Chương 88 - Vũ Khí Mới
Huỳnh Minh vừa nói xong, Trần Quốc Tuấn cũng đành phải chấp nhận. Bởi hiện tại nhân lực lại rất thiếu thốn, thêm nữa lại phải tập trung vào việc huấn luyện quân đội, nâng cao chất lượng trong quân và bổ sung vào các sư đoàn mới thành lập. Sư Đoàn Không Quân có thể bây giờ chưa dùng đến, nhưng một khi thiết bị bay nghiên cứu thành công, thì chắc chắn đây sẽ là lực lượng chủ đạo của Đại Việt. Hải Quân cũng là bước ngoặt quan trọng, nhằm bảo vệ bờ biển bao quanh lãnh thổ cũng như đối phó với những nguy cơ tiềm tàng từ xa.
Huỳnh Minh lại nói tiếp.:
- Việc tiến hành đổ bộ quản lý Quần Đảo Trắng diễn ra như thế nào rồi. Bộ Quốc Phòng và Bộ An Ninh đã có điều tra khảo sát gì chưa, tiến độ ra làm sao.?
Trần Thủ Độ lên tiếng.:
- Bẩm Bệ Hạ, thần đã cho một nhóm người lên đảo điều tra tin tức với danh nghĩa là thương nhân Đại Việt. Trên đảo là một dạng làng mạc đa chủng tộc. Chủ yếu là nơi của bọn cướp biển và buôn nô lệ làm nơi định cư.
- Trên đảo có gần một vạn con người làm nô lệ, khai thác các mỏ quặng kim loại, ngoài ra còn có một đấu trường do bọn Thằn Lằn làm chủ, chuyên mang tù binh hay nô lệ con người ra chiến đấu với lại quái thú. Đây được xem như khoản thu rất lớn của bọn chúng, Flamable, tên thủ lĩnh lúc trước tấn công làng Skaven, chính là người cai quản nơi này.
Lúc này Phạm Cự Lượng cũng lên tiếng.:
- Thần cũng đã xác nhận sự việc trên, bọn Hải Tặc kia đôi lúc lại tấn công vào các đội thương thuyền của các chủng tộc khác, ngay cả thuyền buôn Việt cũng bị tấn công. Đây là bản kế hoạch chi tiết, thàn xin trình lên, bệ hạ phê duyệt quân ta có thể tấn công tiêu diệt đám thổ phỉ này.
Huỳnh Minh có chút tức giận, dưới vùng biển của hắn chuẩn bị đi làm việc đại sự, vậy mà thực sự lại có hải tặc buôn bán nô lệ lọng hành. Không có do dự, lập tức phê duyệt, đã như thế phải làm cho sạch sẽ.
Người không đồng tộc thì không cần phải đối xử theo kiểu câu nệ làm gì. Hơn nữa cùng là con người với nhau mà đồng tộc của mình lại bị bắt ép làm nô lệ, nuôi nhốt như súc vật. Những kẻ gây ra tai hoạ như vậy, đáng giết. Lại là cái đám Thằn Lằn này, nhịn bọn chúng hoài, khiến cho chúng lên đầu ngồi luôn hay sao.
Huỳnh Minh lệnh cho Bộ Tham Mưu phải đưa thông tin nói rằng đám người này gây ra vô số chuyện tàn độc, ăn thịt trẻ sơ sinh, vỗ béo lợn heo để thoả mãn thú tính, bắt ông già gần trăm tuổi làm nô lệ tình dục, cướp phá hiếp đốt không một tội ác nào mà không làm. Ngay cả thuyền buôn của Đại Việt một quốc gia yêu chuộng hoà bình, ghét nhất chiến tranh cũng là một nạn nhân, vì vậy Đại Việt không thể ngó mắt làm ngơ. Tuyên chiến xoá sạch tội ác Quần Đảo Trắng, đưa ánh sáng văn minh về với thế giới, hoà bình cho mọi người.
Mệnh lệnh đưa xuống, Đám người Nội Các trong Văn Phòng Chính Phủ khoé môi giật giật, cái gì mà yêu chuộng hoà bình, ghét chiến tranh lại đi tận diệt cả hòn đảo nhà người ta. Bọn ngoại lai kia có mà khóc không thành tiếng, tội ác như thế chúng thật sự không có làm nha, gì mà vỗ heo hiếp đàn ông chúng không có làm... Nhưng mà lệnh cũng đưa ra.
