Chương 21: Sát Thần Thức Tỉnh

Đại Xâm Lăng

Chương 21: Sát Thần Thức Tỉnh

- Game?.

- Nàng không biết Game Đại Xâm Lăng sao?.

- À... Là game đó à, tôi cũng có nghe Lisa nó nói qua, nhưng tôi không để ý lắm.

- Vậy nàng hãy theo tôi đi, rồi vào game trợ giúp tôi, tôi thật sự rất tệ trong việc quản lý kinh doanh.

- Chuyện này...

Thấy nàng do dự hắn biết đã chút thành công rồi, liền nói " Tôi hiểu nàng đang nghĩ gì, nhưng tôi có thể nói cho nàng biết kinh doanh trong game còn kiếm tiền nhanh và nhiều gấp 10 lần, gấp 100 lần bên ngoài nữa là đằng khác, cơ sở tôi đã tạo dựng trong game nếu tính ra tiền ngoài game mỗi ngày số tiền tôi kiếm được không ít hơn ****** đâu ". Hắn nói.

- Thật sao. Nàng hỏi.

- Đương nhiên, và chỉ có trong đó nàng mới có thể trổ hết tài năng mà thôi, theo tôi đi.

- Được... Chỉ cần anh không lừa tôi thì tôi sẽ đồng ý.

- Tôi xin lấy nhân cách của mình để bảo đảm, nếu không đủ vậy tôi lấy thứ này cho nàng xem thì chắc là nàng sẽ tin thôi. Nói rồi hắn đưa cho nàng 1 tấm thẻ.

Khi nàng nhìn vào tấm thẻ đó nàng đã rất giật mình vì tấm thẻ này tượng trưng cho thân phận VIP Đế Vương của Tập Đoàn Trí Tuệ.

- Nó có đủ để nàng tin tôi không.

- Vậy tôi đồng ý đi theo anh, tôi sẽ không để anh thấy thất vọng vì đã giao việc kinh doanh trong game cho tôi, chờ tôi sử lý xong chuyện của công ty tôi sẽ đến chỗ của anh. Mina nói.

- Đồng ý, còn đây nữa sau này nàng hãy dùng nó để đi lại, trong may chủ của nó có địa chỉ nhà của tôi rồi đó. Hắn cười nói và đưa cho nàng 1 chiếc chìa khóa của chiếc Phi Thuyền Hắc Long mà chỉ có VIP Kim Cương mới có tư cách mua 1 chiếc và chỉ có VIP Đế Vương mới có thể không bị hạn chế số lượng, đương nhiên VIP Đế Vương cũng chỉ có thể mua được 1 chiếc Chiến Thuyền Hắc Long Vương mà thôi.

Sau khi giải quyết xong chuyện người quản lý kinh doanh trong Đại Xâm Lăng, hắn nghĩ vì trù tính mọi chuyện cho tương lai mà lâu rồi hắn không đi luyện cấp, sau hôm nay phải mang Lisa và đám nữ nhân cận vệ của hắn đi luyện cấp mới được, còn nhớ hôm mà chị em Emily và Mio tỉnh lại là ôm chặt lấy hắn làm cho Lisa biến thành 1 hũ dấm chua to đùng giận rỗi mấy ngày liền, làm hắn buồn cười phải dụ dỗ mãi mới thôi, bực nhất là khi vừa hết giận là quên ngay lại cùng các nàng biến thành cái chợ vỡ, làm hắn bực mình cho các nàng ra ngoài hết mới được yên để làm việc tiếp.

Đau nhất phải là chuyện cái bọn GM của Đại Xâm Lăng dõ dàng là muốn âm mình mà Thần Khí của hai chị em Emily đã bị khóa chưa đến cấp 50 thì chưa được dùng,cứ phải nói là đau, làm hỏng hết kế hoạch luyện cấp của hắn cho 2 Tinh Anh Vương Quốc của 2 thằng bạn già, " Ai.... ". Nguyễn Tùng thở dài nghĩ " Đúng là người tính không bằng trời... GM tính mà.

