Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 114:

Gần chục thằng bặm trợn lăm loe vũ khí trên tay, thằng nào cũng là dân đâm thuê chém mướn trong giang hồ.


_Làm sao bây giờ thiếu gia. - Bố Hoa kinh hãi hỏi tôi.


_Chú đừng gọi cháu như vậy, gọi cháu là Nhật Minh được rồi. - Tôi cười.


_Đến giờ vẫn còn đùa được à? Tất cả lao lên giết nó cho tao. - Bố thằng Vũ ra lệnh cho đám giang hồ.


Tôi liền lùi chân về sau một bước vào thế thủ, kể cho tôi có là diễn viên chính trong một bộ phim truyền hình thì may ra có thể cân tất cả cái đám này.

Hai tên cầm tuýp bóng nhoáng lao vào đập, tôi chạy lên trên ngã người đạp mạnh vào chân trụ khiến nó ngã sấp mặt xuống nền gạch. Chưa kịp xoay sở thì một thanh tuýp giáng xuống hết lực, tôi dùng chân đạp mạnh khiến tên đó nảy đòn rơi thanh tuýp xuống đất.


_Mấy đứa chúng mày đi bắt nạt một đứa trẻ con không biết nhục à? - Tôi bật dạy phủi quần áo.


_Chỉ cần có tiền thì việc gì bọn tao cũng làm. - Tên đó nhặt chiếc tuýp lên bằng cánh tay được lấp đầy hình săm.


_Giết nó đi, tội đâu tao chịu. - Bố thằng Vũ đứng đằng sau chỉ tay năm ngón.


Mười thằng kia giữ chắc đồ nóng trong tay, tôi bắt đầu rơi mồ hôi vì hồi hộp. Có khi hôm nay đắp chiếu ở đây thì khốn.


_Thằng nào đòi giết cháu tao!


Một giọng nói oai hùng từ đằng sau đám con đồ. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra giọng nói đó. Bố thằng Vũ quay mặt lại nhìn thì run lẩy bẩy.


_Bắt tất cả về đồn.


Giọng bác X ra lệnh từ phía sau. Nhanh chóng một đội quân cảnh sát từ ngoài cổng ùa vào áp chế tất cả gồm cả bố thằng Vũ. May mắn tôi đã tính toán trước nên bác X đến hỗ trợ kịp thời. Bác X đến trước mặt lão ta dơ thẻ ngành:


_Tôi là X, giám đốc sở cảnh sát Tỉnh. Bắt giữ tất cả vì tội gây rối trật tự công cộng, hành hung có tổ chức.


Bố thằng Vũ cắn chặt môi chịu đựng, bố nó không ngờ bị tôi chơi cho một vố đau như vậy. Cuộc vui sẽ còn kéo dài phía trước.

Tất cả được khống chế tại sân đợi xe thùng đến rước. Bác X đi tới hỏi tôi:


_Cậu có làm sao không thiếu gia?


_Đừng gọi cháu như vậy mà bác. - Tôi nhăn nhó.


_Hà hà. Mà sao cháu lại dây với đám này, lão già kia nằm trong một đường dây thế giới ngầm của miền Bắc đấy. - Bác X kể làm tôi vỡ lẽ.


Bố Hoa nghe xong thì bàng hoàng, ông ngồi phệt xuống đất nói:


_Không ngờ công sức bao năm lại bị lừa trong tay một thằng xã hội đen. May tôi còn chưa gả con gái sang nhà hắn.


_À à, thế ra con bé mà thằng Thắng kể cho bác đây hả Minh? - Bác X nháy mắt tôi nhìn Hoa.
_Anh Thắng đúng là leo teo hớt lẻo.


Mấy người chúng tôi nói chuyện cười đùa mà quên mất đám người ở sân. Khoảng 5 phút sau một xe tải thùng đỗ trước cổng, vài anh công an đã phải giải tán đám đông vì sự hiếu kì của nhiều người. Thấy mọi người vui vẻ khi bố thằng Vũ bị bắt thì tôi biết lão cũng không được ai ưa ở đây.


_Thôi bác đi đây, cần gì nhớ gọi bác nhé thiếu gia.


Bác X vẫy tay chào tạm biệt ba chúng tôi rồi lên xe về sở. Tôi thở dài rồi đỡ chú dạy, cuộc đời này trả ai biết trước được điều gì. Chỉ cần một phút bốc đồng thì cả một đời bốc shit. Ba người chúng tôi đã yên vị trên xe, Hoa tựa vào vai tôi thủ thỉ:


_Cảm ơn anh nhiều lắm, không có anh thì không biết cả gia đình em sẽ ra sao.


Tôi đưa tay lên vuốt nhẹ những sợi tóc dối trên khuôn mặt em. Khuôn mặt xinh xắn bây giờ sẽ không còn giọt nước mắt nào phải vương vấn.


_Còn số nợ anh vẫn chưa giải quyết. - Tôi trầm tư suy ngẫm.


Vừa nói khỏi mồm thì điện thoại tôi reo, người gọi không ai khác chính là chú Dũng.


_Alo, chú Dũng.


_Đã tìm được số liệu của công ti cháu cần. Số nợ lên đến gần 20 tỉ đồng và không có cách trả, đã tuyên bố phá sản và tập đoàn chuẩn bị làm đơn ra toà.


Nghe được lời chú Dũng qua điện thoại, bố Hoa có vẻ hơi buồn.


_Chú rút tất cả đơn kiện lên toà, xoá hết mọi số nợ cho công ti đó.


_Chú hiểu rồi.


Bố Hoa mừng rỡ nhìn tôi, không gì Hạnh phúc hơn với ông ý lúc này. Kết thúc được mọi chuyện, tôi lui về nhà sau một ngày mệt mỏi. Từ chối hết mọi lời mời của gia đình Hoa, với tư cách một thằng con rể tương lai thì trước sau gì tôi cũng sẽ đến thôi.


Trở về nhà sau một ngày mệt mỏi, ăn với bố mẹ một bữa cơm giản dị mà không thiếu phần vui vẻ, cả buổi tối hôm đó tôi dành thời gian dạy học cho bé. Nhìn hai anh em nô đùa mà bố mẹ cũng vui vẻ, tôi cũng tự hứa với bản thân rằng sẽ lo cho con bé thật tốt để nó sẽ không bao giờ phải chịu thiệt thòi.

Chương mới hơn