Cuối ngày hôm đó, tin tức lan truyền khắp mặt báo của Đại Việt. Đám mật thám khắp nơi lại tất bật công việc truyền tin về cho cố chủ. Chỉ có đám người trên Quần Đảo Trắng còn ngây thơ hưởng thụ cuộc sống nhẹ nhàng trong những ngày cuối.
Xong việc. Huỳnh Minh cho giải tán cuộc họp. Một số vấn đề chính được cô đọng lại. Thứ nhất đó là thâm nhập vào Vương Quốc Thú Nhân, gây ra bất ổn chính trị tại nơi này. Thúc đẩy các bang phái hay gia tộc đối lập chống lại nhà Vua. Điển hình như gia tộc Francesco sẽ là người tiên phong, nhận viện trợ của Đại Việt, lực lượng cố vấn và huấn luyện quân đội cũng như số lượng vũ khí mới mua được từ Đại Việt thì chắc chắn. Gia tộc Francesco sẽ không để yên cho nhà vua Filipe III đó yên ổn, kẻ gây ra nhiều thù hằn với Leonardo Francesco.
Thứ hai đó là thiết lập lại Quân Đội, thành lập Sư Đoàn chuẩn với quân số chính qui. Thứ ba đó là làm sạch Quần Đảo Trắng, sau đó lại chiếm giữ, thiết lập căn cứ quân sự Hải Quân làm nơi vùng điệm bảo vệ Đại Việt từ bên ngoài.
Cuối cùng hết, Huỳnh Minh di chuyển đến Cục Quân Khí. Để khảo nghiệm một số bản thiết kế lúc trước đưa ra nhằm để cải tiến vũ khí cá nhân cho quân đội chính qui. Mẫu súng mới này sẽ là phiên bản thay thế cho Mas49, số lượng tồn kho của Mas49 sẽ là phiên bản loại biên ra khỏi doanh ngạch trang bị cho quân đội, nhưng vẫn được sản xuất nhầm cho hoạt động xuất khẩu.
Vì con đường làm giàu cho đất nước của Huỳnh Minh nằm ở việc các đoàn tàu viễn dương và việc buôn bán vũ khí cấp thấp, những sản phẩm loại biên của quân Việt sẽ là sản phẩm trong mòn đỏ mắt của các chủng tộc khác. Điển hình như thế giới hiện tại vẫn đang sử dụng súng Hoả Mai, dạng cò lẫy đó là dành cho nhóm quân đội nhà giàu. Chứ đa phần trên thế giới vẫn còn súng bắn đạn chì mồi thừng là chủ yếu.
Nhưng kể từ khi Mas49 ra đời, công nghệ Trích Khí và Khoá Nòng Xoay đã thay đổi hoàn toàn dạng súng đá kíp. Trong đó công nghệ Trích Khí, khí nén áp lực cao được tạo ra, từ việc bắn viên đạn được trích ra một phần để phục vụ cho việc hất vỏ đạn cũ ra bên ngoài và nạp viên đạn mới vào buồng đạn.
Năng lượng từ khí được trích thông qua một lỗ trên nòng súng hoặc trích nó ở đầu nòng. Khí thuốc áp lực cao sẽ đẩy các pít ton chuyển động để xoay mở khóa đẩy khóa nòng về phía sau, nhả vỏ đạn cũ ra ngoài, đưa viên đạn mới vào nòng súng và xoay khóa cố định vào vị trí.
Đây cũng chính là cái dạng nguyên lý mà khẩu Mas49 đang sử dụng. Nhưng Huỳnh Minh sớm đã đưa công nghệ Khoá Nòng Xoay cho Cao Thắng, được xem như người tiếp nhận công nghệ Vũ Khí Phương Tây sớm nhất của nước Việt. Cao Thắng giỏi đến mức, chỉ với một mẫu súng tịch thu được từ quân viễn chinh Pháp, lại có thể tạo ra một bản súng hoàn chỉnh tỷ lệ một trên một. Đến mức người Pháp không thể phân biệt đâu là hàng thật, đâu là hàng giả. Chỉ có đều nếu như không chú ý đến số serial trên từng khẩu xuất xưởng thì có lẽ sẽ đúng là khó lòng phân biệt được.
