Chương 12: Dr. Richard Amanda

Đại Xâm Lăng

Chương 12: Dr. Richard Amanda

- Em nghĩ có thể là em sẽ kiếm đủ vàng rồi chuyển qua Quang Minh đế quốc. Lisa nói.

- Anh nghĩ em lên bỏ ý định ấy đi. Hắn nói.

- Tại sao lại phải bỏ vậy anh?.

- Em có biết để chuyển quốc tịch qua 1 đế quốc khác mất bao nhiêu không, nhất là 1 đế quốc thù địch. Hắn nói.

- Bao nhiêu vây anh.

- thường thì cần 100 vàng nhưng muốn từ Hắc Ám Đế Quốc chuyển qua Quang Minh Đế Quốc cần 3000 vàng mới được 1000 vàng lộp cho Hắc Ám Đế Quốc và 2000 vàng cho Quang Minh Đế Quốc để họ chắc chắn em không phải là gián điệp của Hắc Ám Đế Quốc phái qua, đương nhiên dù như thế em sẽ cũng phải sống khổ cực khi ở Quang Minh đế quốc vì mua đồ sẽ đắt hơn người khác 50% bán đồ thì Rẻ hơn 50%, đó là chưa nói đến 3000 vàng chuyển qua điểm tín dụng em biết là bao nhiêu không.

- Bao nhiêu vậy anh?.

- Bây giờ 1 đồng là 40 điểm tín dụng vậy 1 vàng đổi ra đồng là 10000, mà 3000 vàng là 30,000,000 đồng x với 40 = 1 tỷ 200 triệu điểm tín dụng. Hắn nói.

- A........

- Thôi sau này ở lại đây đi theo anh, anh sẽ bảo vệ em. Hắn nhìn nàng nói.

- Vâng... Nàng nói mà chả thèm suy nghĩ, chính nàng cũng không hiểu được mình nữa, trong lòng nàng có một cảm giác rất kỳ lạ làm nàng tin người đàn ông trước mặt này vô điều kiện.

- Vậy em vào trong lều ngủ đi, mai anh sẽ đưa em đi luyện cấp đến cấp 10 chúng ta sẽ đi đến Thành phố. Hắn nói.

- Vâng.

Hắn cảm thấy tính cách của Lisa hơi khác với kiếp trước thì phải vì kiếp trước nàng rất mạnh mẽ và rất cẩn thận với bất cứ người nào, đâu có nhu nhược và dịu dàng như thế này chỉ có lúc ở bên hắn kiếp trước khi ở bên hắn nàng mới cho hắn thấy bộ mặt này thôi, chứ người mới quen nhất là mới gặp lần đầu thì đừng hòng, hắn kiếp trước nếu không phải gặp được cơ duyên thì cũng sẽ không thể thành đôi với nàng được.

Sáng hôm sau hắn đưa nàng đi đến bãi quái cấp 10 và gọi ra 5 bộ xương chiến binh cấp 11 và 5 con oán linh và bắt đầu đánh quái, đương nhiên hắn đã tổ đội với nàng và cho nàng hưởng hết 99% điểm kinh nghiệm vì hắn chẳng nhận được chút điểm kinh nghiệm nào ở bản đồ làng nữa cả dù hắn đã dùng gần hết điểm tích lũy rồi, nhìn nàng đánh quái làm hắn cười vì phong cách của nàng vẫn như kiếp trước, đánh 1 ngày nàng đã lên cấp 8 đến tối hắn nói với chuyện với nàng.

- Lisa em có tin anh không. Hắn hỏi.

- Có em tin anh. Lisa trả lời ngay.

- Tại sao em lại dễ dàng tin tưởng1 người em mới gặp 2 ngày như vậy, em không sợ anh lừa em à. Hắn hỏi.

- Không... Anh sẽ không lừa em đâu. Nàng nói.

- Sao lại không?.

