Chương 22: Tìm kiếm Hồn Hoàn Thứ Hai.

Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên

Chương 22: Tìm kiếm Hồn Hoàn Thứ Hai.

Thời gian như thoi đưa chốp mắt đã 4 tháng trôi qua.....

Một thân ảnh đứng thẳng tấp giữa một vùng băng tuyết, song chưởng giơ lên bắt đầu diễn luyện, bộ dáng như đã thuần thục từ lâu.

Chưởng pháp - 『 Vạn thế kinh thiên chưởng 』


Chưởng pháp trong " Võ Điển" thuộc tầng thứ cao nhất trong chưởng pháp được ghi lại.


『 Vạn thế kinh thiên chưởng 』: Chưởng pháp thiên biến vạn hoá, thao khống vạn khí ngưng tụ hình thành già thiên (*) cự chưởng, mạt sát vạn vật. Luyện đến cùng cực có thể cầm nắm vạn vật trong thiên địa.

(*) Già Thiên: Che Trời

Thân ảnh như quỷ mị, lưu lại những tàn ảnh thoát ẩn thoát hiện giữa một vùng băng tuyết trắng toát. Việc kết hợp bộ pháp và chưởng pháp được diễn luyện rất điêu luyện khiến hắn cảm thấy một cách thông thuận tự nhiên có cảm giác nó như được tạo ra cho riêng mình.

Thân ảnh quỷ dị, tàn ảnh làm địch nhân khó bề phân biệt, cự chưởng xuất hiện xuất kỳ bất ý. Vô ngân bộ từ lúc tấn thăng đệ nhị bộ đã có những tiến bộ mới. Có thể thấy được những tàn ảnh thoát ẩn thoát hiện, làm đối thủ đừng hòng tìm ra được chân thân mà tiến hành công kích.

"Vút rào " tiếng cự chưởng vun vút bay trong không gian. Từng chưởng ảnh bay trong không trung, kết hợp thân pháp tàn ảnh, có thể nói làm người quan sát như lâm vào ảo trận.

"Thử lại lần nữa xem nào " Tuyệt Thiên trong lòng hô.

Tuyệt Thiên đã thử kết hợp hồn kĩ vào võ học của chính mình. Đệ nhất hồn hoàn lóe lên sáng rực, thi triển đệ nhất hồn kĩ:

•Huyền Hoàng Biến:『Chưởng Thiên』 song trọng kết hợp thi triển võ kĩ
『 Vạn thế kinh thiên chưởng 』.

Điệp gia hồn kĩ và thêm vào đó là uy thế kinh thiên của võ học, sức trầm trọng đại khí của huyền hoàng chi khí. Uy lực bực nào kinh khủng khiếp.

Nhảy bật lên phía trên không trung, song chưởng mở ra lòng bàn tay toàn lực ngưng tụ lực lượng, kết hợp với hồn lực, đẩy mạnh cự chưởng hướng về phía trước, một dấu chưởng ấn cự đại được ngưng tụ từ khí Huyền Hoàng xen lẫn chân khí cùng hồn lực thành công ngưng tụ chỉ trong nháy mắt.

『 Vạn...thế.... kinh.... thiên.... chưởng 』.

"Oành ầm"

Chưởng ảnh vỗ xuống đồi tuyết như một hòn núi nhỏ cách tám thước.Không chút cản trợ cự chưởng như vỗ vào đậu hủ như vậy. Một dấu chưởng ảnh nuốt gọn nữa đồi tuyết. Uy lực kinh khủng như thế, không cần nghĩ bàn nữa.

Thu hồi chưởng pháp, hài lòng cười một tiếng, suốt bốn tháng ngoài việc tu luyện hồn lực. Việc tu luyện công pháp cùng luyện thể hắn không hoang phế trễ nãy chút nào vẫn cùng lúc tiến hành luyện tập.

Hắn phát hiện thêm những ứng dụng của Huyền Hoàng Khí, lúc bình thường luyện tập hắn có thể phụ trọng thêm khí huyền hoàng lên thân thể nhằm rèn luyện thể chất và sức chịu đựng của mình.

