Chương 15: Đệ nhất hồn hoàn (4)

Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên

Chương 15: Đệ nhất hồn hoàn (4)

Trong sách cổ mà tông tộc ghi chép, loại hồn thú này đã gần như diệt tuyệt từ cổ đại. Nhưng lại có một số ghi chép khác lại phát hiện hình bóng của nó trên Băng Tuyết Chi địa ở thời xưa.

"Không ngờ nó lại bị băng phong trong núi tuyết, nếu không nhờ bọn hồn thú đánh phá, chắc nó còn lâu mới có thể nhìn lại ánh mặt trời" Tuyệt Thiên nghĩ.

Vốn hắn mang tâm lý thử thời vận, nếu có thể gặp được thì không còn gì có thể tốt hơn.Nó vốn là lựa chọn hàng đầu của hắn khi đến nơi đây.

Nếu thật sự không gặp được nó mà nói thì hắn sẽ không chút do dự lựa chọn hồn thú "Tuyết Ma Viên". Không ngờ loại hồn thú này vẩn bị hắn tìm được, hắn không biết có phải hay không là mơ chứ.

Một thân hình khổng lồ cực kì, đồ sộ đại khí, như toà tiểu thần sơn sừng sững, cơ thể lực lượng đầy tính bạo tạc mang cho chúng sức mạnh khủng bố hơn tất cả những loại hồn thú khác, khí thế bàng bạc toả ra, nó có bộ lông dài trắng như tuyết, trước miệng là cặp ngà cự đại trắng muốt dài nhọn cong hoắc, như hai thanh trường đao sắc bén,hàn quang lòe lòe làm cho người ta không lạnh mà run.Chiếc mũi nó như chiếc roi dài dùng để quất ngã mọi chướng ngại trước mặt nó.

Chúng có lực lượng cự đại lẫn sức phòng ngự cực cao, bọn chúng được giới hồn sư mệnh danh " Đại Địa Quân Vương ".

Đại Địa Huyền Tượng: "Cửu cấp hồn thú". Chúng nó có thể thao khống thổ nguyên tố một cách thành thạo được xem như đứa con cưng của đại địa.

Nhìn hình thể trước mắt cứ nghĩ là một con Đại Tượng trưởng thành. Nhưng đối với chủng loài của nó mà nói, chúng thực tế chỉ xem là giai đoạn mới lớn.Trưởng thành cự tượng có thể cao như một toà cự đại thần sơn. Có thể cao gấp bội (hai) so với con Đại Địa Huyền Tượng trước mắt.

"Ngao..... Ngao" Kinh thiên phẫn nộ gào rống.

Nó rầm rú như phát tiết nổi căm hận chất chứa trong ngực khi bị đóng băng suốt bao nhiêu năm tháng dài đằng đẳng. Như tuyên bố " Đại địa quân vương" đã trở lại.

Trên thân thể cực lớn kia mang theo lực lượng của sự bạo ngược, cổ lực lượng đó còn đang không ngừng gia tăng, mặt đất nơi nó đứng bắt đầu rạn nứt như bắt đầu không chịu đựng được nguồn sức mạnh kinh khủng đó

Trên người nó nổi lên một luồng huyền hoàng khí bao bộc cơ thể, luồn khí trầm như sơn mà thâm như hải. Dựa vào chiêu thức này mà nó mới được gọi là " Đại địa quân vương".

Việc gặp được hồn thú như thế là việc chỉ có ngộ không thể cầu,hắn tin chắc nó là con còn sót lại cuối cùng của đại lục, đây là cơ duyên cực lớn của hắn, mục đích hắn đến Hoang vu chi địa là tìm kiếm những hồn thú có sức mạnh thiên về phòng ngự, gặp được Đại Địa Huyền Tượng đã vượt quá mong đợi của hắn, không còn nghi ngờ gì nữa, đây là lựa chọn tốt nhất của hắn.

Sau tiếng rống, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn trước mắt nó là hai tộc quần đang đại chiến với nhau, không giấu sự khinh bỉ của đế vương đối với loài sâu mọt, bọn chúng dám khiêu khích sự trở lại của nó, không chút chần chờ nó lao ngay vào. Trong mắt nó, hai tộc là tế phẩm ăn mừng nó một lần nữa hàng lâm thế gian.

Nhìn cự tượng lao đến, hai nhóm hồn thú như cảm nhận được uy hiếp tính mạng lập tức tránh né.Với hình thể khổng lồ của nó chắc không có hồn thú nào nguyện ý hứng chịu cú húc đó.