- Em cũng không biết nữa, từ trước đến giờ em chưa bao giờ cư sử như thế này cả, nhưng em lại có cảm giác rất lạ vệ anh, nó khiến em tin anh vô điều kiện em... Cũng không hiểu nổi mình nữa rồi. Nàng nói.

- Lẽ nào em ấy cũng trọng sinh... Không có lẽ em ấy chỉ là vì được mình cứu, mà sinh ra ảo giác với mình mà thôi. Hắn nghĩ. " thôi kệ đi chỉ cần có thể để em ấy bên mình là được rồi mình còn suy nghĩ nhiều làm gì cơ chứ... Nhưng còn Tiểu Vân thì sao đây... Vớ vẩn các nàng đều là của mình đến thời đại Niết Bàn ai mà còn thời gian quan tâm chuyện này nữa chứ, tam thê tứ thiếp cũng có gì là lạ đâu ".

- Tin..., em đi mà em nói thật đó. Nàng thấy hắn không nói gì tưởng hắn không tin lời nàng nói nên vội vàng giải thích.

- Ừ... Anh tin em mà. Nguyễn Tùng nói rồi ôm nàng vào lòng.

Lisa run lên nhưng nàng không phản kháng, không hiểu tại sao được hắn ôm trong lòng làm nàng cảm thấy rất an toàn và ấm áp, nàng thật sự không muốn bông ra 1 chút nào cả.

- Lisa...

- Vâng...

Nhìn vào khuôn mặt nàng làm hắn không nhịn được nữa mà hôn vào môi nàng, nhưng nàng cũng chỉ hơi run lên 1 chút thôi rồi lại yên nặng... Thế là 1 đêm qua đi và nàng đã là người của hắn rồi. Thức dậy thấy mình vẫn ôm nàng trong lòng hắn mới giám chắc là đêm qua không phải là 1 giấc mơ, không tự chủ được làm hắn lại ôm nàng chặt hơn như sợ nếu buông tay nàng sẽ lại biến mất vậy.

Kiếp trước khi hắn và 2 thằng bạn lạc nhau và vô tình cứu được nàng từ trong những cái rễ cây ăn thịt Tibola ra và đem nàng đến 1 hang động mà hắn dùng Trận Pháp cấp thấp của mình bầy ra để ở tạm, đêm hôm đó nàng đã đè hắn ra và hai người đã làm chuyện người nhớn, không phải là nàng dâm đãng mà là cây Tibola có thể tạo ra dâm dược liều cao để con mồi bị thoát lực quá độ mà yếu đi để tiêu hóa cho dễ, đương nhiên người bị nó nuốt sẽ không chết ngay mà sẽ bị chết từ từ đến khi hết máu mới thôi, nhưng không hề đau đớn gì mà còn rất sướng nữa vì dâm dược mà nó tạo ra có tác dụng gây ảo giác làm con mồi của nó cứ luôn nghĩ mình đang làm chuyện đó với người mà mình yêu.

Sau chuyện đó hắn cũng phải mất 1 thời gian rất lâu để có thể cưa đổ được nàng và sau này khi hắn kiếm được nhiều tiền do bán đấu giá Thánh Huyết Long Tộc và cho nàng Linh Huyết Linh Long đỉnh cao, không phải hắn không muốn cho mà là vì hắn không muốn mất nàng, vì khả năng hấp thu thành công Thánh Huyết của Long Tộc là 0,1% nếu không hấp thu được sẽ bị treo nick 3 tháng tức là hắn sẽ không thể gặp nàng trong 9 tháng trong game còn hấp thu linh long khả năng thành công là 70% vì chỉ cần còn là Linh Huyết cấp bậc gì hay loài gì thì khả năng hòa hợp của nó vẫn là rất cao.

Khi thời đại Niết Bàn vừa bắt đầu và hắn vì không tìm được Mẹ cùng họ hàng thì tin dữ lại ùa đến, điện thoại của hắn lại kêu lên, nàng vì muốn làm hắn bất ngờ lên đã đến Hải Phòng để gặp hắn và chuyện này đã sảy ra đúng vào đêm đó, nàng trong khi gọi hắn đến thì thấy người dân gặp nạn mà ra tay cứu họ, khi 3 thằng hắn đến thì thấy nàng đang nằm trong vũng máu và quái vật đang cố giết nàng, hắn và 2 thằng bạn đã xông lên giết hết quái vật, nhưng nàng đã như đèn cận dầu rồi.

