Chương 23: Chiến Thuyền Hắc Long Vương

Đại Xâm Lăng

Chương 23: Chiến Thuyền Hắc Long Vương

- Được rồi... Cuồng Chiến cậu dù sao đã ký hợp đồng với tôi rồi lên theo tôi về thôi, mang theo cả Thiết Thủ nữa về đó tôi sẽ cho nàng dùng Dịch dinh dưỡng SS để nàng có thể cải tạo lại thân thể, có thể làm nàng lấy lại vóc dáng trước khi tập thể hình. Hắn nói, thật ra hắn cũng tò mò về Thiết Thủ nếu nàng không tập thể hình nhìn sẽ ra sao.

- Thật sao anh. Thiết Thủ mừng rỡ nói, làm gì có cô gái nào không muốn mình đẹp hơn để có thể tự tin đứng bên cạnh người mình yêu " Nhưng... "

- Được rồi đừng nhưng nhị gì nữa, về thôi Tiểu Hắc. Hắn gọi Tiểu Hắc đến [Tiểu Hắc là tên của chiếc Hắc Long Vương của hắn].

Vừa gọi xong Tiểu Hắc từ trên trời từ từ hạ xuống, vừa nhìn thấy nó tất cả mọi người đều dại cả ra.

- A... Anh, anh nó là loại xe gì vậy. Diệp Phi không hổ là kẻ mê xe đã lên tiếng hỏi ngay.

- Chiến Thuyền Hắc Long Vương, có thể chiến đấu ở mọi loại địa hình, có thể thực hiện bước nhảy xuyên không gian, ngắn có thể trong 0,000,000,001/s Từ Trái Đất tới hành tinh xa nhất của hệ mặt trời, còn xa thì không biết, chưa thử bao giờ và chỉ có VIP Đế Vương mới mua được 1 chiếc và tất nhiên số lượng có hạn không nhanh tay sẽ không còn nữa đâu. Hắn cười nói.

[những gì hắn nói là sự thật vì Chiến Thuyền Hắc Long Vương là phi thuyền của Học Viện chứ không phải là của Tập Đoàn Trí Tuệ tạo ra, vì thế số lượng của nó mới có hạn, còn Hắc Long là bản đơn giản hóa của Tập Đoàn Trí Tuệ dựa trên Hắc Long Vương mà chế ra]

" A... " tất cả mọi người bao gồm cả Diệp Phi đều không thể không há to miệng không tin nhìn hắn.

- Thôi tất cả mọi người hãy lên Hắc Long Vương để về thôi, đương nhiên là chừ Diệp Phi hắn đi chiếc Hắc Long là được rồi. Hắn nói.

- Đệch...

- Hahaha, 8 thằng còn lại nhìn Diệp Phi cười sảng khoái.

- Bọn mày cười cái gì... Sau này tao có Hắc Long rồi muốn đi nhờ là không có cửa đâu. Diệp Phi tức giận nói.

- Đệch...

- Chuyện này các em không phải lo, tý về anh sẽ cho mỗi đứa 1 chiếc. Hắn cười nói.

" yeah yeah " cả bọn nhảy lên sung sướng rồi nhìn Diệp Phi cười đểu nói " tí nữa về bọn anh sẽ kể cho chú mày biết cảm giác khi ngồi trên Hắc Long Vương như thế nào ". Cả bọn cười cợt nói với Diệp Phi.

..........

Sau đó hắn ôm eo của Lisa đi vào xe, từ đầu đến cuối hắn chẳng thèm nhìn Dr. Richard Amanda một chút nào, đến lúc chiếc Hắc Long Vương bay đi một lúc lâu rồi lão và tất cả quan khách mới giật mình tỉnh lại, nhìn nhau không biết phải nói gì cho phải vào lúc này, thế là bữa tiệp cứ thế mà tan.

3 ngày sau Mẹ của Lisa đến và bắt tay vào công việc luôn, người chuyên nghiệp ra tay có khác tất cả các mớ hỗn độn do hắn tạo ra đều được nàng giải quyết trong 1 tuần, còn về hắn rảnh rỗi rồi, Mina không cho hắn động vào việc gì cả không phải là nàng yêu thích hắn, không muốn hắn mệt nhọc mà là hắn động vào việc gì đều khiến nàng không vừa lòng, vì hắn làm phía trước nàng lại phải dọn phía sau thế lên nàng liền cương quyết xua hắn ra ngoài, vì quá rảnh hắn quyết định sẽ đi luyện cấp nhưng Mina không cho hắn mang theo bất cứ ai.