Ỷ vào thân thể mạnh mẽ, căn bản là không cần chiêu thức kĩ năng gì phiền toái, tả xung hữu đột, trực tiếp cậy mạnh xông tới, cặp ngà voi dài trắng muốt như đao như kiếm, như muốn xỏ xuyên qua vạn vật.

Tuyết ma viên trông thấy cự tượng lao lại cũng không tỏ ra yếu thế, huy động đôi quyền tập trung sức mạnh toàn thân nhắm vào ngay đầu của Cự Tượng.

Cùng lúc đó tự động một tầng khí tráo (hình tròn) hình thành trước mặt Đại Địa Huyền Tượng. Đó là một lớp Huyền hoàng chi khí màu vàng đất hội tụ lại hình thành một lớp khí tràng bảo vệ đầu của nó. Đây là tuyệt chiêu đặc hữu chỉ mình chúng sử dụng được "Huyền hoàng chưởng khống"(khống chế huyền hoàng chi khí). Đây cũng là lý do vì sao nó có danh xưng " Đại Địa Quân Vương".

" Bành"

Một tiếng chấn động vang lên. Cự tượng rít rào tiếp tục lao mạnh về phía trước, va thẳng vào con Tuyết Ma Viên trước mắt, tiếng " răng rắc " vang lên, có thể trông thấy Tuyết Ma Viên đã thành một bãi huyết nhục bầy nhầy. Và phía sau một đàn Ngân Tuyết Lang và Tuyết Ma Viên cũng không mấy mắn thoát khỏi số phận trở thành bánh thịt.

" Bành rắc" " Bành rắc " âm thanh liên tiếp vàng lên. Tình cảnh cực kì máu tanh, như kích thích sự điên cuồng trong nó. Hai mắt của nó đã đỏ rực vì đã giết đến hưng phấn.

Nhìn tình cảnh chiến đấu Tuyệt Thiên cảm thấy nhiệt huyết của mình như dung nham rực cháy. Chiến ý thiêu đốt. Tuy chưa bao giờ chiến đấu với bất kỳ hồn thú nào nhưng thân là nam nhi, một thân thiết cốt bong bong. Nhìn cự tượng tung hoành vô địch trong quần thú hắn cũng ước mơ có một ngày mình sẽ như thế "Tung hoành thiên địa, bách vô cấm kỵ".

Bầy Ngân Tuyết Lang hung hãn không sợ chết liều mạng xông tới, sử dụng Liệt Trảo tiếp tục công kích vào cự tượng, trảo lực có tính xuyên thấu rất đáng sợ, mặt băng dày mười mét cũng có thể bị nó dễ đang cắt phá, Lang trảo nhắm thẳng vào cự tượng trước mặt.

Lang trảo nhanh với tốc độ chống mặt.Mang thân hình to lớn nên việc di chuyển của Đại Địa Huyền Tượng khó có thể nhanh như những loại hồn thú khác và cũng là yếu điểm trí mạng của bọn chúng. Thế không thể tránh nhưng tránh được nó cũng không muốn tránh. Huyền hoàng khí bao quanh cơ thể của nó. Lang trảo điên cuồng cắt phá nhưng bị lớp Huyền hoàng khí tràng ngăn chặn không thể xúc phạm nó mẩy may.

Chẳng những không thể đã thương đến nó ngược lại triệt để kích phát hung tính trong người nó.

" Ngao.....rống "

Nó rít lên đầy phẫn nộ, dùng chân như trụ trời của nó giẫm mạnh xuống mặt đất sử dụng chiêu thức tấn công mạnh nhất của nó

"Đại địa đột thứ"

Cả vùng đất chu vi bán kính ba mươi trượng chung quanh như sụp đổ, không chỉ như thế,từ nơi đó nhô lên những căn địa thứ(gai nhọn) xuyên thủng từng con tuyết lang.

Không thể chỉ vì hình thể to lớn và sức phòng ngự cường đại của nó mà nghĩ nó chỉ thích bị động chịu tấn công. Đại Địa Quân Vương— truyền ngôn trong giới hồn thú không phải là không có căn cứ. Công phòng đều toàn diện cả.

Cả một nhóm Tuyết lang bị thuấn sát trong nháy mắt.Đại địa tràn ngập mùi máu tanh, nó đứng giữa không gian tỉnh lặng chết chóc như thiên địa duy nhất cự tượng, quan cảnh thật khốc liệt.