- Em xin lỗi... Nàng nói " Em chỉ muốn làm anh bất ngờ thôi, không ngờ lại phải bỏ anh mà đi 1 mình... Em... Xin...lỗi... "

- Em thật là đáng ăn đòn mà, Event vừa mới bắt đầu thì đã chết, đợi Event này xong anh sẽ đánh mông em. Hắn nói dối để cho nàng yên tâm.

- Đây thật là Event sao, sao em không biết.

- Ngốc tại em không chẳng bao giờ đọc các thông báo trên forum đó. Hắn nói. " Thế em nghĩ quái vật ở đâu ra, nhìn kỹ đi những con quái này làm gì có ở trên Trái đất, chẳng lẽ chúng nó từ sao hỏa xuống trái đất à.

- Vậy à... Làm em lo quá... Thôi vậy em sẽ đợi anh ở điểm hồi sinh. Nàng cười nói.

- Em mơ à, đây là Event đặc biệt mỗi người chỉ có 1 cái mạng mà thôi, nếu chết sẽ phải ra ngoài đợi đến khi Event kết thúc mới được vào lại.

- Vậy à..., ư...ư..., anh bỏ tay ra đi thật là xấu mà còn bóp ngực người ta nữa. Nàng lườm nguýt hắn nói.

- Hừ..., em làm anh 3 ngày không thể bóp, lên giờ anh lấy lãi trước, mà với thân thủ của em muốn bỏ chạy vẫn được mà sao lại bị giết chứ. Hắn hỏi.

- Vì Ba em luôn nói cứu người là trên hết, gặp người bị nạn dù có phải hy sinh cũng phải cứu cho được. Nàng nói.

《 Cha của Lisa tên là Richard Amanda một bác sĩ rất giỏi và yêu nghề nhiệt huyết cứu chữa người bệnh bất kể thân phận của họ thế nào và bất kể ngày đêm chỉ cần ở đâu có người bệnh là ông có mặt ở đó, nhưng ông lại không phải là người chồng người cha tốt, bỏ mặc vợ không nói, ngay cả con gái bị bệnh ông cũng không về thăm cùng lắm chỉ gọi điện hỏi thắm chút thôi. 》

- Toàn nói bậy, sao phải vì người khác mà hy sinh chính mình cơ chứ, nếu anh gặp Ba của em anh sẽ đấm cho lão một cái vào mồm cho gẫy hết răng để đỡ ăn bậy nói bậy. Hắn nói.

- Hì hì... Nếu anh gặp Mẹ của em anh sẽ rất bất ngờ đó, mà hai người nhất định sẽ rất hợp nhau vì mẹ của em cũng luôn nói thế... Nàng nói rồi nhăm mắt và không nói gì thêm nữa......

Hắn khóc...., hắn chưa từng bao giờ khóc... Trong những chuyện như thế này không phải hắn không thương họ, mà hắn không thể khóc mà thôi, hôm nay tất cả người thân của hắn đã biến mất và trong đó hai người phụ nữ hắn yêu nhất 1 mất tích và một đã bỏ hắn mà đi mãi mãi.