Các nàng bị khóa Thiên Long Huyết Mạch thì cũng thôi đi, đến cả Thần Khí cũng bị khoa thì thật hết nói, may mà bọn Cường tý và Phạm Cường đã mang đến rất nhiều Linh Kim rất tốt làm cho hắn đã giúp các nàng rèn lại tất cả Linh Khí và trang bị thành Linh cấp cực phẩm hết rồi, Linh Thú thì chưa đánh được nhưng boss Thường và boss Tinh Anh thì vẫn có thể giết nếu gặp phải boss cấp Lãnh Chúa thì thoát đi cũng dễ dàng nếu chẳng may mà gặp phải boss Vương cấp thì chỉ có chạy chối chết thôi.

Nhìn hai thằng bạn già đang cưa sừng làm nghé thật buồn cười nhất là tên Phạm Cường bởi vì Hỏa Gia luôn đứng cạnh Rose khiến hắn càng lúng túng, may mà hình như Rose không nhận ra hắn vì trong game 3 thằng bọn hắn lúc đầu đã sửa chút nhan sắc lên nếu không đặc biệt chú ý kỹ sẽ không nhận ra, tuy trong game Rose có vẻ cũng rất thích Phạm Cường nhưng hắn đang đau khổ vì không biết chọn ai giữa 2 nàng lên chuyện của bọn họ vẫn dậm chân tại chỗ.

Khoảng một lúc thì Phạm Cường đã mang cái mặt mo quay lại chỗ hắn nói.

- Ê... Tùng sao tao thấy Hỏa Gia cứ khác thế nào ấy..., không giống Hỏa Gia của tao ở kiếp trước, nàng có vẻ kiêu căng đáng ghét giống mấy cô nàng tiểu thư kia vậy. Phạm Cường nói.

- Nói thừa đó là đương nhiên rồi, kiếp trước sau khi Đại Niết Bàn sảy ra được hơn 30 năm mày mới quen nàng, nàng lúc đó đã trưởng thành và đã là người từng trải rồi, đâu có phải cô tiểu thư bây giờ đâu, làm sao có thể đem hai nàng so sánh với nhau được. Hắn nói.

" Ừ ha... Cậu nói đúng " Phạm Cường tỉnh ngộ nói. Nhưng hắn lại càng lúng túng không biết làm gì hơn vì Rose vẫn nhìn hắn chằm chằm, nàng như đang cố nghĩ xem mình đã gặp người này ở đâu vậy.

Đang lúc hắn đinh nói cho nàng biết, thì lại có chuyện sảy ra, đó là có 1 thằng công tử bột thấy ngứa mắt vì Cường tý cứ bám lấy Tiêu Lam, mà bực nhất là nếu như bình thường Tiêu Lam đã sớm không thèm đẻ ý đến mấy con ruồi như vậy rồi (hắn cũng là 1 con ruồi trong đó), vậy mà lần này nàng không những không cảm thấy chán ghét tên đó mà còn cảm thấy thích thú và tuy vẫn ít nói nhưng cũng mở miệng nói chuyện mới bực chứ, thế là hắn liền tiến lên kiếm chuyện.

Còn về phần Cường tý, ai mà có thể hiểu Lam Lam (Tiêu Băng Lam, Tiểu Lam) hơn hắn nữa chứ, tuy kiếp trước nàng cũng không phải một người thích nói nhiều nhưng tâm sự với ông xã của nàng thì vẫn có, lên hắn thừa biết cái gì có thể thu hút sự chứ ý của nàng nhất rồi.

- Ai... Xem xem ai thế này..., loại dân đen như mày mà cũng dám nói chuyện với Tiểu Lam sao. Hắn nói.