Hôm nay, phía Cao Thắng đã sớm cho người thông báo. Đã thành công chế tạo mẫu súng mới dựa theo nguyên lý khoá nòng xoay tự động. Nghĩa là xạ thủ không cần phải chú ý đến vấn đề cò lẫy, mở khoá rãnh đạn để lấy vỏ đạn ra nữa, mà cơ cấu phản lực bắn thông qua việc áp dụng nguyên lý khoá nòng xoay, sẽ khiến khẩu súng được bắn đạn tự động đẩy vỏ đạn ra ngoài, và khi đó, lẩy bẩy cò sẽ đẩy lò xo ra sau thuận lợi cho viên đạn tiếp tục được nạp lên. Như vậy thao tác bắn sẽ nhanh hơn.
Tưởng tượng mà xem, ngươi bắn một phát, kéo cò lẩy cho vỏ đạn ra ngoài, rồi người đẩy cò lẫy về vị trí bắn phát nữa. Chậm thì cũng mất ba giây, nhanh thì cũng một giây. Còn khi ngươi đối đầu với súng bắn liên thanh, trong một giây đã năm sáu viên đạn găm ngươi thành con nhím rồi. Huỳnh Minh rất mong chờ thứ vũ khí mới này. Của Cao Thắng, không biết có giống Ak47 hay M4A1 hay không. Nhưng đối diện với Huỳnh Minh là cái khẩu súng to gấp ba lần khẩu mas49, lại khá dài tới 500mm.
Huỳnh Minh có chút nghi ngờ về độ an toàn của khẩu súng này. Hắn cầm lên lật trái lật phải một cách rất nhẹ nhàng, sợ phải làm mạnh tay một chút cây súng sẽ phát nổ vậy. Lúc này, Cao Thắng dạng cười cười đi cùng với Hồ Nguyên Trừng đến cạnh Huỳnh Minh. Một bộ nhỏ nhẹ thuyết trình sản phẩm.:
- Bệ Hạ, đây là công sức sáu tháng của thần và Hồ Cục Trưởng cùng nhau hợp tác đấy ạ. Thần áp dụng kỹ thuật lúc trước bệ hạ đưa vào khẩu súng này, cho nên một lần bắn sẽ bắn được bốn mươi viên đạn.
- Theo thần với Hồ Cục Trưởng thấy rằng là khả thi và hiệu quả nhất. Một người lính bắn tốt, có thể đối đầu với hai cái tiểu đội vẫn có thể toàn thân trở ra.
- Thêm nữa là sử dụng loại đạn lớn, tỉ lệ sai số 0.01%, kích thước của loại đạn này là 8,58x71mm. Có thể tiêu diệt mục tiêu con người ở khoảng cách một nghìn năm trăm mét mà không cần phải lo lắng. Tầm bắn hiệu quả khi ở trên đất trống, rơi vào khoảng từ sáu đến tám trăm mét. Tầm bắn tối đa hai nghìn mét.
- Mời bệ hạ đến khu thử súng, thần sẽ cho người bắn thử, uy lực của súng này rất tốt, độ giật nảy cũng tương đối, không quá khó khăn, người lính thể trạng bình thường cũng có thể sử dụng vũ khí này.
Huỳnh Minh nghe Cao Thắng nói mất sáu tháng rầy công nghiên cứu. Nhìn vào ánh mắt hai chàng trai trạc tuổi hai bảy hai tám giống mình. Ánh mắt long lanh mong chờ, có ai nghĩ rằng đây chính là những danh nhân đất Việt từng một thời vực dậy cả một dân tộc sống trong kiếp nô lệ tăm tối, của sự lệ thuộc vào cái gọi là thiên triều, hay là văn mình phương Tây.
Thật là buồn nôn, văn minh mà đi xâm chiến quốc gia khác, bốc lột người dân đến cùng cực gầy cọc trơ xương. Thiên triều gì mà coi người dân xứ khác là man di, thẳng tay tàn sát cho cái gọi là thanh tẩy, là mang ánh sáng của thiên tử. Cho nên Huỳnh Minh không nỡ chê cái ngoại hình khẩu súng này, nhưng mà nó trông xấu thật.