Và sau này trong cuộc sống chỉ có tìm kiếm người thân và chém giết trong suốt 30 năm cùng 2 người bạn, bọn họ đã gặp đủ mọi chuyện và đủ loại người nhưng hắn vẫn không quên được nàng. Đến 1 ngày hắn đến 1 Thành Phố lớn nơi có thể nói là an toàn nhất của nhân loại lúc đó và ở đây hắn đã gặp kẻ mà hắn ghét nhất. Dr. Richard Amanda và sau khi hắn xác nhận chắc chắn về lão, hắn cũng chẳng thèm giải thích gì nhiều, chỉ thẳng tay tương thẳng vào mồm lão 1 quả đấm và thế là hắn đã hoàn thành lời hứa lúc đó của hắn với nàng, đương nhiên là không dùng Nguyên Lực và dùng sức mạnh rất vừa phải chứ nếu không thì đầu lão đã nổ như quả trứng bị đập rồi, đương nhiên chuyện này cũng làm cho hắn trở thành kẻ thù của cả Thành Phố mà có khi là của cả Liên Minh Nhân Loại lúc đó nữa vậy, vì Dr. Richard Amanda là 1 bác sĩ tận tâm với nghề và số người ông đã cứu mạng là nhiều vô kể xiết, kết quả là khỏi phải nói rất nhiều người xông lên đánh hắn kể cả những người đang bị thương, đương nhiên hắn cũng chẳng phải hạng nhân từ gì, tuy sẽ không giết người nhưng đánh cho không dậy được là chắc chắn rồi, và vụ này càng đánh càng to kết quả là Thiên Hoàng cũng nhập cuộc tổng cộng có 4 Thiên Hoàng sơ giai, 3 Thiên Hoàng trung giai, 2 Thiên Hoàng cao giai và 1 Thiên Hoàng đỉnh phong về sau hắn mới biết Thành Phố này tên là Hy Vọng và nó là trụ sở chính của Liên Minh Nhân Loại lên cường giả ở đây đặc biệt nhiều, kết quả là chuyện này đã làm cho vị " Thần " trong lòng của các Cường giả và người dân trong Thành Hy Vọng, một 2 Thiên Quân của Nhân Loại lúc đó và cũng là Lãnh tụ tối cao của Liên Minh Nhân Loại chú ý và ra mặt, ông ta là David Nixon, khi ông ta đến nơi cũng rất giật mình vì hắn đã làm " cỏ " tất cả các cường giả tham gia trận chiến ở nơi này rồi.

- Chàng trai trẻ ta có thể biết tại sao cậu lại đánh Dr. Richard không. Lão nói.

- Người ta nói " Ăn có thể ăn bậy, nhưng không thể nói bậy được " vì lời nói đó, lão đáng bị ăn đòn. Hắn cười tà nhìn Dr. Richard đầy hận ý chỉ muốn xông vô đanh lão thôi, làm những người xung quanh vội kéo lão về bảo vệ phía sau.

- Dr. Richard, ông đã nói gì để bị cậu ra đánh vậy. Lão hỏi.

- Tôi thật sự chưa có nói gì với cậu ta cả, cậu ta vừa xác nhận tôi là Dr. Richard Amanda thì liền ra tay luôn. Dr. Richard uất ức nói.

Đúng lúc này 2 thằng bạn già của tôi về và đi bên cạnh họ là Tiểu Vân, Tiêu Băng Lam, Hỏa Gia và Rose Nixon con gái của David Nixon và Cường tý nhìn tôi cười nói.

- Này cậu sao tự nhiên cậu lại nổi điên vậy, cậu có biết Dr. Richard là 1 người rất tốt không, sao cậu lại đánh ông ta vậy. Cường tý thắc mắc hỏi và đi đến gần hắn.

《 Đương nhiên là do Lam Lam nói, nàng nói gì mà hắn chẳng tin 》

- Tớ chưa bao giờ nói ông ta không phải người tốt cả. Hắn nói.

- Vậy tại sao cậu lại đánh ông ấy. Phạm Cường nói.

- Cái họ của ông ta làm tớ khó chịu. Hắn nói.

" Hả... " Đây cũng được coi là lý do sao. Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người trừ hai thằng bạn già của của hắn, bọn hắn đã cùng nhau vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần rồi, bọn hắn luôn biết tên bạn già mình không bao giờ đánh mà không có lý do chính đáng cả.

- Họ của ông ta là gì?.

- Richard Amanda.

~~~~~~~~~~ Harry ~~~~~~~~~~