Chương 6: Phụ Trọng rèn luyện

Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên

Chương 6: Phụ Trọng rèn luyện

Sau khi xác định mục tiêu tiếp theo, hắn rời khỏi quay về thôn, vừa chạy hắn vừa suy nghĩ cách rèn luyện thân thể.

"Làm thế nào mới tốt nhất đây": hắn thầm nghĩ.

Bất chợt đã vào đến đầu thôn, đang trong lúc đắng đo suy nghĩ.Bổng trên đường đi hắn nghe thấy tiếng "Keng keng keng".

"Chính là nơi đó" Như tia sáng lóe qua đầu hắn đi thẳng vào tiệm rèn lớn nhất trong thôn.

Tuyệt Thiên:" Xin chào Lực thúc, cha cháu nhờ thúc giúp cháu rèn một bộ thiết oản(đeo tay) và giáp chân 20 cân và một bộ phụ trọng giáp thân thể có cân nặng 30kg xin thúc giúp cháu." Hắn nói dối rằng Tuyệt Thần nhờ Đại Lực chế tạo cho hắn một bộ dụng cụ để luyện thể.

Đại Lực:" Thật không thể hiểu nổi Tuyệt Thần ca, cha cháu hắn định làm gì thế, sao lại rèn những thứ đồ đó cho một đứa bé mới tí tuổi. Nhưng huynh ấy đã yêu cầu thì ta sẽ giúp cháu,ngày mai hãy tới gặp ta lấy."

Tuyệt Thiên nở nụ cười:"Cám ơn Lực thúc".

Mọi chuyện thuận lợi xuông sẽ hơn hắn nghĩ.Hắn chạy vội về nhà tiếp tục mọi thứ như ngày bình thường.Giờ chỉ còn đợi ngày bắt tay vào rèn luyện.

Ngày hôm sau, hắn dậy thật sớm chạy tới tiệm rèn, thấy Lực thúc đang hoàn thành giai đoạn cuối cùng của đoán tạo, thật không hổ là đệ nhất thợ rèn của thôn, tốc độ hoàn thành thật cao.

Tuyệt Thiên cúi đầu lễ phép nói "Lực thúc,Buổi sáng tốt lành"

"Tiểu Thiên đến rồi à" hoàn thành lần công đoạn cuối Lực thúc quay đầu nhìn hắn nói

Tuy ánh mắt hắn có hơi mệt mỏi do liên tục hoàn thành rèn luyện không nghĩ ngơi.Nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự vui mừng và thương yêu của hắn đối với Tiểu Thiên.

Đại lực vốn loại người ngoài lạnh trong nóng,hắn cũng không nhiều lời,hắn lấy ra 1 bộ xáo trang hộ oản,giáp chân,giáp ngực như yêu cầu của Tuyệt Thiên sau đó giao cho hắn.

Ánh mắt Tuyệt Thiên lóe lên, đây là điều mà hắn đang cần nhất.Hắn muốn mang vào ngay.Tựa như một đứa trẻ đạt được đồ chơi mới.

Tuyệt Thiên cúi đầu "Cám ơn Lực Thúc"

"Tiểu Thiên dù có làm gì cũng phải chú ý thân thể, đối với cơ thể một đứa bé như cháu,nếu luyện tập quá sức sẽ ảnh hưởng sự phát triển sau này đấy" mang theo đầy yêu thuong quan tâm trong lời nói.Lực thúc dặn dò hắn một phen

"Con hiểu rồi ạ" Tiểu thiên gật đầu cám ơn nói

Sau đó hắn gói mọi thứ lại kéo lê chạy vào hậu sơn bất đầu bắt tay vào kế hoạch.

Đeo vào trang bị hắn thử di chuyển cả thân hắn phát hiện cơ thể khó di chuyển hơn bình thường gấp 2 lần.Khuôn mặt hắn đỏ lên,hơi thở dồn dặp.Bước chân lảo đảo xuýt nữa đã té sấp mặt.

"Thật không dễ mà " hắn thầm nói.

