Chương 7: Học Java và làm game đầu tiên

Đế Chế Lập Trình Game

Chương 7: Học Java và làm game đầu tiên

Sáng, Dương vẫn như mọi ngày, học rồi nói chuyện với mấy người bạn mấy hôm nay Dương cũng không thấy Vy lại chỗ mình nói chuyện nên cũng hơi hiếu kì, cậu bước tới bàn Vy và vỗ vai Vy một cái

- Á!!!
- Bóp!
Vy hét lớn lến rồi quay lại tát và mặt Dương, lúc Vy hét lên thì cả lớp quay lại nhìn và thấy cảnh Vy tát Dương

-........
Dương ngơ ngát, lần đầu tiên bị tát của mình lại vừa mất cách đây vài giây!
- Á, xin lỗi Dương, mình hơi tập trung nên không biết bạn đi tới
Vy nhận ra mình vừa tát phải Dương nên cô vội vàng xin lỗi cậu, gương mặt có chút xấu hổ

- Kh... Khi sao đâu, haha
Dương vừa nói vừa nở nụ cười nhẹ, tuy cười nhưng trong Dương bây giờ nhứ muốn khóc, Dương lặng lẽ bước về bàn còn ở phía sau thì Vy vẫn cúi đầu xin lỗi, vừa về tới bàn Dương liền nằm xuống, trên mặt vẫn còn đau vì cú tát hồi nãy.

Hoàng chạy tới gần Dương hỏi
- Bạn bị sao thế Dương?!
- Không... Không sao đâu!
Dương nói
- Vậy tốt!
Sao đó Hoàng bước vào chỗ ngồi rồi tiếng trống vang lên, tiết học lại bắt đầu.
Tan học, Dương bước tới cổng trường thì thấy Vy đang đứng ở đó, thấy Dương đi lại Vy chạy tới đưa cho cậu một cây kẹo rồi nói

- Tă... Tặng bạn nè, cho mình xin lỗi vì chuyện lúc nãy
- Ơ... Như...
Dương chưa nói hết câu thì Vy đã chạy đi mất dạng, lần nữa Dương phải lắc đầu thở dài, về ăn cơm xong, Dương năm ngủ khoản 2 tiếng rồi cậu đi tới quán cafe hôm qua, vẫn cafe không đường cũ.

Một lúc sau nhân viên lấy ra ly cafe rồi bước đi chỗ khác, Dương mở điện thoại lên rồi gọi cho Mình và Quân ra

Hơn mười phút cả 2 mới có mặt đầy đủ, Dương kêu 2 người mở máy tính lên cà cậu bắt đầu giảng về Java, 2 người học khá nhanh, chỉ cần giảng 1 tiếng là họ có thể thực hành khá OK, đợi 2 người đã quen với những code của Java thì Dương nói
- Hôm này, chắc 2 người đã OK và hiểu thêm về Java rồi nhỉ?
- Ừa
Cả 2 nói

- Vậy hôm nay sẽ có một bài kiểm tra cho 2 người! 2 người bây giờ hãy tự viết ra một trò chơi đơn giản đi, cả 2 có thể làm những tựa game riêng không cần thể loại, nhưng tựa game như X, O Snake v.v, trong 2 người không cần biết ai nhanh chậm, chỉ cần phần mềm chạy được, OK và giao diện không cần quá đẹp là được, bây giờ làm đi!

-..
Cả 2 không nói, 2 người đều nhìn vài chiếc máy của mình, họ nhanh chóng thực hiên, khoản 1 tiếng sau, cả 2 cho ra đời tựa game đầu tiên, Dương bước tới kiểm tra game của họ, của Quân là trò chơi Snake với những dòng code đơn giản, giống game Snake những năm 1997-1998, còn Minh là trò chơi X Ở nhưng lại không hề có hình, chỉ là những cục vuông màu đen hợp lại thành chữ X và chữ Ở cũng giống Snake của Quân.

Cả 2 game khá đơn giản, những với người mới học như vậy là tốt rồi, Dương nói
- 2 người làm cũng được, nhưng! Tương lai 2 người còn khổ hơn thế này nhiều, đồ hoạ của những tựa game chúng ta làm tương lai sẽ là đồ hoạ 3D chứ không phải 2D như cái này! Đồ vật trong game chúng ta phải chân thực chứ không phải đồ hoạ của nhưng năm 199x nhớ không? Và luôn nhớ một điều! Game của chúng ta là một tựa game Train to Win, không phải Pay to Win nhớ không?!

- Nhớ!
Minh và Quân đồng thanh lên tiếng, cả 2 có vẻ đã quen với tính tình khác lạ này của Dương, lúc ở trường thì hiền hoà, còn lúc trong công việc thì lại nghiêm túc tới đáng sợ.

Sau đó Dương tiếp tục giảng cho họ thêm về Java và hỗ trợ họ fix bug, năng cấp cho game của họ.

Cả 3 cùng nhau tới chiều thì tạm biệt về, trên đường về Dương nhìn thấy Vy đi vào chợ cùng với một cậu bé khá nhỏ, vì hiếu kì nên Dương đi theo, Vy đi khắp nơi mua rất nhiều thứ và có vẻ các cô chủ tiệm khá quen với Vy nên 2 người cười nói rất vui vẻ, hơn 1 tiếng rưỡi sau thì Vy đi khỏi chợ.

Dương thấy thế liền chạy tới gần bên Vy, nói
- Vy! Đi đâu thế?
Vy nghe có người kêu nên liền quay đầu lại, cô nhìn thấy Dương nên khá bất ngờ, một lúc sau nói
- Mình đi mua đồ về nhà nấu!

- Oh! Vậy còn cậu bé này?!
Dương nói rồi chỉ tay vào cậu bé nhỏ đang nhìn mình
- À! Nó là em họ mình, mẹ nó nhờ mình giữ hộ
Vy nói cho Dương hiểu

- Oh! À quên Hehe bạn có thấy nặng không? Mình cầm giúp cho
Sau đó Dương liền chạy tới cầm mấy bịch thức ăn trên tay Vy
- Không! Không cần đâu! Mình cầm được rồi!
Vy từ chối nói

- Không sao! Nhà mình gần nhà bạn mà, tiện thể đi luôn!
Dương nói
- Vậy... Vậy à! Vậy nhờ bạn chút
- Không sao Hehe!
Sau đó cả 2 cùng nhau đi về, trên đường đi nói chuyện rất vui...