Chương 3: Lỗ ban phái
- Lục Vân huynh đã lâu không gặp,lão huynh vẫn khỏe chứ?
Lục vân chính là tên của lão,lão khẽ mỉm cười nói
-Văn phong là ta vẫn khỏe.. vẫn khoẻ..mọi thứ vẫn dùng được
-Bao nhiêu năm không gặp lão huynh mà lão huynh vẫn không đứng đắn như vậy
Văn Phong cười phá lên.
Nói rồi kéo tay Lục Vân đi thẳng vào tu sở của mình ở bảo sơn tự, rồi ra hiệu cho các đệ tự an bài chỗ ở cho lục vân. Lỗ Ban tông phải có đến gần trăm đệ tử cũng là nơi hành hương rất nổi tiếng, Tạ Văn Phong trưởng quản lỗ ban phái, dưới trướng có rất nhiều đệ tử đích truyền tài giỏi,Lỗ Ban phái cũng rất lớn mạnh đứng hàng đầu trong bắc tông ngũ phái.
Hai người ngồi ở tu sở của Văn Phong,Văn Phong rót một tách trà nóng, vẻ mặt như đang suy nghĩ nói
-Lục Vân huynh, lần này ta gọi huynh đến sớm là muốn bàn với huynh 1 việc thứ lỗi cho ta không thể ghé chỗ huynh được, vụ sự sơn môn ta rất nhiều.. ây gu... Nhiều lúc là ta muốn được sống cuộc sống như huynh vậy ăn no ngủ kỹ chả phải lo nghĩ đau đầu!
Lục vân nghe xong thì cười,giọng khàn khàn nói
-Ngươi là muốn bàn về việc thuận thiên kiếm xuất thế?
Văn phong nghe xong thì tặc lưỡi thở dài,cũng chỉ có lão huynh hiểu ta. Cũng vì việc đó mà ta mất ăn mất ngủ,lần này đại hội pháp thuật ở tiên thiên sơn tuyển chọn ra pháp sư trẻ tuổi cùng chúng ta gánh vác đại kiếp nạn,nhưng ta thấy không có đơn giản như vậy!,nói gì thì nói, ta với huynh cũng đã già rồi, sức lực còn được bao nhiêu cân lượng nữa đâu, với lại đám người trẻ bây giờ cũng cần phải có người dẫn dắt phát dương quang đại việt điện ta. Còn việc ta muốn bàn với huynh.. ây dà…
Văn Phong thở dài một hơi cảm giác nặng nề vẻ mặt đăm chiêu nói
-Huynh có đoán ra nếu Thuận Thiên Kiếm xuất thế sẽ kéo theo sự vụ gì hay là không?
Lục Vân trầm tư đôi chút vuốt vuốt chòm râu nói
-Là nội chiến?
Văn Phong tặc lưỡi giọng nặng nề
-Chắc chắn là như vậy,sẽ có sự chia bè kết phái nội chiến giữa các sơn môn để đạt được Thuận Thiên Kiếm.Nói gì thì nói Thuận Thiên Kiếm cũng là pháp bảo chí cường của thủy tổ Đức Long Quân,sức mạnh của nó thì chắc chắn không phải bàn cãi..
Vừa nói Văn Phong vừa uống một ngụm trà chép miệng
-Không chỉ mình pháp thuật giới muốn có nó mà còn các thế lực khác,Thiên ngoại giáo chủ,Thủy Tinh chi thần, chỉ cần Thuận Thiên Kiếm rơi vào tay lũ tà ma thì nhân gian sẽ toang,toang thật Lục Vân huynh ạ
Lục Vân trầm ngâm
-Nhưng Thuận Thiên Kiếm vẫn chưa có tung tích
-Bộ pháp thuật cũng đang dốc lòng phái đặc vụ tìm kiếm và điều tra,Lỗ Ban của ta tuy không hứng thú với việc đó nhưng cũng sẽ bị kéo theo nội chiến. Chỉ sợ đại kiếp nạn chưa đến mà việt điện huyền môn ta đã tan đàn xẻ nghé.
Văn Phong đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, đi đi lại lại
-Xưa nay các môn phái tồn tại được chẳng qua cũng chỉ là đang rền dữ lẫn nhau, nay tin thuận thiên kiếm xuất thế các môn phái nhỏ cũng đang quật khởi bàng môn tà đạo cũng tự cường đại thế lực… rồi pháp thuật giới ta sẽ đi về đâu. Năm xưa huynh từng 1 kiếm nhất phá tam quỷ vương để pháp thuật giới được bình yên hơn trăm năm nay ta e rằng huyết chiến lại sắp tái khởi rồi
Lục vân nghe xong khuôn mặt đầy vẻ trầm tư toát lên 1 vệt phiền muộn uống xong tách trà lão mới thở ra 1 hơi
-Ta già rồi,vốn không muốn quan tâm chuyện của pháp thuật giới? Chuyện năm xưa đâu phải do 1 mình ta,không môn quan của ta cũng vì thế mà diệt môn.Chuyện Thuận Thiên Kiếm Văn Phong ngươi có đối sách gì chăng?
Nói rồi cầm tách trà uống, miệng chép chép
-Việc này âm ty tính sao?