- Không được Emily và Mio đều giỏi về quản lý còn Elina phải ở lại huấn luyện bảo vệ, Eline thì rất có năng khiếu trong việc chế tạo Trang Sức, Lola thì phải ở lại để chế tạo vũ khí và trang bị cho lần đấu giá sắp tới. Nàng nói.

- Vậy mang theo Lisa chắc là được chứ. Hắn hỏi.

- Cũng không được Lisa rất giỏi về chuyện sổ sách, cậu đi luyện cấp 1 mình đi, cấp độ của họ cậu không cần phải lo, đừng tưởng tôi không biết gì về Game này, tôi đã dùng 3 ngày để đọc hết tất cả mọi thông tin trên Forum rồi, game này giống kiểu tu tiên vậy có thể ngồi thiền để luyện cấp tuy có lâu hơn đánh quái chút nhưng được cái an toàn, hơn nữa không phải đã có Tụ Linh Trận rồi sao, còn cậu vô tích sự thì đi chỗ khác chơi đi, đừng ở đây cản trở chúng tôi.

- Đệch... " mình mà cản trở và vô tích sự sao, à... ừ... bùng thôi trước khi nàng phát hiện ra ". Hắn nghĩ.

- Không phải anh ấy vô tích sự đâu, anh ấy l.... à. Lisa thấy Mẹ nàng coi thường hắn định nói ra nhưng đã bị hắn gắt lời.

- Được rồi Lisa em không phải nói gì đâu, dao này bận quá anh đi luyện cấp để khuây khỏa chút cũng tốt. Nói rồi hắn nhanh chóng chạy đi như bị ma đuổi vậy, may mà đã chuẩn bị hết tất cả rồi lên không cần phải lo gì cả, mãi đến lúc chạy ra khỏi cửa Thành hắn mới thở phào nhẹ nhõm, vừa xong thì hắn nhận được Mật (PM) của Mina, nhưng hắn bơ luôn, quả nhiên nhỏ ngốc Lisa không thể tin được mà.

- Lisa sao cậu ta lại phải chạy nhanh như vậy. Mina hỏi.

- Cái Này thì...

- Cái gì?. Thấy nàng chần chừ không nói làm Mina cảm thấy mình đã bỏ nỡ cái gì đó rất quan trọng " Nói ".

- Anh ấy là Luyện Kim Tông Sư đỉnh phong chuyên về Trang bị và Vũ Khí. Lisa nói.

- A... Cậu ta là Hắc Quỷ Vương Luyện Kim Tông Sư sao. Mina hỏi.

- Vâng.

- A... Tại sao mình không nghĩ ra chứ... Muốn chạy sao không có cửa đâu, người đâu đi đem Ông Chủ mang về đây cho ta. Nàng hét lên.

- Vâng...

- Hừ... Chắc chắn nàng ta sẽ phái người đến tóm mình về phải chuẩn bị trước mới được, có trận pháp này đủ để giam bọn họ trong 6h rồi, đến lúc đó mình đã cao chạy xa bay lâu rồi... Gọi xem bọn Cường tý và Cuồng Chiến có đi được không.

- Alo... Cường tý, cậu có đi luyện cấp với tớ không. Hắn nói.

- Biến đi, tao bận vắt chân lên cổ đây này, vừa lập quốc mệt chết đi được. Cường tý nói.

- Ừ... Tao gọi chủ yếu là muốn dặn mầy nếu Mẹ của Lisa gọi mày đến thì đừng có dại mà đến nghe chưa, cứ sai người đưa vài món Linh Khí đến cho nàng là được rồi, nhơ gọi dặn cả Phạm Cường nưa đấy, nỡ mà đến thì đừng có mơ đến ngày về nữa. Hắn nói.

- Đệch... Nàng phát hiện ra chúng ta là Tông Sư rồi à.

- Ừ... Vừa biết xong, nhỏ ngốc Lisa khai ra, làm tao phải bỏ trốn đây này.

- Ha ha ha... Tội nghiệp ghê... Chắc là đi một mình phải không, thôi tao phải đi đây bb.

- Đệch... A... Đến rồi. Vừa ngẩng đầu lên thì hắn đã thấy 30 người cưỡi chiến mã chạy đến, nhìn hắn cười nói.

- Ông Chủ, quản lý bảo chúng tôi mời ngài về. Đội trưởng nói.

- A... Các ngươi còn biết gọi ta là Ông Chủ sao..., mau về đi, bảo với nàng ta là ta sẽ không về đâu. Hắn nói.

- Vậy ngài đừng trách chúng tôi. Đội trưởng nói " bắt ngài ấy về nếu không quản lý sẽ cho chúng ta đi đào mỏ đó ".

- Đệch... Thảo nào bọn nó không nghe lời mình Mina quá ác mà, nhưng các anh em đừng trách ta a.