- Hừ... Đừng gọi tôi là Tiểu Lam chúng ta không thân đến mức đó đâu, mà tôi muốn nói chuyện với ai đó là chuyện của tôi không liên quan đến người ngoài như anh. Lam Lam nói, tuy nàng ít nói nhưng không có nghĩa nàng là người cam chịu.

- Tiểu... Tiêu tiểu thư nàng đừng giận, tôi chỉ muốn giúp nàng đuổi tên dân đen này đi mà thôi. Hắn miệng thì nói thế nhưng trong lòng thì nghĩ " Đợi đó tiện nhân sẽ có ngày ta bắt ngươi quỳ dưới chân ta ".

Nhưng hắn nhông thể ngờ rằng Cường tý chỉ nhìn mặt hắn là có thể đoán được trong lòng hắn đang nghĩ gì, điều đó làm sát khí của hắn suýt nữa bùng phát, may mà Nguyễn Tùng đã đến và tóm vào vai hắn, khiến hắn bình tĩnh lại còn Phạm Cường cũng đi qua, mà đúng lúc này Hỏa Gia lại phát huy tính cách tiểu thư đanh đá của mình vì từ lâu nàng đã muốn tác hợp cho bạn nàng là tên đáng ghét kia với Tiểu Làm mà không thành.

- John nói không có sai, Tiểu Lam muội đừng có đứng gần cái loại dân đen đó, hắn sẽ làm vấy bẩn cho nàng đó. Hỏa Gia nhìn tiểu Lam rồi nhìn Cường tý nói.

- Uyển Nhi tỷ đừng nói như vậy. Rose vội nói xen vào.

- Tỷ có nói sai sao... Đang nói được nửa chừng nàng rật mình vì có một cảm giác lạnh toát mồ hôi đang nhằm thẳng vào nàng.

- Đó là Phạm Cường hắn thật sự thất vọng và giận dữ vì những lời nói của Hỏa Gia, nàng thật khác với Hỏa Gia trong lòng hắn, thất vọng và giận dữ làm hắn không kiềm chế được nhìn nàng đầy vẻ chán ghét.

Còn Hỏa Gia khi nàng đã xác định được cảm giác làm nàng sợ hãi đến từ đâu thì trong lòng nàng lại có rất nhiều cảm xúc trái ngược, 1 phần thì nàng khó chịu vì nghĩ hắn là cai thá gì mà giận dữ nhìn nàng, mặt khác thì vì nhìn thấy sự chán ghét của hắn làm nàng cảm thấy hụt hẫng người này vừa rồi không phải rất thích nàng sao, sao bây giờ lại chán ghét nàng, thật ra trong lòng nàng còn một cảm giác mất mát không tên làm nàng không hiểu.

- Ngươi nhìn cái gì? Ta nói sai sao. Nàng tức giận nói.

- Hừ... Phạm Cường khó chịu quay đi không thèm nhìn nàng nữa.

- Còn Rose khi nhìn thấy hắn giận dữ làm nàng nghĩ ra hắn là ai, bây giờ nghĩ lại nàng còn thấy vui mừng nữa là khác vì từ lúc bắt đầu đến giờ hắn vẫn cố tránh ánh mắt của nàng, hình như hắn thích Uyển Nhi làm trong lòng nàng cảm thấy buồn, nhưng bây giờ nhìn thấy sự hắn chán ghét trong mắt hắn đối với Uyển Nhi làm nàng cảm thấy vui mừng, dù nàng cũng thấy có lỗi với Uyển Nhi nhưng nàng không thể ngăn nổi cảm xúc của mình.

- Ta cá là thứ dân đen như ngươi cũng không biết mình đang cầm cái ly rượu vang đó uống mà không biết mình đang uống gì đâu nhỉ? Chắc chỉ như kiểu " bồ nhai rơm mà thôi " hahaha... Để ta mở mang đầu óc cho ngươi nha trong ly của ngươi là Rượu vang: Chateau Mouton - Rothschild 1945 có giá là 23,000 $ 1 chai, ngươi phải cảm thấy biết ơn ngài Richard Amanda đã mời ngươi đến nên ngươi mới được thưởng thức loại rượu ngon như thế này, cố mà uống nhiều vào vì sau này ngươi không có cơ hội uống nữa đâu. Hahahaha

" hahahahahaha " tất cả các công tử và các tiểu thư cùng bọn quý tộc đều cười nghiêng ngả.