Bầy Tuyết Ma Viên nhìn thấy sự cường đại và tình cảnh huyết tinh như thế cũng khơi gợi nên dã tính hoang dại cuồng bạo của Viên tộc, chúng gầm lên giận dữ. Đồng loạt điên cuồng xông tới Cự tượng.

Hai chân sau cự tượng như trụ cắm xuống đất, dựng thẳng 2 chân trước hung hăng giẫm mạnh xuống đất sử dụng chiêu.

"Cự tượng giẫm đạp "

"Rầm"

"Rầm"
...
"Rầm"

Liên tiếp vang lên những tiếng giẫm chấn động cực mạnh. Không biết bao nhiêu Tuyết Ma Viên xấu số bị giẫm bẹp dưới chân nó. Từng dấu chân to như miệng hố xuất hiện, thông thường theo đó là một con Tuyết Ma Viên đính kèm.

Liên tục thi triển hàng loạt các đại chiêu khiến bầy Tuyết Ma Viên số lượng đang giảm đi nhanh chóng. Chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra khi số lượng giảm bớt chỉ còn hơn 20 mấy đầu Tuyết Ma Viên, dường như nhận ra sự chênh lệch về sức mạnh, chúng bắt đầu sợ hãi thối, chần chừ.

Khi đứng trước hồn thú vượt qua mình quá nhiều dù có hiếu chiến có điên cuồng cũng không có chút tác dụng.

"Gào"

Một con Tuyết Ma Viên có to lớn nhất bầy gầm lên ra hiệu rút lui khỏi chiến trường.

Không dám chần chờ hơn nữa. Nó cũng không muốn cả nhóm bị tàn sát không còn một móng, quan trọng nhất là nó cũng không muốn chết. Hồn thú ngàn năm đã bắt đầu biết suy nghĩ. Nó biết sợ chết. (Ai lại không sợ chết)

Sau khi bọn chúng rút lui. Cự tượng hướng thiên gào thét.
" Ngao…. rống"

Cuộc chiến đến đây xem như kết thúc. Đây là cuộc trình diễn đầy huyết tinh và bạo lực của riêng nó.Ta " Đại địa quân vương " đã thật sự trở về. Sự mạnh mẽ vô song, sức phòng ngự không thể công phá trong cùng giai. Lấy một địch trăm, một mình chống lại quần công của hai tộc đàn hồn thú.

Sau trận đại chiến dù không có bị thương nhưng hao tổn thì phải có. Có vẻ việc dùng nhiều kĩ năng cũng có gánh nặng cho nó, dù sao nó cũng vừa từ băng phong thoát ra. Có lẽ nếu nhóm Tuyết ma viên kia có thể kiên trì ở lại tiếp tụ liều mạng thì phần thắng có thể khó mà nói.

Vừa kết thúc, nhìn cự tượng lâm vào trạng thái kiệt sức.Tuyệt Thiên biết cơ hội của hắn đã đến. Hắn chầm chậm tiến về phía trước, đi vào tầm nhìn của cự tượng, dường như nhận ra có vật gì đó tiếp cận. Nó ngẩn đầu ánh mắt đỏ tươi đầy sát khí nhìn chằm chằm vào hắn.

Tuyệt Thần bắt đầu chăm chú nhìn bọn hắn, nếu có gì không đúng lập tức chóp nhoáng ra tay chế phục Cự tượng. Trong mắt của Tuyệt Thần cự tượng mạnh thì có mạnh nhưng không đáng nhắc đến, hắn tiện tay có thể trấn áp. Hắn chỉ muốn nhìn Tuyệt Thiên sẽ làm thế nào, không có sự giúp đỡ của hắn Tuyệt Thiên có xoay sở tốt hay không, dù sao cây non cũng phải có ngày lớn lên trở thành cự thụ, chim non cũng phải có ngày trở thành hùng ưng.

Không chút lùi bước, ánh mắt Tuyệt Thiên cũng nhìn chằm chằm trở ngược Cự Tượng như khiêu khích nó. Trong mắt của hắn, cự tượng là hồn hoàn thứ nhất của Tuyệt Thiên hắn.

" Chiến thôi nào, Tượng con ….."

P/s cao trào bắt đầu

Vote dùm mình, chỉ có 4 người vote thôi sao
Cảm thấy thiếu động lực hẵn ra