Chương 4: Anh Hùng và Kiêu Hùng

Đại Xâm Lăng

Chương 4: Anh Hùng và Kiêu Hùng

- Cậu đang nói đùa phải không, làm gì có chuyện đó. Cường tý không tin nói.

- Vậy ra soi gương đi.

- Không thể nào, sao mặt mình lại trẻ này được. Phạm Cường nói.

- Vẫn có điểm vô lý. Cường tý nói.

- Chuyện gì?.

- nếu như cậu ấy nói, chung ta đã trọng sinh về thời gian game trong mơ Đại Xâm Lăng vừa bắt đầu, nhìn cơ thể chúng ta đi, tơ nhớ lúc đó tớ thì béo còn cậu thì gầy làm gì có được cơ bắp quần quận, bụng sáu múi thế này được. Cường tý nói.

- uhm... Ê Tùng cậu có giải thích gì về chuyện này không.

- Các cậu vừa mới trọng sinh thôi, chứ tớ đã trọng sinh về từ 4 tháng trước rồi và tất nhiên đã đem các cậu đi huấn luyện cực hạn rồi, chứ không cậu nghĩ đống cơ bắp đó ở đâu ra. Nguyễn Tùng cười nói.

- Thật sao? Vậy nghĩa là Hỏa Gia vẫn còn sống. Phạm Cường hỏi dò.

- Đúng vậy! Nhưng chưa có gặp nhau thôi, nghĩ lại tiểu Vân và Băng Lam giờ mới 16 tuổi chỉ có Hỏa Gia 20 tuổi, hơn nữa không biết giờ họ ở đâu nữa, theo tớ nhớ chúng ta chơi được 5 tháng các làng mới bắt đầu chơi. Nguyễn Tùng nói.

- Vậy còn Mẹ tớ đâu. Hai thằng cùng hỏi.

- Hai thằng có hiếu vãi l giờ mới nhớ đến Mẹ sao. Nguyễn Tùng cười nói.

- à... Thì.... Thôi nói đi mà.

- Đang ở trong khoang cabin chơi game rồi sáng mai các cậu sẽ được gặp, mà các cậu bị đưa vào Tân thủ thôn nào vậy.

- Tớ thì vào tân thủ thôn trước đây bọn mình vào tân thủ thôn 5089. Cường tý nói.

- Tớ cũng vậy.

- Vậy hẳn các cậu sẽ lại gặp Đế Quốc Huy Hoàng phải không. Hắn nói.

- Ừ thì sao? Nếu cậu lại định phế bọn họ như kiếp trước thì quên đi nha, kiếp trước tuy chúng ta và họ có thù trong game nhưng khi Đại Niết Bàn bắt đầu, họ đều là những Anh Hùng thật sự và cũng là những đồng đội đáng để cho chúng ta giao lưng mình cho, tớ sẽ không làm chuyện gì bất lợi với họ đâu. Cường tý nói.

- Nhìn tớ giống kẻ xấu thế sao? Nhưng mà cậu nói đúng 1 phần, để chuẩn bị cho tương lai, tớ đành phải ra tay từ bọn họ thôi. Nguyễn Tùng nói.

- Không..., bọn tớ sẽ không giúp cậu làm chuyện đó đâu. Phạm Cường nói một cách chắc chắn.

- Thế mày đinh làm thế nào? Muốn thuận theo tự nhiên sao, mày nghĩ chỉ có bọn mày mới có tình có nghĩa thôi sao, mày tưởng dựa vào sự cố gắng của 2 thằng bọn mày có thể thay đổi tương lai sao, hay mày lại chỉ có thể bất lực nhìn người thân biến mất, nhìn vợ mày chết trước mặt mà không thể làm gì được, bọn mày muốn làm Anh Hùng sao. Vậy tao nói cho bọn mày biết, nếu bọn mày không giúp tao thì đừng có nghĩ chuyện cản đường tao, ông trời đã cho tao cơ hội để làm lại, kiếp này tao sẽ không làm Anh Hùng cái thứ vất đi đó nữa tao sẽ trở thành 1 Kiêu Hùng để có thể bảo vệ Mẹ, vợ con, người thân tao sẽ bất chấp thủ đoạn, bọn mày đã nghe dõ chưa hả. Nguyễn Tùng tức giận lớn tiếng quát vào mặt 2 thằng.