Trong lòng 3 thằng đều cảm thấy khó chịu và chính vào lúc này những tính cách cực đoan còn sót lại của Bóng Đen trong giọt Thần Huyết mà bọn hắn đã hấp thu bùng phát làm cho tâm mac của 3 thằng bọn hắn lấn áp 1 phần ý chí.

Nguyễn Tùng hắn cảm thấy khó chịu khi anh em của mình bị sỉ nhục trong làng hắn bùng phát cảm giác muốn thu lây tất cả, tiền bạc, nữ nhân tất cả mọi thứ hắn đều muốn.

Cường tý thì muốn Quyền lức hắn muốn có quyền lực cao nhất, muốn đạp trên tất cả mọi người khiến cho tất cả bọn hắn quỳ xuống thuần phục dưới chân hắn.

Phạm Cường càng cực đoan hơn hắn muốn giết tất cả những kẻ có mặt tại đây, muốn giết tất cả những kẻ đang cười chê anh em của hắn và hắn đã không kìm được nữa sát khí trong hắn bùng phát dữ dội, nó khiến cho tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệp toát mồ hôi hột đó là đối với người thường, còn đối với cao thủ thì bọn hắn cảm thấy thực sự kinh hãi, đến cùng thì cái tên mặt búng ra sữa này đã giết bao nhiêu người để có được sát khí nồng đậm như vậy.

- Cường... Nguyễn Tùng hét lên và nó cũng làm hai thằng giật mình bừng tỉnh, nhưng nếu có người quen biết với bọn hắn như Vô Hận Và Tiểu Đao ở đây chắc chắn sẽ phát hiện khí chất của cả ba thằng bọn hắn đã thay đổi.

Sau khi Phạm Cường đã thu lại sát khí và nó lại một lần nữa làm các cao thủ đang ẩn mình trong quan khách ở đây giật mình hơn cả lúc hắn phóng thích sát khí nữa là đằng khác, vì khi hắn thu lại thì hắn chẳng còn một chút sát khí nào bây giờ nhìn giống như một quý ông bình thường vậy, đúng vậy một quý ông bình thường, là vì khí chất của hắn đã thay đổi tính cách trẻ con ẩn sâu trong lòng bọn hắn sau khi trọng sinh đã bùng phát thì bây giờ lại biến mất tăm.

Trong lòng bọn họ đã đưa ra một quyết định, 3 người này chỉ có thể làm bạn không thể làm thù, sau khi về phải căn dặn tất cả mọi người mới được hơn nữa bọn họ sau này sẽ không phải là cá trong hồ mà sẽ hóa Rồng bay giữa các tầng mây, phải tìm hiểu và móc lối quan hệ với họ cho bằng được.

- Rượu vang Chateau Mouton - Rothschild 1945 đúng không?. Nguyễn Tùng nói.

- Đúng... Thì... sao. Nói thật bây giờ hắn đã sợ run cả lên rồi không ngờ mấy tên này lại đáng sợ như vậy biết trước có thêm 10 lá gan hắn cũng không dám trêu chọc vào bọn họ, nhưng vì mặt mũi hắn vẫn phải nói cứng.

- Nhớ uống nhiều vào vì sau này tất cả những kẻ cười to hôm nay, nhất là ngươi sẽ không uống được loại rượu vang đắt tiền này nữa đâu. Nguyễn Tùng đem nguyên văn câu nói của hắn quảng lại.

........

- Đi thôi các cậu đến lúc tặng quà cho Lisa rồi. Nguyễn Tùng nói.

- Ừ...

~~~~~~~~~~ Harry ~~~~~~~~~~