Chương 113: Thoát Thai Hoàn Cốt (2)
Thải Lân lúc này thậm chí hai mắt nhắm chặt lại, nàng không dám nhình Vô Song nữa, nàng chỉ biết đâm châm mà thôi.
Cửu tử tiến đến kết hợp với nỗi đau hành xác của kim châm mang lại tuy nhiên Vô Song cũng chưa một lần hét lên vì đau đớn, từng bó cơ, từng mạch máu của hắn đều đã nát tan, nếu không có bất tử hỏa bảo vệ khôn biết Vô Song đã chết mấy lần.
Cửu Tử kéo đến là nỗi đau bên trong, còn kim châm của Thải Lân là nỗi đau bên ngoài, hai thứ đều mang lại đau đớn không thể tưởng tượng nổi bất cứ cái nào nếu tách riêng ra dùng một mình tuyệt đối Vô Song không chịu nổi bất quá vì cả hai đang hiện diện song song cùng tồn tại lúc này mới có thể khiến hắn sống qua một kiếp,
Chỉ còn một tử cuối cùng trong cửu tử còn chưa tiến đến tuy nhiên Vô Song hắn đã sớm không chịu nổi, miệng của hắn không phải là không muốn kêu gào mà là không có sức để kêu gào.
Cuối cùng một lần tử tuy nhiên Vô Song trạng thái, dĩ nhiên tiếp cận hôn mê.
Mặt không có chút máu, thân thể tựa như tan vỡ cho dù có bất tử hỏa điên cuồng bảo vệ tẩm bổ cơ thể thì vẫn không đủ.
Vô Song lúc này đáng lo nhất không phải là cơ thể, cơ thể hắn có bất tử hỏa bảo vệ hắn không chết được nhưng Cửu Tử Nhất Sinh Đan lại mang đến cả sự hành hạ về linh hồn, một người trải qua nhất tử đã đau đến chết đi sống lại thì cửu tử là khủng khiếp thế nào, nó như một con đường kéo dài vô tận không có lối thoát, một hắc ám vô hạn điên cuồng cắn nuốt điên cuồng tra tấn linh hồn vậy.
Linh hồn của Vô Song đang đứng bên bờ sụp đổ, nếu chịu thêm đau đớn nữa thực sự hắn có khi gục ngã thât. Cửu Tử Nhất Sinh Đan vốn không phải là đan phương của Thần Nông Lão Nhân đưa cho hắn mà là Vô Song đào được trong một tòa địa mộ. Nhìn giới thiệu của nó cả Thần Nông Lão Nhân và Vô Song đều cảm thấy có khả thi nhưng cả hai người đều không thể tưởng tượng nổi nó sẽ đau đớn đến mức này.
Nếu không phải Vô Song cẩn thận gọi thêm Thải Lân vào mà cứ ngồi một mình tu luyện thì tuyệt đối là chết trong căn phòng này tuyệt đối không có cơ hội sống.
Còn lại một tử cuối cùng sắp đến, Vô Song lúc này toàn thân đấu khí bùng lên, hắn phá tan toàn bộ đau đớn mà Cực Hình Châm mang lại, nhìn thấy cử động của Vô Song Thải Lân như trút được gánh nặng " Cuối cùng cũng xong rồi hả, ngươi làm ta lo chết đi được ".
Thải Lân chưa kịp nói xong đột nhiên thấy Vô Song cầm ba cây kim châm cực dài đâm thẳng vào đỉnh đầu của mình, hành động của hắn làm Thải Lân sợ hết hồn.
Vô Song lúc này cực kỳ suy yếu, hắn chỉ nói được một câu cuối cùng " Khi thân thể ta ngừng co giật thì đưa ta ra khỏi thạch thất". Sau đó Vô Song lăn ra bất tỉnh.
Ba mũi kim cuối cùng là ba mũi kim bảo mệnh của Vô Song nó có tác dụng làm cơ thể con người không có cảm giác đau đớn trong vòng 10 phút bất quá chỉ khi Vô Song vượt qua đệ bát tử mới dám sử dụng, một tử kéo dài khoảng 7 phút đồng hồ sau đó sẽ có một chút thời gian nghỉ ngơi cho đến khi tử tiếp theo tiến đến.
Trong thạch thất lạnh lẽo thân hình Vô Song ngã gục xuống, một bàn tay trắng nõn kịp đưa ra giữ lấy hắn, Thải Lân vẫn bắt kịp thân thể Vô Song. Nàng nhìn Vô Song lúc này tràn ngập sự lo lắng.
Cơ thể Vô Song run lên liên hồi, toàn bộ cơ thể đều chấn động đồng thời trên người hắn lừng tảng da thịt như bị nứt ra, máu trên người Vô Song thậm chí còn nhuộm đỏ cả Thải Lân cùng mặt đất phía dưới, nếu không có bất tử hỏa đang điên cuồng thủ hộ hắn thì Vô Song chỉ sợ đã bị nổ nát thân mà chết.