...........

- Bọn tao biết rồi. Đừng giận! mày nói đúng, nói đi mày có kế hoạch gì? Cho dù là gì chỉ cần có thể thay đổi tương lai có thể cứu được Mẹ,vợ con và người thân bọn tao sẽ bất chấp tất cả. Cường tý nói.

- Ừ... Xin lỗi tớ quá nóng rồi, thật ra kế hoạch của tớ cũng không phải chuyện táng tận lương tâm gì đâu, tớ chỉ muốn, Cường tý cậu phải ra nhập Đế Quốc Huy Hoàng rồi ở đó bộc lộ tài năng, thu hết nhân tâm và cuối cùng là thu luôn chiếc ghế Bang chủ, nắm toàn bộ Đế Quốc Huy Hoàng trong tay thôi. Nguyễn Tùng cười nói.

- Thế mà cậu còn bảo chưa đủ táng tận lương tâm sao? Làm thế khác gì cướp trắng hết tâm huyết của bọn họ. Phạm Cường nói.

- Không phải tớ muốn làm thế đâu chi mỗi tội các cậu không phải không biết cao tầng của Đế Quốc Huy Hoàng toàn bọn đầu đất, bọn họ chỉ có thể làm Anh Hùng, làm Tướng quân chinh chiến sa trường thì vô địch, nhưng để bọn họ làm Kiêu Hùng thì không thể được, bọn họ thiếu một chút quyết đoán, một chút nhẫn tâm, tớ muốn đem Đế Quốc Huy Hoàng trở thành 1 đế quốc thật sự chứ không phải là chỉ có mỗi cái tên không thôi. Cường tý thu phục Đế Quốc Huy Hoàng là trách nhiệm của cậu. Nguyễn Tùng nói.

- mình tớ sao? Có quá nặng không, hay là để Cường trợ giúp tớ đi. Cường tý nói.

- nếu cậu của kiếp này thì dù có thêm 100 thằng, tớ cũng sẽ không giao trách nhiệm nặng nề này cho cậu nhưng cậu đã được tẩy lễ kiếp trước rồi tớ tin cậu sẽ không làm tớ thất vọng, yên tâm đi đến khi vào thành rồi tớ sẽ có hàng ngàn cách để kiếm đủ tiền cho cậu phát chuyển Bang hội, còn Phạm Cường cậu ấy tất nhiên cũng có nhiệm vụ riêng và nó cũng nặng không kém cậu đâu. Nguyễn Tùng nói.

- Cường tớ sẽ giao cho cậu đầy đủ tiền để cậu thành lập 1 tổ tình báo và cậu cũng phải phát chuyển cho tớ 1 thế lực gồm các sát thủ do chính cậu chọn lựa đào tạo ra, cậu cũng phải tìm cho ra các Đại thần cảnh và các Đại Tông Sư kiếp trước cho tớ, rồi thu hết lại, cho dù là có phải đào tường nhà người khác hoặc rút củi dưới đáy nồi cũng được, thu hết lại cho tớ, nếu họ đồng ý gia nhập vào phòng làm việc của chúng ta thì hãy cho họ 1 hợp đồng để họ đến Bất Diệt Đế Thành mà tớ đang xây dù là tiền ở trong hay ngoài game tớ đều sẽ không bao giờ thiếu cậu hiểu rồi chứ. Nguyễn Tùng nói.

- Hiểu rồi! Nhưng mà câu đang xây dựng Bất Diệt Trận Thành ngoài đời thật đấy hả. Phạm Cường hỏi.