Sau khi 30 người đã vào hết trận họ mới giật mình phát hiện vừa rồi dõ dàng là đồng bằng mà sao giờ lại có bức tường chắn trước mặt thế này và dù cho họ có cố thoát ra thế nào cũng không có thành công, 30 người cứ thế đi vòng quanh.

- Đáng chết đây là trận pháp, ông chủ không ngờ còn là 1 trận sư nữa, thảo nào tất cả sản nghiệp của ngài ấy ở Thành Bắc đều có trận pháp bảo hộ nhất là các khách sạn đều có Tụ Linh Trận cỡ nhỏ ở các phòng. Đội trưởng là một người có kiến thức nói.

- Đội trưởng sao ngài lại biết. Một người đi theo hắn hỏi.

- Trước khi được ngài ấy tuyển vào làm đội trưởng ta đã từng ở trong 1 khách sạn mới khai trương của ngài ấy 1 lần, vì có event cho khách hàng dùng thử 1 ngày, quả thật rất thoải mãi, về cả thể chất lẫn tinh thần, nếu có nhiều tiền thì lên ở đó luyện cấp là tốt nhất.

- Vậy nó chắc chỉ hợp để các người chơi chức nghiệp đời sống ở thôi, chứ chúng ta mà ở lâu chắc là chẳng muốn đi đánh quái nữa mất.

- Ừ cậu nói cũng đùng, giờ tính sao.

- Chẳng còn cách nào cả đành đợi thôi, tí nữa về báo cáo cho Quản lý biết chắc nàng cũng không trách chúng ta đâu. Đội trưởng nói " hy vọng là thế "

.........

Còn Nguyễn Tùng hắn đang vừa đi vừa đắc ý " cỡ các chú mà đòi bắt anh về sao, còn non và xanh lắm, nhớ kiếp trước thằng Phạm Cường muốn bắt anh còn bị anh lừa vào trận giam những 3 ngày trời nữa là các chú "

- Vì chuyện đó mà nó lải nhải bên tai mình suốt 1 tuần để bảo mình dậy nó trận pháp, kết quả không được 3 ngày nó bỏ của chạy lấy người, sau đó bắt mình dậy nó cách phá trận thôi, còn mình bắt nó xì ra cách chế tạo Trang Sức, thế nên mình mới đạt đến Trang Sức cấp Đại Sư và cũng bắt Cường tý phải dậy mình Luyện Dược mới đáp ứng chế tạo cho nó 1 cái Thánh khí đặc biệt, thế là mình thành Luyện Dược Đại Sư, kể ra chỉ có mình là thằng ham học hỏi nhất, mỗi tội cả thèm chóng chán.

Đang đi thì hắn nghe thấy có tiếng kêu cứu từ đằng xa vọng đến, lên chạy qua thì thấy 1 tổ đội đang bị 1 đàn Lôi Nha bao vây, Lôi Nha hay còn gọi là Quạ Lôi Thần là 1 dạng quái rất thù dai, chỉ cần giết một con trong đàn của nó thì tụi nó sẽ không chết không ngừng, kiếp trước đã có một tên công tử nhân lúc tụi nó đi kiếm ăn vào tổ của bọn nó ăn cắp Lôi Thạch, đáng nhẽ cũng chẳng có gì vì đối với chúng Lôi Thạch chỉ là những viên đá mà thôi thích thì cứ lấy chúng cũng chẳng thèm đuổi theo, chỉ là nếu gặp ở trong hang thì chúng sẽ thịt luôn thôi, nhưng thằng công tử kia làm không cẩn thận làm vỡ rất nhiều trứng của tụi nó, thế là bé bị đuổi giết về tận Thiên Vân đế quốc, Đế Đô tưởng chạy vào đế đô là đã an toàn rồi không ngờ tụi nó bay đi gọi thêm viện binh rồi kết hợp với nhau hình thành 1 đám mây sấm sét, rồi từng đợt sét to đùng đánh xuống phòng ngự đại trận của Vân Ca Thành, Đánh liên tiếp 3 ngày liền cuối cùng khi thấy đại trận sắp không chịu nổi nữa Hoàng Đế của Thiên Vân Đế Quốc phải sai người bắt tên Công tử đó vất ra khỏi thành để cho Lôi Nha xé xác mới yên chuyện, điều đó đủ biết Lôi Nha không chỉ thù dai mà còn rất thông minh nữa, nếu là bạn thì sẽ nhận được sự che chở của chúng, nếu là thù thì không chết không ngừng.

" Có lên vì bọn họ mà xung đột với Lôi Nha hay không ư, không... lên kệ bọn họ thôi ". Hắn nghĩ.

~~~~~~~~~~ Harry ~~~~~~~~~~