Thải Lân cực kì lo lắng, lúc này đại não nàng như không hoạt động,Thải Lân không hiểu phải làm gì để trợ giúp Vô Song nữa, nàng cứ lằng lặng ôm hắn vào lòng như ôm một đứa trẻ vậy.
…..................
Vô Song tỉnh lại từ trên giường, hắn cũng không rõ mình đã hôn mê bao lâu rồi bất quá toàn thân Vô Song cảm thấy khoan khoái, từng lỗ chân lông mở rộng thậm chí đấu khí trong người mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Cửu Tử Nhất Sinh Đan có thể làm người phục dụng tăng lên từ 3 đến 5 tinh cảnh giới bất quá tăng ít hay tăng nhiều phụ thuộc rất lớn vào tố chất thân thể sau khi cải tạo, sau khi trải qua cửu tử, lúc này Vô Song từ tam tinh đấu hoàng đột phá thẳng lên bát tinh đấu hoàng bất quá Vô Song chắc chắn không bao giờ nguyện ý sử dụng lại thứ này lần hai cảm giác đau đớn căn bản không phải là con người có năng chịu được.
Ánh mắt Vô Song nhẹ quan sát khắp căn phòng bỗng phát hiện Thải Lân đang say ngủ bên cạnh giường hắn, vẻ mặt xinh đẹp của nàng đượm nét lo âu cùng mệt mỏi.
Cửa phòng từ từ mở ra, một tuyệt sắc mỹ nữ nhẹ nhàng bước vào nàng chính là Khinh Ngữ, Khinh Ngữ thấy Vô Song tỉnh lại liền vui vẻ " Công tử người đã tỉnh rồi, tiểu nữ thực sự rất lo cho công tử".
Vô Song vội đưa một ngón tay lên ra hiệu cho nàng im lặng, hắn nhẹ nhàng dùng hai ngón tay xoa vào huyệt thái dương của Thải Lân khiến hô hấp cùng nàng càng thêm trầm trọng tiế vào giấc ngủ say.
Vô Song rời khỏi giường sau đó bế Thải Lân lên từ từ đặt xuống, xong xuôi hắn mới quay lại phía Khinh Ngữ " Ta bất tỉnh đã bảo lâu rồi ".
Khinh Ngữ nhẹ giọng đáp " Công tử tính đến lúc này đã hôn mê đến ngày thứ 3 rồi, trong khoảng thời gian này Thải Lân cô nương gần như chưa bao giờ rời xa công tử một bước, điều này làm tiểu nữ cũng thật bất ngờ ".
Vô Song nhè nhẹ bước khỏi cửa hắn mỉm cười "Ừ cứ để cho nàng ngủ thêm chút nữa ".
….....................
Ma Thú Sơn Mạch – đông vực nơi này là địa bàn của Tử Ảnh, Tử Tinh Dực Sư Vương tu vi thất tinh đấu hoàng hậu kỳ.
Lúc này một nhân loại nữ tử đấu hoàng cảnh giới đang đối mặt với Tử Tinh Dực Sư Vương khổng lồ. Cả hai đều không để ý nơi phương xa Tiêu Viêm cùng Dược Lão đều đang quan sát hai người.
Quan khán ở gần, Tiêu Viêm lại một lần nữa lĩnh hội được sự hung hãn của đấu hoàng cường giả. Trên bầu trời xanh biếc, hai màu xanh đỏ bao phủ cả một nửa chân trời, nhìn qua cực kì đồ sộ.
Ánh mắt đầu tiên quét về phía cự đại ma thú ở trên không trung, ma thú này hình thể khổng lồ có hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm quang hoa bắn ra tứ phía, có chút chói mắt.
Đầu của ma thú là một đầu sư tử sắc diện dữ tợn, nhãn đồng phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, miệng rộng đầy răng nanh, trên đầu còn có một chiếc sừng xoắn màu hoả hồng với từng luồng tử sắc hoả diễm lượn lờ vây quanh. Trên thân sư tử khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím, mỗi lần vỗ cánh, đoàn đoàn hỏa diễm màu tím nhạt phô thiên cái địa mà cuốn ra, bốn cái trảo tráng kiện đồng dạng cũng là được bao phủ bởi tử sắc tinh thể, mỗi một lần đạp hạ đều muốn làm không gian chấn động, lực lượng to lớn khó mà tưởng tượng được.
Cự đại ma thú đứng trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời phủ xuống làm cho Tiêu Viêm tâm thần run rẩy.
