Chương 145: Bỏ Trốn (3)

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 145: Bỏ Trốn (3)

Vô Song không lựa chọn tiến lên tấn công nữa, hắn ngồi khoanh chân trên nền cát nóng bỏng, hai mắt nhắm chặt lại, hoàn toàn tĩnh tâm không suy nghĩ, giữ cho lòng bình thản nhất.


Trong bốn đầu thất giai ma thú đuổi giết hắn thì có một con đã chết, một con hoàn toàn có thể bị Lang giải quyết, Vô Song dù sao vẫn cực kỳ tin tưởng vào Lang nhưng hai con còn lại thì đang đánh cho hai đấu tông khôi lỗi không có sức hoàn thủ.


Khôi Lỗi lấy thân thể đã chết làm vật liệu trong khi Nô Thú lại dùng thân thể còn sống thì sao khôi lỗi có thể đánh lại, trong cùng một đẳng cấp chắc chắn khôi lỗi yếu hơn Nô Thú chỉ có điều Nô Thú khó luyện chế hơn rất nhiều mà thôi.


Vô Song lúc này hơi thở đều, hắn không đứng lên nổi nữa, mắt đã mù và tai cũng chẳng thể nghe thấy gì, chất độc đã chạt dọc toàn thân nếu không phải có Bất Tử Hỏa còn bảo vệ trái tim cùng não bộ chỉ sợ Vô Song lúc này đã là cỗ tử thi. Vô Song lúc này xin thề chỉ cần hắn có thể sống ra khỏi vụ này nội trong hai năm hắn sẽ tặng đủ cho Thiên Xà Phủ cả vốn lẫn lãi.


Khi mà Vô Song bình tĩnh nhất cũng là lúc trên lòng bàn tay của hắn xuất hiện một con mắt chớp chớp, đồng thời một giọng nói vang lên trong đầu Vô Song " Thế nào ngươi quyết định cũng phải dùng đến ta rồi đúng không, thả ta ra đi cho ta chiến đấu đi, cho ta ngửi mùi máu đi nào ".


Vô Song thầm thở dài, thứ đang nói chuyện với hắn chính là sát chiêu mạnh nhất của Vô Song lúc này thậm chí còn mạnh hơn cả phật nộ hỏa liên của hắn nữa, Luân Hồi Lục Ấn – Súc Sinh Ấn – Tử.


Tử là một sinh vật mà Vô Song gọi ra một lần thì tuyệt đối không muốn gọi ra lần thứ hai, không giống như Linh không bao giờ nói chỉ ra tay một lần duy nhất, không giống như Lang không bao giờ nói chỉ biết liều chết chiến đấu thì mỗi lần Vô Song tìm đến Tử nó đều nói rất nhiều.


Linh hồn lực lượng của Vô Song lúc này có thể nói là cạn đến đáy gần như chẳng thể làm gì nổi nữa ngoại trừ việc giúp hắn quan sát xung quanh bất quá Tử không cần dùng linh hồn lực gọi ra, thứ mà Tử cần là máu huyết của Vô Song.


Cơ thể Vô Song nói trắng ra lúc này rất yếu, nếu sử dụng Tử thì không biết sinh vật tham lam này sẽ nuốt của hắn bao nhiêu tinh huyết đây, đảm bảo nếu nhờ Tử ra tay Vô Song không chết vì độc dược cũng chết vì kiệt sức, hắn lúc này chỉ còn biết cắn răng chờ đợi, nếu Lang giải quyết đối thủ trước khi một trong hai con khôi lỗi bị hạ thì hắn có thể an tâm mà ngủ một giác còn nếu Lang không thể giải quyết được đối thủ thì Vô Song phải dùng đến Tử khi đó sinh mạng của hắn thực sự sẽ gặp nguy hiểm.


Nơi này là Tháp Qua Nhĩ sa mạc rất gần Xuất Vân đế quốc, nếu đấu hoàng cường giả toàn lực phi hành thì chỉ một ngày là có thể tiến vào Xuất Vân, có thể tìm đến Độc Tông, Vô Song tin tưởng Tiểu Y Tiên có thể cứu hắn một mạng, bằng vào Ách Nan Độc Thể của nàng thậm chí chất độc trên người Vô Song còn có thể giúp nàng đột phá lên đấu tông cũng không biết chừng dù sao theo tình báo của Vô Song thì Tiểu Y Tiên đã là cửu tinh đấu hoàng hậu kỳ đỉnh phong, là một trong ba cường giả mạnh nhất Xuất Vân Đế Quốc.


Bằng thực lực của mình, bằng độc công âm hiểm khó lường, Tiểu Y Tiên trong 3 năm qua phát triển Độc Tông cực kỳ nhanh thậm chí đã bắt đầu có xu hướng ép về hoàng thất, cùng hai con đấu tông khôi lỗi luôn luôn nghe lệnh nàng thì Tiểu Y Tiên trong những năm qua có thể nói là phát triển trên con đường thẳng không hề có chông gai.


