người lộ ra vẻ kinh hỉ cùng cuồng nhiệt.

" Ra mắt Minh Chủ! "

" Minh Chủ — "

Mấy nghìn người hô lên, thanh thế vô cùng lớn.

Giao long bào thanh niên này, chính là Minh Chủ Thái Tử Minh.

Cũng là đương kim thái tử của một cái Cổ Quốc vô cùng mạnh.

Nam Cung Thánh!

Vũ Đế sơ kỳ đỉnh phong.

Phải biết hắn bây giờ niên kỷ cũng chỉ mới có mười chín. So với Đường Long lớn hơn một tuổi.

Đường Long bây giờ tu vi cũng chỉ ở Vũ Tôn đỉnh phong.

Nam Cung Thánh cũng không quan tâm đến đám người, một mặt mỉm cười long hành hổ bộ đi đến trước mặt Đường Long.

" Nam Cung Thánh ra mắt Đường huynh " Hắn thái độ vô cùng ôn hoà, giọng nói như gió xuân, làm cho người ta không cách nào chán ghét.

" Không biết bản Minh có điều gì đắc tội với Đường huynh, để Nam Cung Thánh ta thay bọn hắn bồi tội " Nam Cung Thánh chấp tay đạo.

Đường Long nhìn thấy cũng không khỏi nhức đầu. Hắn vốn là muốn làm cứng rắn, nhưng giờ thấy Nam Cung Thánh thái độ này cũng không nỡ đánh mặt.

Cổ nhân có câu không đưa tay đánh mặt người cười.

Nam Cung Thanh nhìn như lễ độ nho nhã, thậm chí xưng bồi tội, nhưng thực chất cũng không tự hạ mình xuống. Hắn là một cái người thông minh, tương lai Đại Quốc chi chủ làm sao không nhìn ra một vài điểm bất thường.

Hắn vừa mới bế quan đã nghe nói có người đánh đến cửa. Hơn phân nữa là người mình gây rắc rối, hơn nữa đối phương cũng mạnh mẽ đến nghịch thiên.

Không nghĩ đến là Thập Nhị Thiên Kiêu loại nhân vật này thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Theo lý mà nói bọn hắn vốn không tranh chấp gì ở Phù Vân Cảnh, chỉ một mực tu luyện. Cho dù có gây sự với bọn hắn cũng là người khác chịu thiệt.

Nhưng bây giờ Thập Nhị Thiên Kiêu một trong tìm đến cửa, hơn nữa mang theo thái độ giống như là thay mặt cái kia thần bí thanh niên.

Nghĩ đến thân phận thanh niên kia Nam Cung Thánh có chút nghi ngờ cùng rung động.

Thanh niên thần bí kia chắc hẳn trong Thập Nhị Thiên Kiêu cũng là nhân vật đầu lĩnh.

Nghĩ đến đây Nam Cung Thánh thở dài trong lòng.

Đường Long thật sâu nhìn hắn, sau đó bình thản mở miệng.

" Cũng không có việc gì, Thái Tử Minh ngươi trong một tháng không sử dụng bất cứ tài nguyên, tham gia bí cảnh ở Phù Vân Cảnh nội, đầu kia Linh Tuyền trong thời gian đó cũng tạm thu. Khi nào hết hạn đích thân ta mang đến giao lại "

" Hơn nữa các ngươi có thể tuỳ tiện sử dụng tài nguyên bên ngoài hay của gia tộc, thế lực sau lưng các ngươi "

Nam Cung Thánh nghe thế trầm mặc suy nghĩ.

Đường Long thấy vậy cười lạnh nói.

" Đúng là ta không thể một mình đấu với một cái Thái Tử Minh. Thậm chí một mình ngươi cũng có thể đánh với ta. Ngươi rất cường. Nhưng... " Nói thế đây ánh mắt hắn rực lửa chiến ý nhìn Nam Cung Thánh, nhưng sau đó lại tắt vụt đi.

" Nhưng nếu như ngươi từ chối. Lần sau cũng không phải một mình ta đến. Các ngươi có thể chống lại một mình ta, nhưng lại thêm một cái Thập Nhị Thiên Kiêu đâu? Hai cái, ba cái, bốn cái " Đường Long lười biếng nói ra.

Hắn cảm thấy Nam Cung Thánh dễ nói chuyện, hơn nữa cũng là tuyệt thế thiên tài, hắn mới nhiều lời như thế giải thích.

Dù sao cái kia Đại Ma Vương cũng muốn trừng phạt nhẹ mà thôi. Hơn nữa Phù Vân Cảnh vẫn là ưu tiên thiên kiêu.

Xung quanh đám người nghe thế không khỏi một trận lạnh lẽo.

Thập Nhị Thiên Kiêu mới xuất động một cái, bọn hắn đã chật vật. Nếu không phải Nam Cung Thánh kịp thời ngăn cản, bọn hắn ở đây kết quả tựu huyền rồi.

Hơn nữa nghe đối phương giống như, có thể gọi thêm mấy cái Thập Nhị Thiên Kiêu đến.

Trời ạ.

Rốt cuộc Phá Lang tên kia gây đến cái nào tổ tông.

Giờ khắc này mọi người lập tức nghĩ đến cái kia thanh niên thần bí hẳn là nhân vật đầu lĩnh ở trong Thập Nhị Thiên Kiêu.

Nam Cung Thánh nghe thế ánh mắt mãnh liệt, hai mắt chăm chú nhìn Đường Long.

Thái Tử Minh nếu như bị cấm đoán một tháng, vậy sẽ bị cái khác Tứ Cường xa xa bỏ lại. Tuy có thể dùng tài nguyên bên ngoài cùng thế lực sau lưng. Nhưng bị tuột xuống là khẳng định.

Thân là Minh Chủ hắn, làm sao có thể cam tâm để cho thế lực mình bị cái khác bỏ qua.

Phải biết đám thiên tài này không chừng tương lai đều là nhân trợ đắc lực, trọng thần của Cổ Quốc hắn

Mọi người lúc này im lặng, tiếng hít thở cũng có thể nghe được.