Chương 27: Buổi văn nghệ 20-10.

Đế Chế Lập Trình Game

Chương 27: Buổi văn nghệ 20-10.

Vừa bước vào nhà Vy thì cậu nhìn thấy cha cô đang ngồi đó xem TV.
- Baba, con về rồi!!
Vy đi tới chỗ cha cô rồi ngã vào lòng ông ấy.
- Con gái ba về rồi à?! Mà ai đây con?
Ông vui vẻ nói rồi chỉ vào cậu.

- Dạ đây là bạn biểu diễn chung với con vào 20-10 này
- Oh, cháu tên gì?
Ông hỏi cậu
- Dạ cháu tên Dương ạ!
- Oh...

Ông ấy nhìn cậu với vẻ mặt nghiêm túc.
- Thôi baba, 2 bọn con đi tập đây!
- Uhm con đi đi.
Nghe ông ấy nói xong thì cả 2 cũng đi lên phòng của Vy, cửa phòng mở thì cảnh đánh vào mắt Dương là một căn phòng màu hồng, trắng.

- Hehe, bạn thấy phòng mình thế nào?
Vy cười hỏi
-... Đẹp!
- Hehe.
-... Vào vấn đề chính thì bạn sẽ hát bài nào?
Dương hỏi.
- À chúng ta sẽ hát bài Yesterday Once More!

- Yesterday Once More?
Nói rồi cậu từ balo lấy cái laptop ra, lên Google và tìm về bài này, sau khi tìm thấy thì cậu mở lên nghe thử.

When I was young
I'd listen to the radio
Waitin' for my favorite songs When they played I'd sing along
It made me smile.

Those were such happy times
And not so long ago
How I wondered where they'd gone
But they're back again
Just like a long lost friend
All the songs I loved so well.

Every Sha-la-la-la
Every Wo-o-wo-o
Still shines
Every shing-a-ling-a-ling
That they're startin' to sing's
So fine.

When they get to the part
Where he's breakin' her heart
It can really make me cry
Just like before
It's yesterday once more.

Lookin' back on how it was
In years gone by
And the good times that I had
Makes today seem rather sad
So much has changed.

It was songs of love that
I would sing to then
And I'd memorize each word
Those old melodies
Still sound so good to me
As they melt the years away.

Every Sha-la-la-la
Every Wo-o-wo-o
Still shines
Every shing-a-ling-a-ling
That they're startin' to sing's
So fine.

All my best memories
Come back clearly to me
Some can even make me cry.
Just like before
It's yesterday once more.

lời bài hát hay, giai điệu thì diệu dàng có thể làm mọi người dễ chịu.
- Bài này hay nè, nhưng cậu hát tiếng anh được không?
Dương nghe xong rồi nhìn cô nói
- Hehe, tèn tèn!
Cô mở ra một khung bị che đi, bằng khen học sinh giỏi tiếng anh, chiến thắng cuộc thi tiếng anh cấp thành phố, vân vân và mây mây.

-...
Dương thấy đống bằng khen và nhìn cô với ánh mắt đáng sợ
- Hehe!
Cô cười nói.
- Mà bạn lấy piano ở đâu?
- Mượn thầy nhạc.
- +.+... Bạn biết chơi piano thật không?
Cô nhìn cậu với ánh mắt nghi ngờ
- Ye!
Cậu cười nói rồi bắt đầu tìm vài thứ liên quan đến bản nhạc.

...
1 tiếng rưỡi sau thì cậu cũng tạm biệt cô rồi đi về, về tới nhà cậu thấy cha mẹ và Hương đang ngồi ăn cơm nên cậu cũng nhanh chóng rữa tay rồi chạy vào ăn.
- Này Dương, mày đi đâu mà con Hương phải về một mình thế.

Đang ăn thì mẹ cậu hỏi.
- À... 20-10 con cùng với đứa bạn biểu diễn nên con phải đi tập cùng với bạn ấy!
- Thật không?
Mẹ cậu nghi ngờ nói
- Vâng!
Cậu nói.

