Chương 165: Thạch Mộ (1)
Ai cũng biết Long Bảng chính là nơi tụ tập của tất cả các thiên tài đại lục từ 15 đến 20 tuổi là nơi để những tuyệt thế thiên tài dương danh lập vạn, là nơi để những cường giả thực thự sau này viết lên huyền thoại của mình, không tiến vào Long Bảng, không được Long Bảng đề danh thì uổng một đời thiếu niên chính vì vậy một thông tin được công bố trong hai ngày qua thực sự giống như một quả boom vậy.
Sau khi Long Bảng hai năm tới kết thúc thì lần đầu tiên trong vòng 200 năm qua Nam Địa sẽ mở ra chiến trường nối liền với Vô Tận Hải, lần đầu tiên Dã Man Nhân chấp nhận mở cửa hải vực Vô Tận Hải cho các cường giả tộc khác. Chỉ cần là thiên tài từng đề danh trên Chân Long Bảng dưới 30 tuổi thì đều có tư cách bước vào Vô Tận Hải săn giết yêu thú.
Vô Tận Hải là một vùng biển rộng lớn nối liền bốn lục địa, chỉ cần nghe hai chữ 'vô tận ' là đã hiểu diện tích của vùng biển này rồi. Tại trung tâm của Vô Tận Hải chính là địa bàn của Hải Thần Tộc – thế lực mạnh nhất tại Nguyên Tố Thế Giới, nếu không có sự cho phép của Hải Thần Tộc thì cũng không có kẻ nào dám tiến vào Vô Tận Hải săn bắt hải yêu.
Hải Thần Tộc đương nhiên là bá chủ của Vô Tận Hải tuy nhiên bọn họ không phải là thần bọn họ cũng là hải yêu mà hải yêu thì cũng là yêu thú. Không có một chủng tộc yêu thú cấp thấp nào có khả năng kiểm soát nhân số cả chính vì vậy cứ bă năm một lần Hải Thần Tộc sẽ cử một đợt thú triều khổng lồ tấn công cả bốn lục địa còn lại, lúc này là khoảng thời gian duy nhất mà cả bốn lục địa được quyền tiến vào Vô Tận Hải săn giết yêu thú.
Phía cuối của U Ám Sâm Lâm chính là vùng giáp ranh với Vô Tận Hải nơi đây nằm trong địa phận quản hạt của Dã Nhân Tộc, nằm trong bàn tay của Hung Hoàng. Hung Hoàng đương nhiên không thể ngăn cản tất cả các cao thủ tộc khác lao ra Vô Tận Hải săn giết hải yêu nhưng Hung Hoàng thừa sức ngăn cản thế hệ trẻ tiến vào Vô Tận Hải.
Nếu thực sự muốn mang những cường giả trẻ tuổi bước vào Vô Tận Hải thì phải bỏ ra cái giá cực lớn chỉ là không ai người lần này Hung Hoàng lại tạo cơ hội rèn luyện miễn phí cho thế hệ trẻ của đại lục.
Tiến vào Vô Tận Hải trong dịp thú triều chính là một lần rèn luyện chính là một hồi sinh tử chiến, chỉ cần kẻ nào sống sót đi ra từ trong biển hải yêu vô cùng vô tận đó thì tuyệt đối sẽ có sự lột xác không cùng. Vô Tận Hải cũng là chiến trường chúng thần năm xưa trong truyền thuyết, cho dù không được phép tiến vào khu vực trung tâm của Hải Thân Tộc mà chỉ được đi ở khu vực bên ngoài thì số lượng di tích chúng thần cũng làm nhiêu đại thế lực thèm đỏ mắt.
Thế giới biến động, nhà nhà biến động, người người biến động chỉ có một mình Vô Song hồn nhiên không biết gì, hắn chỉ chăm chú vào bản thân mình, tập trung toàn bộ vào việc điều dưỡng cơ thể.
Đại điện của Hắc Ám Mị Linh Tộc lúc này cả Hô Phong Hoán Vũ cùng Hàn Nguyệt Lãnh Lãnh đều đang cực kỳ kiêng dè nhìn vị khach trước mặt, quả nhiên như những điều Hô Phong Hoán Vũ đoán, Hung Hoàng đích thân tới đây.
Hung Hoàng là một người đàn ông béo mập khổng lồ, đừng nói là cơ bắp mà nhìn Hung Hoàng từ đầu đến chân toàn mỡ là mỡ, bụng ông ta phệ ra phía trước, Hung Hoàng cao đến 15m chỉ riêng ngồi im cũng đã chiếm gần hết cả căn phòng.