- Đúng vậy nơi chúng ta đang ở chính là khu vực trung tâm của Bất Diệt Trận Thành, chỉ cần luật sư của tớ thương thuyết xong 10km vuông xung quanh sẽ thành của tớ, đến lúc đó Bất Diệt Đế Thành sẽ được xuất thế, vì thế cho lên các cậu phải giúp tớ đừng có lòng mang dạ đàn bà nữa các cậu phải cùng tớ trở thành những Kiêu Hùng vì đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn hiểu rồi chứ. Nguyễn Tùng hỏi.

- Hiểu rồi bọn tớ sẽ không để cậu phải thất vọng đâu.

- Tớ tin các cậu, mà lần này các cậu đinh chơi chức nghiệp gì vậy.

- Tớ thì vẫn chơi Sát Thủ thôi. Phạm Cường nói.

- Còn tớ lần này sẽ chơi Ma Kiếm sư. Cường tý nói.

- Thế cũng được, vừa đúng yêu cầu của hai giọt Thần Huyết còn lại, đến cấp 10 thì đi một chuyến đến Làng Sương Mù nha.

- Cậu định hớt tay trên của Nguyên Khanh hả?. Phạm Cường hỏi.

- Thế nào? Mới định hớt tay trên của em vợ cậu mà đã khó chịu rồi hả?. Nguyễn Tùng cười nói.

- Ha hahhahahahahahaha.

- được rồi giờ vào game đi, à... Đúng rồi còn chuyện này nữa 5 kỹ năng cơ bản lúc trở thành cấp học đồ sẽ được học đó nhớ không. Nguyễn Tùng nói.

- nhớ! Nhưng có chuyện gì sao.

- đương nhiên là có rồi, 5 kỹ năng đó nếu luyện lên cấp 8 sẽ biến thành Linh cấp chiến kỹ, lên cấp 9 là Thánh cấp còn cấp 10 sẽ là Thần kỹ.

- Cái gì? Cậu lấy thông tin này ở đâu vậy sao bọn tớ không biết. Hai thằng nhìn nhau không tin hỏi.

- Hai cậu biế làm sao đước đó là từ tên Vực Ngoại Thiên Ma kiếp trước cho tớ biết. Nguyễn Tùng cười nói.

- Không thể nào, cậu nói dối kiếp trước hắn bị cậu giết chết làm sao chịu nói cho cậu biết chứ. Phạm Cường nói.

- Hừ... Ít nhất hắn sống dai hơn 2 thằng cậu, sau khi hai cậu chết còn hắn thì cũng tàn hơi rồi. Đúng là Thiên Ma có khác đục 1 lỗ to như bắp chân xuyên qua ngực mà vẫn còn sống, trong lúc tớ nghĩ chúng ta đã thành công, tất cả đã kết thúc thì tớ lại nhìn thấy hắn nhìn tớ cười đểu đầy vẻ châm chọc, lúc ấy trong lòng tớ xuất hiện 1 dự cảm không tốt, 1 cảm giác không thể diễn tả khi nhìn thấy nụ cười của hắn vì thế tớ đã quyết định sưu hồn hắn. Nguyễn Tùng nói.

- Kết quả thế nào, có chuyện gì sao?. Cường tý bất an nói.

- Đúng vậy! Có 2 chuyện, chuyện thứ nhất là chúng ta hy sinh hơn 100 Cường giả Thiên Quân cảnh chỉ để tiêu giệt 1/4 quân chinh sát của bọn thiên ma mà thôi còn chưa nói đến quân chủ lực của bọn hắn 20 năm nữa sẽ đến.

- Cái gì? Có chuyện này sao..., Tùng bây giờ thì tớ đã hiểu cậu rồi, tại sao cậu lại trở lên âm hiểm và tàn nhẫn như vậy, là vì cậu muốn thông nhất Đại Xâm Lăng để đào tạo ra các chiến binh chuẩn bị cho cuộc chiến lớn 120 năm sau đúng không. Cường tý hỏi.

- Đúng vây.

..........