Đối mặt với nữ tử nhân loại thần bí Tử Ảnh nhàm chán lên tiếng " bản vương cho ngươi một cơ hội trước khi bản vương nổi sát tâm, cút ".
Người đối diện với Tử Ảnh không ai khác chính là Vân Vận, Vân Vận lúc này trong mắt Tử Ảnh thực sự quá yếu, một người thất tinh đấu hoàng đỉnh phong bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá bát tinh còn một người chỉ là tam tinh đấu hoàng.
Vân Vận khẽ lên tiếng " sư vương đừng nóng, ta đến đây muốn mượn của ngươi một thứ để dùng ".
Vân Vận lúc này lại không cảm nhận được Tử Ảnh mạnh bao nhiêu, đây mới là sai lầm chết người của nàng dù sao theo tình báo vài năm trước Tử Ảnh cũng chỉ mạng ngang nàng mà thôi đây mới là nguyên nhân Vân Vận dám một mình tiến vào nơi đây tìm Tử Ảnh.
Tử Ảnh không thèm nhìn Vân Vận hắn nhếch miệng "Cút, bản vương cho ngươi 3 giây để cút ".
Đúng lúc này một tiểu loli xuất hiện, tiểu loli chỉ khoảng tam giai ma thú tương đương với đại đấu sư của nhân loại nhưng không ngờ lại hóa hình.
Tử Ảnh thấy loli xuất hiện liền vui vẻ hạ thấp cái đầu khổng lồ của nó xuống " Tiểu bảo bối không ở trong động dạo chơi ra đây làm gì, để cha giải quyết con kiến hôi này rồi lại vào với bảo bối ".
Tiểu Loli chính là con Tử Tinh Dực Sư Vương non ở cùng Vô Song những ngày đầu tiên, tên của nó là Tử Yến. Tử Yến đưa ngón tay nhỏ bé khẽ giữ thân hình phụ thân lại, nàng nhẹ giọng "Phụ thân nàng là nữ đấy ".
Tử Ảnh cũng thì thầm " ủa là nữa thì sao tiểu bảo bối ".
" Cha ngốc thế nàng đi đến Ma Thú Sơn Mạch chúng ta thì khả năng cao nàng là cường giả trong Gia Mã đế quốc, cha nghĩ xem đấu hoàng cường giả, là nữ lại đến từ Gia Mã đế quốc thì rốt cục là ai? ".
Tử Ảnh bỗng nhiên há hốc mồm, sau đó dè dặt đánh giá Vân Vận từ đầu đến chân, trong ánh mắt nghi hoặc của Vân Vận cũng như Tiêu Viêm đằng xa, Tử Ảnh liền mỉm cười một nụ cười khó nhìn vô cùng.
" hắc hắc không biết cô nương có phải là Vân Lam Tông – Vân Vận không? ".
Vân Vận nhíu mày, nàng không ngờ con ma thú trước mặt lại biết thân phận của mình có điều việc con ma thú thay đổi 180 độ cũng làm Vân Vận thấy nghi ngờ.
" Đúng là ta, không biết sư vương làm sao biết được ta ".
Tử Ảnh liền cười hắc hắc, trong ánh mắt kinh ngạc của Vân Vận hắn liền hóa thân thành nhân hình, sau đó vui vẻ mỉm cười " Tưởng là ai hóa ra là người một nhà, Vân Vận tiểu thư mời vào mời vào, trong hang động của ta tiểu thư thích lấy gì thì lấy ".
…..............
Lằng lặng nhìn tình cảnh thay đổi, Dược Lão và Tiêu Viêm hai mắt nhìn nhau, Dược Lão kinh ngạc "Từ bao giờ ma thú sợ con người như vậy, con Tử Tinh Dực Sư Vương kia thậm chí còn mạnh hơn cả cô nàng cường giả đấu hoàng nhân loại kia nhiều ".
Về phần Tiêu Viêm hắn thở dài sau đó cánh tay nhè nhẹ xuất hiện một ngọn lửa màu nâu, đây chính là thú hỏa của U Minh Cửu Dực Điểu một con lục giai ma thú hàng thật giá thật, một trong những món quà mà Tiêu Viêm đoạt được trong trữ vật giới chỉ mà Tuyết Mi tặng.
Tiêu Viêm thở dài " Nàng là Vân tông chủ của Vân Lam Tông, có lẽ thế lực của Vân Lam Tông đã lan đến tận ma thú sơn mạch rồi, sư phụ chúng ta có nên rời đi không ".
Dược Lão im lặng một lúc sau đó nói " Được rời đi thôi mục tiêu tiếp theo của chúng ta là Tháp Qua Nhĩ sa mạc ".
Thực lực của Tiêu Viêm hiện nay đã là thất tinh đấu sư, mạnh hơn trong cốt truyện rất nhiều.