Vô Song không phải là chạy loạn trên sa mạc, nơi hắn cùng thất giai ma thú lúc này chiến đấu rất gần địa bàn của Xà Nhân Tộc, Vô Song tin tưởng chắc chắn Hoa Xà Nhi thủ vệ đội trưởng của Xà Thành sẽ xuất hiện ở đây quan sát chiến cuộc, bằng vào thực lực lục tinh đấu hoàng của nàng đủ sức đưa Vô Song đến Xuất Vân, hắn đang đợi, hắn đang chờ.


Công việc chờ đợi là một công việc phi thường buồn chán và khi kết quả chờ đợi không được như ý mình thì còn buồn chán hơn nữa. Con đại xà thất giai đang điên cuồng cắn xé Lang, cơ thể Lang ngày càng nhiều vết thương nhưng cơ thể nó lại càng ngày càng khổng lồ, khí thế càng ngày càng mạnh mẽ, một bàn chân đang ấn đầu đại xà xuống bất quá nó không kịp rồi khi mà không chỉ một con thất giai ma thú mà cả hai con thất giai ma thú còn lại trong cùng một lúc đều đánh bại đấu tông khôi lỗi của Vô Song.


Một khôi lỗi bị cắn nát đầu còn một thì bị nghiền nát cơ thể, hai đầu đại xà ánh mắt mở lớn quan sát Vô Song sau đó thân hình rất nhanh lướt trên biển cát lao đến.


Vô Song chán nản thở dài sau đó khuôn mặt hắn trở nên trắng bệch, cơ thể điên cuồng run rẩy, Vô Song đã yếu nay còn yếu hơn thậm chí đến cả hơi thở cũng trở thành mỏng manh.


Từ trên bàn tay của Vô Song một thân ảnh màu đen từ từ chui ra, một nữ nhân tuyệt sắc, khuôn mặt của nàng thậm chí còn xinh đẹp hơn Huân Nhi vài phần tuy nhiên đó chỉ là nửa bên mặt, nửa bên còn lại chỉ cần nhìn vào cũng khiến kẻ khác buồn nôn, nửa bên mặt còn lại đã bị phá hoại nhìn không ra hình thù gì.


Hai hốc mắt của cô ta lõm vào bên trong hoàn toàn không nhìn thấy con ngươi nhưng trên trán lại xuất hiện một con mắt thứ ba đang không ngừng chớp chớp.


Tử mặc một bộ váy dài màu đen thần bí che kín thân thể không khác gì một thiếu nữ phương Tây thời xưa nhưng rõ ràng cô ta không có chân hoặc có thể nói là chân không chạm đất.


Vô Song là chủ nhân của Tử, hăn là một trong những người hiếm hoi được nhìn thấy phía dưới bộ váy đó là cái gì, nửa thân trên của Tử là nhân hình còn nửa thân dưới là xương trắng nhìn kinh khủng vô cùng.


Tử xuất hiện lập tức làm toàn bộ ma khí trong thiên địa tập trung lại, vẻ kinh dị của nàng làm Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi sợ hãi lùi lại ba bước.


Tử liếm liếm môi, tiếng cười như chuông bạc, hai cánh tay trắng nõn đưa ra sau đó khẽ chỉ vào một con đại xà thất giai ma thú " Ta ban cho ngươi cơn đói cùng cực ".

Một tay còn lại chỉ tiếp vào con bên cạnh "Ta ban cho ngươi bênh tật ám thân ".


Tử khác với Linh và Lang, Tử chiến đấu bằng ám chú thứ mà đến cả Vô Song cũng mù tịt không hiểu gì cả, hắn chỉ biết Tử có tổng cộng tứ đại ám chú lần lượt là Cơn Đói, Bạo Bệnh, Già Nua cùng Bất Hạnh.


Con đại xà bị dính ' Cơn Đói ' lập tức dùng lại, nó không phải là khôi lỗi, nó là Nô Thú. Bằng một cách kì diệu nào đó Tử có thể làm Nô Thú tạm thời quên đi mệnh lệnh của chủ nhân, con đại xà bỗng nhiên thấy đói, cơn đói vô cùng vô tận như đốt cháy da thịt của nó, đột nhiên nó mở miệng ra cắn một cái.


Đương nhiên khi đói ai cũng sẽ chọn ăn thứ nhiều nhất ở gần mình, bên cạnh con đại xà thất giai ma thú đó chính là đồng bạn của nó, con đại xà bị dính 'Bệnh Tật '.


Lúc này giữa sa mạc xuất hiện một cảnh tượng kinh dị vô cùng, một con đại xà khổng lồ đang ăn thịt đồng bạn của mình còn con đại xà bị ăn thịt kia toàn thân hư thối lở loét chỉ có thể nằm một chỗ đến cả rên rỉ cũng không nổi.