Ngoài ra hắn có thể tuỳ ý khống chế độ nặng nhẹ của Huyền hoàng chi khí, lúc có thể nhẹ như bông, lúc có thể vài trăm cân trở lại đó, việc gia trì thêm trọng lượng vào không phải không cần tiêu tốn hồn lực và thể lực, hắn không thể duy trì độ nặng quá lớn và quá lâu.

Nếu gia trì một trọng lượng quá lớn, cần hắn phải có sự tập trung tinh thần rất lớn để chi phối hồn lực vào huyền hoàng khí, sẽ gây quá sức cho hắn, nên đành phải hạ thấp phụ trọng lại mà thôi, kết hợp với do đã chuẩn bị đủ Khí Huyết Thảo nên việc tu luyện Bá Thể quyết không quá khó khăn đã đến đại viên mãn tầng thứ hai.

Nhìn kỹ dưới chân hắn có bao bọc một lớp huyền hoàng khí, hắn dùng để phụ trọng trong lúc luyện 『 Vô Ngân Bộ 』, khiến tiến độ rất khả quan, Hắn còn phát hiện một tính chất khác của Huyền Hoàng khí là hắn có cảm giác mình và đại địa thêm gần gũi, việc di chuyển trên mặt đất có thể nhanh hơn trước vài phần, có cảm giác như " cá gặp nước" rất tự nhiên và linh hoạt.

Có thể nói 『 Huyền Hoàng Biến 』có thể hỗ trợ mọi phương diện cho hắn. Từ luyện thể đến luyện thân pháp và ngay cả đến gia trì lên cho võ kĩ.

Việc tự thân diễn luyện võ học kết hợp với việc tiến hành thực chiến với hồn thú giúp sự rèn luyện của hắn càng nhanh hơn trước rất nhiều. Lúc đầu khi còn chưa đến Băng Tuyết Chi Địa, hắn chỉ xem như là đóa hoa trong nhà ấm, chưa biết mùi huyết tinh, hiện tại hắn xem như đã trở thành một đóa hoa chịu qua " phong tinh huyết vũ " mà trưởng thành.

Không biết hắn đã trải qua bao nhiêu trận đánh lớn nhỏ với hồn thú nơi đây, khiến hắn không nhớ rõ nữa. Cứ gặp hồn thú nào thì hắn nhào vào mà thi triển tuyệt học, coi hồn thú như một vật bồi luyện để trui rèn kĩ năng đánh nhau của mình.

Hắn chỉ tìm những hồn thú có tính uy hiếp đối với hắn. Những hồn thú không có sức phản kháng hắn cũng lười để ý đến.

Tuyệt Thiên khổ luyện tất cả võ học từ bộ pháp cho đến quyền pháp và thêm cả chưởng pháp. Muốn thi triển võ học trong chiến đấu thật tự nhiên và nhuần nhuyễn.


Đúng như kế hoạch, sự tiến bộ trong chiến đấu của hắn đã vượt hơn trước một bậc, từ nắm giữ thời cơ xuất chiêu, ngưng tụ hồn lực bộc phát, bỏ đi những động tác không cần thiết làm tiêu tốn hồn lực vô ích. Hắn như một viên ngọc thô đang tự mài dũa chính mình để bộc lộ ra ánh sáng.

Hồn lực của bản thân đã đạt đến bình cảnh hồn sư hai mươi cấp, chỉ có hấp thu hồn hoàn tiếp theo mới có thể tiến cấp Đại Hồn Sư. Hắn bắt đầu suy nghĩ liệp sát hồn thú tiếp theo.

"Phụ thân, con nghĩ nên bắt tay vào tìm kiếm đệ nhị hồn hoàn thích hợp cho con rồi" hắn nói với Tuyệt Thần

Tuyệt Thiên quyết định vừa đi vừa rèn luyện bản thân tiếp tục, gặp hồn thú thích hợp sẽ tiến hành liệp sát.

" Được thôi, hảo tiểu tử" Tuyệt Thần vui mừng hô.