Văn phong thở dài hắt ra 1 hơi
-Sự việc lần này khác xa so với hiểu biết của ta. Muốn nhờ lão huynh là thăm dò ngũ đại phái bắc tông ta một phen.haizz..Còn việc thuận thiên kiếm ta cũng chưa có tính toán. Phía âm ty thì họ cũng chỉ biết có thuận thiên kiếm xuất thế sự việc của nhân gian họ không thể can thiệp! Là suy nghĩ lắm cũng chỉ có thể giải quyết như vậy thôi! Buổi họp ngày mai ta cũng đã an bài xong rồi ngũ phái bắc tông ta cũng phải thống nhất ý kiến để còn báo với nam tông ngũ đại huyền môn, dù sao bộ pháp thuật cũng đã chỉ định xuống, đích thân họ sẽ chủ trì đại hội pháp thuật lần này! Việc này cũng coi như xong..haiz Huynh cũng nên về nghỉ ngơi sớm đi,à mà dưới núi có quán massage chân đó nếu huynh muốn đi cứ bảo đạo đồng của ta đưa đi! Ta về chuẩn bị sớm mai sẽ gặp lại lão huynh
Văn phong vẻ mặt tà tà ra hiệu cho đệ tử đưa Lục Vân về nhà khách nghỉ ngơi
Buổi chiều hôm đó cơm nước xong lão cũng đã tản bộ được vài vòng trên sơn đạo, núi ngọc quả là đẹp như cái tên của nó lỗ ban phái người ra kẻ vào vô cùng tấp nập đâu đâu cũng là khách hành hương hoặc vãng cảnh không như không môn quan của lão vừa tịch mịch lại cảm giác trống vắng cô liêu càng nghĩ lại càng lại càng thấy khác xưa xã hội bây giờ đúng là hội nhập mà đến thanh tu ẩn môn cũng đã bị thương mại hoá, nghĩ cho kỹ thì thật đúng bây giờ muốn sống được phải có tiền ấy cơ mà lỗ ban phái thật là có nhiều tiền quá mà. Vừa đi lão vừa nghe cái bài hát gì mà đang thì hottrend cái gì mà "độ ta không độ nàng" gì đó,nhìn khách hành hương để ý mấy cô gái trẻ mặc quần áo đạo tràng lại bó sát môi son lại loè loẹt nhìn âu cũng là hưởng thụ, lão nghĩ thầm ây "cái này không môn quan ta đúng là còn lâu mới có ây..đặc sản đặc sản". Sáng hôm sau lão dậy khá sớm một hơi chạy ra sân điều tức, linh khí ở bảo sơn tự đúng là nồng đậm thích hợp để tu tiên. Nhìn xuống sân các để tử lỗ ban cũng đều đã thức dậy khá sớm ai ai cũng chăm chỉ tu luyện thể thuật trên dưới có quy củ, có đồng phục phân biệt người mới người cũ những người có cảnh giới cao thì chỉ cho người có cảnh giới thấp. Đệ tử lỗ ban cũng vì đó mà lớn mạnh hành tẩu giang hồ rất được các đồng môn đồng đạo coi trọng. Từ xa xưa huyền thuật đại việt được truyền lại phát triển rất nhen nhóm sau được phát dương quang đại vào thời lê,lý thời trần do trần toàn lão tổ xây dựng. Trần toàn lão tổ xưa ông không theo nhà mạc bỏ về núi ẩn cư tu tiên thu nhận để tự từ bắc vào nam có đến hơn 20 ngàn người sau đó đại việt còn du nhập cả đạo pháp hoa hạ kết hợp phát triển thành nhiều tông phái truyền lại đến bây giờ. Huyền thuật huyền môn chia ra làm hai phái tu là nội tu và ngoại dưỡng, nội tu là khai thông kinh mạch tích tụ khí lực và chân khí,ngoại dưỡng là tu luyện thể thuật như các bài võ cổ truyền đều là những cách tu dưỡng cơ thể đó là những thứ bắt buộc mà các pháp sư phải tu luyện những pháp sư huyền pháp cao thâm họ có thể một hơi đọc một câu chú ngữ dài cả trang giấy mà không cần lấy hơi hoặc nín thở cực lâu vẽ những lá bùa phức tạp. Trong huyền thuật bất cứ môn phái nào cũng thế khi đọc 1 câu chú ngữ họ không được lấy hơi mà chỉ đọc một hơi từ đầu đến cuối và khi vẽ bùa họ không được thở cho đến khi vẽ xong lá bùa trình độ càng cao họ có thể thi pháp được những pháp thuật càng khó đó là điều cơ bản nhất để đánh giá một pháp sư đã đạt được cảnh giới nào. Điều tức được một lúc thì có tiếng đệ tử lỗ ban gọi vọng từ phía sau.
-Lục vân lão tiền bối đệ tử đến đưa đồ ăn sáng cho người
Nhìn lại thì là một đệ tử lỗ ban còn khá trẻ vẻ mặt thanh tuấn lễ độ kính cẩn bê đồ ăn sáng vào cho lục vân. Lão mỉm cười đáp lại
-Thật ngại quá ây da đã làm phiền bổn giáo rồi tạ trưởng giáo thật chu đáo,cho ta gửi lời cảm ơn!
-Sư phụ nói người không cần phải khách sáo cứ coi lỗ ban như là nhà, con đã nghe sự phụ nói rất nhiều về tiền bối, năm xưa là chính người một kiếm phá tam quỷ vương con rất là ngưỡng mộ người đó, nếu có thời gian con rất mong được người chỉ giáo trong phương diện tu luyện,bây giờ con xin phép về chuẩn bị cho sư phụ con để chuẩn bị cho buổi họp,trưởng giáo các môn phái đều sắp đến nơi. Con xin phép người con xin lui
Vẻ mặt của lục vân rất hưởng thụ,nghĩ thầm thằng bé này đúng là lễ phép chắc là đệ tử đích truyền của văn phong lão tử.