Chương 30: Studio tầng 1.

Đế Chế Lập Trình Game

Chương 30: Studio tầng 1.

Sau khi nói chuyện với X một lúc thì Dương cũng tạm biệt và làm tiếp công việc của mình, gần 7 giờ thì mọi người tạm biệt nhau ra về luôn.

Sau khi tạm biệt thì Dương cũng đi ra ngoài mua gì đó cho Duy và Hương, tìm một lúc thì thấy quán phở nên cậu đi vào mua 3 bịch, mua xong cậu chạy nhanh về rồi lấy 3 cái to ra đỗ phở vào và kêu Duy Hương.

Duy Hương cũng đi tới bàn ăn ngồi xuống cầm đũa ăn, trong lúc Duy đang ăn ngon lành thì Hương kêu lên.
- Ngon quá!
- Hử? Cha cô chưa từng dẫn cô đi ăn phở ở Mỹ à?
Dương bất ngờ nhìn Hương, nếu cậu nhớ không nhầm thì ở Mỹ cực nhiều quán phở Việt.

- Chưa từng!
- Trời -.-!
Cũng không nói tiếp nữa Dương cầm đũa lên ăn thử, hình như 3 năm rồi cậu chưa ăn phở nên bây giờ ăn lại thấy mùi vị nó ngon hơn rất nhiều, sau một lúc thì cậu ăn xong, ngồi đợi 2 người kia xong thì cậu đi rữa bát.

Khoản 8 giờ thì cậu nhận được điện thoại từ mẹ.
- Alo! Mẹ hả?
- Ừhm Dương, mai mẹ về mà mẹ hỏi này!
Mẹ cậu lên tiếng
- Dạ?
- Còn mua quà tặng 20/11 cô chưa?
- Hả? Quà? 20/11?
Dương ngơ ngác một lúc thì hét lên.
- Chết rôi!
- Hả, chuyện gỉ?
Mẹ cậu nghe cậu la cũng hoảng lên.
- Còn cùng người bạn nói sẽ cùng diễn vào 20//11 mà con quên tập hôm nay rồi!
- Gì? Mày hẹn người ta tập mà bây giờ quên? Mày tập được bao nhiêu ngày rồi?
- Dạ... Một...
- Cái gì!!! Mà... Kệ đi, lần này không được thì lần khác.
-...
Nghe xong thì Dương liền cúp máy, sau đó cậu nhanh chóng gọi cho Vy.

1 lần, 2 lần, 3 lần... 10 lần, sau 10 lần gọi thì Vy vẫn không bắt máy làm cậu rối lên, suy nghĩ một lúc thì cậu nghĩ "Ngày mại mình phải xin lỗi Vy mới được, à còn phải làm một thứ nữa..."

Sau đó Dương tiếp tục rửa chén, rửa xong thì cũng gần rưỡi nên Dương lên phòng làm tiếp công việc của mình.

...
Sáng hôm sau, như thường ngày Dương thức dậy thay quần áo rồi đi xuống nhà nấu bữa sáng, hôm nay thì Dương sẽ làm mì xào trứng hên là ở trong nhà còn 3 bịch mì.

Dương nhanh tay xào 3 gối mì lên, sau đó cậu chiên vài quả trứng rồi cho nó vào dĩa mì, sau đó cậu kêu.
- Duy, Hương dậy đi ăn sáng này!
Nghe tiếng Dương kêu Duy liền chạy nhanh vào rồi cậu ngồi lên bàn ăn sâu đó cậu cầm đũa lên và ăn nhanh chóng.
- Duy, mày làm gì mà ăn nhanh thế?
- Tại món anh làm ngon quá!
- -_-
Sau đó Hương cũng bước vào, cô ngồi xuống bàn và cũng cầm đũa ăn.
- Duy, mày định tặng gì cho cô?
- À, hôm bữa mẹ có mua cho em rồi em định tặng cô áo quần.
- Uhmm còn Hương, cô tặng gì?
- Không có tặng...
Hương lên tiếng
- Ặc!!

Sau đó Dương cũng ngồi xuống bàn ăn, 10 phút sau thì 3 người ăn xong Duy và Hương thì đi rửa bát còn Dương thì ngồi coi VTV1, sau một lúc thì họ cũng làm xong.

Dương cùng 2 người kia cũng đi khỏi nhà rồi tới trường, đi tới trường của Duy thì 2 người cũng tạm biệt sau đó họ cùng đi tới trường mình, vừa tới nơi thì Dương cũng tìm chỗ của lớp mình, 5 phút sau thì cậu thấy Hoàng đang ngồi kế bên là đám con gái.