Nhìn Hung Hoàng thực sự không làm cho người ta có cảm giác run sợ mà làm cho người ta có cảm giác buồn cười hơn, ngấn bụng của ông ta thừa sức nhét vài người vào trong đó mà 'chốn ' chỉ có điều cả Hô Phong Hoán Vũ cùng Hàn Nguyệt Lãnh Lãnh không dám cười, cả hai người đều biết Hung Hoàng là ai và đều biết Hung Hoàng kinh khủng thế nào.
Hung Hoàng phát hiện ra ánh mắt lo lắng của Hô Phong Hoán Vũ liền mỉm cười " Đừng lo, hôm nay bản hoàng đến căn bản là không muốn chiến đấu, bản hoàng chỉ là muốn chơi với hai tiểu bối các ngươi một trò chơi thôi ".
Vũ cùng Lãnh Lãnh hai mắt nhìn nhau một chút sau đó cùng thờ dài, thực sự bằng hai người vẫn không thể cản nổi Hung Hoàng. Vũ lúc này đứng lên chắp tay " Không biết tiền bối lần này đại giá quang lâm đến là có điều gì muốn nói ".
Hung Hoàng mỉm cười, nụ cười cho kể khác cảm giác cực kỳ dễ gần và nhân hậu " bản hoàng cũng không thích vòng vo ta sẽ vào việc chính luôn, ta biết chỗ ngươi đang có một đứa trẻ nhân tộc tạm trú đúng không?".
Thân hình của Vũ run lên đồng thời bàn tay dần dần nắm chặt lại " Quả nhiên là có việc này, không biết tiền bối có ý kiến gì với đứa trẻ đó, Vũ thực sự không nghĩ tiền bối vì chuyện của thế hệ sau mà phải đích thân hành động ".
Hung Hoàng bật cười, bàn tay khổng lồ đưa ra nhẹ vỗ vào vai Vũ " Ha ha không cần phải khẩn trương như vậy, bản hoàng không biết giữa Hắc Ám Mị Linh Tộc cùng thằng bé đó có ẩn tình gì bất quá bản hoàng đến đây chỉ là muốn tổ chức một trò chơi thôi ".
" Đơn giản như thế này, Hách Mông là đệ tử ưng ý nhất của bản hoàng cũng là người đứng đầu Dã Man Tộc trong tương lai, bản hoàng hỏi nó có phục trận thua vừa rồi không nó trả lời là có vì vậy việc này bản hoàng tuyệt đối không truy cứu ".
" Nếu Hách Mông nói không phục thì bản hoàng sẽ vì đứa bé này lấy lại công đạo nhưng nó đã phục thì bản hoàng muốn làm một giao dịch, một trò chơi với Hắc Ám Mị Linh Tộc các ngươi ".
" Hai năm sau cuộc thì Long Bảng diễn ra, ngay sau cuộc thi đó bản hoàng sẽ cho phép tất cả những thiên chi kiều tử trong thiên hạ dưới 30 tuổi tiến vào Vô Tận Hải tìm cơ duyên ở đó sẽ là cuộc tái đấu thứ hai của Hách Mông cùng tiểu tử nhân loại không biết hai ngươi có ý kiến gì không? ".
Vũ cùng Lãnh Lãnh hai mắt nhìn nhau trong mắt hai người điều hiện lên một vẻ khó hiểu, Lãnh Lãnh chưa bao giờ gặp Vô Song và nàng cũng hoàn toàn không biết việc Vô Song đánh bại Hách Mông trong khi Vũ lại được theo dõi toàn bộ cuộc chiến từ đầu đến cuối chỉ là Vũ không ngờ vụ việc Hách Mông cùng Vô Song lại có thể mang ảnh hưởng lớn đến thế, mở ra cửa vào Vô Tận Hải cho thế hệ trẻ lịch lãm là một việc bất cứ một tông môn nào cũng muốn chỉ có điều dưới sức mạnh của Hung Hoàng không ai dám phá bỏ quy tắc mà thôi.
Không cần hỏi ý kiến của Vô Song suy nghĩ thế nào Vũ lập tức đứng lên " Hung Hoàng tiền bối việc này cứ để vãn bối nhận thay tên tiểu tử nhân tộc đó, xin tiền bối cứ an tâm ".
Hung Hoàng bật cười sau đó đứng lên, vì thân hình ông ta quá béo nên đứng lên cũng liêu xiêu, cước bộ vô cùng phù phiếm, Hung Hoàng một lần nữa đưa bàn tay to lớn lên vẫy vẫy " Vậy thì bản hoàng đợi Hắc Ám Mị Linh Tộc các ngươi hai năm sau rồi ".