Khi mà đã ăn xong bạn mình, con thất giai ma thú vẫn cứ thấy đói, nó quyết định cắn một miếng vào đuôi mình, sau đó tiếp tục cắn, tiếp tục cắn. Nó quên hết tất cả chỉ biết là nó đói mà thôi, cuối cùng trước mặt Vô Song chỉ còn lại một đống xương trắng cùng một cái đầu đại xà khổng lồ với đôi mắt trừng lớn và cái miệng mở to.


Tử cười rộ lên sau đó một lần nữa chui vào cơ thể Vô Song. Lúc này Vô Song cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng, có lẽ cái phân thân này không thể tồn tại nổi nữa, nhưng ngay khi Vô Song chuẩn bị ngã xuống hắn lại thấy có một thân hình mềm mại đỡ lấy mình, mùi hương trên cơ thể nàng cực kỳ quen thuộc, Thải Lân đã đến.


Vô Song dùng hết sức nói ra bốn chữ " Già Nam Học Viện ", sau đó từ từ lịm đi. Thải Lân ôm Vô Song vào lòng ánh mắt sắc lạnh quan sát xung quanh, sau đó nàng lập tức đạp không mà đi, ôm lấy Vô Song dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Tháp Qua Nhĩ Sa Mạc tiến về Già Nam Học Viện chỉ để lại Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nguyệt Nhi vẫn chưa hiểu gì cả.


Trong biển cát lúc này vẫn còn Lang cùng một con thất giai ma thú tuy nhiên bỗng toàn bộ sa mạc biến động, một đầu huyết xà còn to gấp 10 lần đầu nô thú xà hệ của Thanh Xà Tôn Giả xuất hiện một cắn nuốt chửng con Nô Thú vào bụng sau đó thân hình lập tức hư huyễn biến mất, nó một lần nữa trở lại trên lưng Thải Lân, tạo thành một hình xăm huyết xà đỏ rực trên lưng của nàng.


…...............

Thanh Xà Tôn Giả vẫn đang điên cuổng đuổi theo Vô Song bản tôn, hắn là đấu tôn cường giả đương nhiên tốc độ của hắn cực kỳ vượt trội nhưng Thanh Xà Tôn Giả có một thứ vĩnh viễn kém hơn Vô Song đó chính là linh hồn lực. Linh hồn lực phàm cảnh lấy tư cách gì chống lại linh hồn lực tiên cảnh.


Nhờ Linh Hồn Lực vượt trội Thanh Xà Tôn Giả cùng với tốc độ bản năng của Phượng Hoàng đến giây phút này hắn vẫn chưa bị Thanh Xà Tôn Giả bắt được tuy nhiên Vô Song cũng đang rơi vào trạng thái chỉ mành treo chuông, trên người của Vô Song toàn máu là máu đồng thời đôi cánh phượng hoàng rách tả tơi.


Thanh Xà Tôn Giả không thể đuổi kịp Vô Song nhưng đấu kỹ công kích từ xa thì vẫn hoàn toàn có thể, chỉ cần cách không một chưởng cũng có thể làm Vô Song hộc máu.


Nói một cách công bằng thì Thanh Xà Tôn Giả đang chơi trò mèo đuổi chuột với Vô Song, hắn thích thì Vô Song đã chết từ lâu rồi bất quá hắn đơn thuần là đang dạo chơi, đang vui đùa. Vô Song trước mặt hắn dám bắt đi Thanh Lân, trước mặt hắn lại dám dùng hỏa diễm tấn công, trước mặt hắn lại dám đua tốc độ điều nằng chẳng khác nào chọc cười Thanh Xà Tôn Giả hắn cả.


Cuối cùng điều quan trọng nhất là Vô Song có linh hồn lực mạnh hơn hắn, điều này làm một kẻ tự cao như Thanh Xà Tôn Giả không thể chịu nổi, hắn không chấp nhận kẻ khác đứng cao hơn mình, hắn phải cho Vô Song muốn chết không được muốn sống cũng không xong, Thanh Xà Tôn Giả thích nhất là hành hạ những kẻ giỏi hơn mình cho dù là bất cứ lĩnh vực nào.



Vô Song đáng lẽ bình thường không thích cảm giác này nhưng hiện tại hắn còn phải cảm ơn Thanh Xà Tôn Giả, nếu hắn đánh tổng lực từ đầu thì Vô Song căn bản không thể nào chạy xa đến thế này được.

Khi phân thân của Vô Song đã an toàn thì Vô Song lúc này có hai lựa chọn, một là bỏ lại Thanh Lân sau đó hoán đổi vị trí của mình và phân thân, Vô Song chấp nhận nhường Thanh Lân cho Thiên Xà Phủ đồng thời chấp nhận mất phân thân trong 1 năm chấp nhận cơ thể chịu đại phản phệ.