Sau đó cả 2 đi tới chỗ của lớp mình, Hương tỉm chỗ ngồi xuống còn Dương thì hỏi lớp trường.
- Ê lớp trưởng, cậu thấy Vy đâu không?
- À Dương à, Vy đang ở phía sau sân khấu ấy!
- Thanks.
Nghe xong thì Dương cũng đi tới sau sân khấu, đang đi thì Dương thấy thầy nhạc cũng là thầy quản lí các tiết mục.

- Thầy Hưng!
- Hả, Dương à? Có chuyện gì em?
- Thầy có thể cho em mượn piano của thầy được không?
- À, được.
- À còn nữa em có thể xin biểu diễn một tiết mục ở cuối chương trình không?
- Hả, thêm tiết mục à?
- Vâng...
- Để thầy xem....
-....
- Hmmmm, OK thầy sẽ sắp xếp cho, em vô đi còn piano thì một lúc tới tiết mục của em thì thầy sẽ đưa lên.
- Vâng.

Nghe xong thì Dương vui mừng chạy vào tìm Vy, một lúc sau thì cậu thấy Vy nên cậu liền chạy nhanh tới kêu.
- Vy! Vy!
Nhưng cậu kêu thì Vy cũng không quay mặt lại, thấy thế cậu liền đi tới gần Vy rồi để tay lên vai cô.
- Này Vy...
- Hứ!
Vy hứ lên một cái rồi quay đầu lại nhìn Dương.
- Cho mình xin lỗi, tại mình quên mất!
- Hừ!
Vy tức giận.
- Đừng mà Vy....

....
Ssu một lúc Vy vẫn không nói gì nên Dương cũng bó tay ngồi xuống bên cạnh Vy sau đó cậu nhìn quanh đó thì thấy các lớp đang tập lại để biểu diễn, cậu cũng lắc đầu.

30 phút sau thì cuối cùng cũng tới tiết mục cùa cậu, cả 2 bước lên sân khấu ở đó thầy Hưng đã để sẵn piano nên Dương chỉ cần ngồi vào thôi nhưng cậu định ngồi thì thấy Vy run run.

Cậu nhìn một lúc rồi đi tới gần bên Vy rồi cậu nói nhỏ.
- Đừng sợ, tưởng tưởng đây chỉ là lớp học của mình và cậu đang trả bài đi!
(:V)
- Uhm....
Nghe Dương nói thì Vy cũng an tâm thêm một lúc, sau khi thấy Vy bớt run thì cậu cũng đi về chỗ của mình, sau đó cậu bắt đầu bấm các phím đàn của bài hát.

Tới khúc hát thì Vy cất giọng lên, giọng cô rất tổt các chỗ cần lên cao thì cô lên cao còn lúc thấp thì cô cũng xuống thấp, cả trường đều im lặng để nghe cô hát.

- Just like before it's yesterday once more....
Sau một lúc thì cuối cùng Vy cũng hát xong nhạc đệm cũng kết thúc, cả trường ngơ một chút rồi vỗ tay, tiếng vỗ tay rất lớn.

- Vâng, cảm ơn tiết mục của lớp 10A9, thì tiếp theo ta sẽ được nghe tiết mục của lớp 10A10.
MC bước lên nói còn Dương và Vy thì đi xuống.
- Này Vy...
Dương kêu nhưng Vy vẫn không thèm quay lại làm cậu cũng bó tay, sau đó Vy đi khỏi đó rồi cô ngồi lại chỗ của mình.

Dương thì vẫn cồn ngồi để đợi tới tiết mục còn mình, 10 phút... 20 phút... 30 phút sau thì cuối cùng cũng tới tiết mục của Dương, MC lần nữa nói.
- Hmm, ngày hôm nay có một tiết mục đặc biệt từ một em học sinh lớp 10A9.

Nghe MC nói thì Dương liền đi lên lần nữa, rồi cậu liền đi tới chỗ của piano và đàn bài Hẹn Ngày Mai Yêu (Yêu ư, để sau OST, FAPTv), tiếng đàn bắt đầu phát ra, sau đó tới khúc thì Dương hát lên.

Đã từ lâu thật lâu nàng vẫn thường đi về
Mà nào hay đằng sau có anh chàng đi kề
Ngập ngừng loay hoay cành hoa giấu trong tay
Gọi thầm tên em nhưng nàng không nghe thấy
Ồ nào đâu chỉ riêng mỗi anh này si tình
Nhìn đằng kia mà xem có bao ánh mắt nhìn
Nhiều chàng thanh niên, nàng đâu có quen tên
Chỉ đùa vui thôi, như là anh trai mến
Nàng là hoa khôi rất xinh, trên môi nụ cười làm ai kia đứng tim
Mà nàng nào đâu biết yêu, biết mong đơi chờ em chưa hề thương nhớ

Là vì khi nhìn ai đôi mắt người xoe tròn
Làm cho bao chàng trai thương nhớ em héo mòn
Mà nàng như thờ ơ, chỉ biết gieo hy vọng bỏ quên người ta trông
mong
Là vì khi hồn nhiên, em cứ nhìn anh cười
Đành hẹn em ngày mai, khi ấy em lớn rồi
Một tình yêu đầu tiên, dành đến khi bên người
Ta nay là bạn vui thôi
Ôi mắt em xoe tròn, lá lá la là la, lá lá la là la, hẹn ngày mai yêu.
Ôi mắt em xoe tròn, lá lá la là la, hẹn ngày mai yêu.