- Ok, nhưng hôm sau nhớ nói một tiếng nhá đừng có bỏ đi như thế!
- Vâng...

Bữa ăn vẫn tiếp tục.
...
Một lúc sau thì cả nhà ăn xong cậu cũng đi tắm, tắm xong thì cũng gần 1h30 mà giờ lên phòng khá nóng nên cậu đi vô phòng khách mà làm việc.

Cậu bấm điện thoại gọi cho 4 người kia lại, một lúc sau thì 4 người đều tập chung lại sau đó mọi người bắt đầu bàn tiếp về game và viết code.

Đang ngồi viết thì cậu lại nhận được tin từ team Hàn, bản đồ map đã xong rồi file map của game cũng được họ gửi cho Dương, nhận được thì cậu cũng cảm ơn và xin email PayPal để gửi họ 10,000 USD.

Sau khi gửi xong thì Dương cũng bắt đầu thêm map vào game, ngồi viết khoản 5 tiếng thì 5 người tập chung lại một máy và mở bản thử nghiệm đầu tiên.

Đồ hoạ của game lúc này còn xấu, các chi tiết chưa đươc đẹp nhưng những tính năng chạy rất tốt di chuyển rất mượt, các khu nhà, toà nhà và nhà dân vẫn còn màu đen vì vẫn chưa có texture cho các toà nhà.

- Mọi người thấy thế nào?
Cậu mở miệng lên hỏi.
- Good! Bản đầu tiên đã hoàn thành!
Minh nói.
- Hehe! Thành quả của chúng ta đó à!
Quân cười cười nói.
-...vân vân và mây mây!

Sau một lúc chạy thử bản đầu tiên thì cả nhóm cũng chào tạm biệt nhau để về nhà, sau đó cậu cũng đi ăn cơm, lúc này cả 4 người kia đã ăn hết rồi (Cha, mẹ, Hương và thằng em trai ít khi xuất hiện:v)

Một mình cậu ngồi ăn cơm cũng thấy chán nên cậu lên mấy trang phim online rồi ngồi coi, phim cậu xem là Pan's Labyrinth

Bộ phim khá hay, được sản xuất năm 2006 ngồi coi gần 2 tiếng thì cậu cũng tắt máy rồi đi lên phòng làm bài tập.

Ngồi làm 1 tiếng thì cậu cũng làm xong, sau đó cậu cũng bắt đầu truy cập forum và sửa vài thứ, ngồi không cũng chán nên cậu tiếp tục xem phim, phim lần này chính là Children of Men (Những đứa trẻ thời chiến) sản xuất năm 2006, phim lấy nội dung vào năm 2027, thế giới trở nên hỗn loạn do không có đứa trẻ nào được sinh ra trong suốt 18 năm. Tuy nhiên một ngày nọ, một người phụ nữ đang mang thai được tìm thấy. Nhiệm vụ bảo vệ, hộ tống người phụ nữ ấy đến nơi an toàn là việc rất khẩn cấp và tuyệt mật.

Nội dung có thể nói là được, 1 tiếng 50 phút ngồi xem phim cậu cũng thấy buồn ngủ nên cậu cũng tắt máy xuống giường và ngủ.

...
(3 ngày nữa tới 20-10)

Sau khi thức dậy Dương liền mệt mỏi đi vào nhà tắm, 15 phút sau cậu đi ra, đeo cặp lên rồi cậu bước xuống nhà, không thấy mẹ trong bếp cậu tìm khắp nhà thì thấy một miếng giấy ghi 'Dương, con ở nhà mà làm đồ ăn sáng đi, mẹ và ba phải đi về nội một chuyến con chăm sóc cho Hương và thằng Duy nhá!'

-...
Dương bó tay, mẹ cậu thật là đi mà không nói tiếng nào, cậu đi tới phòng mình thì thấy thằng em đang tắm nên cậu đóng cửa lại, xong đi tới phòng Hương và gõ cửa.