Đương nhiên với cá tính của Vô Song hắn không bao giờ nghĩ đến phương án này, Vô Song nghĩ đến một phương án điên cuồng hơn nhiều, phương án thứ hai là chạy vào Thiên Mộ, có chúa mới biết bên trong Thiên Mộ có cái gì nhưng Vô Song chắc chắn là chỉ cần hắn tiến vào Thiên Mộ cho dù là Thanh Xà Tôn Giả cũng không dễ chịu.


Thiên mộ trên lý thuyết thì yếu nhất là có chiến lực nhất tinh đấu tôn mạnh nhất là kẻ có chiến lực cửu tinh đấu thánh nhưng lý thuyết và thực tế cực kỳ khác nhau, Vô Song đã vượt qua biết bao nhiêu tòa địa mộ và hắn biết loại đấu hoàng cường giả tầm thường một tinh, hai tinh thậm chí là tam tinh tiến vào tuyệt đối đừng mong ra ngoài được, làm một phép ước lượng thì thiên mộ cũng hoàn toàn có thể như thế.


Sau khi tiến vào thiên mộ Vô Song chỉ việc hoán đổi phân thân cùng bản thể khi đó không phải là lợi người hại mình nữa mà là cả hai cùng bị hại, đây mới là phương án trong đầu Vô Song.


Thanh Xà Tôn Giả đang thấy Vô Song quay đầu bỏ chạy bỗng nhiên thân hình hắn mạnh mẽ dừng lại đồng thời khóe miệng cong lên như thách thức Thanh Xà Tôn Giả vậy, Vô Song không ngờ lại thả Thanh Lân xuống sau đó điên cuồng bỏ chạy về một hướng khác.


Thanh Xà Tôn Giả đón lấy Vô Song sau đó cứ như vậy nhìn hắn một lúc lại nhìn Thanh Lân đang say ngủ đột nhiện thở dài một hơi hắn bình tĩnh đặt Thanh Lân xuống và tiếp tục đuổi theo Vô Song.

Thanh Xà Tôn Giả lúc này suy nghĩ rất đơn giản, mang Thanh Lân theo tuyệt đối không tiện chiến đấu thà đẻ Thanh Lân ở đây một lúc sau đó hắn dùng tốc độ nhanh nhất đánh chết Vô Song rồi quay về mang nàng ta đi, đây mới là thượng sách.


Thanh Xà Tôn Giả tuyệt đối không thể để Vô Song còn sống không phải vì hận thù cá nhân của hai người mà là vì bốn chữ "Thiên Yêu Hoàng Tộc ". Đôi cánh trên người của Vô Song làm cho Thanh Xà Tôn Giả cảm thấy cực kỳ giống với Thiên Yêu Hoàng Tộc tộc nhân thậm chí còn là tộc nhân nắm giữ huyết mạch cao quý. Nếu để Vô Song chạy đi chỉ sợ vài ngày sau sẽ có đấu thánh cường giả đến giết cả Thiên Xà Phủ, Thiên Xà Phủ so với Thiên Yêu Hoàng Tộc căn bản là con kiến hôi.


Thanh Xà Tôn Giả nghĩ là làm lập tức toàn lực lao đi, nội trong vòng 10 hơi thở hắn có thể lấy mạng Vô Song.


Thanh Xà Tôn Giả nghĩ được đương nhiên Vô Song cũng có thể nghĩ được bởi vì tòa Thiên Mộ đã ở ngay trước mặt hắn, cánh cửa Thiên Mộ đã hiên ra rồi.


Thân ảnh của Vô Song đã xuất hiện trong tầm mắt Thanh Xà Tôn Giả đột nhiên ông ta phát hiện trước mặt Vô Song có một cánh cửa xuất hiện từ trong hư vô, cánh cửa làm bằng hoàng kim mang lại những tia sáng thần thánh vô cùng, cao quý vô cùng.


Vô Song rất nhanh bay thẳng vào trong bên trong, bằng một đòn toàn lực của linh hồn tiên phẩm hắn có thể mở ra được cánh cửa này, tòa thiên mộ số 30.


Thanh Xà Tôn Giả cắn răng hắn cũng lập tức lao theo, trong mắt Thanh Xà Tôn Giả thì đây chính là bí pháp thoát đi của Thiên Yêu Hoàng Tộc, cho dù có thể có nguy hiểm hắn vẫn phải lao theo giết Vô Song.

Đáng tiếc một điều, người tính không bằng trời tính, Vô Song hắn tính toán đến mức nào đi chăng nữa thì cũng làm sao đoán được bí mật của 36 tòa thiên mộ.


Team Đang Bí Ý Tưởng – TruyệnCv