Chương 27: Quyết Chiến Băng Ngục Cuồng Sư (2)

Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên

Chương 27: Quyết Chiến Băng Ngục Cuồng Sư (2)

"Oành"

Tiếng đầu Cuồng Sư bị đánh chìm vào lòng đất vang vọng khắp không gian. Chấn động mãnh liệt khiến cả mặt đất rung động lắc lư, y hệt như một trận địa chấn quy mô nhỏ.

"Gào"

"Gào"

Phía trong dấu quyền ảnh một thân hình rách nát từ trong lao ra,phía trên đỉnh đầu chảy xuôi huyết dịch đến nổi nhuộm đỏ cả bờm Cuồng Sư, nó đã bị thương cực kì nghiêm trọng, chưa bao giờ nó bị thương nặng đến vậy, tất cả đều là do nhân loại trước mắt gây ra, kĩ năng của nó không có tác dụng với nhân loại trước mắt, không cách nào tạo thành thương tổn với hắn, hận ý tràn ngập trong mắt nó.

Lòng nó sinh ra thối ý muốn đi tránh khỏi nhân loại trước mắt. Nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép nó bỏ chạy. Nó là ai, niềm kiêu hãnh của Cuồng sư tộc không thể bôi nhọ, chạy trốn là hành động của kẻ yếu, nó tự nhận nó không yếu, thà chết cũng muốn cùng chết với bên nhân loại đã ép nó đến bước đường cùng này.

Nó bắt đầu chăm chú nhìn thật sâu vào nhân loại trước mắt, sự điên cuồng xen lẫn lửa giận xâm lấn lí trí nó dần dần, quyết tâm giết chết nhân loại mạnh mẽ lấn át đi ý nghĩ bỏ chạy trước đó.

Nó lại xông vào hắn, như một hùng sư điên cuồng công kích không ngừng nghĩ, thà lưỡng ngọc đá cùng nát nó cũng không muốn nhân loại trước mắt nó sống khá giả.

Tuyệt Thiên như một con cá chạch trơn trợt không ngừng chạy trốn, công kích, với chiến thuật vừa chạy vừa đánh (run and hit). Hắn không cảm thấy mình như vậy là vô sỉ, với hồn sư như hắn đánh với Vạn Niên Hồn Thú đã là điều không tưởng rồi.

Hắn thể phách đã khác hẳn với người thường với sức mạnh dẻo dai của thân thể và qua các việc rèn luyện khiến hắn mới có thể đánh tiêu hao chiến với hồn thú vạn niên, với thân thể có thể so sánh với Hồn Tông như hắn thì đã không thể dùng lí lẽ bình thường mà so sánh được nữa, thêm vào đó là hắn tự biết rõ bản thân hắn.

Nếu không có nhiều như vậy thần cấp kĩ năng, tuyệt học, và bộ pháp siêu trơn trợt đó thì không biết có thể kiên trì lâu như vậy với nó không cũng là một dấu hỏi, công pháp bá đạo thêm vào đó là luyện thể mạnh chí cực trong cùng giai nếu không có những yếu tố đó mà nói có lẻ đã sớm treo rồi.

Nữa ngày sau.

Tránh né - công kích lặp đi lặp lại liên tục.

Cuộc chiến kéo dài không hồi kết thì cũng đến cuối cùng, khi cuộc chiến tiêu hao đã đạt thành kết quả mà Tuyệt Thiên lên kế hoạch từ đầu.

Bắt đầu Cuồng Sư có dấu hiệu mỏi mệt, di chuyển đã không còn như trước cuồng mãnh bá đạo thay vào đó là bước chân loạng choạng không vững, còn do mất máu quá nhiều do vết thương trên đầu không ngừng chảy ra huyết dịch máu tươi nhuộm đỏ những nơi nó di chuyển qua, dù có mạnh đến cách mấy cũng không thể duy trì như vậy lâu được.

Có thể như Cuồng Sư chiến đấu lâu như vậy chứng tỏ sự mạnh mẽ và hiếu chiến của nó không phải thổi ra đến.Hắn quyết định kết thúc cuộc chiến này, đã đến lúc thu hoạch Hồn hoàn thứ hai của hắn.

『Sáng Thế Cấp kĩ Năng 』- Không Gian Chưởng Khống: Không gian xung quanh Cuồng Sư như bị định trụ lại hoàn toàn, là một trong những ứng dụng của Không Gian Chưởng Khống (có thể theo thực lực mà phát triển).

Khóa lại thân ảnh Cuồng Sư khiến nó không thể di động nó tránh, hắn chuẩn bị xuất toàn lực kết liêu Cuồng Sư, hắn cũng tiêu hao không kém gì Cuồng Sư nên phải nhanh kết thúc trận đấu này thôi. Nếu không người tiêu hao mà chết sẽ là hắn mà không phải là Băng Ngục Cuồng Sư.

Cuồng sư như cảm giác đây là trí mạng nhất kích của hắn, nó gầm thét vang vọng băng sơn, bờm sư tử cuồng vũ, nó gầm lên phát động tuyệt kĩ của mình. Chỉ thấy không gian xung quanh nó không gian bị Tuyệt Thiên định trụ lại rạn nức, tan vỡ ra, đây là một trong những tuyệt kĩ mạnh nhất của nó mang theo đặc tính " Băng toái " (*). Bất kể không gian, vật chất, hư không, tinh thần chỉ cần nó đủ mạnh có thể chống đỡ thì mọi vật nó muốn đều có thể tan vỡ, một kĩ năng có thể nói bá đạo đến không còn gì bá đạo hơn, đơn giãn là vô địch kĩ năng chinh phạt, chỉ là kĩ năng này quá tiêu hao nên mỗi lúc chiến đấu chúng chỉ giữ lại xem như liều mạng kĩ năng mà thôi, nhưng như thế cũng làm chúng trở thành bá chủ một phương yêu thú, có rất ít hồn thú muốn trêu chọc nó, và đây cũng là một trong những lý do nó bị thiên ghét, nó quá cường đại.

(*) (Tan vỡ và gãy nát)

Chỉ thấy móng vuốt nó mang theo sự băng toái phá diệt giáng lâm hướng Tuyệt Thiên, nó quyết đồng vu quy tận với tên nhân loại này, nó đã hoàn toàn mặc kệ sống chết của bản thân.

Trảo và Quyền va chạm kinh thiên động địa, cự trảo tiếp xúc cự quyền cư nhiên có thể đối kháng và có xu thế ép ngược lại Tuyệt Thiên, dừng lại va chạm giữa không trung vài thế dằn co, hiện tại ai có thể kiên trì được lâu thì thắng lợi là của người đó mà thôi, tuyệt chiêu của Cuồng sư quá mạnh mẻ, dốc hết toàn lực mạnh mẻ đồng quy với Tuyệt Thiên có thể nghĩ nó đã dùng đến một trăm hai mươi phần trăm công lực của mình rồi cũng nên.

" Mạnh thật " Tuyệt Thiên tâm thân chấn động mãnh liệt, nguy cơ sinh tử đã đến trước mắt, hắn không ngờ, cự sư lại liều như vậy, nhưng hắn cũng không yếu.

"Không tin lần này không chết người, chết cho ta " hắn cuồng rống trong nội tâm được " ăn cả ngã về không"

"Phá...Phá...Phá " hắn cũng vận một trăm hai mươi phần trăm tất cả hắn có, "liều" hiện giờ hắn chỉ có thể hình dung một chữ như vậy mà thôi.


P/s:

Chuẩn bị hết giai đoạn kiếm hồn hoàn, chuẩn bị nhiều tình tiết mới, mn cùng bình luận xem...