Một lúc sau cô đi ra với vẻ mặt buồn ngủ.
- Này -.- tắm nhanh đi rồi xuống tôi làm đồ ăn sáng cho!
-... *Gầm*
Nghe thế cô liền đóng cửa mạnh một cái, Dương thấy thế liền lắc đầu rồi đi xuống nhà, mở tủ lạnh ra thấy mấy trái trứng cùng với vài miếng thịt.

Thấy thế cậu liền đóng tủ lạnh lại mở cửa ra ngoài rồi cậu đi lại chỗ bán bánh mì gần đó mua 3 ổ, xong cậu đi về bắt đầu chiên trứng nướng thịt.

Đồ ăn sáng kiểu Mỹ... Một lúc sau đồ ăn cuối cùng cũng xong.
- Woa thơm quá, anh nấu gì thế anh 2?!
- Trứng cùng với thịt cùng với bánh mì, mày đi vô đây ăn!
- Woa!
Nghe thế Duy liền chạy vô ngồi vào bàn ăn.

-...
Tiếng bước chân đi xuống, Hương ngửi được mùi nên cũng đi tới bàn ăn rồi ngồi xuống ăn.
...

Bữa ăn kết thúc lúc 6h10, cả 3 cùng nhau đi tới trường, Duy tới trường trước nên cũng tạm biệt 2 người kia, sau khi Duy vô trường thì 2 người cũng đi tới trường của mình.

Sau khi vô lớp thì cả 2 cùng ngồi xuống bàn, Dương tiếp tục ngủ.

Ngủ được một lúc thì Hương kêu cậu dậy để bắt đầu học, hôm nay tiết đầu là thể dục, dù là lập trình viên nhưng ở kiếp trước Dương mỗi ngoài đều tập thể dục.

Tiết thể dục bắt đầu, một số đứa nam sinh ngồi chảy nước miếng nhìn mấy học sinh nữ tập, bỗng thầy thể dục đứng phía sau cầm cái cây đập đập nhẹ và đầu cả đám.
- ĐM, đứa chó nào...đập...
- Đứa này nè em!

Ông thầy thể dục tức giận nói, cả đám sợ hãy nên liền nhanh chóng tập hợp lại, ông thầy đi lại nói.
- Hồi nãy đứa nào ngồi chạy 10 vòng cho tôi, còn đứa nào chửi tôi chạy 20 vòng!
Ông thầy vừa nói vừa nhìn vào đứa học sinh vừa mém chửi ông.

- Thầyyyyyyy
- Không thầy gì hết, chạy nhanh!
Vì sợ ông thầy nên cả đám liền chạy nhanh, khoản 10 phút sau vài đứa mệt mỏi vì chạy 10 vòng còn thanh niên chửi thầy vẫn đang chạy và thở mệt mỏi.

...
45 phút trôi qua, tiết thể dục kết thúc cả đám liền chạy đi uống nước, ai cũng mệt và mồ hôi đầy mình nhất là thanh niên chạy 20 vòng.

Ngồi nghỉ một lúc thì Dương cũng đi về lớp, về tới chỗ ngồi thì cậu lấy sách Lịch Sử ra và xem lại bài.

Buổi học trôi qua nhanh chóng, Dương nói với Vy là xin nghỉ một ngày vì hôm nay phải nấu ăn cho 2 người kia.

Chưa về nhà, cậu chạy tới chợ và mua vài món để nấu, mua xong đã gần 1 giờ nên cậu nhanh chóng chạy về nhà, về tới nơi thấy 2 người kia đang ngồi xem phim, cậu đi vô bếp và nấu vài món...

P/s
Mấy hôm nay viết mà quên mất cái tiểu thuyết:v ahihi, mà mọi người thấy hư cấu không? Một cái thành phố xây dựng trong 2 ngày:V, nhưng... đây là truyện mà mình thích thì mình viết thôi, phi logic kệ nó =)))