Tổng trọng lượng hắn mang đến gần 50 cân, đối với một đứa bé như hắn là đã là quá lớn.Vì cơ thể được hệ thống thiên phú cải tạo.Đạt được Hỗn độn Long thể đã siêu việt thường nhân.Hắn có ưu thế tiên thiên hơn đồng lứa ở Đấu La đại lục rất nhiều lần.Nhưng gánh năng 50 cân vẫn có cố sức.

Trên thực tế mức độ thích hợp nhất của hắn là khoảng tầm 30 cân nhưng hắn có Hỗn nguyên càn khôn biến và Bá thể nên hắn quyết định đã không làm thì thôi.Mà đã làm thì phải nỗ lực nhất vì trở thành cường giả.

Tuyệt thiên âm thầm vận chuyển Hỗn nguyên càn khôn biến và Bá thể đệ nhất trọng thiên bắt đầu di chuyển thân mình.Cố gắng từng chút từng chút một.

Nhìn như cố hết sức nhưng dưới sự vận hành của công pháp và luyện thể quyết bước đi hắn dần vững chắc.

"Con đường tu luyện phải như thế" Tuyệt Thiên cuồng tiếu.

Trên gương mặt nét ửng đỏ và mồ hôi kèm theo nhưng vẩn hiện sự tái nhợt do sự quá sức.Nhưng ánh mắt lại đầy sự kiên định mà không thể ở tuổi của hắn bây giờ thấy được.

Tuyệt thiên không biết mình phải là thiên tài hay không nên hắn nổ lực từ lúc này dù không phải là thiên tài hắn cũng có lòng tin đánh bài mọi thiên tài bởi hắn có bắt đầu sớm hơn rất nhiều so với người khác.

Nhưng hắn tin nổ lực càng nhiều thì hồi báo sẽ càng nhiều.Hắn biết cường giả 1 phần là do thiên phú, còn lại là nổ lực là ý chí là tâm cường giả.Nếu có thiên phú mà không nổ lực cũng sẽ chẳng thể thành cường giả mà chỉ là đóa hoa trong nhà ấm.

Hắn còn dự định lựa nơi có dòng nước,có thác đổ chui luyện thêm.Tạo nền tảng cho bộ pháp sau này.Hắn tin chắc "Hậu tích bạc phát" sẽ không có sai.

Sau một canh giờ vận động với phụ trọng như thế, hắn gần như toàn thân bị rút hết sức lực.Cơ thể như muốn chết lặng.Hắn ngồi xuống bãi cỏ vận chuyển công pháp tu luyện và bắt đầu hồi phục.

Hai canh giờ sau đó.Cảm nhận cơ thể có thể hoạt động,dường như còn có một chút tăng trưởng.Suy nghĩ hắn liền thông suốt, cảm thấy quyết định đã thông Âm Kiều mạch và Dương Kiều mạch không còn gì đúng đắn hơn.Nhờ có chúng con đường luyện thể được lợi ích vô tận.

Tiếp đó hắn bắt đầu thực hiện trung bình tấn.Chuẩn bị cho rèn luyện bộ pháp.Đứng khoảng gần một canh giờ.Hắn bắt đầu thu dọn trở về nhà.Vì mới bắt đầu nên hắn mệt lã người.Vừa dùng cơm nước hắn vùi đầu vào ngủ một cách say mê.

Nhưng hắn lại cảm nhận được cơ thể sau khi tập luyện, lưu lại cho cơ thể mệt mõi dù có công pháp luyện thể nhưng không thể nào giúp cơ thể hắn khôi phục hoàn toàn, không có khí huyết dồi dào thì không cách nào chèo chống cường độ tập luyện cao như thế.

Hắn sợ sẽ có có hại cho sự phát dục của cơ thể sau này.

Nhưng vấn đề là hắn cũng chưa hài lòng với tiến bộ của mình.

" Làm thế nào để cơ thể có thể ngày càng cường đại hơn đây" suy tư một phen.Bổng hắn cảm giác như mình đã bỏ sót điều gì đó.

"Khí Huyết Thảo,đúng! Chính là nó " …………

Lời tác: Đã ráng cách dòng. 1154 từ không ít đâu mn. Người mới viết nên thông cảm nhé.
Xin tặng nguyệt phiếu