Nhìn Hung Hoàng chẳng khác gì một lão nhân to béo tốt bụng cả, Hung Hoàng cũng chọn cách di chuyển cực kì khác người, không hề sử dụng những thủ pháp tầm thường như 'thuấn di ', 'không gian năng lực ' hoặc ít nhất là 'bay ', Hung Hoàng chính là lựa chọn đi bộ, từng bước từng bước đi về địa bàn của mình.
Sau khi Hung Hoàng rời khỏi Lãnh Lãnh lập tức nhìn về phía Vũ vẻ mặt phấn khích, trái với cái danh hào Bằng Hoàng cùng cái tên Lãnh Lãnh của mình cô cực kỳ thích lo chuyện bao đồng cũng cực kỳ ham vui " đâu đâu, Vũ ca mau cho ta xem thằng bé nhân tộc mà ngươi nhặt được đi, không ngờ trong thế hệ này lại có kẻ đánh bại được Hách Mông ".
Nhìn vẻ vui mừng như một đứa nhỏ của Lãnh Lãnh mà Vũ chỉ còn biết thở dài, hắn bất đắc dĩ dẫn Lãnh Lãnh đi vào trong hang động nơi Vô Song tiềm tu, trong lòng Vũ chỉ ước Vô Song đừng có làm mất mặt hắn.
Khi Lãnh Lãnh cùng Vũ bước vào thì Vô Song đang đứng lên múa một bài quyền, thân thể hắn đến hôm nay có thể được coi là hoàn toàn hồi phục khi nhìn thấy Vũ cùng một cô gái mang khăn che mặt cùng với một đôi tai dài xuất hiện thì Vô Song mới dừng lại.
Hắn thản nhiền nhìn Vũ sau đó mỉm cười " đúng giao kèo nhé bây giờ ngươi có thể cho ta biết ngươi cần gì ở ta không? ".
Vũ còn chưa lên tiếng thì Lãnh Lãnh đã xuất hiện trước mặt Vô Song, khuôn mặt nàng ở gần hắn đến nỗi Vô Song có thể ngửi được mùi thơm trên tóc nàng. Quan sát Vô Song từ đầu đến chân Lãnh Lãnh lập tức nhíu mày " Có đùa không đó, tên này mà đánh bại Hách Mông?, vũ đại ca mi đùa ta à?".
Khó trách Lãnh Lãnh không thể tin được lời Vũ nói không bàn về kinh mạch cơ thể chỉ bàn về cái nhìn bên ngoài đã thấy Vô Song không có cửa chiến thắng rồi. Hắn năm nay 15 tuổi thân hình cao chưa đến 1m5 trọng lượng cơ thể cũng chỉ là 40kg, gầy không thể gầy hơn. Nhìn từ bên ngoài không thể nào gắn cho Vô Song hai tiếng cường giả hoặc thiên tài được.
Vũ cũng bất đắc dĩ lắc đầu sau đó nhè nhẹ kéo Lãnh Lãnh ra phía sau, hắn thản nhiên nói "Ngươi đã có thể bình phục thì đi theo ta một chuyến, Hắc Ám Mị Linh Tộc có việc nhờ ngươi ".
Vô Song nhíu mày quay đầu lại nhìn Lạc Nhạn đang cung kính đứng ở phía sau " còn nàng thì sao?".
Vũ nghe vậy liền lắc đầu " Vô Song ngươi nên hiểu ta đưa ngươi đến đây không phải là bắt giam mà là để bảo vệ hai ngươi, các ngươi vốn là khách nhân chứ không phải tù nhân, ngươi tuyệt đối không phải lo lắng cho nàng ta, nơi chúng ta tiến vào chính là cấm địa, nàng ta đi theo không được ".
Nghe đến hai chữ 'cấm địa ' không ngờ Lãnh Lãnh lại là người giật mình nhất " Vũ ca ca ngươi điên à, sao lại có thể cho ngoại nhân tiến vào cấm địa?".
Vũ nhìn Lãnh Lãnh sau đó chỉ biết lắc đầu " Đây là lệnh của đại tế ti trước khi lâm chung, ta chỉ biết thế thôi, nhiệm vụ của ta là đưa hắn vào cấm địa chỉ thế mà thôi ".
Vô Song chưa kịp hiểu Vũ cùng Lãnh Lãnh đang nói cái gì lập tức Vũ nắm lấy tay Vô Song hai người rất nhanh biến mất khỏi hang động, biến mất khỏi mảnh không gian này.
Lãnh Lãnh nhìn thấy hành động của Vũ cùng chỉ biết thở dài 'Đại Tế Ti' là một chức vụ không thể coi thường tại Hắc Ám Mị Linh Tộc, lời của Đại Tế Ti không thể bỏ qua. Rất nhanh thân hình Lãnh Lãnh cũng biến mất, nàng cũng tiến vào cấm địa của Hắc Ám Mị Linh Tộc – Thạch Mộ.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv