Chương 260: Vi hành (1)
Chủ nghĩa Mác thực sự là một công trình vĩ đại, có giác trị đặc biệt to lớn, khoan hãy nói đến mô hình xã hội chủ nghĩa của nó là đúng hay sai, nhưng những giá trị về khoa học, triết học đủ để thay đổi được sự nhận thức của con người về thế giới quan, từ đó sẽ càng ngày càng thúc đẩy xã hội phát triển. Lý Anh Tú từ trước không phải là một nhà kinh tế - chính trị thuần túy, nhưng hắn lại nắm được những điều căn bản của chủ nghĩa Mác về kinh tế - chính trị, hắn tin tưởng, chỉ cần tuân theo quy luật, hắn có thể đưa Đại Việt càng phát triển.
Nhìn Mario một mặt sùng kính chính mình hai tay nâng niu cuốn chủ nghĩa Mác Lý Anh Tú không khỏi tâm động, hắn nói.
- Được, vậy ngươi liền theo Trẫm, tuy nhiên Trẫm rất bận rộn, khi nào rãnh rỗi mới có thể rút thời gian ra dạy ngươi.
Mario trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng vội vàng bái tạ.
- Tạ ơn bệ hạ.
Hai ngày hôm sau Lý Anh Tú quyết định trở về Thăng Long, lần này ngoại trừ Kim Ngô vệ, Lý Anh Tú còn dẫn về thêm năm ngàn quân viễn chinh và hai ngàn binh lính giải ngũ, chỉ để lại An Bang một ngàn binh sĩ. Quân dân An Bang ra tận cổng thành đưa tiễn vị quân vương của họ. Lẫn trong đám người đông đúc Elina nhìn theo long giá đang rời đi ngày càng xa. Nàng quay đầu lại nói với tùy tùng.
- Sắp xếp một chút, hai ngày sau chúng ta lại đi Thăng Long.
Lý Anh Tú trở về Thăng Long điều đầu tiên chính là tổ chức lại phía Bộ binh, dù sao Phạm Tu đã từ chức, Lê Phụng Hiểu lên thay cũng có một số xáo trộn nhất định. Đồng thời Lý Anh Tú và Lữ Gia càng bàn bạc kỹ một chút, hắn dự định sang năm cùng với cải cách quân chính, thì bộ máy nhà nước của Đại Việt cũng sẽ chỉnh đốn lại một chút, sao cho càng hợp lý hơn, nhiệm vụ của các bộ phận không thể chồng chéo lên nhau.
Tiếp theo là công trình đào móc sông nội thủy cũng đã bắt đầu khởi công đoạn đầu tiên, bắt đầu đào từ Giác Long trở về Thăn Long. Sông nội thủy là một công trình lớn, cần thiết với Đại Việt, Lý Anh Tú lại rất khâm phục những vị vua của Bắc quốc, bọn hắn đã nghĩ làm liền làm lớn, Đại Vận hà tốn không biết bao nhiêu xương máu của nhân dân Bắc quốc nhưng lợi ích con cháu Bắc quốc được hưởng tồn tại đến thiên thu. Tất nhiên là sau khi Đại Vận hà xây xong thì triều đình đó cũng bị lật luôn rồi. Lý Anh Tú cũng muốn có công trình như vậy, nhưng hắn cũng không muốn mình bị lật đổ, hắn thà tốn nhiều tiền hơn, xây dựng lâu hơn, nhưng không muốn căn cơ Đại Việt bị giao động.
- Bẩm bệ hạ, có tin tức từ Tân Bình đưa đến.
Viên Bách hộ đi vào ngự thư phòng bẩm báo. Lý Anh Tú cầm lấy thư báo trên mặt liền hiện lên vẻ vui mừng. Ngô Tuấn xâm nhập nội địa địch ngàn dặm đến hôm nay đã trở về đến Tân Bình. Bên trong thư báo Ngô Tuấn cũng nói một chút về tình hình của Tây Gốt hiện tại. Thiết Hán Cơ bây giờ chính là đang bận đến đầu rơi máu chảy, phía trên Tây Gốt quốc vương tỏ vẻ muốn can thiệp vào Đông thành, Thiết Hán Cơ đương nhiên không muốn giao quyền lực ra, bên dưới đạo quân nô lệ nổi loạn đã đánh hạ đến mười mấy tòa thành trì, quân số càng phát triển lên đến mười ngàn người, lại càng đang có xu thế bành trướn, Thiết Hán Cơ cơ hồ mất quyền kiểm soát ở vùng thảo nguyên cho đến Hải Vân quan. Bên trong báo cáo cũng ghi đến con số thiệt hại, cả thảy năm mươi người hi sinh, trong đó có mười Thiên Long vệ và bốn mươi thiếu sinh quân. Ngô Tuấn cũng không nói rõ nguyên nhân hi sinh nhưng Lý Anh Tú có thể tưởng tượng ra được độ ác liệt của chiến trường là như thế nào.
- Người đến.
Lý Anh Tú kêu gọi, viên Bách hộ lập tức đi vào chờ lệnh. Hắn đưa cho viên Bách hộ một cuốn sổ gấp nói.
- Đưa danh sách này cho Lễ bộ, tất cả truy phong liệt sĩ, người hi sinh được thăng lên một cấp, gia thuộc được hưởng mọi chế độ theo quy định.
- Tuân lệnh bệ hạ.
Buổi chiều Lý Anh Tú mặc thường phục, dẫn theo mười Kim Ngô vệ đi ra khỏi thành, hắn muốn nhìn một chút tình hình cấy mạ của dân chúng đã như thế nào rồi. Lý Anh Tú đặc biệt lưu tâm đến các điền trang.
Lúc này trên toàn bộ lãnh thổ Đại Việt, chỉ có các điền trang xung quanh Thăng Long đã được chuyển hóa theo phương thức sản xuất chủ nghĩa tư bản trên danh nghĩa của nhà nước để làm thí điểm, mỗi điền trang đi theo hướng sản xuất chuyên môn hóa, phục vụ nhu cầu của thị trường, không phải tất cả điền trang đều trồng lúa, mà dựa theo sự định hướng của các chuyên gia Hộ bộ, phân chia theo từng khu mà sản xuất các loại cây trồng khác nhau. Mặt khác các thửa ruộng bên trong điền trang đều bị phá bỏ bờ kè, dồn thửa, tập trung ruộng đất lại để có thể sản xuất tập trung. Nếu là ruộng đất thường sẽ còn gặp cản trở lớn của quần chúng nhân dân, nhưng đây là điền trang, thuộc sở hữu của nhà nước, nên việc dồn thửa rất dễ dàng. Lý Anh Tú dự định thí điểm tại Thăng Long một mùa vụ trước xem thử, dù sao điền trang trăm phần trăm là ruộng tốt, một mùa vụ chỉ hơn ba tháng, rất dễ dàng thay đổi. Nếu thành công, sang năm Lý Anh Tú sẽ mở rộng ra tất cả điền trang trên cả nước.
Lý Anh Tú dẫn người đi đến điền trang được đánh dấu một cái tên là "nông trường số một". Mảnh điền trang này cách một thôn làng gần nhất chưa đến hai trăm mét, ruộng đất tập trung lại lên đến năm trăm mẫu. Thực ra những mẫu ruộng đất này ban đầu thuộc về hai cái thôn làng, nhưng về sau triều đình trưng thu, chỉ thuê tổng cộng ba trăm người làm công, sức lao động còn lại một là chuyển nghề sang làm thợ thủ công, hai là theo triều đình đào tạo thành công nhân nhà máy dệt.
Lý Anh Tú đi đến "nông trường số một" liền có một tiểu đội dân binh cản lại, tiểu đội trưởng nói.
- Vị đại nhân này, đây là khu vực đất công của triều đình, xin chứng minh thân phận.
Tiểu đội dân binh tự vệ là do Lý Anh Tú cho phép tại mỗi điền trang tổ chức lên, mỗi điền trang không được quá ba mươi người. Những người này vừa làm công trong điền trang, hết ca lại thay phiên nhau canh gác, bảo vệ, không được phép cho người lạ đi vào điền trang. Tên tiểu đội trưởng này cũng rất có mắt nhìn người, nhìn thấy Lý Anh Tú ăn mặc phú quý, sau lưng còn có hộ vệ nên ăn nói xem như rất lễ phép. Viên bách hộ liền đưa ra một lệnh bài tỏ rõ thân phận Thiếu úy, phải nói rằng Lý Anh Tú sử dụng thân phận này lại rất thuận tay đây. Tiểu đội trưởng nhìn thấy lệnh bài liền nhường đường nói.
- Mời Thiếu úy đại nhân vào bên trong. Chúng ta dẫn đường cho ngài.
Lý Anh Tú lắc đầu nói.
- Các ngươi cứ tiếp tục nhiệm vụ, ta tự đi là được.
- Tuân lệnh đại nhân.
Tiểu đội trưởng liền chạy đi, Lý Anh Tú đoán chừng hắn là đi thông báo cho chủ sự đi, cũng mặc kệ, Lý Anh Tú đi vào bên trong. Bao vây lấy điền trang là một hàng mộc sách, có lũy tre rất đặc trưng của đông quê Việt quốc, bên trong chỉ toàn ruộng là ruộng cò bay thẳng cánh, có vài con đường đất chia toàn bộ điền trang ra làm tám phần lớn. Lý Anh Tú để ý bên trong điền trang lác đác lại có vài ngôi nhà, có lẽ là cho người gác đêm ở lại. Xung quanh điền trang có một con kênh thủy lợi do triều đình đào ra để dẫn nước vào ruộng, Lý Anh Tú chỉ thấy người dân lại đắp lên một con đập đơn giản. Hắn hứng thú quan sát, con đập này vậy mà làm từng những thân cây lồ ô được đóng xuống mặt đất, lại lấy lá dừa, lá tranh chắn ngang dòng chảy của kênh thủy lợi, nước dâng lên dễ dàng đưa nước vào ruộng, người dân cũng dễ dàng kiểm soát được lượng nước chảy vào ruộng hoặc chủ động xả nước khi có mưa lớn. Lý Anh Tú kiếp trước không sống ở vùng trồng lúa nên cũng không biết nhiều điều đến như vậy, không khỏi nói.
- Hay, thật hay. Thực không nghĩ người nào có thể sáng tạo ra thứ này.
- Cảm ơn ngài quá khen. Cái này chính là do ta sáng tạo ra đấy.
Bỗng nhiên một giọng nói non nớt vang lên phía sau Lý Anh Tú làm hắn không khỏi giật mình.
=====================++
Định nói ngày mai bạo chương nhưng nghĩ lại rồi:))