- Còn chuyện thứ 2 đó là trong trí nhớ của hắn tớ biết được 1 bí mật Đại Xâm Lăng thật ra không phải do tập đoàn trí tuệ tạo ra, mà nó là 1 phi thuyền siêu cấp, một Học Viên không có người lái di chuyển các nơi trong vũ trụ, nó đến nơi nào là nơi đó sẽ quật khởi hoặc bị tiêu diệt, nói chung các tập đoàn vũ trụ luôn tìm kiếm tung tích của nó, còn về Thần Cấp kỹ năng là do tên Thiên Ma này đọc được trong 1 quyển sách cổ xưa, vì thế cho lên hắn mới xung phong đến đây đầu tiên muốn chiếm nó làm của riêng đáng tiếc lại là tác thành cho chúng ta hahahaha. Nguyễn Tùng cười nói.

- Các cậu nếu tìm được những huynh đệ kiếp trước hãy nói cho họ, kiếp này tớ sẽ cho bọn thiên ma đó khi đến sẽ phải đối mặt với 1 đế quốc mà tất cả đều sử dụng Thần Cấp kỹ năng.

- nhưng có 1 chuyên đó là tất cả mọi người đều dùng cùng 1 kỹ năng, nếu mà bọn hắn tìm ra sơ hở thì nguy to. Phạm Cường nói.

- Cậu gà thế, còn nhỡ công pháp tớ sáng tạo kiếp trước không. Nguyễn Tùng nói.

- Âm Dương Luyện Thần Quyết.

- Đúng vậy, các cậu có thể dậy cho bọn họ, còn về Thần Cấp kỹ năng thì đó đều là kỹ năng cơ bản mà, bọn họ chỉ cần không quá ngu ngốc thì sẽ đều biết biến hóa kỹ năng đó cùng sở trường của mình thành kỹ năng mới, du sao thì kỹ năng là chết, người là sống mà. Nguyễn Tùng nói.

- Uhm...

- Thôi vào game đi.

Khi Nguyễn Tùng vào game thì trời đã tối rồi.

- Thật là..., thế là hết 1 ngày rồi, mình còn chưa kịp ra khỏi Làng nữa mới đau chứ. Nguyễn Tùng nói.

Cộc cộc... Anh Tùng ơi.... Mio gọi hắn.

Khi hắn mở cửa ra thì thấy cô bé Mio đang bê một khay đồ ăn cho hắn.

- Anh làm gì mà lúc tối em gọi anh xuống ăn tối mãi không được vậy, hừ... Đây là chị em bảo mang cho anh đó. Cô bé hỏi.

- A..., hôm nay đi đường mệt quá lên anh ngủ quên mất xin lỗi em nha, mai anh sẽ mua quà tạ lỗi cho em nha. Nguyễn Tùng cười nói.

- Thật sao?, anh hứa rồi nha..., nếu anh không giữ lời sẽ là con cún. Mio cười nói.

- Ừ anh hứa mà.

- Thôi anh ăn đi, nhớ mai phải mua quà cho em đấy nha. Cô bế vẫn không quên nhắc nhở.

- Anh nhớ mà.

Cứ thế 1 ngày đã đi qua, hôm sau hắn đi ra khỏi làng ở bản đồ quái cấp 1 này cũng có người đang đánh quái, nhưng số lượng không nhiều chỉ có khoan gần ngàn người mà thôi, đúng là Làng Sương mù có khác, chứ các tân thủ thôn trong 10 ngày đầu thì đừng nghĩ đến chuyện đánh quái cả bản đồ chật ních người, cứ có con quái nào xuất hiện là có hơn hai chục thằng đứng đợi, thế thì luyện bằng liềm tin à. Còn tại sao bọn hắn không đi đến bản đồ cấp 2 luyện à, vì không có đồ, không có vũ khí, mà quái cấp 2 trở lên chúng không chỉ mạnh hơn gấp 3 lần quái cấp 1 mà chúng còn có kỹ năng nữa đó, chục thằng quây 1 con cũng chỉ có thắng thảm mà thôi, ai mà chịu cho thấu chứ, chưa nói đếm khi còn 10% máu nó sẽ bỏ chạy với 200% tốc độ bình thường, đuổi theo là diệt đoàn luôn.

~~~~~~~~~~ Harry ~~~~~~~~~~