Một ngày em về tay cầm theo một món quà
Kèm đằng sau dòng thư, cái tên nghe rất lạ
Ngập ngừng phân vân, mỉm cười biết bao lần
Là của ai đây, sao nàng nghe vương vấn
Thì ra anh chàng kia đã theo về hôm nào
Vì nàng luôn ngại ngần, giấu đi một câu chào
Dặn lòng thờ ơ, dù khi lỡ thương rồi
Vội vàng làm chi, đời thênh thang muôn lối

Là vì khi nhìn ai đôi mắt người xoe tròn
Làm cho bao chàng trai thương nhớ em héo mòn
Mà nàng như thờ ơ, chỉ biết gieo hy vọng bỏ quên người ta trông
mong
Là vì khi hồn nhiên, em cứ nhìn anh cười
Đành hẹn em ngày mai, khi ấy em lớn rồi
Một tình yêu đầu tiên, dành đến khi bên người
Ta nay là bạn vui thôi
Ôi mắt em xoe tròn, lá lá la là la, lá lá la là la, hẹn ngày mai yêu.
Ôi mắt em xoe tròn, lá lá la là la, hẹn ngày mai yêu.
(Nghe tại https://youtube.com/watch?v=nqOs4kwF3qY)

Giọng hát của Dương cũng không tệ, trong khi hát thì cả trường đều im lặng nghe vì giai điệu của bài hát khác xa với mấy bài hát về tình yêu bây giờ, sau khi nghe tới đoạn cuối xong thì Dương cũng kết thúc bài hát, sau đó cậu đứng dậy chào mọi người.

- Bóp bóp....
Cả trường từ từ phát lên tiếng vỗ tay, sau đó thì Dương cũng tạm biệt và đi xuống sân khấu, cậu xuống thì tiếng vỗ tay cũng kết thúc, sau đó cậu về chỗ của mình ngồi.
- Dương không ngờ mày lại hát hay đến thế!
Hoàng nhìn Dương cười nói.
- Hehe!
- Mà Dương bài này tên gì?
Một bạn trong lớp hỏi.
- À, bài này tên Hẹn Ngày Mai Yêu đó tôi sáng tác (Mình thích thì mình ăn cắp (^^))
Dương nói, thôi xin lỗi Long Cao vậy
- Mày sáng tác? Thật không?
- Ye!
- Ghê ta!!!
....

Sau đó cả lớp cười nói, Dương thì cũng vậy, thời gian cứ thế trôi qua 2 tiếng sau thì cả trường tặng quà cho thầy cô rồi đi về, Dương thì cũng đi về nhà cùng với Hương, trên đường về cậu đón Duy ở trường của nó.

Về tới nhà thì Dương cũng chưa tắm thay đồ mà cậu mở laptop lên và đặt vài cái bàn cùng với tủ sách màu đen trắng để thêm vào Studio, sau đó cậu kiểm tra đơn hàng iMac thì chỉ còn vài ngày nữa thôi máy sẽ về nên Dương cũng vui vẻ.

...
Vài ngày trôi qua, Dương cùng 6 người kia đang làm việc thì bỗng cậu nhận được một cuộc gọi từ chỗ xây studio.
- Vâng chú Trung.
- Dương à cháu, thì Studio của cháu đã xây xong tầng 1 rồi cháu có thể đi xem rồi đó!
- Hả, thật sao?
- Uhm.
- Vâng cháu tới ngay.

Sau đó Dương nhìn 6 người kia nói.
- Chúng ta đi xem Studio đi mọi người, xây xong tầng 1 rồi!
- Thật sao!
6 người kia nói.
- Yes
- Vậy đi!
Nghe thế thì Dương cũng đứng dậy và dẫn 6 người kia tới chỗ của Studio, đường tới studio cũng không xa lắm nên chỉ một lúc sau thì 7 người tới nơi.

Sau đó mọi người bước vô xem Studio, vừa bước vào thì chú Trung bước ra chào Dương.
- Chào cháu Dương!
- Chào chú!
- Thì đây là?
Chú Trung nhìn 6 người kia hỏi
- À, nhóm của cháu ạ!
- Uhm.
- Chú dẫn cháu đi xem được không ạ?
- Được!
.....